xì fù mò huà méi huā
戏赋墨画梅花 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 李纲 (lǐ gāng)

道人画手真三昩,力挽春风与游戏。
露枝烟蘂忽嫣然,自得工夫畦径外。
由来黑白无定姿,浓淡间错相参差。
炯如落月耿寒影,翳若宿雾含疏枝。
羣芳种种徒繁缛,脱略丹青尤拔俗。
妙质聊资陈氏煤,幽姿好伴文生竹。
世呼墨竹为墨君,此花宜称墨夫人。
铅华不御有余态,世间顔色皆非真。
年来妙观齐空色,天花时露真消息。
试烦幻出数千枝,不费梁谿一丸墨。

仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○○平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄平,仄平平○仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
平平仄○平○仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

dào rén huà shǒu zhēn sān mò , lì wǎn chūn fēng yǔ yóu xì 。
lù zhī yān ruǐ hū yān rán , zì dé gōng fū qí jìng wài 。
yóu lái hēi bái wú dìng zī , nóng dàn jiān cuò xiāng cēn cī 。
jiǒng rú luò yuè gěng hán yǐng , yì ruò sù wù hán shū zhī 。
qún fāng zhǒng zhǒng tú fán rù , tuō lüè dān qīng yóu bá sú 。
miào zhì liáo zī chén shì méi , yōu zī hǎo bàn wén shēng zhú 。
shì hū mò zhú wèi mò jūn , cǐ huā yí chēng mò fū rén 。
qiān huá bù yù yǒu yú tài , shì jiān yán sè jiē fēi zhēn 。
nián lái miào guān qí kōng sè , tiān huā shí lù zhēn xiāo xī 。
shì fán huàn chū shù qiān zhī , bù fèi liáng xī yī wán mò 。

戲賦墨畫梅花

—— 李綱

道人畫手真三昩,力挽春風與遊戲。
露枝煙蘂忽嫣然,自得工夫畦徑外。
由來黑白無定姿,濃淡間錯相參差。
炯如落月耿寒影,翳若宿霧含疏枝。
羣芳種種徒繁縟,脫略丹青尤拔俗。
妙質聊資陳氏煤,幽姿好伴文生竹。
世呼墨竹爲墨君,此花宜稱墨夫人。
鉛華不御有餘態,世間顔色皆非真。
年來妙觀齊空色,天花時露真消息。
試煩幻出數千枝,不費梁谿一丸墨。

仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○○平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄平,仄平平○仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
平平仄○平○仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

dào rén huà shǒu zhēn sān mò , lì wǎn chūn fēng yǔ yóu xì 。
lù zhī yān ruǐ hū yān rán , zì dé gōng fū qí jìng wài 。
yóu lái hēi bái wú dìng zī , nóng dàn jiān cuò xiāng cēn cī 。
jiǒng rú luò yuè gěng hán yǐng , yì ruò sù wù hán shū zhī 。
qún fāng zhǒng zhǒng tú fán rù , tuō lüè dān qīng yóu bá sú 。
miào zhì liáo zī chén shì méi , yōu zī hǎo bàn wén shēng zhú 。
shì hū mò zhú wèi mò jūn , cǐ huā yí chēng mò fū rén 。
qiān huá bù yù yǒu yú tài , shì jiān yán sè jiē fēi zhēn 。
nián lái miào guān qí kōng sè , tiān huā shí lù zhēn xiāo xī 。
shì fán huàn chū shù qiān zhī , bù fèi liáng xī yī wán mò 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
道士画手真的很用功,连续三个晚上都在挽回春天的气息,而不是游戏消遣。
露水滴在树枝和花蕊上,突然之间,花朵嫣然一笑,仿佛在自得其乐地远离人间喧嚣。
素来黑白之间没有固定的形态,浓淡之间错综复杂地相互参差。
画中的景象明亮如同落月,耀眼得仿佛带着寒冷的阴影;也有些地方如同宿雾,含糊不清,只透出稀疏的树枝。
各种各样的花卉在画中繁复地生长,但画家有意省略了一些丹青之美,使得画作更加脱俗。
这些精湛的技艺像是陈家煤矿中的稀世宝藏,使得画中的竹子更显幽雅优美。
世人赞誉墨竹为墨君,而这些花朵则应称之为墨夫人。
繁华的装饰并不能征服花朵的优雅,现实中的色彩也无法捕捉到花朵真实的美。
近年来,人们对于观赏花朵的认识更加深入,看到的不再是表面的华丽,而是真实的内在。
画家请尽情幻想创作出数千种花卉,却只消耗了一点点墨汁。
总结:道士画家在三个昼夜中创作画作,力图挽回春天气息并摆脱消遣。画中花卉栩栩如生,黑白浓淡错综复杂,形态多变。画家巧妙运用技艺,将丹青煤矿的珍贵之美融入作品,使得画作更显幽雅脱俗。画中的花朵如墨君,而不需铅华装饰,其真实美不为世俗所能御制。近年来,人们对花朵观赏有新认识,更关注其真实内在。画家以极少的墨汁,幻想出数千种花卉。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李纲介绍:🔈

李纲(一○八三~一一四○),字伯纪,号梁谿居士,邵武(今属福建)人,自其祖始居无锡(今属江苏)。徽宗政和二年(一一一二)进士。积官至监察御史兼权殿中侍御史,因忤权贵,改比部员外郎,迁起居郎。宣和元年(一一一九),因言事谪监南剑州沙县税务。七年,爲太常少卿。钦宗即位,除兵部侍郎,爲行营参谋官,力主抗金,以姚平仲兵败罢。寻复尚书右丞,充京城四壁守御使,除知枢密院事。後因反对和议,落职提举亳州明道宫,建昌军安置,再谪宁江。金兵再至,除资政殿大学士,领开封府事。纲行次长沙受命,率湖南勤王师入援,未而而开封已陷。高宗即位,拜尚书右仆射兼中书侍郎。因反对避地东南,落职居鄂州。绍兴二年(一一三二),除观文殿... 查看更多>>

李纲的诗:

李纲的词:

相关诗词:

席大光邀同赋墨梅花 其五 (xí dà guāng yāo tóng fù mò méi huā qí wǔ)

朝代:宋    作者: 张守

墨竹文翁旧写真,墨梅顔子更超群。
我家幸有篔簹谷,乞取冰姿伴此君。

仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○○平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄平,仄平平○仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
平平仄○平○仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

题梅庄墨 (tí méi zhuāng mò)

朝代:宋    作者: 萧立之

子墨玄玄梅白白,以梅号墨岂其情。
年来黑白无分晓,墨作梅花卖得行。

仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○○平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄平,仄平平○仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
平平仄○平○仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

端约遗墨梅以诗谢之 其一 (duān yuē yí mò méi yǐ shī xiè zhī qí yī)

朝代:宋    作者: 蔡戡

先生出语已惊人,戏作梅花又逼真。
眼底江山诗有助,胸中丘壑画精神。

仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○○平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄平,仄平平○仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
平平仄○平○仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

古文观止 祭奠 赞颂 写人

花光仁禅师以墨戏见寄以小诗致谢 (huā guāng rén chán shī yǐ mò xì jiàn jì yǐ xiǎo shī zhì xiè)

朝代:宋    作者: 陈瓘

禅心已出包区宇,墨海翻腾作雪梅。
三昧笔端俱戏事,定余幽室暗香来。

仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○○平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄平,仄平平○仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
平平仄○平○仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

次韵朱新仲席上赋梅花影四首 其一 (cì yùn zhū xīn zhòng xí shàng fù méi huā yǐng sì shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 刘才邵

老禅墨戏信奇哉,山谷称扬意亦瓌。
未似灯前出寒影,真香不假返魂梅。

仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○○平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄平,仄平平○仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
平平仄○平○仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

牧溪上人为作戏墨因赋二首 鹭 (mù xī shàng rén wéi zuò xì mò yīn fù èr shǒu lù)

朝代:宋    作者: 徐集孙

宿苇临流去就轻,生平惯与尔同盟。
相从奚假归图画,特画江湖一段清。

仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○○平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄平,仄平平○仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
平平仄○平○仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

席大光邀同赋墨梅花 其一 (xí dà guāng yāo tóng fù mò méi huā qí yī)

朝代:宋    作者: 张守

镂冰斵雪赋精神,不受丹青一点尘。
施粉故应嫌太白,谩凭水墨见天真。

仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○○平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄平,仄平平○仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
平平仄○平○仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

醉後捻梅花近壁以灯照之宛然如墨梅 (zuì hòu niǎn méi huā jìn bì yǐ dēng zhào zhī wǎn rán rú mò méi)

朝代:宋    作者: 杨万里

老子年来画入神,凿空幻出墨梅春。
壁为玉板灯为笔,整整斜斜样样新。

仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○○平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄平,仄平平○仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
平平仄○平○仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

席大光邀同赋墨梅花 其三 (xí dà guāng yāo tóng fù mò méi huā qí sān)

朝代:宋    作者: 张守

笑挥墨妙当铅华,真是天然玉雪花。
月冷霜清春不管,一枝寒影堕溪斜。

仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○○平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄平,仄平平○仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
平平仄○平○仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

刘景仁画墨梅扇上又画梅影於扇阴求诗各题一绝 其二 (liú jǐng rén huà mò méi shàn shàng yòu huà méi yǐng wū shàn yīn qiú shī gè tí yī jué qí èr)

朝代:宋    作者: 胡铨

踏月看梅不见花,只惊水底影横斜。
归来扫向冰绡扇,袖有西湖处士家。

仄平仄仄平○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○○平。
仄○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄平,仄平平○仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄○平仄平平平。
平平仄○平○仄,平平平仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄平仄。