yī yùn hé tí xíng tài bó jiā xuě
依韵和提刑太博嘉雪 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 范仲淹 (fàn zhòng yān)

南阳风俗常苦耕,太守忧民敢不诚。
今秋与冬数月旱,二麦无望愁编氓。
龙遁云藏不肯起,荒祠巫鼓徒轰轰。
昨宵天意骤回复,繁阴一布飘寒英。
裁成片片尽六出,化工造物何其精。
散乱狂飞若倚势,徘徊缓舞如含情。
千门竞扫明月色,万木都拆寒梅英。
天上风流忽尔在,人间险阻无不平。
因松偶作琴瑟调,过竹徐闻环佩声。
江天鸣鴈畏相失,龙庭奔马豪如惊。
丞相沙堤初踏练,将军紫髯浑缀璎。
岩前饥杀啸风虎,海上冻死吞舟鲸。
我有高楼擘云上,双瞳一开千里明。
羣阎逐去疫疠远,长逵压下尘埃清。
当知有年可坐致,东臯父老休营营。
因招大使赏天瑞,醉把羲黄向上评。
穷通得丧了无事,庄老器宇何难并。
君起作歌我作和,天地和气须充盈。
当年此乐不可得,与雪对舞摅平生。
共君学取雪好处,平施万物如权衡。

平平平仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄平○仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄○仄,平平仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平○平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄平平仄仄仄,平○仄仄平仄平。
平平仄仄平仄○,○仄平○平仄平。
平平平仄仄○仄,平○平仄平○平。
平○平平平仄仄,○平仄平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄平平平。
○平仄平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
平平仄○○平仄,平仄仄仄平○○。
平仄仄平仄仄○,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。

nán yáng fēng sú cháng kǔ gēng , tài shǒu yōu mín gǎn bù chéng 。
jīn qiū yǔ dōng shù yuè hàn , èr mài wú wàng chóu biān máng 。
lóng dùn yún cáng bù kěn qǐ , huāng cí wū gǔ tú hōng hōng 。
zuó xiāo tiān yì zhòu huí fù , fán yīn yī bù piāo hán yīng 。
cái chéng piàn piàn jìn liù chū , huà gōng zào wù hé qí jīng 。
sǎn luàn kuáng fēi ruò yǐ shì , pái huái huǎn wǔ rú hán qíng 。
qiān mén jìng sǎo míng yuè sè , wàn mù dōu chāi hán méi yīng 。
tiān shàng fēng liú hū ěr zài , rén jiān xiǎn zǔ wú bù píng 。
yīn sōng ǒu zuò qín sè tiáo , guò zhú xú wén huán pèi shēng 。
jiāng tiān míng yàn wèi xiāng shī , lóng tíng bēn mǎ háo rú jīng 。
chéng xiàng shā dī chū tà liàn , jiāng jūn zǐ rán hún zhuì yīng 。
yán qián jī shā xiào fēng hǔ , hǎi shàng dòng sǐ tūn zhōu jīng 。
wǒ yǒu gāo lóu bò yún shàng , shuāng tóng yī kāi qiān lǐ míng 。
qún yán zhú qù yì lì yuǎn , cháng kuí yā xià chén āi qīng 。
dāng zhī yǒu nián kě zuò zhì , dōng gāo fù lǎo xiū yíng yíng 。
yīn zhāo dà shǐ shǎng tiān ruì , zuì bǎ xī huáng xiàng shàng píng 。
qióng tōng dé sàng le wú shì , zhuāng lǎo qì yǔ hé nán bìng 。
jūn qǐ zuò gē wǒ zuò hé , tiān dì hé qì xū chōng yíng 。
dāng nián cǐ lè bù kě dé , yǔ xuě duì wǔ shū píng shēng 。
gòng jūn xué qǔ xuě hǎo chù , píng shī wàn wù rú quán héng 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
南阳的风俗一直以勤劳耕种为常,太守对百姓的忧虑是真诚的。
今秋与冬连续数月的干旱,让人对二麦的前景感到担忧,编织草席的民众也倍感愁苦。
龙蛰伏于云中不肯升起,荒废的祠庙中巫师们的鼓声空荡荡地回荡。
昨夜突然天意变化,繁密的云层中飘洒着寒冷的雪花。
这些片片雪花遍布六合,化工造物展现出非凡的精巧。
它们像狂风般散乱飞扬,也像含情脉脉地徘徊缓舞。
千家万户都争相打扫明亮的月色,万木都纷纷展示出寒梅的花繁英艳。
风流奇景突然出现在天上,人间的险阻也都迎刃而解。
我因为心怀松涧之音,偶然演奏出琴瑟的悠扬曲调,途经竹林时悠悠地听到环佩的清脆声响。
江天之上鸣叫的雁儿们恐怕会迷失方向,而龙庭上的奔马也因此惊惶不安。
沙堤上的丞相刚开始锻炼行军,将军们的紫髯顶上缀着华丽的玉佩。
在岩石前,饥饿的风虎们发出凶猛的咆哮,而海上的鲸鱼则冻死了,吞噬着漂浮的船只。
我拥有高楼,耸立于云霄之上,当双眸一睁,便能照亮千里的山河。
众人一起追逐着疫疠远去,大道上的尘埃被压得清净明亮。
我们要知道,年华已经到来,让我们安享晚年,不再奔波劳碌。
因此招来众多的使者,赏赐上天所降的吉祥之物,醉饮之际,向羲和黄帝致敬。
无论是贫穷还是富贵,都不再忙于琐事,庄重的老者拥有何等高雅的气质。
君起作歌,我则附和,天地间和谐的气氛必须充盈满溢。
当年的这种乐事如今已难以再得,与雪花共舞,概括了一生的心境。
与君共同学习雪的美妙之处,用平衡之智去对待万物。

赏析::
诗人范仲淹在《依韵和提刑太博嘉雪》中以古诗的形式,描绘了南阳地区遭受旱灾的景象,表现了他对人民疾苦的关切和对自然现象的深刻触感。首部分写了南阳长期干旱的情景,黍稷凋零,形势堪忧,反映了太守对民生的忧虑。接着写龙云不出,巫鼓空响,形象生动地展示了荒芜寂静的景象,以及人们期盼雨水的心情。随着天意骤转,繁阴飘来,雪花飞舞,顿时一片祥和。接下来,以雪花化工造物,散乱飞舞的景象,表现了雪的神奇美妙。最后写雪景瑞雪兆丰年,展示了雪的吉祥寓意,呼应了诗中前后的景象,寄托了作者对丰收祈盼的情感。
标签: 写景, 抒怀, 祈年

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者范仲淹介绍:🔈

范仲淹(九八九~一○五二),字希文,吴县(今江苏苏州)人。幼孤,母改嫁长山朱姓,遂名朱说,入仕後始还姓更名。真宗大中祥符八年(一○一五)进士。仁宗朝仕至枢密副使、参知政事。曾主持“庆历新政”,提出明黜陟、抑侥幸、精贡举等十事。历知睦、苏、饶、润、越、永兴、延、耀、庆、邠、邓、杭、青等州军。皇佑四年,改知颍州,赴任途中病故,年六十四。谥文正。着有《范文正公集》,有北宋刊本,范文正公集》二十卷,《四部丛刊》景明翻元刊本增别集四卷。《宋史》卷三一四有传。 范仲淹诗,以《四部丛刊》本爲底本。校以宋本、影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)。别集中重出诗两首,已予删除。另辑得之集外诗编爲第六卷。 查看更多>>

范仲淹的诗:

范仲淹的词:

相关诗词:

依韵和提刑张太傅寄梅 (yī yùn hé tí xíng zhāng tài fù jì méi)

朝代:宋    作者: 范仲淹

数枝梅寄寂寥人,多谢韶华次第均。
穰下此花留未发,待君同赏後池春。

平平平仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄平○仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄○仄,平平仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平○平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄平平仄仄仄,平○仄仄平仄平。
平平仄仄平仄○,○仄平○平仄平。
平平平仄仄○仄,平○平仄平○平。
平○平平平仄仄,○平仄平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄平平平。
○平仄平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
平平仄○○平仄,平仄仄仄平○○。
平仄仄平仄仄○,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。

依韵和通判太博雪後招饮二首 其一 (yī yùn hé tōng pàn tài bó xuě hòu zhāo yǐn èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

雪晴何所乐,乐趣在杯中。
况复君家美,雕盘脍缕红。

平平平仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄平○仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄○仄,平平仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平○平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄平平仄仄仄,平○仄仄平仄平。
平平仄仄平仄○,○仄平○平仄平。
平平平仄仄○仄,平○平仄平○平。
平○平平平仄仄,○平仄平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄平平平。
○平仄平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
平平仄○○平仄,平仄仄仄平○○。
平仄仄平仄仄○,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。

送王国博赴江南提刑 其二 (sòng wáng guó bó fù jiāng nán tí xíng qí èr)

朝代:宋    作者: 魏野

江南刑省到时和,十郡应从宴乐多。
自有山迎兼水送,清阴不断胜清歌。

平平平仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄平○仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄○仄,平平仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平○平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄平平仄仄仄,平○仄仄平仄平。
平平仄仄平仄○,○仄平○平仄平。
平平平仄仄○仄,平○平仄平○平。
平○平平平仄仄,○平仄平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄平平平。
○平仄平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
平平仄○○平仄,平仄仄仄平○○。
平仄仄平仄仄○,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。

存目 其一七 (cún mù qí yī qī)

朝代:宋    作者: 周端臣

诗题:和江南提刑王国博见寄首句:欲写情怀难一一。

平平平仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄平○仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄○仄,平平仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平○平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄平平仄仄仄,平○仄仄平仄平。
平平仄仄平仄○,○仄平○平仄平。
平平平仄仄○仄,平○平仄平○平。
平○平平平仄仄,○平仄平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄平平平。
○平仄平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
平平仄○○平仄,平仄仄仄平○○。
平仄仄平仄仄○,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。

依韵和通判太博雪後招饮二首 其二 (yī yùn hé tōng pàn tài bó xuě hòu zhāo yǐn èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

邀饮奏醴醪,案杯烹蟹螯。
吾非独醒者,莫诵楚人骚。

平平平仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄平○仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄○仄,平平仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平○平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄平平仄仄仄,平○仄仄平仄平。
平平仄仄平仄○,○仄平○平仄平。
平平平仄仄○仄,平○平仄平○平。
平○平平平仄仄,○平仄平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄平平平。
○平仄平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
平平仄○○平仄,平仄仄仄平○○。
平仄仄平仄仄○,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。

留守相公和提举端明作三寿公字韵诗辄继前韵 纪留守相公 (liú shǒu xiàng gong hé tí jǔ duān míng zuò sān shòu gōng zì yùn shī zhé jì qián yùn jì liú shǒu xiàng gong)

朝代:宋    作者: 文彦博

三川开盛府,万钥主离宫。
雪苑延梅叟,湖园奉晋公。
因依念有素,出处幸多同。
雅会欢言意,今推前辈风。

平平平仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄平○仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄○仄,平平仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平○平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄平平仄仄仄,平○仄仄平仄平。
平平仄仄平仄○,○仄平○平仄平。
平平平仄仄○仄,平○平仄平○平。
平○平平平仄仄,○平仄平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄平平平。
○平仄平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
平平仄○○平仄,平仄仄仄平○○。
平仄仄平仄仄○,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。

和江南提刑王国博见寄 (hé jiāng nán tí xíng wáng guó bó jiàn jì)

朝代:宋    作者: 魏野

欲写情怀难一一,拟寻山水隔千千。
输他吴越闲鸥鹭,朝夕常亲画舫前。

平平平仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄平○仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄○仄,平平仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平○平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄平平仄仄仄,平○仄仄平仄平。
平平仄仄平仄○,○仄平○平仄平。
平平平仄仄○仄,平○平仄平○平。
平○平平平仄仄,○平仄平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄平平平。
○平仄平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
平平仄○○平仄,平仄仄仄平○○。
平仄仄平仄仄○,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。

次韵袁起岩提刑游金焦二山二首 其二 (cì yùn yuán qǐ yán tí xíng yóu jīn jiāo èr shān èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 范成大

忆曾归自雪边州,帆落中

平平平仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄平○仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄○仄,平平仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平○平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄平平仄仄仄,平○仄仄平仄平。
平平仄仄平仄○,○仄平○平仄平。
平平平仄仄○仄,平○平仄平○平。
平○平平平仄仄,○平仄平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄平平平。
○平仄平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
平平仄○○平仄,平仄仄仄平○○。
平仄仄平仄仄○,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。

太常李博士史馆孙秘丞相继奉使浙右博士至郡以孙侯诗三章示予且以致意因次韵和酬 其二 (tài cháng lǐ bó shì shǐ guǎn sūn mì chéng xiàng jì fèng shǐ zhè yòu bó shì zhì jùn yǐ sūn hóu shī sān zhāng shì yǔ qiě yǐ zhì yì yīn cì yùn hé chóu qí èr)

朝代:宋    作者: 杨亿

分忧从汉殿,捧诏出萧墙。
路入三吴远,舟浮一水长。
诗题石门侧,梦彻斗城傍。
清晓见云物,依依认帝乡。

平平平仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄平○仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄○仄,平平仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平○平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄平平仄仄仄,平○仄仄平仄平。
平平仄仄平仄○,○仄平○平仄平。
平平平仄仄○仄,平○平仄平○平。
平○平平平仄仄,○平仄平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄平平平。
○平仄平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
平平仄○○平仄,平仄仄仄平○○。
平仄仄平仄仄○,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。

借虚谷太博狂吟十诗韵书怀并呈太博 其八 (jiè xū gǔ tài bó kuáng yín shí shī yùn shū huái bìng chéng tài bó qí bā)

朝代:宋    作者: 杨公远

吾庐近野却依城,弹压风光藉酒兵。
山色可供图画趣,泉流聊当管弦声。
眼前无事方安逸,天下丰年即太平。
权势从来难倚仗,只宜孤立度浮生。

平平平仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄平○仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平平仄仄○仄,平平仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平○平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄平平仄仄仄,平○仄仄平仄平。
平平仄仄平仄○,○仄平○平仄平。
平平平仄仄○仄,平○平仄平○平。
平○平平平仄仄,○平仄平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,○平仄仄平平平。
○平仄平仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄○。
平平仄○○平仄,平仄仄仄平○○。
平仄仄平仄仄○,平仄○仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。