zèng zhào zǐ yě gē
赠赵子野歌 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 周文璞 (zhōu wén pú)

与君虽为外兄弟,语话寻常见肝肺。
自从不见半年余,每望吴云辄流涕。
苹溪松江同一波,半年不见当奈何。
长安市上相就处,弟能起舞兄能歌。
兄今赐第南薰殿,满戴宫花上林宴。
弟归便着堕游冠,他时山中傥相见。
吴王台畔杨柳黄,吴姬对坐调丝簧。
阿兄自对吴云坐,呼弟不来应断肠。
书来不应寄他物,只要秋林一双笛。
当使蛮奴月下吹,此时此夜须相忆。

仄平平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄○仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平○,平平平○仄○仄。
平○平仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄平○仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄平平仄仄○,仄平仄仄平○仄。

yǔ jūn suī wèi wài xiōng dì , yǔ huà xún cháng jiàn gān fèi 。
zì cóng bù jiàn bàn nián yú , měi wàng wú yún zhé liú tì 。
píng xī sōng jiāng tóng yī bō , bàn nián bù jiàn dāng nài hé 。
cháng ān shì shàng xiāng jiù chù , dì néng qǐ wǔ xiōng néng gē 。
xiōng jīn cì dì nán xūn diàn , mǎn dài gōng huā shàng lín yàn 。
dì guī biàn zhe duò yóu guān , tā shí shān zhōng tǎng xiāng jiàn 。
wú wáng tái pàn yáng liǔ huáng , wú jī duì zuò tiáo sī huáng 。
ā xiōng zì duì wú yún zuò , hū dì bù lái yìng duàn cháng 。
shū lái bù yìng jì tā wù , zhǐ yào qiū lín yī shuāng dí 。
dāng shǐ mán nú yuè xià chuī , cǐ shí cǐ yè xū xiāng yì 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

与君虽然是外兄弟,平日里亲密无间,言谈间畅谈心事。
自从半年多未相见,每想起吴地云雨时,总会泪流满面。
苹溪与松江水,同属一波,半年未见,心中何其苦。
在长安市上相聚之处,我能起舞,兄能歌。
如今兄赐下南薰殿,充满宫花的上林宴。
我回去就换上游冠,期待有一天山中再相见。
吴王台旁的杨柳变黄,吴姬在对坐时调弄着丝簧。
我对兄坐下,呼唤弟却不应,真是让人心碎。
不要寄来其他物品,只需秋林间的一双笛子。
让蛮奴在月下吹奏,此时此夜务必互相怀念。

总结:

诗人与外兄弟之间感情深厚,但已有半年未见面,思念之情难以言表。他们曾一同赏月、听琴、唱歌,如今兄赐宴待客,但弟却未能参与,令人伤感。诗人希望兄弟寄来的礼物只是一对笛子,以便让他们在相隔千里之时,用音乐怀念彼此。这首诗抒发了诗人对兄弟的深情厚谊和对相聚的期盼之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者周文璞介绍:🔈

周文璞,字晋仙,号方泉,又号野斋、山楹。原籍阳谷(今属山东)。宁宗庆元间爲溧阳丞(清嘉庆《溧阳县志》卷九)。与姜夔、葛天民、韩淲等多唱和。有《方泉诗集》传世。 周文璞诗,以汲古阁影宋抄《南宋六十家小集》本爲底本。校以影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)、读画斋刊《南宋群贤小集》本(简称群贤集)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

周文璞的诗:

周文璞的词:

相关诗词:

赠赵学士 (zèng zhào xué shì)

朝代:唐    作者: 李建勳

常钦赵夫子,远作五侯宾。
见面到今日,操心如古人。
醉同华席少,吟访野僧频。
寂寂长河畔,荒斋与庙隣。

仄平平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄○仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平○,平平平○仄○仄。
平○平仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄平○仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄平平仄仄○,仄平仄仄平○仄。

赠赵医立之 (zèng zhào yī lì zhī)

朝代:宋    作者: 刘克庄

世医多孟浪,赵子独专精。
术稳常无误,能高素有名。
方书真烂熟,裘马极鲜明。
自笑贫兼病,将何赠宋清。

仄平平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄○仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平○,平平平○仄○仄。
平○平仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄平○仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄平平仄仄○,仄平仄仄平○仄。

相和歌辞 子夜四时歌六首 春歌二首 一 (xiāng hé gē cí zǐ yè sì shí gē liù shǒu chūn gē èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 郭元振

青楼含日光,绿池起风色。
赠子同心花,殷勤此何极。

仄平平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄○仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平○,平平平○仄○仄。
平○平仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄平○仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄平平仄仄○,仄平仄仄平○仄。

子夜四时歌六首 春歌 二 (zǐ yè sì shí gē liù shǒu chūn gē èr)

朝代:唐    作者: 郭震

青楼含日光,绿池起风色。
赠子同心花,殷勤此何极。

仄平平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄○仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平○,平平平○仄○仄。
平○平仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄平○仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄平平仄仄○,仄平仄仄平○仄。

同官李仲益赠张思仲家歌人团茶因题其封 (tóng guān lǐ zhòng yì zèng zhāng sī zhòng jiā gē rén tuán chá yīn tí qí fēng)

朝代:宋    作者: 赵令畤

色映宫姝粉,香传汉殿春。
团团明月魄,却赠月中人。

仄平平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄○仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平○,平平平○仄○仄。
平○平仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄平○仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄平平仄仄○,仄平仄仄平○仄。

徐丈大雅有诗赠子畅尉曹用韵呈子畅兼柬徐丈 (xú zhàng dà yǎ yǒu shī zèng zǐ chàng wèi cáo yòng yùn chéng zǐ chàng jiān jiǎn xú zhàng)

朝代:宋    作者: 赵蕃

谢子姿野鹤,耸然常自昂。
贪留故人饭,忘踏板桥霜。
举世谬为敬,从吾醒亦狂。
交游有徐庶,头白尚东墙。

仄平平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄○仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平○,平平平○仄○仄。
平○平仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄平○仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄平平仄仄○,仄平仄仄平○仄。

临汝道中 (lín rǔ dào zhōng)

朝代:宋    作者: 赵崇嶓

野水平田稻正青,肩舆轧轧趁新晴。
髼头奴子无拘束,牛背醉眠歌太平。

仄平平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄○仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平○,平平平○仄○仄。
平○平仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄平○仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄平平仄仄○,仄平仄仄平○仄。

淮南丞相坐赠歌者虞姹 (huái nán chéng xiàng zuò zèng gē zhě yú chà)

朝代:唐    作者: 赵嘏

绮筵无处避梁尘,虞姹清歌日日新。
来值渚亭花欲尽,一声留得满城春。

仄平平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄○仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平○,平平平○仄○仄。
平○平仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄平○仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄平平仄仄○,仄平仄仄平○仄。

赵端行杜子野游虎丘有诗仆因思旧与赵子野同宿唱和留题 (zhào duān xíng dù zǐ yě yóu hǔ qiū yǒu shī pú yīn sī jiù yǔ zhào zǐ yě tóng sù chàng hè liú tí)

朝代:宋    作者: 戴复古

出城十里许,有此一山门。
丘在虎无迹,池清剑有痕。
孤松冠岩顶,万竹绕云根。
借问东轩壁,旧题存不存。

仄平平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄○仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平○,平平平○仄○仄。
平○平仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄平○仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄平平仄仄○,仄平仄仄平○仄。

次韵毛国镇赵景仁唱和三首一赠毛一赠赵一自咏 其三 (cì yùn máo guó zhèn zhào jǐng rén chàng hè sān shǒu yī zèng máo yī zèng zhào yī zì yǒng qí sān)

朝代:宋    作者: 苏辙

远谪江湖舳尾衔,到来辛苦向谁谈。
畏人野鹤长依岭,厌事山僧只住庵。
黄雀顿来成一饱,白醪新熟喜初酣。
疏顽近日尤堪笑,坐任飘风去自南。

仄平平平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。
平平平平平仄平,仄平仄仄○仄平。
○平仄仄○仄仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平○,平平平○仄○仄。
平○平仄平仄平,平平仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,平仄仄平○仄平。
平平仄○仄平仄,仄仄平平仄平仄。
○仄平平仄仄○,仄平仄仄平○仄。