zèng lǐng dōng chén xiù cái
赠岭东陈秀才 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 吕本中 (lǚ běn zhōng)

风吹贺江浪如雪,浮梁左右行人绝。
病夫坐稳懒出行,破屋只愁吹瓦裂。
东县陈卿忽叩门,笑语欢然相暖热。
怪我长贫走道路,所至不安宁有说。
邻州贼报又警急,欲泛扁舟穷百粤。
如君长才亦未用,独守区区负奇莭。
未能俯首效儿辈,肯便出门探虎穴。
马羣时致千里足,烈士宁无一时杰。
我复何人敢言事,一世摧頽甘短拙。
幸君无事时一过,喜听高谈健其决。
瘴疠参差畏久留,岁月峥嵘惜轻别。

平○仄平○○仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄平○仄仄。
平○平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄仄。
○平○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄○,仄○平平仄○仄。
仄仄○平仄仄○,仄仄平平仄○仄。

fēng chuī hè jiāng làng rú xuě , fú liáng zuǒ yòu xíng rén jué 。
bìng fū zuò wěn lǎn chū xíng , pò wū zhī chóu chuī wǎ liè 。
dōng xiàn chén qīng hū kòu mén , xiào yǔ huān rán xiāng nuǎn rè 。
guài wǒ cháng pín zǒu dào lù , suǒ zhì bù ān níng yǒu shuō 。
lín zhōu zéi bào yòu jǐng jí , yù fàn piān zhōu qióng bǎi yuè 。
rú jūn cháng cái yì wèi yòng , dú shǒu qū qū fù qí jié 。
wèi néng fǔ shǒu xiào ér bèi , kěn biàn chū mén tàn hǔ xué 。
mǎ qún shí zhì qiān lǐ zú , liè shì níng wú yī shí jié 。
wǒ fù hé rén gǎn yán shì , yī shì cuī tuí gān duǎn zhuō 。
xìng jūn wú shì shí yī guò , xǐ tīng gāo tán jiàn qí jué 。
zhàng lì cēn cī wèi jiǔ liú , suì yuè zhēng róng xī qīng bié 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
风吹着贺江的浪花像飘雪一样,浮梁上行人稀少。病弱的人舒舒服服地坐着,懒得外出;破旧的房屋只担忧风吹瓦片会裂开。东县的陈卿突然敲门而来,笑语盈盈地相互取暖。怪我身世贫苦,走过许多路途,到哪儿都不得安宁,处处有人议论。邻州传来贼报,又是紧急的警讯,想要乘着小船探究百粤地区。像你这样有才干的人却没有得到应用,只能孤单地守着微不足道的职责。
我不愿屈服效法年轻一代,宁愿亲自走出门去探求虎穴。马群虽然有千里的奔跑力,但烈士们并不一定都能在某个特定时刻表现得出色。我又算得了什么人,敢言说些什么事情,一生都沉溺于琐碎烦琐中。
幸好你偶尔有空闲,过来听听高谈阔论,显得精神健旺,决心坚定。可是瘴疠流行、疾病交织,令人不敢久留。岁月峥嵘,我舍不得轻易分别。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者吕本中介绍:🔈

吕本中(一○八四~一一四五,据曾几《东莱先生诗集跋》、《建炎以来系年要录》卷一五四),字居仁,学者称东莱先生,开封(今属河南)人。幼以荫授承务郎。徽宗政和、宣和间,官济阴主簿、泰州士曹掾。宣和六年(一一二四),除枢密院编修。钦宗靖康元年(一一二六),迁职方员外郎。高宗绍兴六年(一一三六),召爲起居舍人,赐进士出身。八年,擢中书舍人,兼侍读,权直学士院。同年十月,因反对和议,罢职,提兴太平观。卒,谥文清。曾作《江西诗社宗派图》,後人亦将其附入江西诗派。有《东莱先生诗集》二十卷、《外集》三卷,及《紫微诗话》等。《宋史》卷三七六有传。 吕本中诗,前二十卷以宋乾道间沈度刻《东莱先生诗集》(《四部丛刊》... 查看更多>>

吕本中的诗:

吕本中的词:

相关诗词:

赠屋西小陈秀才 其一 (zèng wū xī xiǎo chén xiù cái qí yī)

朝代:宋    作者: 戴表元

年少饥寒不足忧,笑谈有味自风流。
等闲辍赠两兔颖,待看修成五凤楼。

平○仄平○○仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄平○仄仄。
平○平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄仄。
○平○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄○,仄○平平仄○仄。
仄仄○平仄仄○,仄仄平平仄○仄。

动物

赠许秀才 (zèng xǔ xiù cái)

朝代:宋    作者: 陈藻

祖工俪句集刊行,业贩儒书乃父能。
莫耻向人佣作字,世禆文教後须兴。

平○仄平○○仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄平○仄仄。
平○平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄仄。
○平○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄○,仄○平平仄○仄。
仄仄○平仄仄○,仄仄平平仄○仄。

赠商山东于岭僧 (zèng shāng shān dōng yú lǐng sēng)

朝代:唐    作者: 李廓

商岭东西路欲分,两间茅屋一溪云。
师言耳重知师意,人是人非不欲闻。

平○仄平○○仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄平○仄仄。
平○平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄仄。
○平○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄○,仄○平平仄○仄。
仄仄○平仄仄○,仄仄平平仄○仄。

姚秀才爱予小劒因赠 (yáo xiù cái ài yǔ xiǎo jiàn yīn zèng)

朝代:唐    作者: 刘叉

一条古时水,向我手心流。
临行泻赠君,勿薄细碎讐。

平○仄平○○仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄平○仄仄。
平○平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄仄。
○平○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄○,仄○平平仄○仄。
仄仄○平仄仄○,仄仄平平仄○仄。

赠周秀才二首 其一 (zèng zhōu xiù cái èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 陈师道

与君世好自比邻,丰悴相从久更亲。
急棹小舟来取别,固知风味似前人。

平○仄平○○仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄平○仄仄。
平○平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄仄。
○平○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄○,仄○平平仄○仄。
仄仄○平仄仄○,仄仄平平仄○仄。

赠屋西小陈秀才 其二 (zèng wū xī xiǎo chén xiù cái qí èr)

朝代:宋    作者: 戴表元

毛锥自是今无用,铁砚还知古可穿。
不惜日抄三万字,胜储百亩剡中田。

平○仄平○○仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄平○仄仄。
平○平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄仄。
○平○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄○,仄○平平仄○仄。
仄仄○平仄仄○,仄仄平平仄○仄。

对雨赠李主簿高秀才 (duì yǔ zèng lǐ zhǔ bó gāo xiù cái)

朝代:唐    作者: 韦应物

逦迤曙云薄,散漫东风来。
青山满春野,微雨洒轻埃。
吏局劳佳士,宾筵得上才。
终朝狎文墨,高兴共徘徊。

平○仄平○○仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄平○仄仄。
平○平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄仄。
○平○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄○,仄○平平仄○仄。
仄仄○平仄仄○,仄仄平平仄○仄。

戏赠韩二秀才 (xì zèng hán èr xiù cái)

朝代:唐    作者: 武元衡

名高折桂方年少,心苦为文命未通。
闻说东堂今有待,飞鸣何处及春风。

平○仄平○○仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄平○仄仄。
平○平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄仄。
○平○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄○,仄○平平仄○仄。
仄仄○平仄仄○,仄仄平平仄○仄。

赠周秀才二首 其二 (zèng zhōu xiù cái èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 陈师道

早逢异人得异术,究考咎休出顷刻。
相逢拍手问由来,怪我今年有阴德。

平○仄平○○仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄平○仄仄。
平○平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄仄。
○平○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄○,仄○平平仄○仄。
仄仄○平仄仄○,仄仄平平仄○仄。

赠四明赵秀才 (zèng sì míng zhào xiù cái)

朝代:宋    作者: 释元肇

梅雪初消柳欲金,弄春天气昼沈沈。
当时东越西吴事,试上高台为一吟。

平○仄平○○仄,平平仄仄○平仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄平○仄仄。
平○平平仄仄平,仄仄平平○仄仄。
仄仄○平仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○平平仄仄。
○平○平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平平仄平仄○,仄○平平仄○仄。
仄仄○平仄仄○,仄仄平平仄○仄。