chún fǔ chū shì huì chóng huà yào yǔ zuò shī
纯甫出释惠崇画要予作诗 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王安石 (wáng ān shí)

画史纷纷何足数,惠崇晚出吾最许。
旱云六月涨林莽,移我翛然堕洲渚。
黄芦低摧雪翳土,鳬雁静立将俦侣。
往时所历今在眼,沙平水澹西江浦。
暮气沈舟暗鱼罟,欹眠呕轧如闻橹。
颇疑道人三昧力,异域山川能断取。
方诸承水调幻药,洒落生绡变寒暑。
金坡巨然山数堵,粉墨空多真漫与。
大梁崔白亦善画,曾见桃花浄初吐。
酒酣弄笔起春风,便恐漂零作红雨。
流鶑探枝婉欲语,蜜蜂掇蕊随翅股。
一时二子皆绝艺,裘马穿羸久羁旅。
华堂岂惜万黄金,苦道今人不如古。

仄仄平平平仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平○平仄。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄平仄,平平平仄○○仄。
○平仄平○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。
平平仄平平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。

huà shǐ fēn fēn hé zú shù , huì chóng wǎn chū wú zuì xǔ 。
hàn yún liù yuè zhǎng lín mǎng , yí wǒ xiāo rán duò zhōu zhǔ 。
huáng lú dī cuī xuě yì tǔ , fú yàn jìng lì jiāng chóu lǚ 。
wǎng shí suǒ lì jīn zài yǎn , shā píng shuǐ dàn xī jiāng pǔ 。
mù qì shěn zhōu àn yú gǔ , qī mián ǒu yà rú wén lǔ 。
pō yí dào rén sān mèi lì , yì yù shān chuān néng duàn qǔ 。
fāng zhū chéng shuǐ tiáo huàn yào , sǎ luò shēng xiāo biàn hán shǔ 。
jīn pō jù rán shān shù dǔ , fěn mò kōng duō zhēn màn yǔ 。
dà liáng cuī bái yì shàn huà , céng jiàn táo huā jìng chū tǔ 。
jiǔ hān nòng bǐ qǐ chūn fēng , biàn kǒng piāo líng zuò hóng yǔ 。
liú yīng tàn zhī wǎn yù yǔ , mì fēng duō ruǐ suí chì gǔ 。
yī shí èr zǐ jiē jué yì , qiú mǎ chuān léi jiǔ jī lǚ 。
huá táng qǐ xī wàn huáng jīn , kǔ dào jīn rén bù rú gǔ 。

純甫出釋惠崇畫要予作詩

—— 王安石

畫史紛紛何足數,惠崇晚出吾最許。
旱雲六月漲林莽,移我翛然墮洲渚。
黄蘆低摧雪翳土,鳬雁靜立將儔侶。
往時所歷今在眼,沙平水澹西江浦。
暮氣沈舟暗魚罟,欹眠嘔軋如聞櫓。
頗疑道人三昧力,異域山川能斷取。
方諸承水調幻藥,灑落生綃變寒暑。
金坡巨然山數堵,粉墨空多真漫與。
大梁崔白亦善畫,曾見桃花浄初吐。
酒酣弄筆起春風,便恐漂零作紅雨。
流鶑探枝婉欲語,蜜蜂掇蕊隨翅股。
一時二子皆絕藝,裘馬穿羸久羈旅。
華堂豈惜萬黄金,苦道今人不如古。

仄仄平平平仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平○平仄。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄平仄,平平平仄○○仄。
○平仄平○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。
平平仄平平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。

huà shǐ fēn fēn hé zú shù , huì chóng wǎn chū wú zuì xǔ 。
hàn yún liù yuè zhǎng lín mǎng , yí wǒ xiāo rán duò zhōu zhǔ 。
huáng lú dī cuī xuě yì tǔ , fú yàn jìng lì jiāng chóu lǚ 。
wǎng shí suǒ lì jīn zài yǎn , shā píng shuǐ dàn xī jiāng pǔ 。
mù qì shěn zhōu àn yú gǔ , qī mián ǒu yà rú wén lǔ 。
pō yí dào rén sān mèi lì , yì yù shān chuān néng duàn qǔ 。
fāng zhū chéng shuǐ tiáo huàn yào , sǎ luò shēng xiāo biàn hán shǔ 。
jīn pō jù rán shān shù dǔ , fěn mò kōng duō zhēn màn yǔ 。
dà liáng cuī bái yì shàn huà , céng jiàn táo huā jìng chū tǔ 。
jiǔ hān nòng bǐ qǐ chūn fēng , biàn kǒng piāo líng zuò hóng yǔ 。
liú yīng tàn zhī wǎn yù yǔ , mì fēng duō ruǐ suí chì gǔ 。
yī shí èr zǐ jiē jué yì , qiú mǎ chuān léi jiǔ jī lǚ 。
huá táng qǐ xī wàn huáng jīn , kǔ dào jīn rén bù rú gǔ 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
画史纷纷何足数,惠崇晚出吾最许。
旱云六月涨林莽,移我翛然堕洲渚。
黄芦低摧雪翳土,鳬雁静立将俦侣。
往时所历今在眼,沙平水澹西江浦。
暮气沈舟暗鱼罟,欹眠呕轧如闻橹。
颇疑道人三昧力,异域山川能断取。
方诸承水调幻药,洒落生绡变寒暑。
金坡巨然山数堵,粉墨空多真漫与。
大梁崔白亦善画,曾见桃花净初吐。
酒酣弄笔起春风,便恐漂零作红雨。
流鶑探枝婉欲语,蜜蜂掇蕊随翅股。
一时二子皆绝艺,裘马穿羸久羁旅。
华堂岂惜万黄金,苦道今人不如古。

全文大意:史画纷纷,不足为奇,但晚出的惠崇之作令我印象深刻。夏天的干旱云彩涨满了林莽,我仿佛翱翔在洲渚之间。黄芦低垂,积雪映衬着土地,野鸭和雁静静地站在一起。回忆往昔历经的景象就在眼前,平滑的河面与西江的江岸相映成趣。夜晚气息沉沉,船只隐约出现在渔网中,倾身入眠听到船桨的声响。我多次怀疑道士的神奇力量,也感叹异国的山川可以被画作断取。他们使用调幻之药,洒落的仙绡改变着季节的寒暑。金坡上耸立着高山,用粉墨描绘的真实与虚幻融合。大梁的崔白也是一位擅长画画的人,曾见过桃花初绽净美的景象。酒兴上来,挥毫迎春风,担忧笔下的红雨将随风飘散。流鶑触枝,欲言又止;蜜蜂采蕊,顺着翅膀的节拍。一时之间,两位画家都已名失艺绝,穿越世间纷扰已久。华堂之间不计代价地珍视着万般黄金,苦怨现在的人不如古人的风采。

这首王安石的《纯甫出释惠崇画要予作诗》是一首抒发作者对画家惠崇才华的赞美之诗,同时也抒发了诗人对自然景物和艺术的感慨之情。
诗中首先提到画史众多,但只有惠崇的画才最为出众,这种评价彰显了惠崇的绘画才华。接着诗人描述了夏季的景色,用"旱云六月涨林莽"来描绘酷热的天气,以及"移我翛然堕洲渚"来表现热浪中的炎热感。这些景物与季节的描写展示了作者的写景手法。
然后,诗中描述了水面上的黄芦和鸟雁,这些自然元素增强了诗中的写实感。接下来,诗人提到了他所见到的沙平水澹的西江浦,这个景象似乎在他眼前重现,强调了诗人的感受和观察力。
诗的后半部分涉及到画家的技艺,诗人认为惠崇画法神奇,甚至有了一些道家的色彩,能够将山川的真实与抽象相结合,创作出充满幻药般的艺术作品。诗人还提到了另一位画家崔白的才情,以及崔白画桃花的情节,这部分表现了古代艺术家们的风采。
最后,诗人抒发了对艺术和自然的热爱,感叹当今的艺术家无法与古代的巨匠相比,认为古人的艺术品味和才华远胜于现代。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王安石介绍:🔈

王安石(一○二一~一○八六),字介甫,晚号半山,抚州临川(今属江西)人。仁宗庆历二年(一○四二)进士。历签书淮南判官、知鄞县、通判舒州,召爲群牧判官。出知常州,移提点江东刑狱。嘉佑三年(一○五八),入爲度支判官,献万言书极陈当世之务。六年,知制诰。英宗治平四年(一○六七),出知江宁府。寻召爲翰林学士。神宗熙宁二年(一○六九),除参知政事,推行新法。次年,拜同中书门下平章事。七年,因新法迭遭攻击,辞相位,以观文殿学士知江宁府。八年,复相。九年,再辞,以镇南军节度使、同平章事判江宁府。十年,免府任,爲集禧观使,居江宁锺山。元丰元年(一○七八),封舒国公。後改封荆。哲宗元佑元年卒,年六十六。赠太傅。... 查看更多>>

王安石的诗:

王安石的词:

  • 桂枝香

    登临送目。正故国晚秋,天气初肃。千里...

  • 甘露歌

    折得一枝香在手。人间应未有。疑是经春...

  • 甘露歌

    尽日含毫难比兴。都无色可并。万里晴天...

  • 甘露歌

    天寒日暮山谷里。的砾愁成水。池上渐多...

  • 菩萨蛮

    数家茅屋闲临水。单衫短帽垂杨里。今日...

  • 渔家傲

    灯火已收正月半。山南山北花撩乱。闻说...

  • 渔家傲

    平岸小桥千嶂抱。柔蓝一水萦花草。茅屋...

  • 雨霖铃

    孜孜。向无明里、强作窠窟。浮名浮利何...

  • 清平乐

    云垂平野。掩映竹篱茅舍。阒寂幽居实潇...

  • 浣溪沙

    百亩中庭半是苔。门前白道水萦回。爱闲...

  • 王安石宋词全集>>

相关诗词:

题惠崇画扇 (tí huì chóng huà shàn)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

惠崇笔下开江面,万里晴波向落晖。
梅影横斜人不见,鸳鸯相对浴红衣。

仄仄平平平仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平○平仄。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄平仄,平平平仄○○仄。
○平仄平○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。
平平仄平平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。

句 其七二 (jù qí qī èr)

朝代:宋    作者: 释惠崇

月露疏寒析,云涛闪画旗。

仄仄平平平仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平○平仄。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄平仄,平平平仄○○仄。
○平仄平○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。
平平仄平平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。

句 其九一 (jù qí jiǔ yī)

朝代:宋    作者: 释惠崇

品画逢名岳,横琴忆古贤。

仄仄平平平仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平○平仄。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄平仄,平平平仄○○仄。
○平仄平○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。
平平仄平平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。

句 其八○ (jù qí bā ○)

朝代:宋    作者: 释惠崇

朱旗凌雪卷,画角入云吹。

仄仄平平平仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平○平仄。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄平仄,平平平仄○○仄。
○平仄平○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。
平平仄平平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。

题惠崇小景扇 其一 (tí huì chóng xiǎo jǐng shàn qí yī)

朝代:宋    作者: 吴则礼

惠崇桃坞鹅鸭,春老不画风烟。
看取团团璧月,中吞万里江天。

仄仄平平平仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平○平仄。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄平仄,平平平仄○○仄。
○平仄平○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。
平平仄平平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。

句 其七七 (jù qí qī qī)

朝代:宋    作者: 释惠崇

画鷁浮秋浪,金铙响夕云。

仄仄平平平仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平○平仄。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄平仄,平平平仄○○仄。
○平仄平○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。
平平仄平平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。

存目 其二七 (cún mù qí èr qī)

朝代:宋    作者: 苏轼

诗题:惠崇芦雁首句:惠崇烟雨芦雁。

仄仄平平平仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平○平仄。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄平仄,平平平仄○○仄。
○平仄平○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。
平平仄平平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。

句 其一七 (jù qí yī qī)

朝代:宋    作者: 释惠崇

林断城隍出,江分岛屿回。

仄仄平平平仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平○平仄。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄平仄,平平平仄○○仄。
○平仄平○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。
平平仄平平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。

句 其三○ (jù qí sān ○)

朝代:宋    作者: 释惠崇

磬断虫声出,峰迥鹤影沉。

仄仄平平平仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平○平仄。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄平仄,平平平仄○○仄。
○平仄平○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。
平平仄平平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。

句 其八七 (jù qí bā qī)

朝代:宋    作者: 释惠崇

远屿迎樯出,寒林带岸回。

仄仄平平平仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平○平仄。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○平仄。
仄平仄仄平仄仄,平平仄仄平平仄。
仄仄○平仄平仄,平平平仄○○仄。
○平仄平○仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。
平平仄平平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平仄平仄。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄○仄。