shàng hàn yáo
上汉谣 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 范仲淹 (fàn zhòng yān)

真人累阴德,闻之三十天。
一朝鸾鹤来,高举为神仙。
冉冉去红尘,飘飘凌紫烟。
下有修真者,望拜何拳拳。
愿君银台上,侍帝玉案前。
当有人间问,请为天下宣。
自从混沌死,淳风日衰靡。
百王道不同,万物情多诡。
尧舜累代仁,弦歌始能治。
桀纣一旦非,宗庙自然毁。
是非既循环,兴亡亦继轨。
福至在朱门,祸来先赤子。
尝闻自天意,天意岂如此。
何为治乱间,多言历数尔。
愿天赐吾君,如天千万春。
明与日月久,恩将雨露均。
帝力何可见,物情自欣欣。
人复不言天,天亦不伤人。
天人两相忘,逍遥何有乡。
吾当饮且歌,不知羲与黄。

平平仄平仄,○平○仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
○仄平○仄,仄平平仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平仄。
仄○仄仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,○平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平○仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄○,平平仄仄仄。
仄平仄平平,○平平仄平。
平仄仄仄仄,平○仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄仄平平,平仄仄平平。
平平仄○仄,平平平仄平。
平○仄○平,仄平平仄平。

zhēn rén lèi yīn dé , wén zhī sān shí tiān 。
yī cháo luán hè lái , gāo jǔ wèi shén xiān 。
rǎn rǎn qù hóng chén , piāo piāo líng zǐ yān 。
xià yǒu xiū zhēn zhě , wàng bài hé quán quán 。
yuàn jūn yín tái shàng , shì dì yù àn qián 。
dāng yǒu rén jiān wèn , qǐng wèi tiān xià xuān 。
zì cóng hùn dùn sǐ , chún fēng rì shuāi mí 。
bǎi wáng dào bù tóng , wàn wù qíng duō guǐ 。
yáo shùn lèi dài rén , xián gē shǐ néng zhì 。
jié zhòu yī dàn fēi , zōng miào zì rán huǐ 。
shì fēi jì xún huán , xīng wáng yì jì guǐ 。
fú zhì zài zhū mén , huò lái xiān chì zǐ 。
cháng wén zì tiān yì , tiān yì qǐ rú cǐ 。
hé wèi zhì luàn jiān , duō yán lì shǔ ěr 。
yuàn tiān cì wú jūn , rú tiān qiān wàn chūn 。
míng yǔ rì yuè jiǔ , ēn jiāng yǔ lù jūn 。
dì lì hé kě jiàn , wù qíng zì xīn xīn 。
rén fù bù yán tiān , tiān yì bù shāng rén 。
tiān rén liǎng xiāng wàng , xiāo yáo hé yǒu xiāng 。
wú dāng yǐn qiě gē , bù zhī xī yǔ huáng 。

上漢謠

—— 范仲淹

真人累陰德,聞之三十天。
一朝鸞鶴來,高舉爲神仙。
冉冉去紅塵,飄飄凌紫煙。
下有脩真者,望拜何拳拳。
願君銀臺上,侍帝玉案前。
當有人間問,請爲天下宣。
自從混沌死,淳風日衰靡。
百王道不同,萬物情多詭。
堯舜累代仁,絃歌始能治。
桀紂一旦非,宗廟自然毁。
是非既循環,興亡亦繼軌。
福至在朱門,禍來先赤子。
嘗聞自天意,天意豈如此。
何爲治亂間,多言歷數爾。
願天賜吾君,如天千萬春。
明與日月久,恩將雨露均。
帝力何可見,物情自欣欣。
人復不言天,天亦不傷人。
天人兩相忘,逍遙何有鄉。
吾當飲且歌,不知羲與黄。

平平仄平仄,○平○仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
○仄平○仄,仄平平仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平仄。
仄○仄仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,○平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平○仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄○,平平仄仄仄。
仄平仄平平,○平平仄平。
平仄仄仄仄,平○仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄仄平平,平仄仄平平。
平平仄○仄,平平平仄平。
平○仄○平,仄平平仄平。

zhēn rén lèi yīn dé , wén zhī sān shí tiān 。
yī cháo luán hè lái , gāo jǔ wèi shén xiān 。
rǎn rǎn qù hóng chén , piāo piāo líng zǐ yān 。
xià yǒu xiū zhēn zhě , wàng bài hé quán quán 。
yuàn jūn yín tái shàng , shì dì yù àn qián 。
dāng yǒu rén jiān wèn , qǐng wèi tiān xià xuān 。
zì cóng hùn dùn sǐ , chún fēng rì shuāi mí 。
bǎi wáng dào bù tóng , wàn wù qíng duō guǐ 。
yáo shùn lèi dài rén , xián gē shǐ néng zhì 。
jié zhòu yī dàn fēi , zōng miào zì rán huǐ 。
shì fēi jì xún huán , xīng wáng yì jì guǐ 。
fú zhì zài zhū mén , huò lái xiān chì zǐ 。
cháng wén zì tiān yì , tiān yì qǐ rú cǐ 。
hé wèi zhì luàn jiān , duō yán lì shǔ ěr 。
yuàn tiān cì wú jūn , rú tiān qiān wàn chūn 。
míng yǔ rì yuè jiǔ , ēn jiāng yǔ lù jūn 。
dì lì hé kě jiàn , wù qíng zì xīn xīn 。
rén fù bù yán tiān , tiān yì bù shāng rén 。
tiān rén liǎng xiāng wàng , xiāo yáo hé yǒu xiāng 。
wú dāng yǐn qiě gē , bù zhī xī yǔ huáng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
真人累积了无尽的阴德,听闻他的名声传扬了三十天。有一天,仙鹤鸾凤前来,高举真人为神仙。他飘然离开红尘世界,凌空漂浮于紫烟之间。下方的修真者仰望着,敬仰不已,心怀敬意。

愿真人能够在银台上侍奉皇帝,站在玉案前,当人们有问题要问的时候,请真人为天下宣扬智慧。自从混沌时代结束,纯朴之风逐渐衰落,百王的道路各异,万物的情感多变莫测。只有尧舜等众圣贤的仁德,才能让社稷太平,音乐才得以治理国家。

桀纣一旦失德,宗庙就自然倾覆。是非循环不已,国家的兴衰也遵循轨迹。福运降临时,进入朱门的人受益,而祸患降临时,先波及的往往是纯洁的孩童。我曾听说自然之意,但难以理解,难道天意就是这样?

治乱之间究竟有何奥妙,多方考察历史上的变化,或许能找到答案。愿天赐给我们的君主,如同天地之间千万次春光,永远明亮如日月,恩泽如雨露般普遍滋润。

皇帝的威力难以见识,万物之情都在庆贺。人类再也不必与天相争,天也不会伤害人类。天人两忘,心灵自由,逍遥无羁,何须寻找故乡。

我将欢饮歌唱,不再理会羲和与黄帝的事。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者范仲淹介绍:🔈

范仲淹(九八九~一○五二),字希文,吴县(今江苏苏州)人。幼孤,母改嫁长山朱姓,遂名朱说,入仕後始还姓更名。真宗大中祥符八年(一○一五)进士。仁宗朝仕至枢密副使、参知政事。曾主持“庆历新政”,提出明黜陟、抑侥幸、精贡举等十事。历知睦、苏、饶、润、越、永兴、延、耀、庆、邠、邓、杭、青等州军。皇佑四年,改知颍州,赴任途中病故,年六十四。谥文正。着有《范文正公集》,有北宋刊本,范文正公集》二十卷,《四部丛刊》景明翻元刊本增别集四卷。《宋史》卷三一四有传。 范仲淹诗,以《四部丛刊》本爲底本。校以宋本、影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)。别集中重出诗两首,已予删除。另辑得之集外诗编爲第六卷。 查看更多>>

范仲淹的诗:

范仲淹的词:

相关诗词:

游仙谣 (yóu xiān yáo)

朝代:宋    作者: 曹勋

羽盖承流景,飙轮泛紫霞。
前旌绦霄队,驻节王母家。
真童发清谣,云表翔哀笳。
楼台上清汉,服彩明朱华。
万春若朝菌,欢乐庸可涯。
瑶席未终醼,零落蟠桃花。

平平仄平仄,○平○仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
○仄平○仄,仄平平仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平仄。
仄○仄仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,○平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平○仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄○,平平仄仄仄。
仄平仄平平,○平平仄平。
平仄仄仄仄,平○仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄仄平平,平仄仄平平。
平平仄○仄,平平平仄平。
平○仄○平,仄平平仄平。

杂歌谣辞 步虚词 (zá gē yáo cí bù xū cí)

朝代:唐    作者: 陈羽

汉武清斋读鼎书,内官扶上画云车。
坛上月明宫殿闭,仰看星斗礼空虚。

平平仄平仄,○平○仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
○仄平○仄,仄平平仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平仄。
仄○仄仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,○平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平○仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄○,平平仄仄仄。
仄平仄平平,○平平仄平。
平仄仄仄仄,平○仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄仄平平,平仄仄平平。
平平仄○仄,平平平仄平。
平○仄○平,仄平平仄平。

杂歌谣辞 襄阳曲 三 (zá gē yáo cí xiāng yáng qū sān)

朝代:唐    作者: 李白

岘山临汉江,水渌沙如雪。
上有堕泪碑,青苔久磨灭。

平平仄平仄,○平○仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
○仄平○仄,仄平平仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平仄。
仄○仄仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,○平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平○仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄○,平平仄仄仄。
仄平仄平平,○平平仄平。
平仄仄仄仄,平○仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄仄平平,平仄仄平平。
平平仄○仄,平平平仄平。
平○仄○平,仄平平仄平。

杂歌谣辞 箜篌谣 (zá gē yáo cí kōng hóu yáo)

朝代:唐    作者: 李白

攀天莫登龙,走山莫骑虎。
贵贱结交心不移,唯有严陵及光武。
周公称大圣,管蔡宁相容。
汉谣一斗粟,不与淮南舂。
兄弟尚路人,吾心安所从。
它人方寸间,山海几千重。
轻言托朋友,对面九疑峰。
多花必早落,桃李不如松。
管鲍久已死,何人继其踪。

平平仄平仄,○平○仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
○仄平○仄,仄平平仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平仄。
仄○仄仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,○平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平○仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄○,平平仄仄仄。
仄平仄平平,○平平仄平。
平仄仄仄仄,平○仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄仄平平,平仄仄平平。
平平仄○仄,平平平仄平。
平○仄○平,仄平平仄平。

动物

谣俗 (yáo sú)

朝代:唐    作者: 李贺

上林胡蝶小,试伴汉家君。
飞向南城去,误落石榴裙。
脉脉花满树,翾翾燕遶云。
出门不识路,羞问陌头人。

平平仄平仄,○平○仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
○仄平○仄,仄平平仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平仄。
仄○仄仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,○平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平○仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄○,平平仄仄仄。
仄平仄平平,○平平仄平。
平仄仄仄仄,平○仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄仄平平,平仄仄平平。
平平仄○仄,平平平仄平。
平○仄○平,仄平平仄平。

二吴谣 (èr wú yáo)

朝代:宋    作者: 淳佑民谣

大蜈蚣,小蜈蚣,尽是人间业毒虫。
夤缘扳附有百足,若使飞天能食龙。

平平仄平仄,○平○仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
○仄平○仄,仄平平仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平仄。
仄○仄仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,○平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平○仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄○,平平仄仄仄。
仄平仄平平,○平平仄平。
平仄仄仄仄,平○仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄仄平平,平仄仄平平。
平平仄○仄,平平平仄平。
平○仄○平,仄平平仄平。

动物

峡路谣(题从《古谣谚》卷五八拟) (xiá lù yáo tí cóng 《 gǔ yáo yàn 》 juàn wǔ bā nǐ )

朝代:唐    作者: 佚名

朝发白帝,暮彻江陵。
(见李肇《国史补》卷下)。

平平仄平仄,○平○仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
○仄平○仄,仄平平仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平仄。
仄○仄仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,○平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平○仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄○,平平仄仄仄。
仄平仄平平,○平平仄平。
平仄仄仄仄,平○仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄仄平平,平仄仄平平。
平平仄○仄,平平平仄平。
平○仄○平,仄平平仄平。

乾符六年童谣 (qián fú liù nián tóng yáo)

朝代:唐    作者: 不详

八月无霜塞草青,将军骑马出空城。
汉家天子西巡狩,犹向江东更索兵。

平平仄平仄,○平○仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
○仄平○仄,仄平平仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平仄。
仄○仄仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,○平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平○仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄○,平平仄仄仄。
仄平仄平平,○平平仄平。
平仄仄仄仄,平○仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄仄平平,平仄仄平平。
平平仄○仄,平平平仄平。
平○仄○平,仄平平仄平。

庆上人以再闻诵新作突过黄初诗为韵作十诗见寄次韵酬之 其六 (qìng shàng rén yǐ zài wén sòng xīn zuò tū guò huáng chū shī wèi yùn zuò shí shī jiàn jì cì yùn chóu zhī qí liù)

朝代:宋    作者: 李彭

材名参上流,徙薪知曲突。
趣向期真源,悟悦须法窟。
楚谣与汉风,要自非凡骨。
幻药不可当,灵根贵英发。

平平仄平仄,○平○仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
○仄平○仄,仄平平仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平仄。
仄○仄仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,○平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平○仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄○,平平仄仄仄。
仄平仄平平,○平平仄平。
平仄仄仄仄,平○仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄仄平平,平仄仄平平。
平平仄○仄,平平平仄平。
平○仄○平,仄平平仄平。

箜篌谣 (kōng hóu yáo)

朝代:唐    作者: 李白

攀天莫登龙,走山莫骑虎。
贵贱结交心不移,唯有严陵及光武。
周公称大圣,管蔡宁相容。
汉谣一斗粟,不与淮南舂。
兄弟尚路人,吾心安所从。
他人方寸间,山海几千重。
轻言托朋友,对面九疑峯。
开花必早落,桃李不如松。

平平仄平仄,○平○仄平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄平平平仄,仄仄仄仄平。
○仄平○仄,仄平平仄平。
仄○仄仄仄,平平仄平仄。
仄○仄仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,○平仄仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
平○仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄○,平平仄仄仄。
仄平仄平平,○平平仄平。
平仄仄仄仄,平○仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄平平。
平仄仄平平,平仄仄平平。
平平仄○仄,平平平仄平。
平○仄○平,仄平平仄平。

友情 哲理 动物