shào líng zuò
邵陵作 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 张谓 (zhāng wèi)

尝闻虞帝苦忧人,祗为苍生不为身。
已道一朝辞北阙,何须五月更南巡。
昔时文武皆销铄,今日精灵常寂寞。
斑竹年来笋自生,白苹春尽花空落。
遥望零陵见旧丘,苍梧云起至今愁。
惟余帝子千行泪,添作潇湘万里流。

平○平仄仄平平,平平○平仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平○仄。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。

cháng wén yú dì kǔ yōu rén , zhī wèi cāng shēng bù wèi shēn 。
yǐ dào yī cháo cí běi quē , hé xū wǔ yuè gèng nán xún 。
xī shí wén wǔ jiē xiāo shuò , jīn rì jīng líng cháng jì mò 。
bān zhú nián lái sǔn zì shēng , bái píng chūn jìn huā kōng luò 。
yáo wàng líng líng jiàn jiù qiū , cāng wú yún qǐ zhì jīn chóu 。
wéi yú dì zǐ qiān xíng lèi , tiān zuò xiāo xiāng wàn lǐ liú 。

邵陵作

—— 張謂

嘗聞虞帝苦憂人,祗爲蒼生不爲身。
已道一朝辭北闕,何須五月更南巡。
昔時文武皆銷鑠,今日精靈常寂寞。
斑竹年來笋自生,白蘋春盡花空落。
遙望零陵見舊丘,蒼梧雲起至今愁。
惟餘帝子千行淚,添作瀟湘萬里流。

平○平仄仄平平,平平○平仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平○仄。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。

cháng wén yú dì kǔ yōu rén , zhī wèi cāng shēng bù wèi shēn 。
yǐ dào yī cháo cí běi quē , hé xū wǔ yuè gèng nán xún 。
xī shí wén wǔ jiē xiāo shuò , jīn rì jīng líng cháng jì mò 。
bān zhú nián lái sǔn zì shēng , bái píng chūn jìn huā kōng luò 。
yáo wàng líng líng jiàn jiù qiū , cāng wú yún qǐ zhì jīn chóu 。
wéi yú dì zǐ qiān xíng lèi , tiān zuò xiāo xiāng wàn lǐ liú 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
闻闻说虞帝忧心苦思人民的疾苦,只关心国家民众的利益,而不顾及自己的身体。
曾经离开北阙已有一段时间了,何必在五月再次南巡呢?
过去的时光中,文臣武将都渐渐消磨殆尽,如今的时代精英们却常常感到孤独寂寞。
斑竹多年来竹笋自然生长,白苹果的春天过去了,花儿却空落无人赏。
遥望着零陵的旧丘,苍梧的云从远方升起,至今仍感到忧愁不已。
唯有帝王的子女,千行泪水不断,汇入潇湘江中,似万里长河一般流淌。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者张谓介绍:🔈

张谓,字正言,河南人。天宝二年登进士第。乾元中,爲尚书郎。大历间,官至礼部侍郎、三典贡举。诗一卷。 查看更多>>

张谓的诗:

相关诗词:

次韵邵陵道中书怀 (cì yùn shào líng dào zhōng shū huái)

朝代:宋    作者: 释德洪

邵陵山水丽风光,游徧归来夜话长。
秋翠等闲开雉堞,惊湍哀怨韵笙簧。
随鞍此景凭诗写,他日尘纷一笑忘。
上阁与谁同小立,坠金拄笏说三湘。

平○平仄仄平平,平平○平仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平○仄。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。

长安客舍叙邵陵旧宴寄永州萧使君五首 一 (cháng ān kè shè xù shào líng jiù yàn jì yǒng zhōu xiāo shǐ jūn wǔ shǒu yī)

朝代:唐    作者: 曹唐

邵陵佳树碧葱茏,河汉西沈宴未终。
残漏五更传海月,清笳三会揭天风。
香熏舞席云鬟绿,光射头盘蜡烛红。
今日却怀行乐处,两床丝竹水楼中。

平○平仄仄平平,平平○平仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平○仄。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。

自舂陵还题驿舍壁 (zì chōng líng huán tí yì shè bì)

朝代:宋    作者: 朱辂

邵陵北望几劳魂,白首慈亲日倚门。
云外归鸿如可托,平安先为慰晨昏。

平○平仄仄平平,平平○平仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平○仄。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。

三王 (sān wáng)

朝代:宋    作者: 邵雍

三王之世正如秋,权重权轻事有由。
深谷为陵岸为谷,陵迁谷变不知休。

平○平仄仄平平,平平○平仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平○仄。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。

读邵尧夫诗 (dú shào yáo fū shī)

朝代:宋    作者: 辛弃疾

饮酒已输陶靖节,作诗犹爱邵尧夫。
若论老子胸中事,除却溪山一事无。

平○平仄仄平平,平平○平仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平○仄。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。

送王秀才归邵州 (sòng wáng xiù cái guī shào zhōu)

朝代:宋    作者: 孔平仲

去家逾年客千里,秋风一夜归心起。
平明骑马出郊关,北望邵陵程尚几。
道旁送者皆知己,相顾惨凄将挽止。
丈夫壮心自有图,暂别何须泪如水。

平○平仄仄平平,平平○平仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平○仄。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。

初至邵阳逢入桂林使作书问其地之安危 (chū zhì shào yáng féng rù guì lín shǐ zuò shū wèn qí dì zhī ān wēi)

朝代:宋    作者: 陈与义

湖北弥年所,长沙费月余。
初为邵阳梦,又作桂林书。
老矣身安用,飘然计本疏。
管宁辽海上,何得便端居。

平○平仄仄平平,平平○平仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平○仄。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。

题范忠献公真 (tí fàn zhōng xiàn gōng zhēn)

朝代:宋    作者: 邵雍

范邵居洛阳,希夷居华山。
陈邵为逸人,忠献为显官。
邵在范之後,陈在范之前。
三人貌相类,两人名相连。

平○平仄仄平平,平平○平仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平○仄。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。

雪後呈邵尧章权尉 (xuě hòu chéng shào yáo zhāng quán wèi)

朝代:宋    作者: 张榘

刮地风成阵,漫空雪作团。
侵陵诗骨瘦,开拓酒肠宽。
入竹寒声细,缄梅冷艳乾。
长官何太喜,农事正相干。

平○平仄仄平平,平平○平仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平○仄。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。

舟泛邵江 (zhōu fàn shào jiāng)

朝代:宋    作者: 陈与义

老去作新梦,邵江非旧闻。
滩前群鹭起,柁尾川华分。
落花栖客鬓,孤舟遡归云。
快然心自足,不独避嚣纷。

平○平仄仄平平,平平○平仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄○平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平○仄。
平仄平平仄仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。