tí wú cháng wén dé lán tíng kāng xiāng mù yán lǔ gōng duàn bēi
题吴长文得兰亭康相墓顔鲁公断碑 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王安国 (wáng ān guó)

鲁公之忠旷世无,吾爱斯人何必书。
九原寥寥不可诘,笔法彷佛精神余。
况公於艺自天纵,一字宜用千金摹。
想当挥洒笑谈际,不复靳惜唯所须。
山砠水险勇鑱刻,照耀楚越连秦吴。
百年兵火变陵谷,万里玉石埋榛芜。
时平好事搜遗蹟,穷极南北缘崎岖。
耳闻目见略已尽,疑有断裂留樵渔。
那知数尺翳尘土,洗涤近出都城居。
松煤到纸觉飞动,气象磊落超锺虞。
吴卿获此喜惊坐,朝昏把翫过明珠。
携来赠客客为赋,爽迈远并前贤驱。
自云感激得妙理,学入胜处繇勤劬。
余闻书史羸蟠礴,意匠不为形骸拘。
能将声利瓦砾弃,点画应手成璠璵。
公遭乱世生死俱,见危授命真丈夫。
俯仰兵刃犹簪裾,毫端妍丑骨睢盱。
试怀局缩较精粗,体势岂暇烟云舒。
区区技巧尚乃尔,欲鸣道德宜何如。
嗟哉荒烟几日月,豪俊忽徙临庭除。
由来始弃终见取,鉴裁谁敢欺锱铢。
物微显晦亦有待,人生通塞无巧愚。
寄谢纷纷驰骛徒,真僞枉以好恶诬。

仄平平平仄仄平,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,平仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄○平平○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○仄○平平。
平○平仄平平仄,仄仄仄平平平平。
平○平仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄仄平仄○平平,○平平仄仄○平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○○○。
平平仄仄平仄仄,○○平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄平仄平。
仄仄平平平仄平,平仄仄仄仄仄平。

lǔ gōng zhī zhōng kuàng shì wú , wú ài sī rén hé bì shū 。
jiǔ yuán liáo liáo bù kě jié , bǐ fǎ páng fó jīng shén yú 。
kuàng gōng wū yì zì tiān zòng , yī zì yí yòng qiān jīn mó 。
xiǎng dāng huī sǎ xiào tán jì , bù fù jìn xī wéi suǒ xū 。
shān jū shuǐ xiǎn yǒng chán kè , zhào yào chǔ yuè lián qín wú 。
bǎi nián bīng huǒ biàn líng gǔ , wàn lǐ yù shí mái zhēn wú 。
shí píng hǎo shì sōu yí jì , qióng jí nán běi yuán qí qū 。
ěr wén mù jiàn lüè yǐ jìn , yí yǒu duàn liè liú qiáo yú 。
nà zhī shù chǐ yì chén tǔ , xǐ dí jìn chū dōu chéng jū 。
sōng méi dào zhǐ jué fēi dòng , qì xiàng lěi luò chāo zhōng yú 。
wú qīng huò cǐ xǐ jīng zuò , cháo hūn bǎ wán guò míng zhū 。
xié lái zèng kè kè wèi fù , shuǎng mài yuǎn bìng qián xián qū 。
zì yún gǎn jī dé miào lǐ , xué rù shèng chù yáo qín qú 。
yú wén shū shǐ léi pán bó , yì jiàng bù wèi xíng hái jū 。
néng jiāng shēng lì wǎ lì qì , diǎn huà yìng shǒu chéng fán yú 。
gōng zāo luàn shì shēng sǐ jù , jiàn wēi shòu mìng zhēn zhàng fū 。
fǔ yǎng bīng rèn yóu zān jū , háo duān yán chǒu gǔ suī xū 。
shì huái jú suō jiào jīng cū , tǐ shì qǐ xiá yān yún shū 。
qū qū jì qiǎo shàng nǎi ěr , yù míng dào dé yí hé rú 。
jiē zāi huāng yān jǐ rì yuè , háo jùn hū xǐ lín tíng chú 。
yóu lái shǐ qì zhōng jiàn qǔ , jiàn cái shuí gǎn qī zī zhū 。
wù wēi xiǎn huì yì yǒu dài , rén shēng tōng sāi wú qiǎo yú 。
jì xiè fēn fēn chí wù tú , zhēn wěi wǎng yǐ hào wù wū 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
鲁公的忠诚在世间是罕有的,我对这样的人深感喜爱,无需多言。九原的广阔,难以探索其边际,文笔技艺就像是灵魂的余韵。尤其是公公在艺术方面,天生就有非凡的才华,一笔都值得千金去模仿。想象他在自由自在的笔墨间游刃有余,不再局限于形式和拘泥。

山崩地裂,江水险恶,公公的作品勇敢而严谨,照亮了楚国、越国、秦国和吴国。百年战乱改变了陵谷,万里玉石深埋于丛林荒野。时光平和时,他积极搜集好事和历史遗迹,终究探寻到南方和北方边际的崎岖之处。耳闻目见已经领略得差不多了,但心中疑虑仍有断裂处,留下一些渔夫和樵夫。

谁能想到只有几尺厚的尘土,经过洗涤后,一片都城居然显现出来。从松煤上升的烟尘触动了纸张,觉得文字在翻飞。气魄雄伟,超越了周朝的文学大家钟子期和虞世南。吴卿获得这个消息后,喜出望外,一整天都兴奋地坐着,白天和晚上都忘记了,一直在手中握着那颗明珠。

携带来的这些宝贵作品,公公把它们当作礼物送给了客人,这些客人都是文学上的才子,他们带着远大的抱负,前辈们的启发驱使着他们不断向前。公公自称是感激得到了高深的哲学思想,学习到了胜利的境地,但这是通过勤奋和辛勤劳作才能达到的,不是仅仅得到一些表面的礼物就可以实现的。

我听说书史的篇章宏大磅礴,他的构思并没有被形式和局限所束缚。他能够抛弃世俗的利益和琐碎的事物,点画之间随手成就如珠宝一般的作品。公公历经乱世的生死考验,面对危险时仍然坚持忠诚,展现了真正的男子汉气概。他在兵刃的威胁下,依然保持着风度,毫不掩饰外在的美丑和内心的挣扎。

试比较小技巧和高超技艺,不难看出他的身手何止于此,他的姿态也不像烟云般随意。小技巧只能在表面上欺骗别人,而真正的道德境界应该是怎样的呢?嗟哉,这个社会混乱不堪的情景只有几日和几个月的光阴,豪杰俊才就会离去或者移居边远地区。从古至今,人们从出生到死亡,一开始弃之不用,到最后却看出了它的价值。鉴察和评判谁敢轻视其中的微小与隐藏,人生通塞并不完全取决于巧妙或者愚蠢。

致以谢意,虽然有很多人匆忙追赶世俗的虚荣与名利,但实际上他们是虚假的,不能真实地了解好与坏。

赏析:王安国的《题吴长文得兰亭康相墓颜鲁公断碑》是一首赞颂古代伟人颜鲁公的诗篇。诗人以铭文的形式,将颜鲁公的忠诚、智慧和刚毅塑造得栩栩如生。颜鲁公是古代有名的忠臣,他的忠诚和智慧被诗人赞颂得淋漓尽致。诗中通过对颜鲁公的赞美,表达了对忠臣的钦佩之情,也传达了对高尚品德的敬仰之情。诗篇运用了丰富的修辞手法,文字流畅,意境深远,给人以强烈的历史氛围和情感共鸣。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王安国介绍:🔈

王安国(一○二八~一○七四),字平甫,临川(今属江西)人。安石弟。神宗熙宁初召试,赐进士及第,除武昌军节度推官,西京国子教授。官满,召爲崇文院校书,改秘阁校理。政见与安石不合,吕惠卿爲相时,因与郑侠狱牵连,夺官放归。熙宁七年卒,年四十七。有文集六十卷,已佚。今存《王校理集》(见《两宋名贤小集》)一卷。事见《临川集》卷九一《王平甫墓志》,《宋史》卷三二七有传。王安国诗,以影印文渊阁《四库全书·两宋名贤小集》爲底本,酌校他书,连同新辑集外诗合编爲一卷 查看更多>>

王安国的诗:

  • 夏日独居

    竹苗敷夏阴,萝蔓蔽朝亮。感此节物佳,...

  • 平居

    絺綌散薰风,平居触事慵。古今饶得失,...

  • 池上春日

    一池春水绿於苔,水上花枝间竹开。芳草...

  • 春阴

    似雨非晴意思深,宿酲牵率卧春阴。若怜...

  • 假寐

    计较平生分闭关,偶然容得近人寰。春风...

  • 苦热

    出门无路避飞沙,长夏那堪暑气加。永昼...

  • 缭垣

    缭垣乌鹊近人飞,帘外曈曈日上迟。桧作...

  • 游庐山宿栖贤寺

    古屋萧萧卧不周,披裘起坐兴绸缪。千山...

  • 杭州呈胜之

    游观须知此地佳,纷纷人物敌京华。林峦...

  • 金明池

    霓旌远远拂楼船,满地春风锦绣筵。三岛...

  • 王安国诗全集>>

王安国的词:

相关诗词:

题马当山鲁望亭四首 顔鲁公 (tí mǎ dāng shān lǔ wàng tíng sì shǒu yán lǔ gōng)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

不见鲁公断石,谁家为础为杠。
笔法锥沙屋漏,心期晓日秋霜。

仄平平平仄仄平,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,平仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄○平平○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○仄○平平。
平○平仄平平仄,仄仄仄平平平平。
平○平仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄仄平仄○平平,○平平仄仄○平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○○○。
平平仄仄平仄仄,○○平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄平仄平。
仄仄平平平仄平,平仄仄仄仄仄平。

写景 咏人

寄相州侍中韩魏公 (jì xiāng zhōu shì zhōng hán wèi gōng)

朝代:宋    作者: 文彦博

晋公名画鲁公书,高出张吴与柳虞。
幸得魏公挥宝墨,缘公楷法亦顔徒。

仄平平平仄仄平,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,平仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄○平平○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○仄○平平。
平○平仄平平仄,仄仄仄平平平平。
平○平仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄仄平仄○平平,○平平仄仄○平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○○○。
平平仄仄平仄仄,○○平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄平仄平。
仄仄平平平仄平,平仄仄仄仄仄平。

吴长文新得顔公坏碑 (wú cháng wén xīn dé yán gōng huài bēi)

朝代:宋    作者: 王安石

鲁公之书既绝伦,岁久更为时所珍。
荒坛坏冢朽崖屋,剥落风雨埋煨尘。
断碑数尺谁所得,点画入纸完如新。
延陵公子好事者,拓取持寄情相亲。
六书篆籀数变改,训诂後世多失真。
谁初妄凿妍与丑,坐使学士劳骸筋。
堂堂鲁公勇且仁,出遇世难亲经纶。
挥毫卓荦又惊俗,岂亦以此夸常民。
但疑技巧有天得,不必勉强方通神。
诗歌甘棠美召伯,爱惜蔽芾由思人。
时危忠谊常恨少,宝此勿复令埋堙。

仄平平平仄仄平,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,平仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄○平平○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○仄○平平。
平○平仄平平仄,仄仄仄平平平平。
平○平仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄仄平仄○平平,○平平仄仄○平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○○○。
平平仄仄平仄仄,○○平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄平仄平。
仄仄平平平仄平,平仄仄仄仄仄平。

泾尉徐绦於其廨得鲁公破碑二十六字近又於碑阴得二十八字寄予及吴正仲正仲有诗答亦答之 (jīng wèi xú tāo wū qí xiè dé lǔ gōng pò bēi èr shí liù zì jìn yòu wū bēi yīn dé èr shí bā zì jì yǔ jí wú zhèng zhòng zhèng zhòng yǒu shī dá yì dá zhī)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

顔公忠血化为碧,顔公奇笔留在石。
十存三四复不完,完者椎模少棱壁。
许昌断碣称最佳,已经田火侵钩画。
今复泾山好事人,别识偶得从粪砾。
青天云破星辰明,牵牛半没河叙白。
日来翻覆又覩字,久苦堙埋窟蝼蝈。
碑身上下亡八九,况乃龟蚨与螭额。
不知岁月纪述由,真卿二字如新蹟。
蚕头缺齾燕尾断,斩玉摧金竞

仄平平平仄仄平,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,平仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄○平平○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○仄○平平。
平○平仄平平仄,仄仄仄平平平平。
平○平仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄仄平仄○平平,○平平仄仄○平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○○○。
平平仄仄平仄仄,○○平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄平仄平。
仄仄平平平仄平,平仄仄仄仄仄平。

白羊同行五六登无尽墓入义方传庆寺读锺离公所书两句赠八琼张子高碑及吕公来访事程教有诗次其韵 其二 (bái yáng tóng háng wǔ liù dēng wú jìn mù rù yì fāng chuán qìng sì dú zhōng lí gōng suǒ shū liǎng jù zèng bā qióng zhāng zǐ gāo bēi jí lǚ gōng lái fǎng shì chéng jiào yǒu shī cì qí yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 洪咨夔

墓前苍干直能奇,勾引先生读断碑。
见说嘉禾曾有颂,平生行止不须疑。

仄平平平仄仄平,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,平仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄○平平○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○仄○平平。
平○平仄平平仄,仄仄仄平平平平。
平○平仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄仄平仄○平平,○平平仄仄○平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○○○。
平平仄仄平仄仄,○○平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄平仄平。
仄仄平平平仄平,平仄仄仄仄仄平。

次韵答文侍中寄示韩晋公村田歌舞图顔鲁公跋尾仍使题於後 (cì yùn dá wén shì zhōng jì shì hán jìn gōng cūn tián gē wǔ tú yán lǔ gōng bá wěi réng shǐ tí wū hòu)

朝代:宋    作者: 韩琦

韩画顔书世绝珠,铃斋时足奉驩虞。
跋题应命诚羞涩,不是跳龙卧虎徒。

仄平平平仄仄平,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,平仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄○平平○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○仄○平平。
平○平仄平平仄,仄仄仄平平平平。
平○平仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄仄平仄○平平,○平平仄仄○平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○○○。
平平仄仄平仄仄,○○平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄平仄平。
仄仄平平平仄平,平仄仄仄仄仄平。

动物

题白苹亭 (tí bái píng tíng)

朝代:宋    作者: 王炎

得句柳刺史,筑亭顔鲁公。
二贤虽异代,千古有遗风。
苕水永不尽,苹洲今半空。
老怀多感慨,访古意无穷。

仄平平平仄仄平,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,平仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄○平平○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○仄○平平。
平○平仄平平仄,仄仄仄平平平平。
平○平仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄仄平仄○平平,○平平仄仄○平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○○○。
平平仄仄平仄仄,○○平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄平仄平。
仄仄平平平仄平,平仄仄仄仄仄平。

路傍墓 (lù bàng mù)

朝代:唐    作者: 耿湋

石马双双当古树,不知何代公侯墓。
墓前靡靡春草深,唯有行人看碑路。

仄平平平仄仄平,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,平仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄○平平○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○仄○平平。
平○平仄平平仄,仄仄仄平平平平。
平○平仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄仄平仄○平平,○平平仄仄○平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○○○。
平平仄仄平仄仄,○○平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄平仄平。
仄仄平平平仄平,平仄仄仄仄仄平。

题兰亭帖 (tí lán tíng tiē)

朝代:宋    作者: 晁子绮

少游写就兰亭叙,逸少英姿殆昔人。
我祖同为长公客,每於翰墨契精神。

仄平平平仄仄平,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,平仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄○平平○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○仄○平平。
平○平仄平平仄,仄仄仄平平平平。
平○平仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄仄平仄○平平,○平平仄仄○平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○○○。
平平仄仄平仄仄,○○平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄平仄平。
仄仄平平平仄平,平仄仄仄仄仄平。

寿康堂为吴氏题 (shòu kāng táng wèi wú shì tí)

朝代:宋    作者: 陈杰

人莫不欲寿,文子之祈省非矫。
人莫不欲康,文公之步省非狂。
震风不贷蜗牛庐,堂中老人方晏如,笑我闭门生白须。
安得八荒开寿域,却随童子咏康衢。

仄平平平仄仄平,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄○平仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平○仄,平仄平仄○平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄○平平○。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄○仄○平平。
平○平仄平平仄,仄仄仄平平平平。
平○平仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄仄平仄○平平,○平平仄仄○平。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平平○。
平平平平仄仄仄,平仄仄仄○○○。
平平仄仄平仄仄,○○平仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄平仄平。
仄仄平平平仄平,平仄仄仄仄仄平。