chū zhì hóng yòu chéng èr bǎi zì
初至鸿佑成二百字 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王之望 (wáng zhī wàng)

我生何悠悠,飘摇若悬旌。
已破龙华梦,复成鸿佑行。
鸿佑在何许,海阔山峥嵘。
地侵鱼龙窟,路与猿猱争。
晓日见初出,潮波无时平。
我来秋薄暮,寒雨纷纵横。
狂飈振林麓,窗户皆有声。
山鬼夜中号,怪禽篱外鸣。
我衰不能寐,起行迟天明。
欻然念身世,百感襟抱盈。
仲宣昔遭乱,避地之蛮荆。
登楼赋怀土,凄伤欲无生。
况我滞瓯越,八见秋风惊。
憧憧一州间,萧寺六易名。
已去还复来,如鱼被鈎婴。
去既无所之,来亦何所营。
藜藿诚不充,萍蓬甘所丁。
兹地实乐土,浮生聊耦耕。
鴒原喜在眼,蠹简能娱情。
九夷亦何陋,四海皆弟兄。

仄平平平平,平平仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
仄平平仄仄,平仄平仄○。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄○○平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平○,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,○平仄平平。
仄仄平仄平,平仄平仄平。
平仄平仄平,平平平仄平。
平仄仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。

wǒ shēng hé yōu yōu , piāo yáo ruò xuán jīng 。
yǐ pò lóng huá mèng , fù chéng hóng yòu xíng 。
hóng yòu zài hé xǔ , hǎi kuò shān zhēng róng 。
dì qīn yú lóng kū , lù yǔ yuán náo zhēng 。
xiǎo rì jiàn chū chū , cháo bō wú shí píng 。
wǒ lái qiū bó mù , hán yǔ fēn zòng héng 。
kuáng biāo zhèn lín lù , chuāng hù jiē yǒu shēng 。
shān guǐ yè zhōng hào , guài qín lí wài míng 。
wǒ shuāi bù néng mèi , qǐ xíng chí tiān míng 。
chuā rán niàn shēn shì , bǎi gǎn jīn bào yíng 。
zhòng xuān xī zāo luàn , bì dì zhī mán jīng 。
dēng lóu fù huái tǔ , qī shāng yù wú shēng 。
kuàng wǒ zhì ōu yuè , bā jiàn qiū fēng jīng 。
chōng chōng yī zhōu jiān , xiāo sì liù yì míng 。
yǐ qù huán fù lái , rú yú bèi gōu yīng 。
qù jì wú suǒ zhī , lái yì hé suǒ yíng 。
lí huò chéng bù chōng , píng péng gān suǒ dīng 。
zī dì shí lè tǔ , fú shēng liáo ǒu gēng 。
líng yuán xǐ zài yǎn , dù jiǎn néng yú qíng 。
jiǔ yí yì hé lòu , sì hǎi jiē dì xiong 。

动物

初至鴻祐成二百字

—— 王之望

我生何悠悠,飄摇若懸旌。
已破龍華夢,復成鴻祐行。
鴻祐在何許,海闊山崢嶸。
地侵魚龍窟,路與猿猱爭。
曉日見初出,潮波無時平。
我來秋薄暮,寒雨紛縱橫。
狂飈振林麓,窗戶皆有聲。
山鬼夜中號,怪禽籬外鳴。
我衰不能寐,起行遲天明。
欻然念身世,百感襟抱盈。
仲宣昔遭亂,避地之蠻荆。
登樓賦懷土,悽傷欲無生。
况我滯甌越,八見秋風驚。
憧憧一州間,蕭寺六易名。
已去還復來,如魚被鈎嬰。
去既無所之,來亦何所營。
藜藿誠不充,萍蓬甘所丁。
茲地實樂土,浮生聊耦耕。
鴒原喜在眼,蠹簡能娛情。
九夷亦何陋,四海皆弟兄。

仄平平平平,平平仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
仄平平仄仄,平仄平仄○。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄○○平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平○,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,○平仄平平。
仄仄平仄平,平仄平仄平。
平仄平仄平,平平平仄平。
平仄仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。

wǒ shēng hé yōu yōu , piāo yáo ruò xuán jīng 。
yǐ pò lóng huá mèng , fù chéng hóng yòu xíng 。
hóng yòu zài hé xǔ , hǎi kuò shān zhēng róng 。
dì qīn yú lóng kū , lù yǔ yuán náo zhēng 。
xiǎo rì jiàn chū chū , cháo bō wú shí píng 。
wǒ lái qiū bó mù , hán yǔ fēn zòng héng 。
kuáng biāo zhèn lín lù , chuāng hù jiē yǒu shēng 。
shān guǐ yè zhōng hào , guài qín lí wài míng 。
wǒ shuāi bù néng mèi , qǐ xíng chí tiān míng 。
chuā rán niàn shēn shì , bǎi gǎn jīn bào yíng 。
zhòng xuān xī zāo luàn , bì dì zhī mán jīng 。
dēng lóu fù huái tǔ , qī shāng yù wú shēng 。
kuàng wǒ zhì ōu yuè , bā jiàn qiū fēng jīng 。
chōng chōng yī zhōu jiān , xiāo sì liù yì míng 。
yǐ qù huán fù lái , rú yú bèi gōu yīng 。
qù jì wú suǒ zhī , lái yì hé suǒ yíng 。
lí huò chéng bù chōng , píng péng gān suǒ dīng 。
zī dì shí lè tǔ , fú shēng liáo ǒu gēng 。
líng yuán xǐ zài yǎn , dù jiǎn néng yú qíng 。
jiǔ yí yì hé lòu , sì hǎi jiē dì xiong 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

我生活在这世间何其漫长,像飘摇的悬挂旗帜。
曾经破碎了梦中的龙华,再获得鸿运的眷顾。
鸿佑降临在何处呢?广阔的海洋和崇山峻岭。
土地上涌现出龙鱼之窟,道路上猿猴争斗。
黎明时分,初露曙光,但潮汐的波浪却始终不平静。
我来到这个秋天的黄昏,寒雨纷纷飘洒。
狂风在林间呼啸,窗户都发出声响。
山中鬼怪在夜间嘶鸣,奇异的鸟禽在篱笆外鸣叫。
我衰老了,不能入眠,起身在天明前出行。
突然间思念起自己的身世,百感交集,情感涌上心头。
昔日的仲宣曾经遭遇乱世,逃亡到荆州。
登上楼台,写下怀土之情,悲伤之意如潮水般涌动。
何况我如今困于瓯越之地,八面见秋风飒然惊人。
憧憧想要离开这个州境,六寺之名已成为萧寺。
离去了又重返,宛如鱼儿被钩住的幼儿。
离去了也没有目的地,回来了也无所谋求。
藜藿虽然不能充饥,萍蓬却甘之如饴。
这片土地的确是快乐之所,平凡的生活如同伴侣耕作。
鸟儿喜悦地在原野上飞翔,书籍的精华能够慰藉情怀。
九夷的风俗也并不那么陋俗,四海之内皆是兄弟。


总结:

诗人抒发了自己在纷乱尘世中生活的感慨与思考。他曾经经历过坎坷,但也得到了幸运的眷顾。然而,他发现这个世界上充满了变幻莫测的事物,仿佛飘摇不定的悬挂旗帜。他思忖自己的身世,感慨百端,同时对乱世中的人们表示同情。诗人面对生活的起伏,对未来充满了疑问和迷茫。虽然他身处乡野,却能从自然中找到慰藉。他感叹生命如同鱼儿被钓钩所制,离去与回来都无所谓目的,仿佛只是游离于世俗之间。最后,他认识到在世界的各个角落,人们其实是兄弟,共同承受着相似的命运。整首诗抒发了诗人对世事变幻的感叹,对生活的思考以及对人世间情感的体悟。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王之望介绍:🔈

王之望(?~一一七○),字瞻叔,襄阳谷城(今属湖北)人。高宗绍兴八年(一一三八)进士,调处州教授。入爲太学录,迁博士。十八年,出知荆门军(《建炎以来系年要录》卷一五八)。提举荆湖南常平茶盐公事,改潼川府路转运判官。三十年,总领四川财赋军马钱粮。三十二年,爲川陕宣谕使(同上书卷一九八、二○○)。孝宗即位,除户部侍郎。隆兴初,提举江州太平兴国宫。未几,权江淮都督府参赞军事,俄兼直学士院。二年(一一六四)拜参知政事,兼同知枢密院事,提举江州太平兴国宫,居天台。乾道元年(一一六五)起知福州、福建路安抚使。移知温州,寻复罢。六年冬卒。谥敏肃(《宋会要辑稿》)。有《汉滨集》六十卷(明焦竑《国史经籍志》),... 查看更多>>

王之望的诗:

王之望的词:

相关诗词:

接家书 (jiē jiā shū)

朝代:宋    作者: 刘黻

朝朝听来鸿,来鸿一何邈。
秋往冬又至,尔鸿胡来迟。
凝眸屡东眺,飞云渺天角。
薄晚云四低,来鸿似微雀。
习习远近人,尺书坠犹玉。
亟启读平安,字字发天乐。
殷勤谢来鸿,相过勿惮数。

仄平平平平,平平仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
仄平平仄仄,平仄平仄○。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄○○平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平○,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,○平仄平平。
仄仄平仄平,平仄平仄平。
平仄平仄平,平平平仄平。
平仄仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。

以黄公金华伯五字为韵上黄仲秉侍郎 其二 (yǐ huáng gōng jīn huá bǎi wǔ zì wèi yùn shàng huáng zhòng bǐng shì láng qí èr)

朝代:宋    作者: 周孚

先朝盛文物,最盛元佑中。
我生百年後,深思附冥鸿。
人欲天不违,今复识此翁。
何以知其然,风味如长公。

仄平平平平,平平仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
仄平平仄仄,平仄平仄○。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄○○平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平○,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,○平仄平平。
仄仄平仄平,平仄平仄平。
平仄平仄平,平平平仄平。
平仄仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。

宝佑二年皇子冠二十首 其一九 (bǎo yòu èr nián huáng zǐ guān èr shí shǒu qí yī jiǔ)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

玄衮黼裳,垂徽永世。
勉勉成德,是在元子。
胙土南宾,厥旨孔懿。
充一忠字,作百无愧。

仄平平平平,平平仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
仄平平仄仄,平仄平仄○。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄○○平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平○,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,○平仄平平。
仄仄平仄平,平仄平仄平。
平仄平仄平,平平平仄平。
平仄仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。

别拟太上皇帝挽歌词六首 其二 (bié nǐ tài shàng huáng dì wǎn gē cí liù shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 范成大

大孝天孚佑,精诚敌可摧。
龙輴迁座至,騩驭及泉回。
永佑千章木,慈宁万寿杯。
古今无此事,绝德诏方来。

仄平平平平,平平仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
仄平平仄仄,平仄平仄○。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄○○平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平○,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,○平仄平平。
仄仄平仄平,平仄平仄平。
平仄平仄平,平平平仄平。
平仄仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。

动物

跋吴初邻山谷临风笛真蹟 (bá wú chū lín shān gǔ lín fēng dí zhēn jì)

朝代:宋    作者: 方回

临风玉笛调孙郎,百字尘昏纸尚香。
细认黄家元佑脚,似人殊喜见他乡。

仄平平平平,平平仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
仄平平仄仄,平仄平仄○。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄○○平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平○,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,○平仄平平。
仄仄平仄平,平仄平仄平。
平仄平仄平,平平平仄平。
平仄仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。

送庞佑甫五首 其一 (sòng páng yòu fǔ wǔ shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 韩元吉

燕鸿望南飞,春至还北去。
托食波浪中,潇湘几回渡。

仄平平平平,平平仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
仄平平仄仄,平仄平仄○。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄○○平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平○,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,○平仄平平。
仄仄平仄平,平仄平仄平。
平仄平仄平,平平平仄平。
平仄仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。

名新酿曰白鸥波以一尊送佑圣观刘高士 (míng xīn niàng yuē bái ōu bō yǐ yī zūn sòng yòu shèng guān liú gāo shì)

朝代:宋    作者: 张鎡

酒熟将何字,白鸥波正如。
一瓢谁合饮,高士观中居。
汗漫涵无象,鸿蒙洽太初。
醒来松户晓,应念臭於帤。

仄平平平平,平平仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
仄平平仄仄,平仄平仄○。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄○○平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平○,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,○平仄平平。
仄仄平仄平,平仄平仄平。
平仄平仄平,平平平仄平。
平仄仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。

谢叶秀才惠书自言能书大字来书作小字甚工 (xiè yè xiù cái huì shū zì yán néng shū dà zì lái shū zuò xiǎo zì shèn gōng)

朝代:宋    作者: 王洋

大字韦将军,小字徐开府。
惠我数百言,字字了今古。
江山得何助,文采乃如许。
莫羞无稻粱,鸿飞自髙举。

仄平平平平,平平仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
仄平平仄仄,平仄平仄○。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄○○平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平○,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,○平仄平平。
仄仄平仄平,平仄平仄平。
平仄平仄平,平平平仄平。
平仄仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。

于佑题红叶二句 ()

朝代:唐    作者: 韩氏(附于佑)

仄平平平平,平平仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
仄平平仄仄,平仄平仄○。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄○○平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平○,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,○平仄平平。
仄仄平仄平,平仄平仄平。
平仄平仄平,平平平仄平。
平仄仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。

宝佑二年皇子冠二十首 其六 (bǎo yòu èr nián huáng zǐ guān èr shí shǒu qí liù)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

我有嘉宾,直大以方。
亦既至止,厥德用光。
冠而字之,厥义孔彰。
表里纯备,黄耇无疆。

仄平平平平,平平仄平平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平平平平。
仄平平仄仄,平仄平仄○。
平平仄平仄,平仄平仄平。
平仄仄○○,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄○○平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
○○仄平○,平仄仄仄平。
仄仄平仄平,○平仄平平。
仄仄平仄平,平仄平仄平。
平仄平仄平,平平平仄平。
平仄仄仄仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平仄,仄仄平仄平。