fù wáng táng qīng lú shān suǒ de líng bì shí
赋王唐卿庐山所得灵壁石 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 张孝祥 (zhāng xiào xiáng)

湘江竹深韶不传,后夔神禹飞上天。
泗滨之磬无人编,帝敕此宝沦深渊。
於乎不知几千年,奇形异质鬼所鎸。
青虬赤虎遭缚纒,蹙筋怒爪身挛拳。
自从胡尘障中原,神物变化随霏烟。
金声玉振义不辱,六丁徙置康庐巅。
灵台星官未知处,但怪宝气干霄躔。
王郎斋居敷浅原,饮水泣血天所怜。
空山无人下羣仙,似梦非梦或告旃。
扪萝独上果有得,失喜而惧心茫然。
百夫挽取自包裹,解衣更买蛮儿毡。
缄扃不肯乡人说,知我好古容观瞻。
焚香再拜娄叹息,安得致之天子前。
安得致之天子前,明堂郊丘备宫县。
调和正声荐上帝,箫勺羣慝收戈鋋。
朝廷清明用耆哲,一律四海归陶甄。
凤皇来仪兽率舞,复古却到虞韶边。
是时赋公笔如椽,襞牋为草登歌篇。

平平仄○平仄○,仄平平仄平仄平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄○平平仄○平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平平仄平,仄仄仄仄平仄平。
○平平平仄平平,仄仄平仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄○○仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄仄平○平。
平平仄仄平○仄,平仄仄平平仄平。
平仄仄平平仄平,平平平平仄平○。
○○○平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄○平,仄平平仄平平平。

xiāng jiāng zhú shēn sháo bù chuán , hòu kuí shén yǔ fēi shàng tiān 。
sì bīn zhī qìng wú rén biān , dì chì cǐ bǎo lún shēn yuān 。
wū hū bù zhī jǐ qiān nián , qí xíng yì zhì guǐ suǒ juān 。
qīng qiú chì hǔ zāo fù chán , cù jīn nù zhuǎ shēn luán quán 。
zì cóng hú chén zhàng zhōng yuán , shén wù biàn huà suí fēi yān 。
jīn shēng yù zhèn yì bù rǔ , liù dīng xǐ zhì kāng lú diān 。
líng tái xīng guān wèi zhī chù , dàn guài bǎo qì gān xiāo chán 。
wáng láng zhāi jū fū qiǎn yuán , yǐn shuǐ qì xuè tiān suǒ lián 。
kōng shān wú rén xià qún xiān , sì mèng fēi mèng huò gào zhān 。
mén luó dú shàng guǒ yǒu dé , shī xǐ ér jù xīn máng rán 。
bǎi fū wǎn qǔ zì bāo guǒ , jiě yī gèng mǎi mán ér zhān 。
jiān jiōng bù kěn xiāng rén shuō , zhī wǒ hǎo gǔ róng guān zhān 。
fén xiāng zài bài lóu tàn xī , ān dé zhì zhī tiān zǐ qián 。
ān dé zhì zhī tiān zǐ qián , míng táng jiāo qiū bèi gōng xiàn 。
tiáo hé zhèng shēng jiàn shàng dì , xiāo sháo qún tè shōu gē chán 。
cháo tíng qīng míng yòng qí zhé , yī lǜ sì hǎi guī táo zhēn 。
fèng huáng lái yí shòu lǜ wǔ , fù gǔ què dào yú sháo biān 。
shì shí fù gōng bǐ rú chuán , bì jiān wèi cǎo dēng gē piān 。

賦王唐卿廬山所得靈壁石

—— 張孝祥

湘江竹深韶不傳,后夔神禹飛上天。
泗濱之磬無人編,帝敕此寶淪深淵。
於乎不知幾千年,奇形異質鬼所鎸。
青虬赤虎遭縛纒,蹙筋怒爪身攣拳。
自從胡塵障中原,神物變化隨霏煙。
金聲玉振義不辱,六丁徙置康廬巔。
靈臺星官未知處,但怪寶氣干霄躔。
王郎齋居敷淺原,飲水泣血天所憐。
空山無人下羣仙,似夢非夢或告旃。
捫蘿獨上果有得,失喜而懼心茫然。
百夫挽取自包裹,解衣更買蠻兒氈。
緘扃不肯鄉人說,知我好古容觀瞻。
焚香再拜婁歎息,安得致之天子前。
安得致之天子前,明堂郊丘備宮縣。
調和正聲薦上帝,簫勺羣慝收戈鋋。
朝廷清明用耆哲,一律四海歸陶甄。
鳳皇來儀獸率舞,復古却到虞韶邊。
是時賦公筆如椽,襞牋爲草登歌篇。

平平仄○平仄○,仄平平仄平仄平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄○平平仄○平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平平仄平,仄仄仄仄平仄平。
○平平平仄平平,仄仄平仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄○○仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄仄平○平。
平平仄仄平○仄,平仄仄平平仄平。
平仄仄平平仄平,平平平平仄平○。
○○○平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄○平,仄平平仄平平平。

xiāng jiāng zhú shēn sháo bù chuán , hòu kuí shén yǔ fēi shàng tiān 。
sì bīn zhī qìng wú rén biān , dì chì cǐ bǎo lún shēn yuān 。
wū hū bù zhī jǐ qiān nián , qí xíng yì zhì guǐ suǒ juān 。
qīng qiú chì hǔ zāo fù chán , cù jīn nù zhuǎ shēn luán quán 。
zì cóng hú chén zhàng zhōng yuán , shén wù biàn huà suí fēi yān 。
jīn shēng yù zhèn yì bù rǔ , liù dīng xǐ zhì kāng lú diān 。
líng tái xīng guān wèi zhī chù , dàn guài bǎo qì gān xiāo chán 。
wáng láng zhāi jū fū qiǎn yuán , yǐn shuǐ qì xuè tiān suǒ lián 。
kōng shān wú rén xià qún xiān , sì mèng fēi mèng huò gào zhān 。
mén luó dú shàng guǒ yǒu dé , shī xǐ ér jù xīn máng rán 。
bǎi fū wǎn qǔ zì bāo guǒ , jiě yī gèng mǎi mán ér zhān 。
jiān jiōng bù kěn xiāng rén shuō , zhī wǒ hǎo gǔ róng guān zhān 。
fén xiāng zài bài lóu tàn xī , ān dé zhì zhī tiān zǐ qián 。
ān dé zhì zhī tiān zǐ qián , míng táng jiāo qiū bèi gōng xiàn 。
tiáo hé zhèng shēng jiàn shàng dì , xiāo sháo qún tè shōu gē chán 。
cháo tíng qīng míng yòng qí zhé , yī lǜ sì hǎi guī táo zhēn 。
fèng huáng lái yí shòu lǜ wǔ , fù gǔ què dào yú sháo biān 。
shì shí fù gōng bǐ rú chuán , bì jiān wèi cǎo dēng gē piān 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

湘江的竹子茂密得韶美旖旎,却没有被后人传颂流传。后羿和神农禹飞升到了天上。
泗水边的那口磬,没有人能够谱写出乐曲,却被天帝勒令沉没在深渊里。
啊,真不知道已经过去了几千年,这些奇形怪状的鬼神都被刻在了那里。
青色的龙虬,红色的虎豹,被捆绑起来,蹙紧了筋,怒张了爪,身体扭曲成拳。
自从胡人的尘埃遮蔽了中原,这些神奇的物体变幻多端,随着飘渺的烟雾而变化。
金铃的声音,玉琴的振动,义薄云天,被安置在了康庐山巅。
灵台山上星官的所在不为人所知,只有奇异的宝气升腾到了天际。
王郎斋居住在浅原之上,饮水竟泪如血,好像受到了天命的怜悯。
空山无人下来与群仙共饮,这或者是梦,或者是真实,也许会有人告诉真相。
扪萝独自攀爬上去果然有所获得,失去的快乐与恐惧在心中交织迷茫。
百夫一起拉着捆绑,自己裹紧了衣服,又买了蛮儿的毡子。
紧闭唇扣,不肯和乡人交流,只想我好古的心情得以满足观赏。
焚香再次拜礼,娄山之神叹息不止,渴望能够将这些神物呈献到天子的面前。
多想将这些神物献给天子,于是明堂和郊丘都准备好了宫殿和居住之地。
调和正声,奏上天帝,箫和勺合奏,众邪恶战戈退避。
朝廷清明,用尽耆老智慧,一切法则守正,四海归陶甄。
凤皇来仪,兽群跟随起舞,复古的礼乐回到了虞帝韶地。
那时候赋役的文笔如椽,折叠的竹简成了草帛,登高作歌作文。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者张孝祥介绍:🔈

张孝祥(一一三二~一一七○),字安国,号于湖居士,历阳乌江(今安徽和县东北)人。高宗绍兴二十四年(一一五四)进士第一。方第,即上疏言岳飞冤狱,忤秦桧,授签书镇东军节度判官。桧死,召爲秘书省正字,累迁起居舍人、权中书舍人,爲御史中丞汪彻劾罢。寻起知抚州。孝宗即位,知平江府。召爲中书舍人,迁直学士院兼都督府参赞军事。领建康留守。力赞张浚主战,爲宰相汤思退所忌,以张浚党落职。思退罢,起知静江府兼广南西路经略安抚使,复以言者罢。俄起知潭州,权荆湖南路提点刑狱,迁知荆南、荆湖北路安抚使。乾道五年(一一六九),因疾力请归养侍亲,以显谟阁直学士致仕。六年,卒。年三十九。有《于湖集》四十卷。事见本集附录《宣城... 查看更多>>

张孝祥的诗:

张孝祥的词:

相关诗词:

将入石壁山作 (jiāng rù shí bì shān zuò)

朝代:宋    作者: 释智圆

慧远风流庐岳隐,支公高尚沃洲栖。
闲思石壁堪长往,拟蹑浮云上石梯。

平平仄○平仄○,仄平平仄平仄平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄○平平仄○平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平平仄平,仄仄仄仄平仄平。
○平平平仄平平,仄仄平仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄○○仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄仄平○平。
平平仄仄平○仄,平仄仄平平仄平。
平仄仄平平仄平,平平平平仄平○。
○○○平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄○平,仄平平仄平平平。

代赋後苑赏花钓鱼 其一 (dài fù hòu yuàn shǎng huā diào yú qí yī)

朝代:宋    作者: 宋祁

黄屋宸襟豫,灵琨苑制雄。
钧天回帝所,太液近唐中。
瑞旭摇卿霭,丹葩杂绀丛。
王鱼多在藻,君鹄镇迎弓。
式宴曦阳露,徒歌属大风。
此时慈惠洽,共乐夏渠丰。

平平仄○平仄○,仄平平仄平仄平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄○平平仄○平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平平仄平,仄仄仄仄平仄平。
○平平平仄平平,仄仄平仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄○○仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄仄平○平。
平平仄仄平○仄,平仄仄平平仄平。
平仄仄平平仄平,平平平平仄平○。
○○○平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄○平,仄平平仄平平平。

次韵昌甫所题唐宋诸贤画像石刻 其五 (cì yùn chāng fǔ suǒ tí táng sòng zhū xián huà xiàng shí kè qí wǔ)

朝代:宋    作者: 韩淲

放翁所刻章泉赋,雅道谁能见一斑。
却怪我来居涧谷,摩挲墨妙得诗闲。

平平仄○平仄○,仄平平仄平仄平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄○平平仄○平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平平仄平,仄仄仄仄平仄平。
○平平平仄平平,仄仄平仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄○○仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄仄平○平。
平平仄仄平○仄,平仄仄平平仄平。
平仄仄平平仄平,平平平平仄平○。
○○○平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄○平,仄平平仄平平平。

唐刻石 (táng kè shí)

朝代:宋    作者: 陈梦庚

长忆唐从天宝初,开元气象了无余。
宫中已制霓裳曲,刻石山灵失笑渠。

平平仄○平仄○,仄平平仄平仄平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄○平平仄○平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平平仄平,仄仄仄仄平仄平。
○平平平仄平平,仄仄平仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄○○仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄仄平○平。
平平仄仄平○仄,平仄仄平平仄平。
平仄仄平平仄平,平平平平仄平○。
○○○平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄○平,仄平平仄平平平。

山友续辞 石耳 (shān yǒu xù cí shí ěr)

朝代:宋    作者: 王质

我取友兮得石耳,石壁峻嶒下无底。
非脾非肾非肝肠,马齿马牙衔不起。
耳无是,耳无非,所思兮何可萎,石笋石花滋石脂。

平平仄○平仄○,仄平平仄平仄平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄○平平仄○平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平平仄平,仄仄仄仄平仄平。
○平平平仄平平,仄仄平仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄○○仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄仄平○平。
平平仄仄平○仄,平仄仄平平仄平。
平仄仄平平仄平,平平平平仄平○。
○○○平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄○平,仄平平仄平平平。

跋赵唐卿所藏访戴图 其二 (bá zhào táng qīng suǒ cáng fǎng dài tú qí èr)

朝代:宋    作者: 张元干

王孙胸次足丘壑,幻出山阴访戴图。
草屋柴扉闭风雨,客来空去得知无。

平平仄○平仄○,仄平平仄平仄平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄○平平仄○平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平平仄平,仄仄仄仄平仄平。
○平平平仄平平,仄仄平仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄○○仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄仄平○平。
平平仄仄平○仄,平仄仄平平仄平。
平仄仄平平仄平,平平平平仄平○。
○○○平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄○平,仄平平仄平平平。

向居卿所藏灵壁石歌 (xiàng jū qīng suǒ cáng líng bì shí gē)

朝代:宋    作者: 饶节

灵壁之石妙天下,奇姿异质穷变化。
时时好事获寸尺,谷量牛马未当价。
耐官丞相三代孙,风流似是典刑存。
心胸本无纨袴气,诗书渐洗膏粱昏。
迩来得石不盈尺,依稀尚带莓苔迹。
气象中含万仞悬,秀润仍分千里碧。
大江之南千万山,终日思归行路难。
坐中一见此真骨,心折当年雨後天。
君不见黄金白璧骄侈本,大官厚禄方安稳。
少年趣驾迅如电,我欲追之堕车蹇。
年来老大计转拙,一丘一壑兴不浅。
傥君他日弃前鱼,南窗坐对庐山远。

平平仄○平仄○,仄平平仄平仄平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄○平平仄○平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平平仄平,仄仄仄仄平仄平。
○平平平仄平平,仄仄平仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄○○仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄仄平○平。
平平仄仄平○仄,平仄仄平平仄平。
平仄仄平平仄平,平平平平仄平○。
○○○平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄○平,仄平平仄平平平。

送李卿赋得孤岛石 (sòng lǐ qīng fù dé gū dǎo shí)

朝代:唐    作者: 岑参

一片他山石,巉巉映小池。
绿窠攒剥藓,尖硕坐鸬鷀。
水底看常倒,花边势欲欹。
君心能不转,卿月岂相离。

平平仄○平仄○,仄平平仄平仄平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄○平平仄○平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平平仄平,仄仄仄仄平仄平。
○平平平仄平平,仄仄平仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄○○仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄仄平○平。
平平仄仄平○仄,平仄仄平平仄平。
平仄仄平平仄平,平平平平仄平○。
○○○平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄○平,仄平平仄平平平。

吴甥遗灵壁石以诗还之 (wú shēng yí líng bì shí yǐ shī huán zhī)

朝代:宋    作者: 曾几

闲居百封书,总为一片石。
窗中列远岫,所欠者灵壁。
吴甥手持来,知向何许得。
铿锵发金声,温润见玉色。
诸峰扫空翠,一水界山白。
嵁岩出其间,如月挂虚碧。
坐令所珍藏,不作一钱直。
吾虽甚爱之,子亦有此癖。
归与霅溪旁,从汝旧知识。
欲去复迟迟,摩挲遂移刻。

平平仄○平仄○,仄平平仄平仄平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄○平平仄○平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平平仄平,仄仄仄仄平仄平。
○平平平仄平平,仄仄平仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄○○仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄仄平○平。
平平仄仄平○仄,平仄仄平平仄平。
平仄仄平平仄平,平平平平仄平○。
○○○平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄○平,仄平平仄平平平。

书壁四韵 (shū bì sì yùn)

朝代:宋    作者: 沈长卿

约客探名胜,停輈得所欣。
山寒多做雨,洞古不收云。
夜宿听鸣麂,晨炊摘野芹。
黄冠尤喜事,添炷石炉熏。

平平仄○平仄○,仄平平仄平仄平。
仄平平仄平平平,仄仄仄仄平○平。
平平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄○平平仄○平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
○平平平平仄平,仄仄仄仄平仄平。
○平平平仄平平,仄仄平仄仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄○○仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄仄平○平。
平平仄仄平○仄,平仄仄平平仄平。
平仄仄平平仄平,平平平平仄平○。
○○○平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平○平平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄○平,仄平平仄平平平。