yòng lín zhí yùn fù xuě
用林侄韵赋雪 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 苏辙 (sū zhé)

密雪来何晚,穷冬候欲差。
投空落细米,布地净平沙。
缭绕飞相着,重仍积暗加。
雨微花破碎,风细脚倾斜。
次第来如掺,冥蒙堕不哗。
燖鹅吹劲鞴,秀苇拂轻泪。
画字飘还没,团球暖旋窊。
出盐东海若,链石古皇娲。
翻簸腾归骑,纷飘集晚鸦。
庭梅辨红萼,壠麦覆黄芽。
拨砌求新药,寻踪射伏䴥。
埋楼平尽脊,集树短留槎。
乱下曾何择,平铺欲尽遮。
欺贫寒入褐,恼客重添车。
积素聊成烛,烹甘强试茶。
病僧添晓鉢,老令放晨衙。
融液曾何有,鲜明竟不奢。
积多还避井,化早发从畲。
溜滴檐垂箸,行观迳转蛇。
谁能相就醉,都市酒容赊。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○○,平平○仄平。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平○,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平平仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。

mì xuě lái hé wǎn , qióng dōng hòu yù chà 。
tóu kōng luò xì mǐ , bù dì jìng píng shā 。
liáo rào fēi xiāng zhe , chóng réng jī àn jiā 。
yǔ wēi huā pò suì , fēng xì jiǎo qīng xié 。
cì dì lái rú chān , míng méng duò bù huá 。
xún é chuī jìn bèi , xiù wěi fú qīng lèi 。
huà zì piāo huán méi , tuán qiú nuǎn xuán wā 。
chū yán dōng hǎi ruò , liàn shí gǔ huáng wā 。
fān bò téng guī qí , fēn piāo jí wǎn yā 。
tíng méi biàn hóng è , lǒng mài fù huáng yá 。
bō qì qiú xīn yào , xún zōng shè fú 䴥 。
mái lóu píng jìn jǐ , jí shù duǎn liú chá 。
luàn xià céng hé zé , píng pù yù jìn zhē 。
qī pín hán rù hè , nǎo kè chóng tiān chē 。
jī sù liáo chéng zhú , pēng gān qiáng shì chá 。
bìng sēng tiān xiǎo bō , lǎo lìng fàng chén yá 。
róng yè céng hé yǒu , xiān míng jìng bù shē 。
jī duō huán bì jǐng , huà zǎo fā cóng shē 。
liū dī yán chuí zhù , xíng guān jìng zhuǎn shé 。
shuí néng xiāng jiù zuì , dōu shì jiǔ róng shē 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
密雪来得何等晚,寒冬等待着雪的到来。
雪花飘飘投向空旷,像细小的米粒飘落在布地上,洁净平坦的沙地上。
雪花围绕飞舞着,纷纷扑向身上,又重叠积聚成一片黑暗。
雨点微小如花瓣碎片,微风细细地吹拂着,将它们斜斜地吹散。
雪花依次而来,就像掺杂其中,茫然无奈地陷入其中。
燖鹅吹响了劲鞴,秀美的芦苇轻拂着那雪泪。
画字飘飞还没着落,团团雪球却暖洋洋地旋转着。
风从盐海东来,拴着石头的古皇娲像是在链子上荡漾。
雪花翻飞,像簸箕一样倾倒而归,纷纷聚集在夜晚的乌鸦中。
庭院的梅花显现出红色的花萼,麦田上黄色的芽被盖着。
忙着拨开垒砌,寻找新药,追踪踏伏着野兽。
埋下的房屋如平地般尽在眼底,聚集的树林像是短短的木筏。
雪花纷纷扑下,曾经犹豫着该选择哪一处铺设,平铺在地上似乎要把所有的东西都覆盖起来。
欺贫穷的人进入寒冷的茅屋,恼怒的旅客又添了一辆车。
积攒了许多素材,勉强制作成了蜡烛,尝试着煮熬着茶水。
患病的僧侣又添了一个清晨用的钵,老人命令放候早朝的衙门。
融化的液体曾经是何物,鲜明的颜色终究不会奢侈。
积雪过多,只得避开井口,早早地融化成水,流出来自田野的畲民所用。
滴水从屋檐淌下像筷子,人们走在田间小路上,看着液体在路面上蜿蜒流动,宛如小蛇。
谁能相约一起饮酒,都市中的酒吧随时都欢迎光临。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者苏辙介绍:🔈

苏辙(一○三九~一一一二),字子由,一字同叔,晚号颍滨遗老,眉州眉山(今属四川)人。与父洵、兄轼同以文学知名。仁宗嘉佑二年(一○五七)进士。六年,又举才识兼茂明於体用科,因乞侍父未仕。英宗治平二年(一○六五),爲大名府留守推官。神宗熙宁二年(一○六九),召爲制置三司条例司检详文字,议事每与王安石不合,出爲河南推官,历陈州教授、齐州掌书记、签书应天府判官。元丰二年(一○七九),兄轼被罪,辙亦坐贬监筠州盐酒税。哲宗元佑元年(一○八六),入爲右司谏,寻迁起居郎、中书舍人,累迁尚书右丞。七年,擢大中大夫守门下侍郎。八年,哲宗亲政,起用新党。绍圣元年(一○九四),以元佑党人落职,出知汝州、袁州,又降授朝... 查看更多>>

苏辙的诗:

苏辙的词:

相关诗词:

次韵李希荀寄念七侄庄并用前韵和十七侄彀送其行 其二 (cì yùn lǐ xī xún jì niàn qī zhí zhuāng bìng yòng qián yùn hé shí qī zhí gòu sòng qí xíng qí èr)

朝代:宋    作者: 苏颂

里閈相从秋复春,矜怜几类党频频。
摛词已识言浮物,学艺兼知义入神。
纵使声名高世俗,直须慈惠及生人。
吾家自有青毡在,岂羡林宗垫角巾。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○○,平平○仄平。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平○,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平平仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。

次韵李希荀寄念七侄庄并用前韵和十七侄彀送其行 其一 (cì yùn lǐ xī xún jì niàn qī zhí zhuāng bìng yòng qián yùn hé shí qī zhí gòu sòng qí xíng qí yī)

朝代:宋    作者: 苏颂

初从童丱祝千春,俄见骞腾祝更频。
已喜吏资能可问,又嘉文笔速如神。
室堂宜念承先构,乡里须教号善人。
我待儿曹上霄汉,便归林下岸仙巾。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○○,平平○仄平。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平○,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平平仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。

雪中用前韵示汝咨汝功二侄 (xuě zhōng yòng qián yùn shì rǔ zī rǔ gōng èr zhí)

朝代:宋    作者: 蔡戡

策试中庭雪已深,玉楼冻合冷难禁。
哦成风絮频呵手,拨尽寒灰苦用心。
梁苑巧粧花满树,蓝田幻出玉千寻。
吾家二谢多才思,莫惜高吟更浅斟。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○○,平平○仄平。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平○,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平平仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。

三月十二日晚雨因取渊明诗微雨洗高林清飈矫云翮之句定韵赋十诗翌日雨未已侄坦师来相招时方赋六首暮雨暗还舍遂足十韵 其五 (sān yuè shí èr rì wǎn yǔ yīn qǔ yuān míng shī wēi yǔ xǐ gāo lín qīng biāo jiǎo yún hé zhī jù dìng yùn fù shí shī yì rì yǔ wèi yǐ zhí tǎn shī lái xiāng zhāo shí fāng fù liù shǒu mù yǔ àn huán shè suì zú shí yùn qí wǔ)

朝代:宋    作者: 滕岑

去岁所种竹,今岁望成林。
竹萌犹未见,时节春已深。
逮兹一雨润,犊角庶可寻。
切勿轻剪馘,长养令萧森。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○○,平平○仄平。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平○,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平平仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。

三月十二日晚雨因取渊明诗微雨洗高林清飈矫云翮之句定韵赋十诗翌日雨未已侄坦师来相招时方赋六首暮雨暗还舍遂足十韵 其三 (sān yuè shí èr rì wǎn yǔ yīn qǔ yuān míng shī wēi yǔ xǐ gāo lín qīng biāo jiǎo yún hé zhī jù dìng yùn fù shí shī yì rì yǔ wèi yǐ zhí tǎn shī lái xiāng zhāo shí fāng fù liù shǒu mù yǔ àn huán shè suì zú shí yùn qí sān)

朝代:宋    作者: 滕岑

自得林下趣,穷处甘如荠。
白云为朋友,青山是昆弟。
幽池萍未生,闲来弄清泚。
照影不能悟,徒自尘缨洗。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○○,平平○仄平。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平○,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平平仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。

兴化存公作竹林新亭雪庵雪林二老同赋次韵 其一 (xīng huà cún gōng zuò zhú lín xīn tíng xuě ān xuě lín èr lǎo tóng fù cì yùn qí yī)

朝代:宋    作者: 释宝昙

西舍东邻杼轴空,道人满腹贮清风。
竹林笑指归来路,约与禽鱼一饱同。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○○,平平○仄平。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平○,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平平仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。

七日发岳麓道中寻梅不获至十日遇雪赋此 (qī rì fā yuè lù dào zhōng xún méi bù huò zhì shí rì yù xuě fù cǐ)

朝代:宋    作者: 林用中

昨日来时万里林,长江雪厚侵犹深。
苍茫不见梅花意,重对晴天豁晚襟。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○○,平平○仄平。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平○,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平平仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。

十三晨起雪晴前言果验用定王台韵赋诗 (shí sān chén qǐ xuě qíng qián yán guǒ yàn yòng dìng wáng tái yùn fù shī)

朝代:宋    作者: 林用中

今朝风日好,抱病起登台。
山色愁无尽,江波去不回。
客怀无老草,节物又疎梅。
且莫催归骑,凭栏更一杯。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○○,平平○仄平。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平○,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平平仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。

林间残雪时落锵然有声赋此 (lín jiān cán xuě shí luò qiāng rán yǒu shēng fù cǐ)

朝代:宋    作者: 林用中

天花乱落类琼瑶,游赏行人觉路遥。
林畔残枝犹被压,数声佩玉遍青霄。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○○,平平○仄平。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平○,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平平仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。

勉道林谦光鸿蕴二侄 (miǎn dào lín qiān guāng hóng yùn èr zhí)

朝代:唐    作者: 齐己

旧林诸侄在,还住本师房。
共埽焚修地,同闻水石香。
莫将闲世界,拟敌好时光。
须看南山下,无名塚满冈。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○○,平平○仄平。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄平平。
仄仄平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平○,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平平仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄平平。