xuē hóu mǎ
薛侯马 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 周邦彦 (zhōu bāng yàn)

薛侯俊健如生猱,不识中原生土豪。
蛇矛丈八常在手,骆马蕃鞍云锦袍。
往属嫖姚探虎穴,狐鸣萧萧风立发。
短鞯淋血斩将归,夜斲坚冰濡马渴。
中都久住武城坊,屋头养骆如养羊。
枯萁不饱篱壁尽,狭巷怒蹄盆盎伤。
只今栖栖守环堵,五月樵风吹宿莽。
千金夜出酬市儿,客帐昼眠听戏鼓。
边人视死亦寻常,笑里辞家登战场。
铨劳定次屈壮士,两眼荧荧收泪光。
齿坚食肉何曾老,骑马身轻飞一鸟。
焉知不将万人行,横槊秋风贺兰道。

仄平仄仄○平平,仄仄○平平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄?平平仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄平○平仄仄。
平平仄○仄平○,○仄平平仄平仄。

xuē hóu jùn jiàn rú shēng náo , bù shí zhōng yuán shēng tǔ háo 。
shé máo zhàng bā cháng zài shǒu , luò mǎ fān ān yún jǐn páo 。
wǎng shǔ piáo yáo tàn hǔ xué , hú míng xiāo xiāo fēng lì fā 。
duǎn jiān lín xuè zhǎn jiāng guī , yè zhuó jiān bīng rú mǎ kě 。
zhōng dōu jiǔ zhù wǔ chéng fāng , wū tóu yǎng luò rú yǎng yáng 。
kū qí bù bǎo lí bì jìn , xiá xiàng nù tí pén àng shāng 。
zhī jīn qī qī shǒu huán dǔ , wǔ yuè qiáo fēng chuī sù mǎng 。
qiān jīn yè chū chóu shì ér , kè zhàng zhòu mián tīng xì gǔ 。
biān rén shì sǐ yì xún cháng , xiào lǐ cí jiā dēng zhàn chǎng 。
quán láo dìng cì qū zhuàng shì , liǎng yǎn yíng yíng shōu lèi guāng 。
chǐ jiān shí ròu hé zēng lǎo , qí mǎ shēn qīng fēi yī niǎo 。
yān zhī bù jiāng wàn rén xíng , héng shuò qiū fēng hè lán dào 。

薛侯馬

—— 周邦彥

薛侯俊健如生猱,不識中原生土豪。
蛇矛丈八常在手,駱馬蕃鞍雲錦袍。
往屬嫖姚探虎穴,狐鳴蕭蕭風立髮。
短韉淋血斬將歸,夜斲堅冰濡馬渴。
中都久住武城坊,屋頭養駱如養羊。
枯萁不飽籬壁盡,狹巷怒蹄盆盎傷。
只今栖栖守環堵,五月樵風吹宿莽。
千金夜出酬市兒,客帳晝眠聽戲鼓。
邊人視死亦尋常,笑裏辭家登戰場。
銓勞定次屈壯士,兩眼熒熒收淚光。
齒堅食肉何曾老,騎馬身輕飛一鳥。
焉知不將萬人行,橫槊秋風賀蘭道。

仄平仄仄○平平,仄仄○平平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄?平平仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄平○平仄仄。
平平仄○仄平○,○仄平平仄平仄。

xuē hóu jùn jiàn rú shēng náo , bù shí zhōng yuán shēng tǔ háo 。
shé máo zhàng bā cháng zài shǒu , luò mǎ fān ān yún jǐn páo 。
wǎng shǔ piáo yáo tàn hǔ xué , hú míng xiāo xiāo fēng lì fā 。
duǎn jiān lín xuè zhǎn jiāng guī , yè zhuó jiān bīng rú mǎ kě 。
zhōng dōu jiǔ zhù wǔ chéng fāng , wū tóu yǎng luò rú yǎng yáng 。
kū qí bù bǎo lí bì jìn , xiá xiàng nù tí pén àng shāng 。
zhī jīn qī qī shǒu huán dǔ , wǔ yuè qiáo fēng chuī sù mǎng 。
qiān jīn yè chū chóu shì ér , kè zhàng zhòu mián tīng xì gǔ 。
biān rén shì sǐ yì xún cháng , xiào lǐ cí jiā dēng zhàn chǎng 。
quán láo dìng cì qū zhuàng shì , liǎng yǎn yíng yíng shōu lèi guāng 。
chǐ jiān shí ròu hé zēng lǎo , qí mǎ shēn qīng fēi yī niǎo 。
yān zhī bù jiāng wàn rén xíng , héng shuò qiū fēng hè lán dào 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
薛侯俊健像灵活的猴子一样生动机敏,却不了解中原的风土人情。手持蛇矛,身披骆马蕃鞍和云锦袍。曾前往探寻嫖姚探虎穴,听到狐狸萧萧的鸣叫声,风立发而行动。在战场上,他驾驭着战马短鞯淋血,斩杀敌将后凯旋归来,夜晚斩断坚冰给马解渴。
他久居于中都的武城坊,家中饲养着骆驼,如同养羊一般。然而,他的家境贫困,篱壁上的枯萁吃不饱,狭巷间怒蹄踢翻盆盎,伤及了家人。
眼下他只能居于环堵之间,守护着家园。五月时,像樵夫一样,受风吹袭,过夜于茂密的莽丛中。
虽然财产寥寥,但千金之子出门购买货物,晚间在客帐中眠卧聆听戏鼓的声音。
边地人视死如寻常,心中仍然带着微笑告别家园踏上战场。铨劳将定次屈壮士,两眼明亮泪水闪烁。
虽然牙齿坚固,食肉也未曾衰老,骑马行动时身轻如飞鸟。谁能知晓他不愿让万人折节,他横槊挥舞在秋风中向贺兰道前进。
全文总结:这篇古文描绘了薛侯俊健的形象与背景,他勇猛敏捷,但生活贫困。他在战场上英勇杀敌,回家时却因贫困而感伤。他在环堵之间守护家园,但仍乐于赴战场,守护边疆。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者周邦彦介绍:🔈

周邦彦(一○五六~一一二一),字美成,号清真居士,钱塘(今浙江杭州)人。神宗元丰六年(一○八三),献《汴都赋》,七年,爲太学正(《续资治通监长编》卷三四四)。出爲庐州教授。哲宗元佑八年(一○九三),知溧水县(《景定建康志》卷二七)。还爲国子监主簿。元符元年(一○九八),除正字(《续资治通监长编》卷四九九)。徽宗即位,爲校书郎,迁考功员外郎,卫尉、宗正少卿,兼议礼局检讨。政和元年(一一一一),以直龙图阁知河中府(《宋会要辑稿》选举三三之二六),未赴。二年,改知隆德府,徙明州,入拜秘书监,进徽猷阁待制、提举大晟府。未几,知顺昌府,徙处州。提举南京鸿庆宫。宣和三年卒,年六十六。周邦彦是宋著名词人,有... 查看更多>>

周邦彦的诗:

周邦彦的词:

相关诗词:

侯妇叹三首 其一 (hóu fù tàn sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 薛季宣

侯妇匡坐叹,荡子新赐册。
先自薄恩私,嫔嫱几巾帼。

仄平仄仄○平平,仄仄○平平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄?平平仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄平○平仄仄。
平平仄○仄平○,○仄平平仄平仄。

侯妇叹三首 其二 (hóu fù tàn sān shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 薛季宣

莫作侯家妇,鳲鸠理清瑟。
几许白头人,同心绾同室。

仄平仄仄○平平,仄仄○平平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄?平平仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄平○平仄仄。
平平仄○仄平○,○仄平平仄平仄。

送薛弁归河东 (sòng xuē biàn guī hé dōng)

朝代:唐    作者: 岑参

薛侯故乡处,五老峰西头。
归路秦树灭,到乡河水流。
看君马首去,满耳蝉声愁。
献赋今未售,读书凡几秋。
应过伯夷庙,为上关城楼。
楼上能相忆,西南指雍州。

仄平仄仄○平平,仄仄○平平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄?平平仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄平○平仄仄。
平平仄○仄平○,○仄平平仄平仄。

侯妇叹三首 其三 (hóu fù tàn sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 薛季宣

侯妇且勿叹,金玉多满堂。
蛾眉不让人,当奈薄情郎。

仄平仄仄○平平,仄仄○平平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄?平平仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄平○平仄仄。
平平仄○仄平○,○仄平平仄平仄。

次韵李参政和薛秘书诗见寄 其五 (cì yùn lǐ cān zhèng hé xuē mì shū shī jiàn jì qí wǔ)

朝代:宋    作者: 魏了翁

书来寄我薛公诗,磊落襟期尉我思。
所谓伊人在空谷,公侯逸豫镇无期。

仄平仄仄○平平,仄仄○平平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄?平平仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄平○平仄仄。
平平仄○仄平○,○仄平平仄平仄。

送人自苏州之长沙县官 (sòng rén zì sū zhōu zhī cháng shā xiàn guān)

朝代:唐    作者: 薛能

驱马复乘流,何时发虎丘?全家上南岳,一尉事诸侯。
茶煮朝宗水,船停调角州。
炎方好将息,卑湿旧堪忧。

仄平仄仄○平平,仄仄○平平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄?平平仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄平○平仄仄。
平平仄○仄平○,○仄平平仄平仄。

薛稷书语 (xuē jì shū yǔ)

朝代:唐    作者: 不详

买褚得薛不落节。

仄平仄仄○平平,仄仄○平平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄?平平仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄平○平仄仄。
平平仄○仄平○,○仄平平仄平仄。

赋薛侯 (fù xuē hóu)

朝代:宋    作者: 陈郁

薛侯俊健如生猱,不识中原生土豪。
蛇矛丈八常在手,骆马蕃鞍云锦袍。
往属嫖姚探虎穴,狐鸣萧萧风立发。
短鞯淋血斩将归,夜斲坚冰濡马渴。
中都久住武城坊,屋头养骆如养羊。
枯萁不饱篱壁尽,狭巷怒蹄盆盎伤。
只今栖栖守环堵,五月樵风吹宿莽。
千金夜出酬市儿,客帐昼眠听戏鼓。
边人视死亦寻常,笑里辞家登战场。
铨劳定次屈壮士,两眼荧荧收泪光。
齿坚食肉何曾老,骑马身轻飞一鸟。
焉知不将万人行,横槊秋风贺兰道。

仄平仄仄○平平,仄仄○平平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄?平平仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄平○平仄仄。
平平仄○仄平○,○仄平平仄平仄。

游湖值雨薛士昭衣巾沾湿意气自若戏用前韵 (yóu hú zhí yǔ xuē shì zhāo yī jīn zhān shī yì qì zì ruò xì yòng qián yùn)

朝代:宋    作者: 王十朋

薛侯真不俗,十日两东湖。
俊逸诗篇有,仓皇雨具无。
袍虽湿毅父,眉不皱尧夫。
异夕月离毕,游宜备不虞。

仄平仄仄○平平,仄仄○平平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄?平平仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄平○平仄仄。
平平仄○仄平○,○仄平平仄平仄。

题伯时马 (tí bǎi shí mǎ)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

我观李侯作胡马,置我敕勒阴山下。
惊沙随马欲暗天,千里绝足略眼跨。
自当初驾沙苑丞,岂复更数将军霸。
李侯今病发右臂,此图笔妙今无价。

仄平仄仄○平平,仄仄○平平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄?平平仄仄,平平平平平仄仄。
仄平平仄仄○平,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平平仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄仄平○仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄平○平仄仄。
平平仄○仄平○,○仄平平仄平仄。