zuì zhōng shí kuài gē
醉中食鱠歌 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 欧阳澈 (ōu yáng chè)

君不见秋风未发鲈正肥,张翰思归心欲飞。
又不见田文有客歌弹铗,为叹无鱼声激烈。
水晶细鱠落金盘,须信江南味中绝。
山谷曾名醒酒冰,一筯未尝延俗客。
助盘橙橘荐甘酸,入口琼瑶碎牙颊。
扶起嵇康頽玉山,涤破乐天醉吟魄。
烹龙炮凤未云珍,策勲终是愧霜鳞。
江湖散人兴不浅,为羡此品常埀纶。
有时举竿获锦鲤,玉屑花中拚烂醉。
笑他大嚼市廛流,浪说屠门能快意。
灵运池中蓄颇多,扬鬐鼓鬛戏清波。
知我平生嗜此癖,霜刀细缕红玉搓。
典衣沽酒试轰饮,缬纹入面春风和。
男儿大抵皆忼慨,功名未必常蹉跎。
醉来击剑歌白雪,闲愁万斛俱消磨。
杯盘虽冷落,风月输吟哦。
逸气射斗牛,无人识太阿。
俗态翻云仍覆雨,世情炙手扰张罗。
丈夫富贵当自致,耻傍权门効女萝。
雄圗自许羞俯仰,请看毫端食鱠歌。

平仄仄平平仄仄平○平,○仄○平平仄平。
仄仄仄平平仄仄平○仄,平○平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄平,仄仄仄平仄○仄。
平平○仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平平仄平○仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平○仄仄仄。
仄平仄仄仄平平,○仄平平平仄仄。
平仄平○仄○平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄○平仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平平仄仄平?仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○平仄仄平平○。
平平平仄仄,平仄○○平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄○○平仄仄平。

jūn bù jiàn qiū fēng wèi fā lú zhèng féi , zhāng hàn sī guī xīn yù fēi 。
yòu bù jiàn tián wén yǒu kè gē tán jiá , wèi tàn wú yú shēng jī liè 。
shuǐ jīng xì kuài luò jīn pán , xū xìn jiāng nán wèi zhōng jué 。
shān gǔ céng míng xǐng jiǔ bīng , yī zhù wèi cháng yán sú kè 。
zhù pán chéng jú jiàn gān suān , rù kǒu qióng yáo suì yá jiá 。
fú qǐ jī kāng tuí yù shān , dí pò lè tiān zuì yín pò 。
pēng lóng páo fèng wèi yún zhēn , cè xūn zhōng shì kuì shuāng lín 。
jiāng hú sàn rén xīng bù qiǎn , wèi xiàn cǐ pǐn cháng chuí lún 。
yǒu shí jǔ gān huò jǐn lǐ , yù xiè huā zhōng pīn làn zuì 。
xiào tā dà jiáo shì chán liú , làng shuō tú mén néng kuài yì 。
líng yùn chí zhōng xù pō duō , yáng qí gǔ liè xì qīng bō 。
zhī wǒ píng shēng shì cǐ pǐ , shuāng dāo xì lǚ hóng yù cuō 。
diǎn yī gū jiǔ shì hōng yǐn , xié wén rù miàn chūn fēng hé 。
nán ér dà dǐ jiē kāng kǎi , gōng míng wèi bì cháng cuō tuó 。
zuì lái jī jiàn gē bái xuě , xián chóu wàn hú jù xiāo mó 。
bēi pán suī lěng luò , fēng yuè shū yín é 。
yì qì shè dòu niú , wú rén shí tài ā 。
sú tài fān yún réng fù yǔ , shì qíng zhì shǒu rǎo zhāng luó 。
zhàng fū fù guì dāng zì zhì , chǐ bàng quán mén xiào nǚ luó 。
xióng tú zì xǔ xiū fǔ yǎng , qǐng kàn háo duān shí kuài gē 。

动物

醉中食鱠歌

—— 歐陽澈

君不見秋風未發鱸正肥,張翰思歸心欲飛。
又不見田文有客歌彈鋏,爲歎無魚聲激烈。
水晶細鱠落金盤,須信江南味中絕。
山谷曾名醒酒冰,一筯未嘗延俗客。
助盤橙橘薦甘酸,入口瓊瑶碎牙頰。
扶起嵇康頽玉山,滌破樂天醉吟魄。
烹龍炮鳳未云珍,策勲終是愧霜鱗。
江湖散人興不淺,爲羡此品常埀綸。
有時舉竿獲錦鯉,玉屑花中拚爛醉。
笑他大嚼市廛流,浪說屠門能快意。
靈運池中蓄頗多,揚鬐鼓鬛戲清波。
知我平生嗜此癖,霜刀細縷紅玉搓。
典衣沽酒試轟飲,纈紋入面春風和。
男兒大抵皆忼慨,功名未必常蹉跎。
醉來擊劍歌白雪,閒愁萬斛俱消磨。
杯盤雖冷落,風月輸吟哦。
逸氣射斗牛,無人識太阿。
俗態翻雲仍覆雨,世情炙手擾張羅。
丈夫富貴當自致,恥傍權門効女蘿。
雄圗自許羞俯仰,請看毫端食鱠歌。

平仄仄平平仄仄平○平,○仄○平平仄平。
仄仄仄平平仄仄平○仄,平○平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄平,仄仄仄平仄○仄。
平平○仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平平仄平○仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平○仄仄仄。
仄平仄仄仄平平,○仄平平平仄仄。
平仄平○仄○平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄○平仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平平仄仄平?仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○平仄仄平平○。
平平平仄仄,平仄○○平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄○○平仄仄平。

jūn bù jiàn qiū fēng wèi fā lú zhèng féi , zhāng hàn sī guī xīn yù fēi 。
yòu bù jiàn tián wén yǒu kè gē tán jiá , wèi tàn wú yú shēng jī liè 。
shuǐ jīng xì kuài luò jīn pán , xū xìn jiāng nán wèi zhōng jué 。
shān gǔ céng míng xǐng jiǔ bīng , yī zhù wèi cháng yán sú kè 。
zhù pán chéng jú jiàn gān suān , rù kǒu qióng yáo suì yá jiá 。
fú qǐ jī kāng tuí yù shān , dí pò lè tiān zuì yín pò 。
pēng lóng páo fèng wèi yún zhēn , cè xūn zhōng shì kuì shuāng lín 。
jiāng hú sàn rén xīng bù qiǎn , wèi xiàn cǐ pǐn cháng chuí lún 。
yǒu shí jǔ gān huò jǐn lǐ , yù xiè huā zhōng pīn làn zuì 。
xiào tā dà jiáo shì chán liú , làng shuō tú mén néng kuài yì 。
líng yùn chí zhōng xù pō duō , yáng qí gǔ liè xì qīng bō 。
zhī wǒ píng shēng shì cǐ pǐ , shuāng dāo xì lǚ hóng yù cuō 。
diǎn yī gū jiǔ shì hōng yǐn , xié wén rù miàn chūn fēng hé 。
nán ér dà dǐ jiē kāng kǎi , gōng míng wèi bì cháng cuō tuó 。
zuì lái jī jiàn gē bái xuě , xián chóu wàn hú jù xiāo mó 。
bēi pán suī lěng luò , fēng yuè shū yín é 。
yì qì shè dòu niú , wú rén shí tài ā 。
sú tài fān yún réng fù yǔ , shì qíng zhì shǒu rǎo zhāng luó 。
zhàng fū fù guì dāng zì zhì , chǐ bàng quán mén xiào nǚ luó 。
xióng tú zì xǔ xiū fǔ yǎng , qǐng kàn háo duān shí kuài gē 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

秋风未发,鲈鱼正肥美,张翰心思归乡,渴望飞回故土。
另一边,田文有客弹奏铗,悲叹无鱼声激烈。
水晶般细小的鱠鱼落在金盘上,必须相信江南的味道无与伦比。
山谷素来以醒酒冰而闻名,却从未有人拿来招待客人。
辅助盘上的橙子和橘子供应酸甜美味,一入口即是琼瑶碎般的滋味。
扶起嵇康的玉山遗址,清洗那醉吟之魂,唤醒了乐天的诗意。
烹龙炮凤尚未得到珍重,饱尝功勋却感到羞愧如霜鳞。
江湖游荡之士兴致不浅,羡慕这样的美味经常出现在餐桌上。
有时钓起了锦鲤,便像花中玉屑般豪饮烂醉。
嘲笑那些贪婪的市井之人,自诩会享受杀牛的快感。
灵运池中蓄积着不少美味,摇动鬃鬛,戏弄清澈的波纹。
我知道自己一生喜欢这样的癖好,拿起霜刀,细细地切割着红色玉般的鱠鱼。
拿着酒来试着豪饮,细看纹路进入春风般的和煦面庞。
男儿大都怀抱豪气,功名未必总是虚度时光。
醉意中击剑歌唱白雪,空虚的忧愁都消磨殆尽。
杯盘虽然冷落,但风月输给了吟咏。
豪气如破斗牛,无人识得太阿的英勇。
世俗的态度总是反复无常,扰乱着人们的心境。
真正的男儿应该自力更生争取富贵,不愿依附权门寻求女子的靠拢。
雄鹰自许羞涉仰,请看我毫端吃鱠的豪情歌颂。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者欧阳澈介绍:🔈

欧阳澈(一○九七~一一二七),字德明,抚州崇仁(今属江西)人。钦宗靖康初发布衣应诏上书。高宗建炎元年复徒步伏阙上书,与太学生陈东同时被杀,年三十一。三年,赠承事郎(《建炎以来系年要录》卷二○)。绍兴四年(一一三四)赠秘阁修撰。有《欧阳修撰集》七卷(其中诗集《飘然集》三卷)。事见本集卷首宋吴沆序,《宋史》卷四五五有传。 欧阳澈诗,以影印文渊阁《四库全书·欧阳修撰集》爲底本,校以宋陈思《两宋名贤小集·飘然集》(简称两宋本),傅增湘校补《豫章丛书》本(简称傅校)。校辑集外诗一首附于卷末。 查看更多>>

欧阳澈的诗:

欧阳澈的词:

  • 踏莎行

    雁字书空,橘星垂槛。江天水墨秋光晚。...

  • 蝶恋花

    红叶飘风秋欲暮。送目层楼,帘卷西山雨...

  • 玉楼春

    个人风韵天然俏。入鬓秋波常似笑。一弯...

  • 玉楼春

    年时醉倚温温玉。妒月精神疑可掬。香丝...

  • 踏莎行

    罗幕风轻,水沈烟细。杯行笑拥东山妓。...

  • 小重山

    红叶伤心月午楼。袭人风细细,远烟浮。...

  • 虞美人

    玉楼缥缈孤烟际。徙倚愁如醉。雁来人远...

  • 欧阳澈宋词全集>>

相关诗词:

听江十诵食鱠诗戏简圣俞 (tīng jiāng shí sòng shí kuài shī xì jiǎn shèng yú)

朝代:宋    作者: 刘敞

长安贫客食无鱼,浩歌弹铗归来乎。
主人聆歌知客意,酌酒买鱼相与醉。
一鱼百金不可偿,操刀作鱠挥雪霜。
鳞分骨解珠玉光,举盘引筯丝线长。
楚饭雕胡香且洁,吴羮入口如沃雪。
主欢赋诗客称寿,裂简摇毫落寒月。
我亦羁旅秋萧条,思鲈回首江汉遥。
过门大嚼取快意,咏诗忘味如闻韶。
君若乘风驾沧海,更鱠长鲸且相待。

平仄仄平平仄仄平○平,○仄○平平仄平。
仄仄仄平平仄仄平○仄,平○平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄平,仄仄仄平仄○仄。
平平○仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平平仄平○仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平○仄仄仄。
仄平仄仄仄平平,○仄平平平仄仄。
平仄平○仄○平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄○平仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平平仄仄平?仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○平仄仄平平○。
平平平仄仄,平仄○○平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄○○平仄仄平。

春游 其四 (chūn yóu qí sì)

朝代:宋    作者: 董嗣杲

买鱼缕银鱠,鱠细供春醉。
醉立海棠风,看山负慙愧。
万事可离踪,白髪不容僞。
我屋枕乾溪,日揖南峯翠。

平仄仄平平仄仄平○平,○仄○平平仄平。
仄仄仄平平仄仄平○仄,平○平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄平,仄仄仄平仄○仄。
平平○仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平平仄平○仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平○仄仄仄。
仄平仄仄仄平平,○仄平平平仄仄。
平仄平○仄○平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄○平仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平平仄仄平?仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○平仄仄平平○。
平平平仄仄,平仄○○平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄○○平仄仄平。

对鱠 (duì kuài)

朝代:唐    作者: 项斯

行到鲈鱼乡里时,鱠盘如雪怕风吹。
犹怜醉里江南路,马上垂鞭学钓时。

平仄仄平平仄仄平○平,○仄○平平仄平。
仄仄仄平平仄仄平○仄,平○平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄平,仄仄仄平仄○仄。
平平○仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平平仄平○仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平○仄仄仄。
仄平仄仄仄平平,○仄平平平仄仄。
平仄平○仄○平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄○平仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平平仄仄平?仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○平仄仄平平○。
平平平仄仄,平仄○○平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄○○平仄仄平。

食荠 (shí qí)

朝代:宋    作者: 释文珦

生无食肉资,饭蔬幽壑底。
朝采南涧芹,莫撷东篱荠。
此中有真味,岂必鱠鲂鳢。
何曾万金馔,恶谥不可洗。

平仄仄平平仄仄平○平,○仄○平平仄平。
仄仄仄平平仄仄平○仄,平○平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄平,仄仄仄平仄○仄。
平平○仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平平仄平○仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平○仄仄仄。
仄平仄仄仄平平,○仄平平平仄仄。
平仄平○仄○平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄○平仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平平仄仄平?仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○平仄仄平平○。
平平平仄仄,平仄○○平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄○○平仄仄平。

食鱠 (shí kuài)

朝代:宋    作者: 黄庶

秋风蓴鱼肥,兔罝馋涎落。
溪友入昼梦,但苦青衫缚。
落日渡河水,食指相悟觉。
宿夕治鱠具,共作泛舟约。
网罟遮青答,老鳟荐丝臛。
玉软饱下筯,坐视肴果恶。
酒薄如疲兵,对此得卫霍。
回首食五鼎,适意均一乐。
人间军须後,甑釜有藜藿。
甘鲜岂敢事,聊此慰寂寞。

平仄仄平平仄仄平○平,○仄○平平仄平。
仄仄仄平平仄仄平○仄,平○平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄平,仄仄仄平仄○仄。
平平○仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平平仄平○仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平○仄仄仄。
仄平仄仄仄平平,○仄平平平仄仄。
平仄平○仄○平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄○平仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平平仄仄平?仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○平仄仄平平○。
平平平仄仄,平仄○○平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄○○平仄仄平。

动物

泊吴江食蓴鲈菰菜二首 其一 (bó wú jiāng shí chún lú gū cài èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 袁说友

青丝簇飣蓴羹味,白雪堆盘缕鱠鲈。
我向松江饫鲜美,菜肠今更食新菰。

平仄仄平平仄仄平○平,○仄○平平仄平。
仄仄仄平平仄仄平○仄,平○平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄平,仄仄仄平仄○仄。
平平○仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平平仄平○仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平○仄仄仄。
仄平仄仄仄平平,○仄平平平仄仄。
平仄平○仄○平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄○平仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平平仄仄平?仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○平仄仄平平○。
平平平仄仄,平仄○○平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄○○平仄仄平。

渔父醉 其二 (yú fǔ zuì qí èr)

朝代:宋    作者: 黄今是

丹枫万点照人绯,鲈鱠千丝带水肥。
花影芙蓉江上酒,佳人谁唤醉翁归。

平仄仄平平仄仄平○平,○仄○平平仄平。
仄仄仄平平仄仄平○仄,平○平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄平,仄仄仄平仄○仄。
平平○仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平平仄平○仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平○仄仄仄。
仄平仄仄仄平平,○仄平平平仄仄。
平仄平○仄○平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄○平仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平平仄仄平?仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○平仄仄平平○。
平平平仄仄,平仄○○平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄○○平仄仄平。

原父兄近别入都寄此诗 (yuán fù xiōng jìn bié rù dōu jì cǐ shī)

朝代:宋    作者: 刘攽

水乡春尽事何如,绿树阴成谷雨初。
杯里尚余寒食酒,城中已卖鱠残鱼。
近来慵懒非常甚,别後嬉游益便疏。
省事只图千日醉,劳心不读五车书。

平仄仄平平仄仄平○平,○仄○平平仄平。
仄仄仄平平仄仄平○仄,平○平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄平,仄仄仄平仄○仄。
平平○仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平平仄平○仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平○仄仄仄。
仄平仄仄仄平平,○仄平平平仄仄。
平仄平○仄○平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄○平仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平平仄仄平?仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○平仄仄平平○。
平平平仄仄,平仄○○平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄○○平仄仄平。

食鱠 (shí kuài)

朝代:宋    作者: 王洋

生长江湖中,厌食水中珍。
从得脱死来,颇见乡味亲。
每食无不饱,敢叹蔬茹贫。
老妻生过计,为我鱠鲜鳞。
飣餖盘箸间,玉缕铺缤纷。
不知惊忧後,肠胃久不伸。
疟余病尚在,欲饫嫌羶腥。
所以纵对此,凛如见严宾。
由知饮啄缘,丰俭各有因。
所飨苟无分,对面难沾唇。
可叹赋分薄,一炙亦艰辛。
在近犹参商,其大应吴秦。
岁事已转毂,园葵行献新。
勿拟春蔬薄,春蔬久向人。

平仄仄平平仄仄平○平,○仄○平平仄平。
仄仄仄平平仄仄平○仄,平○平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄平,仄仄仄平仄○仄。
平平○仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平平仄平○仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平○仄仄仄。
仄平仄仄仄平平,○仄平平平仄仄。
平仄平○仄○平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄○平仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平平仄仄平?仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○平仄仄平平○。
平平平仄仄,平仄○○平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄○○平仄仄平。

酬郭少府先奉使巡涝见寄兼呈裴明府 (chóu guō shào fǔ xiān fèng shǐ xún lào jiàn jì jiān chéng péi míng fǔ)

朝代:唐    作者: 许浑

载书携榼别池龙,十幅轻帆处处通。
谢朓宅荒山翠里,王敦城古月明中。
江村夜涨浮天水,泽国秋生动地风。
饱食鱠鱼榜归檝,待君琴酒醉陶公。

平仄仄平平仄仄平○平,○仄○平平仄平。
仄仄仄平平仄仄平○仄,平○平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄○仄。
平仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
仄平○仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平仄平平平仄平,仄仄仄平仄○仄。
平平○仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平平仄平○仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平○仄仄仄。
仄平仄仄仄平平,○仄平平平仄仄。
平仄平○仄○平,平平仄仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄○平仄仄平仄,仄平仄仄平平○。
平平仄仄平?仄,平平仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,○平仄仄平平○。
平平平仄仄,平仄○○平。
仄仄仄仄平,平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄○平。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄○○平仄仄平。

动物