zì lǐ pǔ dōng yóu jiāng biǎo tú chū bā qiū tóu yuán wài cóng gōng yú
自澧浦东游江表途出巴丘投员外从公虞 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李羣玉 (lǐ qún yù)

短翮後飞者,前攀鸾鹤翔。
力微应万里,矫首空苍苍。
谁昔探花源,考盘西岳阳。
高风动商洛,绮皓无馨香。
一朝下蒲轮,清辉照岩廊。
孤醒立衆醉,古道何由昌。
经术震浮荡,国风扫齐梁。
文襟即玄圃,笔下成琳琅。
霞水散吟啸,松筠奉琴觞。
冰壶避皎洁,武库羞锋鋩。
小子书代耕,束发颇自强。
艰哉水投石,壮志空摧藏。
十年侣龟鱼,垂头在沅湘。
巴歌揜白雪,鲍肆埋兰芳。
骚雅道未丧,何忧名不彰。
饥寒束困厄,默塞飞星霜。
百志不成一,东波掷年光。
尘生脱粟甑,万里违高堂。
中夜恨火来,焚烧九回肠。
平明梁山泪,缘枕沾匡牀。
依泊洞庭波,木叶忽已黄。
哀碪捣秋色,晓月啼寒螿。
复此櫂孤舟,云涛浩茫茫。
朱门待媒势,短褐谁揄扬。
仰羡野陂凫,无心忧稻粱。
不如天边雁,南北皆成行。
男儿白日间,变化未可量。
所希困辱地,剪拂成腾骧。
咋笔话肝肺,咏兹枯鱼章。
何由首西路,目断白云乡。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄仄○○○。
平仄平平平,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄○仄平。
平平仄平仄,仄仄○平○。
仄平仄平平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平○仄○平。
平平平平仄,○仄平平平。
平仄仄○平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平平仄平。
仄○平平仄,平仄平平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。

duǎn hé hòu fēi zhě , qián pān luán hè xiáng 。
lì wēi yìng wàn lǐ , jiǎo shǒu kōng cāng cāng 。
shuí xī tàn huā yuán , kǎo pán xī yuè yáng 。
gāo fēng dòng shāng luò , qǐ hào wú xīn xiāng 。
yī cháo xià pú lún , qīng huī zhào yán láng 。
gū xǐng lì zhòng zuì , gǔ dào hé yóu chāng 。
jīng shù zhèn fú dàng , guó fēng sǎo qí liáng 。
wén jīn jí xuán pǔ , bǐ xià chéng lín láng 。
xiá shuǐ sàn yín xiào , sōng yún fèng qín shāng 。
bīng hú bì jiǎo jié , wǔ kù xiū fēng máng 。
xiǎo zǐ shū dài gēng , shù fā pō zì qiáng 。
jiān zāi shuǐ tóu shí , zhuàng zhì kōng cuī cáng 。
shí nián lǚ guī yú , chuí tóu zài yuán xiāng 。
bā gē yǎn bái xuě , bào sì mái lán fāng 。
sāo yǎ dào wèi sàng , hé yōu míng bù zhāng 。
jī hán shù kùn è , mò sāi fēi xīng shuāng 。
bǎi zhì bù chéng yī , dōng bō zhì nián guāng 。
chén shēng tuō sù zèng , wàn lǐ wéi gāo táng 。
zhōng yè hèn huǒ lái , fén shāo jiǔ huí cháng 。
píng míng liáng shān lèi , yuán zhěn zhān kuāng chuáng 。
yī bó dòng tíng bō , mù yè hū yǐ huáng 。
āi zhēn dǎo qiū sè , xiǎo yuè tí hán jiāng 。
fù cǐ zhào gū zhōu , yún tāo hào máng máng 。
zhū mén dài méi shì , duǎn hè shuí yú yáng 。
yǎng xiàn yě bēi fú , wú xīn yōu dào liáng 。
bù rú tiān biān yàn , nán běi jiē chéng xíng 。
nán ér bái rì jiān , biàn huà wèi kě liáng 。
suǒ xī kùn rǔ dì , jiǎn fú chéng téng xiāng 。
zǎ bǐ huà gān fèi , yǒng zī kū yú zhāng 。
hé yóu shǒu xī lù , mù duàn bái yún xiāng 。

自澧浦東遊江表途出巴丘投員外從公虞

—— 李羣玉

短翮後飛者,前攀鸞鶴翔。
力微應萬里,矯首空蒼蒼。
誰昔探花源,考槃西岳陽。
高風動商洛,綺皓無馨香。
一朝下蒲輪,清輝照巖廊。
孤醒立衆醉,古道何由昌。
經術震浮盪,國風掃齊梁。
文襟即玄圃,筆下成琳琅。
霞水散吟嘯,松筠奉琴觴。
冰壺避皎潔,武庫羞鋒鋩。
小子書代耕,束髮頗自強。
艱哉水投石,壯志空摧藏。
十年侶龜魚,垂頭在沅湘。
巴歌揜白雪,鮑肆埋蘭芳。
騷雅道未喪,何憂名不彰。
飢寒束困厄,默塞飛星霜。
百志不成一,東波擲年光。
塵生脫粟甑,萬里違高堂。
中夜恨火來,焚燒九回腸。
平明梁山淚,緣枕霑匡牀。
依泊洞庭波,木葉忽已黃。
哀碪擣秋色,曉月啼寒螿。
復此櫂孤舟,雲濤浩茫茫。
朱門待媒勢,短褐誰揄揚。
仰羨野陂鳧,無心憂稻粱。
不如天邊雁,南北皆成行。
男兒白日間,變化未可量。
所希困辱地,剪拂成騰驤。
咋筆話肝肺,詠茲枯魚章。
何由首西路,目斷白雲鄉。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄仄○○○。
平仄平平平,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄○仄平。
平平仄平仄,仄仄○平○。
仄平仄平平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平○仄○平。
平平平平仄,○仄平平平。
平仄仄○平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平平仄平。
仄○平平仄,平仄平平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。

duǎn hé hòu fēi zhě , qián pān luán hè xiáng 。
lì wēi yìng wàn lǐ , jiǎo shǒu kōng cāng cāng 。
shuí xī tàn huā yuán , kǎo pán xī yuè yáng 。
gāo fēng dòng shāng luò , qǐ hào wú xīn xiāng 。
yī cháo xià pú lún , qīng huī zhào yán láng 。
gū xǐng lì zhòng zuì , gǔ dào hé yóu chāng 。
jīng shù zhèn fú dàng , guó fēng sǎo qí liáng 。
wén jīn jí xuán pǔ , bǐ xià chéng lín láng 。
xiá shuǐ sàn yín xiào , sōng yún fèng qín shāng 。
bīng hú bì jiǎo jié , wǔ kù xiū fēng máng 。
xiǎo zǐ shū dài gēng , shù fā pō zì qiáng 。
jiān zāi shuǐ tóu shí , zhuàng zhì kōng cuī cáng 。
shí nián lǚ guī yú , chuí tóu zài yuán xiāng 。
bā gē yǎn bái xuě , bào sì mái lán fāng 。
sāo yǎ dào wèi sàng , hé yōu míng bù zhāng 。
jī hán shù kùn è , mò sāi fēi xīng shuāng 。
bǎi zhì bù chéng yī , dōng bō zhì nián guāng 。
chén shēng tuō sù zèng , wàn lǐ wéi gāo táng 。
zhōng yè hèn huǒ lái , fén shāo jiǔ huí cháng 。
píng míng liáng shān lèi , yuán zhěn zhān kuāng chuáng 。
yī bó dòng tíng bō , mù yè hū yǐ huáng 。
āi zhēn dǎo qiū sè , xiǎo yuè tí hán jiāng 。
fù cǐ zhào gū zhōu , yún tāo hào máng máng 。
zhū mén dài méi shì , duǎn hè shuí yú yáng 。
yǎng xiàn yě bēi fú , wú xīn yōu dào liáng 。
bù rú tiān biān yàn , nán běi jiē chéng xíng 。
nán ér bái rì jiān , biàn huà wèi kě liáng 。
suǒ xī kùn rǔ dì , jiǎn fú chéng téng xiāng 。
zǎ bǐ huà gān fèi , yǒng zī kū yú zhāng 。
hé yóu shǒu xī lù , mù duàn bái yún xiāng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
短翮后飞者,飞行的小羽毛翻飞着,它们前面攀鸾鹤一起飞翔。虽然力量微弱,也能应对万里之遥,但它们却高昂着头,飞翔在广阔的苍天中。

谁曾经探索过花源,考究过西岳阳的历史。高风动摇着商洛,美丽明亮的东西皆是虚幻的,无馨香之意。

有一天,它们忽然从蒲轮上飞下,清辉照耀着岩廊,那时孤独醒来,而周围的人都沉醉在酒中,古道何曾如此繁荣。

经术的威力震撼着浮华短暂的世间,国风吹扫着齐梁的土地。文襟像一座深邃的园林,笔下的文字熠熠生辉。

烟霞散尽,他在吟唱和啸叫,松筠送上琴觞。冰壶躲避着皎洁的月光,武库羞愧于它的锋芒。

他是个普通的年轻人,代表着书写和耕作,束发而起,显得非常自强。

但是面对困难,犹如水中投石,他的壮志却被摧毁和隐藏。十年间,他和龟鱼一起生活,垂头在沅湘之间。他的才华被埋藏,就像白雪覆盖了巴歌,兰芳也被掩埋。

他的音乐和文学依然是高雅的,不曾丧失,何必担忧名声不显赫。尽管饥寒束缚着他,但他仍默默地耐受着流逝的岁月。

许多志向无法实现,东波(指东方)掠过一年的光阴,尘世生活让他脱离了粮食的蒸煮炊烹,使他远离了家乡万里之遥的高堂。

在午夜之时,他怀恨心中的火焰如同九回肠一样在燃烧。早晨,他站在梁山上,泪水滴落,枕边悲伤流淌。

他依靠着船只停泊在洞庭湖波中,而林中的树叶突然变黄,寂静地在秋风中凋谢。

他为秋景哀叹,拨弄着残破的琴弦,清晨的月亮陪伴着寒螿的啼鸣。

再次驾驭孤独的小舟,看着云涛茫茫,不知何去何从。

他渴望进入朱门,拥有媒人的力量,但是却身着简单的褐色衣衫,谁能赞颂他的风采?

他羡慕野陂上自由的野鸭,没有烦忧于谷物的丰收和困苦。不如成为天边飞翔的雁鸟,无论南北,皆可自由飞行。

男儿在白日间,变化无法估量,他的潜力所在的困辱之地被剪拂而起,成为奔腾驰骋的姿态。

怎样用笔来描述他的肝肺之言?让我们吟咏这首枯鱼之章。他将如何能够前往西路?他的目光只能停留在白云之乡。

此诗表达了一位年轻才子的心路历程。他才华横溢,但受到各种困境的限制,无法得到应有的赏识和名望。他时而怀才不遇,时而怀揣志向,但在历经磨难后,依然保持着自己的高雅品性和深情意志。虽然他遭受了挫折和孤独,但他坚持着自我,追求自由与成就。此诗以豪放之辞,流露出作者深邃的心思和才情横溢的艺术表达。

赏析:这首诗《自澧浦东游江表途出巴丘投员外从公虞》是唐代李羣玉的作品,以其豪放、奔放的气质而著称。诗人在诗中表达了自己的志向、抱负和不同凡响的个性。
首先,诗人以豪放的笔调写道自己的行程,描述了自己的旅途。诗中提到翱翔的鸾鹤、万里之外的力微,以及清辉照岩廊等壮丽的景色,展示了作者豁达的胸襟和对壮丽自然景观的向往。同时,通过描述孤醒立衆醉、经术震浮荡等情节,强调了作者的个性与众不同,不拘泥于世俗的束缚。
诗人还表达了对文学艺术的热爱,提及文襟即玄圃、笔下成琳琅,显示了他对文学的追求和创作的热情。诗中的吟啸、琴觞、书代耕等元素也反映了诗人对文学与生活的深刻体验。
然而,诗中也流露出一些苦衷与无奈。诗人提到饥寒束困厄、垂头在沅湘、百志不成一等,反映了他在人生道路上的坎坷与挫折。最后,诗人以豪放之情怀,表达了对未来的希冀和对自身能力的信心。
整首诗充满了豪放、奔放的情感,展现了李羣玉不拘一格的个性和对自由与理想的追求。这首诗可归纳为“抒情”、“自然”、“志向”等标签。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李羣玉介绍:🔈

李羣玉,字文山,[澧]沣州人。性旷逸,赴举一上而止,惟以吟咏自适。裴休观察湖南,延致之。及爲相,以诗论荐,授弘文馆校书郎。未几,乞假归卒。集三卷,後集五卷,今编诗三卷。 查看更多>>

李羣玉的诗:

相关诗词:

巴江 (bā jiāng)

朝代:宋    作者: 晁公遡

巴江暮秋末,霜降千林空。
山色不改碧,蓼花无数红。
木叶感湘浦,蓴羹忆江东。
艰难志当壮,吾未怨途穷。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄仄○○○。
平仄平平平,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄○仄平。
平平仄平仄,仄仄○平○。
仄平仄平平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平○仄○平。
平平平平仄,○仄平平平。
平仄仄○平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平平仄平。
仄○平平仄,平仄平平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。

送王员外赴长沙 (sòng wáng yuán wài fù cháng shā)

朝代:唐    作者: 贾至

携手登临处,巴陵天一隅。
春生云梦泽,水溢洞庭湖。
共叹虞飜枉,同悲阮籍途。
长沙旧卑湿,今古不应殊。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄仄○○○。
平仄平平平,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄○仄平。
平平仄平仄,仄仄○平○。
仄平仄平平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平○仄○平。
平平平平仄,○仄平平平。
平仄仄○平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平平仄平。
仄○平平仄,平仄平平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。

酬窦员外郡斋宴客偶命柘枝因见寄兼呈张十一院长元九侍御 (chóu dòu yuán wài jùn zhāi yàn kè ǒu mìng zhè zhī yīn jiàn jì jiān chéng zhāng shí yī yuàn zhǎng yuán jiǔ shì yù)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

分忧余刃又从公,白羽胡牀啸咏中。
彩笔谕戎矜倚马,华堂留客看惊鸿。
渚宫油幕方高步,澧浦甘棠有几丛。
若问骚人何处所,门临寒水落江枫。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄仄○○○。
平仄平平平,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄○仄平。
平平仄平仄,仄仄○平○。
仄平仄平平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平○仄○平。
平平平平仄,○仄平平平。
平仄仄○平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平平仄平。
仄○平平仄,平仄平平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。

洞庭入澧江寄巴丘故人 (dòng tíng rù lǐ jiāng jì bā qiū gù rén)

朝代:唐    作者: 李羣玉

四月桑半枝,吴蚕初弄丝。
江行好风日,燕舞轻波时。
去事旋成梦,来欢难预期。
唯凭东流水,日夜寄相思。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄仄○○○。
平仄平平平,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄○仄平。
平平仄平仄,仄仄○平○。
仄平仄平平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平○仄○平。
平平平平仄,○仄平平平。
平仄仄○平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平平仄平。
仄○平平仄,平仄平平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。

送句景范教授之官澧浦 (sòng jù jǐng fàn jiào shòu zhī guān lǐ pǔ)

朝代:宋    作者: 陆文圭

南楚离骚国,清风澧有兰。
相从泮水乐,独棹一江寒。
远地重逢少,新知欲别难。
高平读书室,好为扫荒残。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄仄○○○。
平仄平平平,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄○仄平。
平平仄平仄,仄仄○平○。
仄平仄平平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平○仄○平。
平平平平仄,○仄平平平。
平仄仄○平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平平仄平。
仄○平平仄,平仄平平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。

途次陕州 (tú cì shǎn zhōu)

朝代:唐    作者: 李隆基

境出三秦外,途分二陕中。
山川入虞虢,风俗限西东。
树古棠阴在,耕余让畔空。
鸣笳从此去,行见洛阳宫。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄仄○○○。
平仄平平平,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄○仄平。
平平仄平仄,仄仄○平○。
仄平仄平平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平○仄○平。
平平平平仄,○仄平平平。
平仄仄○平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平平仄平。
仄○平平仄,平仄平平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。

写景 抒情 旅行

澧州群贤堂记并歌 其二 (lǐ zhōu qún xián táng jì bìng gē qí èr)

朝代:宋    作者: 刘子澄

蕙肴兮椒浆,历芳芜兮荐君堂。
君不来兮予愁,渺贝宫兮谁留。
高丘之人兮为君妬,聊澧浦兮消遥。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄仄○○○。
平仄平平平,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄○仄平。
平平仄平仄,仄仄○平○。
仄平仄平平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平○仄○平。
平平平平仄,○仄平平平。
平仄仄○平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平平仄平。
仄○平平仄,平仄平平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。

将至巴陵 (jiāng zhì bā líng)

朝代:宋    作者: 孔武仲

南行应不叹途穷,水驿连翩遇好风。
远浪飞来千白鹭,轻帆相逐两冥鸿。
残云日挂苍茫外,平野天垂旷濶中。
湘浦旧游思一访,肯因蓴脍忆江东。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄仄○○○。
平仄平平平,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄○仄平。
平平仄平仄,仄仄○平○。
仄平仄平平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平○仄○平。
平平平平仄,○仄平平平。
平仄仄○平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平平仄平。
仄○平平仄,平仄平平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。

陪张燕公行郡竹篱 (péi zhāng yàn gōng xíng jùn zhú lí)

朝代:唐    作者: 赵冬曦

良臣乃国宝,麾守去承明。
外户人无闭,浮江兽已行。
随来晋盗逸,民化蜀风清。
郛郭从彝典,州闾荷德声。
小人投天涯,流落巴丘城。
所赖中和作,优游凿与耕。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄仄○○○。
平仄平平平,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄○仄平。
平平仄平仄,仄仄○平○。
仄平仄平平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平○仄○平。
平平平平仄,○仄平平平。
平仄仄○平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平平仄平。
仄○平平仄,平仄平平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。

岘山送张去非游巴东 (xiàn shān sòng zhāng qù fēi yóu bā dōng)

朝代:唐    作者: 孟浩然

岘山南郭外,送别每登临。
沙岸江村近,松门山寺深。
一言予有赠,三峡尔将寻。
祖席宜城酒,征途云梦林。
蹉跎游子意,眷恋故人心。
去矣勿淹滞,巴东猿夜吟。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄仄○○○。
平仄平平平,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄平仄,仄平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄○仄平。
平平仄平仄,仄仄○平○。
仄平仄平平,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄○,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平○仄○平。
平平平平仄,○仄平平平。
平仄仄○平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平平仄平。
仄○平平仄,平仄平平○。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。