chóu wáng bǎi hǔ
酬王伯虎 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王安石 (wáng ān shí)

吾闻人之初,好恶尚无朕。
帝与凿耳目,贤愚遂殊品。
尔来百千年,转化薄愈甚。
父翁相贩卖,浮诈谁能审。
睢盱猴缨冠,狼籍鼠穴寝。
沧海恐值到,谁论鱼鼈淰。
鴞声虽云恶,革去在食葚。
嗟谁职教化,独使此风稔。
恬观不知救,坐费太官廪。
予生少而戆,好古乃天禀。
念此俗衰坏,何尝敢安枕。
有时不能平,悲吒失食饮。
唯子同我病,亦或涕沾衽。
谓予可告语,密以诗来谂。
烂然辞满纸,秋水濯新锦。
穷观何拳拳,静念复凛凛。
贱贫欲救世,无宁犹拾渖。
说穷且版筑,尹屈唯烹饪。
逢时岂遽废,避俗聊须噤。
徂年幸未暮,此意可勤恁。

平○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○仄仄,平仄平平仄。
○平平平○,平仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,平○平仄仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平○平平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平○仄仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。

wú wén rén zhī chū , hào wù shàng wú zhèn 。
dì yǔ záo ěr mù , xián yú suì shū pǐn 。
ěr lái bǎi qiān nián , zhuǎn huà báo yù shèn 。
fù wēng xiāng fàn mài , fú zhà shuí néng shěn 。
suī xū hóu yīng guān , láng jí shǔ xué qǐn 。
cāng hǎi kǒng zhí dào , shuí lùn yú biē niǎn 。
xiāo shēng suī yún è , gé qù zài shí shèn 。
jiē shuí zhí jiào huà , dú shǐ cǐ fēng rěn 。
tián guān bù zhī jiù , zuò fèi tài guān lǐn 。
yǔ shēng shǎo ér gàng , hǎo gǔ nǎi tiān bǐng 。
niàn cǐ sú shuāi huài , hé cháng gǎn ān zhěn 。
yǒu shí bù néng píng , bēi zhà shī shí yǐn 。
wéi zǐ tóng wǒ bìng , yì huò tì zhān rèn 。
wèi yǔ kě gào yǔ , mì yǐ shī lái shěn 。
làn rán cí mǎn zhǐ , qiū shuǐ zhuó xīn jǐn 。
qióng guān hé quán quán , jìng niàn fù lǐn lǐn 。
jiàn pín yù jiù shì , wú nìng yóu shí shěn 。
shuō qióng qiě bǎn zhù , yǐn qū wéi pēng rèn 。
féng shí qǐ jù fèi , bì sú liáo xū jìn 。
cú nián xìng wèi mù , cǐ yì kě qín nèn 。

酬王伯虎

—— 王安石

吾聞人之初,好惡尚無朕。
帝與鑿耳目,賢愚遂殊品。
爾來百千年,轉化薄愈甚。
父翁相販賣,浮詐誰能審。
睢盱猴纓冠,狼籍鼠穴寢。
滄海恐值到,誰論魚鼈淰。
鴞聲雖云惡,革去在食葚。
嗟誰職教化,獨使此風稔。
恬觀不知救,坐費太官廩。
予生少而戇,好古乃天稟。
念此俗衰壞,何嘗敢安枕。
有時不能平,悲吒失食飲。
唯子同我病,亦或涕沾衽。
謂予可告語,密以詩來諗。
爛然辭滿紙,秋水濯新錦。
窮觀何拳拳,靜念復凜凜。
賤貧欲救世,無寧猶拾瀋。
說窮且版築,尹屈唯烹飪。
逢時豈遽廢,避俗聊須噤。
徂年幸未暮,此意可勤恁。

平○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○仄仄,平仄平平仄。
○平平平○,平仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,平○平仄仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平○平平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平○仄仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。

wú wén rén zhī chū , hào wù shàng wú zhèn 。
dì yǔ záo ěr mù , xián yú suì shū pǐn 。
ěr lái bǎi qiān nián , zhuǎn huà báo yù shèn 。
fù wēng xiāng fàn mài , fú zhà shuí néng shěn 。
suī xū hóu yīng guān , láng jí shǔ xué qǐn 。
cāng hǎi kǒng zhí dào , shuí lùn yú biē niǎn 。
xiāo shēng suī yún è , gé qù zài shí shèn 。
jiē shuí zhí jiào huà , dú shǐ cǐ fēng rěn 。
tián guān bù zhī jiù , zuò fèi tài guān lǐn 。
yǔ shēng shǎo ér gàng , hǎo gǔ nǎi tiān bǐng 。
niàn cǐ sú shuāi huài , hé cháng gǎn ān zhěn 。
yǒu shí bù néng píng , bēi zhà shī shí yǐn 。
wéi zǐ tóng wǒ bìng , yì huò tì zhān rèn 。
wèi yǔ kě gào yǔ , mì yǐ shī lái shěn 。
làn rán cí mǎn zhǐ , qiū shuǐ zhuó xīn jǐn 。
qióng guān hé quán quán , jìng niàn fù lǐn lǐn 。
jiàn pín yù jiù shì , wú nìng yóu shí shěn 。
shuō qióng qiě bǎn zhù , yǐn qū wéi pēng rèn 。
féng shí qǐ jù fèi , bì sú liáo xū jìn 。
cú nián xìng wèi mù , cǐ yì kě qín nèn 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
吾听说人最初,好恶尚未分明。
天帝为人凿耳目,使贤愚之间产生了差别。
千百年过去,转变变得更加浅薄。
父亲和长辈相互贩卖,虚假欺诈之事谁能审查清楚。
睢盱(suī xū)的猴子戴着缨冠,混乱不堪地在老鼠穴里休息。
深沧海也许会遇到,谁来评判鱼和鳖谁更优秀。
鸱鸮(chī xiāo)的叫声虽然被说成是恶兆,但却能吃掉食葚。
唉,谁来担当教化的职责,却让这种不良风气蔓延。
恬静地观察,不知道该如何救助,只是坐着浪费太多国家的粮食。
我生来年幼,天生喜好古代文化。
念及现在社会的衰败腐化,又怎敢安然入眠。
有时心情难以平复,悲哀地呼喊着失去了食物和饮水。
只有儿子与我同病相怜,有时也会流下眼泪湿湿衣襟。
我认为儿子可以倾诉心事,便私密地用诗篇来探寻。
文字流畅地写满纸面,像秋水洗涤着崭新的锦绣。
深入思考,何其艰难,内心安静而又冷冽。
贫穷渴望挽救世人,宁愿捡拾废弃之物。
说穷也要有所作为,尹(yǐn)屈(qū)只以烹饪为业。
遇到合适的时机岂能轻易放弃,避世也要保持沉默。
虽然岁月尚未到暮年,但我愿意勤勉地去追求这份心意。

全诗表达了诗人对人性善恶、社会风气和个人奋斗等问题的思考。诗人对人性的纯真状态、贤愚之别和社会虚伪的现象表示忧虑,同时也展现了个人愿意拾渖贫苦、热心救世的坚定决心。在现实中,诗人觉得社会风气已然败坏,面对贫苦和艰难,他选择静心观察,深思苦察,寻求自我拯救与救世之路,表现出诗人对于理想社会的向往与不安。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王安石介绍:🔈

王安石(一○二一~一○八六),字介甫,晚号半山,抚州临川(今属江西)人。仁宗庆历二年(一○四二)进士。历签书淮南判官、知鄞县、通判舒州,召爲群牧判官。出知常州,移提点江东刑狱。嘉佑三年(一○五八),入爲度支判官,献万言书极陈当世之务。六年,知制诰。英宗治平四年(一○六七),出知江宁府。寻召爲翰林学士。神宗熙宁二年(一○六九),除参知政事,推行新法。次年,拜同中书门下平章事。七年,因新法迭遭攻击,辞相位,以观文殿学士知江宁府。八年,复相。九年,再辞,以镇南军节度使、同平章事判江宁府。十年,免府任,爲集禧观使,居江宁锺山。元丰元年(一○七八),封舒国公。後改封荆。哲宗元佑元年卒,年六十六。赠太傅。... 查看更多>>

王安石的诗:

王安石的词:

  • 桂枝香

    登临送目。正故国晚秋,天气初肃。千里...

  • 甘露歌

    折得一枝香在手。人间应未有。疑是经春...

  • 甘露歌

    尽日含毫难比兴。都无色可并。万里晴天...

  • 甘露歌

    天寒日暮山谷里。的砾愁成水。池上渐多...

  • 菩萨蛮

    数家茅屋闲临水。单衫短帽垂杨里。今日...

  • 渔家傲

    灯火已收正月半。山南山北花撩乱。闻说...

  • 渔家傲

    平岸小桥千嶂抱。柔蓝一水萦花草。茅屋...

  • 雨霖铃

    孜孜。向无明里、强作窠窟。浮名浮利何...

  • 清平乐

    云垂平野。掩映竹篱茅舍。阒寂幽居实潇...

  • 浣溪沙

    百亩中庭半是苔。门前白道水萦回。爱闲...

  • 王安石宋词全集>>

相关诗词:

句 其一 (jù qí yī)

朝代:宋    作者: 王伯虎

杯湖风舞翠绡转,樊山烟锁青螺堆。

平○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○仄仄,平仄平平仄。
○平平平○,平仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,平○平仄仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平○平平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平○仄仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。

句 其二 (jù qí èr)

朝代:宋    作者: 王伯虎

离宫避暑今安在,英雄埋没随空埃。

平○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○仄仄,平仄平平仄。
○平平平○,平仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,平○平仄仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平○平平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平○仄仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。

射虎行 (shè hǔ xíng)

朝代:唐    作者: 王建

自去射虎得虎归,官差射虎得虎迟。
独行以死当虎命,两人因疑终不定。
朝朝暮暮空手回,山下绿苗成道径。
远立不敢污箭镞,闻死还来分虎肉。
惜留猛虎着深山,射杀恐畏终身闲。

平○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○仄仄,平仄平平仄。
○平平平○,平仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,平○平仄仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平○平平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平○仄仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。

游虎邱 (yóu hǔ qiū)

朝代:宋    作者: 余伯皋

才出阊门望虎邱,马行冲雨上扁舟。
绿杨碧草沿溪岸,白水青苗满稻畴。
云雾黯然方润溽,山林蕞尔自清幽。
吴王邱墓分无所,英气犹依剑石留。

平○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○仄仄,平仄平平仄。
○平平平○,平仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,平○平仄仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平○平平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平○仄仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。

题伯时画揩痒虎 (tí bǎi shí huà kāi yǎng hǔ)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

猛虎肉醉初醒时,揩磨苛痒风助威。
枯楠未觉草先低,木末应有行人知。

平○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○仄仄,平仄平平仄。
○平平平○,平仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,平○平仄仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平○平平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平○仄仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。

酬伯氏再用前韵 (chóu bǎi shì zài yòng qián yùn)

朝代:宋    作者: 王洋

自方国小难回袖,不畏秦强欲奏盆。
遥想调琴堂上日,仁风曾使满千门。

平○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○仄仄,平仄平平仄。
○平平平○,平仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,平○平仄仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平○平平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平○仄仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。

夏伯虎赠双鲤 (xià bǎi hǔ zèng shuāng lǐ)

朝代:宋    作者: 王十朋

知我山间久食蔬,遥分七十二鳞鱼。
不妨时遣长须至,要得频看尺素书。

平○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○仄仄,平仄平平仄。
○平平平○,平仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,平○平仄仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平○平平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平○仄仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。

读楚东倡酬集寄洪景卢王嘉叟 (dú chǔ dōng chàng chóu jí jì hóng jǐng lú wáng jiā sǒu)

朝代:宋    作者: 王十朋

预恐吾侪有别离,急忙刊得倡酬诗。
江东渭北何曾隔,开卷无非见面时。

平○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○仄仄,平仄平平仄。
○平平平○,平仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,平○平仄仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平○平平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平○仄仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。

南北舟 (nán běi zhōu)

朝代:宋    作者: 黎廷瑞

东流滔滔江似箭,南船挂帆北船羡。
阴云黯黯天色变,北船搥鼓南船怨。
焚香酿酒争祝愿,一望风长一祈转。
世间万事无两便,龙伯应酬毋乃倦。
龙伯应酬如已倦,只遣澄江净如练。

平○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○仄仄,平仄平平仄。
○平平平○,平仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,平○平仄仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平○平平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平○仄仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。

动物

伏虎坛 (fú hǔ tán)

朝代:宋    作者: 胡融

顗公天人师,猛虎屡欲瞋。
形体掘槁木,鸷心化为仁。
猥厠龙象侧,而作猫犬驯。
砺齿怖天魔,掉尾迎山君。
西伯困羑里,仲尼畏匡人。
人心害贤圣,宁与猛虎邻。

平○平平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平○仄仄,平仄平平仄。
○平平平○,平仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,平○平仄仄。
平平平平仄,仄仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
平○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄平仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。
平○平平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平○仄仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。

动物