xià yǔ
夏雨 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 齐己 (qí jǐ)

霮䨴蔽穹苍,冥蒙自一方。
当时消酷毒,随处有清凉。
着物声虽暴,滋农润即长。
乍红萦急电,微白露残阳。
应祷尤难得,经旬甚不妨。
吟听喧竹树,立见涨池塘。
衆类声休出,羣峰色尽藏。
颓沱来洞壑,汗漫入潇湘。
下叶黎甿望,高祛旱暵光。
幽斋飘卧簟,极浦洒归樯。
藓在堦从湿,花衰苑任伤。
闲思济时力,謌咏发哀肠。

?仄仄平○,平平仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
○仄平○仄,平平仄仄○。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,?仄仄平平。

dàn 䨴 bì qióng cāng , míng méng zì yī fāng 。
dāng shí xiāo kù dú , suí chù yǒu qīng liáng 。
zhe wù shēng suī bào , zī nóng rùn jí cháng 。
zhà hóng yíng jí diàn , wēi bái lù cán yáng 。
yìng dǎo yóu nán de , jīng xún shèn bù fáng 。
yín tīng xuān zhú shù , lì jiàn zhǎng chí táng 。
zhòng lèi shēng xiū chū , qún fēng sè jìn cáng 。
tuí tuó lái dòng hè , hàn màn rù xiāo xiāng 。
xià yè lí méng wàng , gāo qū hàn hàn guāng 。
yōu zhāi piāo wò diàn , jí pǔ sǎ guī qiáng 。
xiǎn zài jiē cóng shī , huā shuāi yuàn rèn shāng 。
xián sī jì shí lì , gē yǒng fā āi cháng 。

夏雨

—— 齊己

霮䨴蔽穹蒼,冥濛自一方。
當時消酷毒,隨處有清涼。
著物聲雖暴,滋農潤即長。
乍紅縈急電,微白露殘陽。
應禱尤難得,經旬甚不妨。
吟聽喧竹樹,立見漲池塘。
衆類聲休出,羣峰色盡藏。
頹沱來洞壑,汗漫入瀟湘。
下叶黎甿望,高祛旱暵光。
幽齋飄臥簟,極浦灑歸檣。
蘚在堦從濕,花衰苑任傷。
閑思濟時力,謌詠發哀腸。

?仄仄平○,平平仄仄平。
○平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
○仄平○仄,平平仄仄○。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄平平。
平○仄平仄,?仄仄平平。

dàn 䨴 bì qióng cāng , míng méng zì yī fāng 。
dāng shí xiāo kù dú , suí chù yǒu qīng liáng 。
zhe wù shēng suī bào , zī nóng rùn jí cháng 。
zhà hóng yíng jí diàn , wēi bái lù cán yáng 。
yìng dǎo yóu nán de , jīng xún shèn bù fáng 。
yín tīng xuān zhú shù , lì jiàn zhǎng chí táng 。
zhòng lèi shēng xiū chū , qún fēng sè jìn cáng 。
tuí tuó lái dòng hè , hàn màn rù xiāo xiāng 。
xià yè lí méng wàng , gāo qū hàn hàn guāng 。
yōu zhāi piāo wò diàn , jí pǔ sǎ guī qiáng 。
xiǎn zài jiē cóng shī , huā shuāi yuàn rèn shāng 。
xián sī jì shí lì , gē yǒng fā āi cháng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
霭云遮蔽苍穹,黑暗笼罩天地。当时消散酷热毒气,随处都是清凉之感。虽然衣物摩擦声猛烈,但滋润农田便能长势蓬勃。红霞闪烁如闪电,微白露水映照残阳。祈祷也难以得到应验,经过多日仍无济于事。吟唱时听到竹林树叶的喧嚣,立身之处见到水池的涨潮。各种声音渐渐消失,群山的颜色渐渐隐匿。河流湖泊日渐衰落,水漫进了湘江。庄稼在下面的土地上远眺,高温消除了旱灾的炙烤。在幽静的书房上空飘荡着卧褥,海上的船桅沐浴着细雨。台阶上的青苔潮湿,花园里的花朵任凭伤残。心思悠然,济时行力,哼唱着激发哀怜的情怀。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

还为您找到 14 首名为《夏雨》的诗:

本文作者齐己介绍:🔈

齐己,名得生,姓胡氏,潭之益阳人。出家大潙山同庆寺,复栖衡岳东林。後欲入蜀,经江陵,高从诲留爲僧正,居之龙兴寺,自号衡岳沙门。《白莲集》十卷,外编一卷,今编诗十卷。 齐己,名得生,姓胡氏,潭之益阳人。出家大潙山同庆寺,复栖衡岳东林。後欲入蜀,经江陵,高从诲留爲僧正,居之龙兴寺,自号衡岳沙门。白莲集十卷,外编一卷,今编诗十卷。 查看更多>>

齐己的诗:

相关诗词: