xī tíng zǐ yán huái
西亭子言怀 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 张谓 (zhāng wèi)

数丛芳草在堂阴,几处闲花映竹林。
攀树玄猨呼郡吏,傍谿白鸟应家禽。
青山看景知高下,流水闻声觉浅深。
官属不令拘礼数,时时缓步一相寻。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄仄仄平平。

shù cóng fāng cǎo zài táng yīn , jǐ chù xián huā yìng zhú lín 。
pān shù xuán yuán hū jùn lì , bàng xī bái niǎo yìng jiā qín 。
qīng shān kàn jǐng zhī gāo xià , liú shuǐ wén shēng jué qiǎn shēn 。
guān shǔ bù lìng jū lǐ shù , shí shí huǎn bù yī xiāng xún 。

西亭子言懷

—— 張謂

數叢芳草在堂陰,幾處閑花映竹林。
攀樹玄猨呼郡吏,傍谿白鳥應家禽。
青山看景知高下,流水聞聲覺淺深。
官屬不令拘禮數,時時緩步一相尋。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄仄仄平平。

shù cóng fāng cǎo zài táng yīn , jǐ chù xián huā yìng zhú lín 。
pān shù xuán yuán hū jùn lì , bàng xī bái niǎo yìng jiā qín 。
qīng shān kàn jǐng zhī gāo xià , liú shuǐ wén shēng jué qiǎn shēn 。
guān shǔ bù lìng jū lǐ shù , shí shí huǎn bù yī xiāng xún 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
数不尽的芳草生长在庭院的阴暗处,几处散落的花儿映照在竹林之中。
一只攀上树枝的黑猿发出声声呼唤,引来了在县城工作的吏员,而河谷旁的白鸟则回应着属于家禽的声音。
看着青山远处的景色,就能了解山势的高低;聆听流水的声音,就能感知水的深浅。
上级官员并不要求拘泥于繁琐的礼节,时常一同漫步寻找交流。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者张谓介绍:🔈

张谓,字正言,河南人。天宝二年登进士第。乾元中,爲尚书郎。大历间,官至礼部侍郎、三典贡举。诗一卷。 查看更多>>

张谓的诗:

相关诗词:

以法华寺为试院拟题于子厚之西亭 (yǐ fǎ huá sì wèi shì yuàn nǐ tí yú zǐ hòu zhī xī tíng)

朝代:宋    作者: 项安世

三旬襆被西亭宿,卧对唐碑看不足。
重闱锁断夕阳天,恰似当时万竿竹。
直须彻棘对愚潇,始见西亭真面目。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄仄仄平平。

翠微亭 (cuì wēi tíng)

朝代:宋    作者: 林逋

亭在江干寺,清凉更翠微。
秋阶响松子,雨壁上苔衣。
绝境长难得,浮生不拟归。
旅怀何计是,西崦入斜晖。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄仄仄平平。

真珠亭 (zhēn zhū tíng)

朝代:宋    作者: 金君卿

新寺回廊入翠微,亭前珠树鬭芳菲。
寄言游者休披采,还似人怀薏苡归。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄仄仄平平。

题罗江翠望亭兼简西游君子 (tí luó jiāng cuì wàng tíng jiān jiǎn xī yóu jūn zǐ)

朝代:宋    作者: 宋祁

暂解征鞍息使邮,孤亭望断更夷犹。
山从剑北呈天险,树徧巴西送客愁。
拂衽风和循幌入,濯缨江好近人流。
凭君且作刚肠忆,怀远思归易白头。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄仄仄平平。

昭州感梅公挚邹道乡遗蹟 (zhāo zhōu gǎn méi gōng zhì zōu dào xiāng yí jì)

朝代:宋    作者: 徐俯

正言邹子独留名,法从梅公尚有亭。
药是苦言能治瘴,竹生屈曲坐看经。
风前云似秋前赤,雨後山能烧後青。
恋土怀乡频作恶,怀贤感旧叹飘零。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄仄仄平平。

松泽西亭 其三 (sōng zé xī tíng qí sān)

朝代:宋    作者: 高子凤

西亭无处认遗基,烟月空余旧唱辞。
欲问辞中端的意,渚花堤柳可能知。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄仄仄平平。

和文与可洋州园亭三十咏 无言亭 (hé wén yǔ kě yáng zhōu yuán tíng sān shí yǒng wú yán tíng)

朝代:宋    作者: 苏辙

处世欲无言,事至或未可。
唯有此亭空,宴坐聊从我。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄仄仄平平。

西斋杂咏六首 桧 (xī zhāi zá yǒng liù shǒu guì)

朝代:宋    作者: 刘安上

蔚蔚傲霜叶,亭亭绿池畔。
莫言盈尺材,要是淩云干。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄仄仄平平。

抒情 咏物

和东坡送仲天贶王元直六言韵五首 其一 (hé dōng pō sòng zhòng tiān kuàng wáng yuán zhí liù yán yùn wǔ shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 刘季孙

谁怀二子千里,公赋五篇六言。
月底飞云西去,山头归雁双骞。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄仄仄平平。

赠温幕张子常有诗见怀用韵因成五篇 其四 (zèng wēn mù zhāng zǐ cháng yǒu shī jiàn huái yòng yùn yīn chéng wǔ piān qí sì)

朝代:宋    作者: 华镇

怀才自是济川舟,术业曾非西北流。
禁掖言归应不晚,海山未去且寻幽。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,平平仄仄仄平平。

赞美 祝愿