tí shàng fēng sì
题上封寺 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 胡宏 (hú hóng)

百年身似客,浩荡世间游。
入望青山好,梦魂偏我留。
我家巫山十二峰,浮江直过巴陵东。
潇湘水与苍梧通,环绕衡岳青冥中。
扁舟白云不可度,杖藜蜡屐乘春风。
山光浮动可揽结,云舒霞卷飞烟虹。
深岩大壑翠巘列,足力已到心无穷。
羣峰迤逦势不竞,上尽祝融五千仞。
祝融峯高天更高,太空人世如牛毛。
风云万变一瞬息,红尘奔走真徒劳。
蓬莱羽化慕神仙,神仙渺茫何处传。
雪山清浄问因缘,未识乾坤造化权。
独立高寒明月里,此心无着已怡然。
从今识尽青山好,归向人间别看天。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
仄平平平仄仄平,平平仄○平平平。
平平仄仄○平平,平仄平仄平平○。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄仄仄,平平平仄平平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平平平平○平,仄○平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平○。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄○。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,平仄平○仄○平。

bǎi nián shēn sì kè , hào dàng shì jiān yóu 。
rù wàng qīng shān hǎo , mèng hún piān wǒ liú 。
wǒ jiā wū shān shí èr fēng , fú jiāng zhí guò bā líng dōng 。
xiāo xiāng shuǐ yǔ cāng wú tōng , huán rào héng yuè qīng míng zhōng 。
piān zhōu bái yún bù kě dù , zhàng lí là jī chéng chūn fēng 。
shān guāng fú dòng kě lǎn jié , yún shū xiá juǎn fēi yān hóng 。
shēn yán dà hè cuì yǎn liè , zú lì yǐ dào xīn wú qióng 。
qún fēng yǐ lǐ shì bù jìng , shàng jìn zhù róng wǔ qiān rèn 。
zhù róng fēng gāo tiān gèng gāo , tài kōng rén shì rú niú máo 。
fēng yún wàn biàn yī shùn xī , hóng chén bēn zǒu zhēn tú láo 。
péng lái yǔ huà mù shén xiān , shén xiān miǎo máng hé chù chuán 。
xuě shān qīng jìng wèn yīn yuán , wèi shí qián kūn zào huà quán 。
dú lì gāo hán míng yuè lǐ , cǐ xīn wú zhe yǐ yí rán 。
cóng jīn shí jìn qīng shān hǎo , guī xiàng rén jiān bié kàn tiān 。

題上封寺

—— 胡宏

百年身似客,浩蕩世間遊。
入望青山好,夢魂偏我留。
我家巫山十二峰,浮江直過巴陵東。
瀟湘水與蒼梧通,環繞衡嶽青冥中。
扁舟白雲不可度,杖藜蠟屐乘春風。
山光浮動可攬結,雲舒霞卷飛煙虹。
深巖大壑翠巘列,足力已到心無窮。
羣峰迤邐勢不競,上盡祝融五千仞。
祝融峯高天更高,太空人世如牛毛。
風雲萬變一瞬息,紅塵奔走真徒勞。
蓬萊羽化慕神仙,神仙渺茫何處傳。
雪山清浄問因緣,未識乾坤造化權。
獨立高寒明月裏,此心無著已怡然。
從今識盡青山好,歸向人間別看天。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
仄平平平仄仄平,平平仄○平平平。
平平仄仄○平平,平仄平仄平平○。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄仄仄,平平平仄平平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平平平平○平,仄○平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平○。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄○。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,平仄平○仄○平。

bǎi nián shēn sì kè , hào dàng shì jiān yóu 。
rù wàng qīng shān hǎo , mèng hún piān wǒ liú 。
wǒ jiā wū shān shí èr fēng , fú jiāng zhí guò bā líng dōng 。
xiāo xiāng shuǐ yǔ cāng wú tōng , huán rào héng yuè qīng míng zhōng 。
piān zhōu bái yún bù kě dù , zhàng lí là jī chéng chūn fēng 。
shān guāng fú dòng kě lǎn jié , yún shū xiá juǎn fēi yān hóng 。
shēn yán dà hè cuì yǎn liè , zú lì yǐ dào xīn wú qióng 。
qún fēng yǐ lǐ shì bù jìng , shàng jìn zhù róng wǔ qiān rèn 。
zhù róng fēng gāo tiān gèng gāo , tài kōng rén shì rú niú máo 。
fēng yún wàn biàn yī shùn xī , hóng chén bēn zǒu zhēn tú láo 。
péng lái yǔ huà mù shén xiān , shén xiān miǎo máng hé chù chuán 。
xuě shān qīng jìng wèn yīn yuán , wèi shí qián kūn zào huà quán 。
dú lì gāo hán míng yuè lǐ , cǐ xīn wú zhe yǐ yí rán 。
cóng jīn shí jìn qīng shān hǎo , guī xiàng rén jiān bié kàn tiān 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

百年来我像个旅行的客人,飘忽不定地在世间游荡。望着遥远的青山,景色优美,让我不禁沉醉其中。如梦的魂魄似乎就是为了留恋这里。
我家在巫山,有十二座峰峦矗立,托船经过浮江直至巴陵东。潇湘水与苍梧相通,环绕着衡岳,蔚蓝的苍穹之中。然而,狭小的船只却无法穿越白云般的山峰,只能仰赖春风,依靠藜杖和蜡屐前行。
山光水色飘渺不定,仿佛可以揽结在手中,云舒霞卷如飞烟虹。深邃的岩壑中,郁郁葱葱的巘列,我不顾疲劳已经来到无穷心境。
众多峰峦错落有致,气势不相争,上至高处是祝融峰,足足高达五千仞。而祝融峰之上,天空更高远,使人觉得人间犹如一根牛毛。风云变幻万千,一瞬即逝,红尘间的奔波徒然劳累。
我憧憬着蓬莱仙境,向往神仙的羽化飞升,但神仙的境界却是那么遥不可及,难以知晓其所在。雪山之巅清澈明净,询问因缘和造化的奥秘,却对宇宙的规律一无所知。
独自站在寒冷的高处,月光明亮,我感受到内心的宁静和平和。从此刻起,我懂得了青山的美好,决定回归尘世,不再仰望天空。
这首诗描绘了诗人在百年人生中的游荡感受,表达了对美景的留恋和对人世的看透,最终决定回归现实生活的态度。通过描写自然山水的壮美和不可企及的神仙境界,反映出诗人对于人生意义的思考和领悟。诗中表现了对自然和人生的独特感悟,情感真挚,富有意境。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者胡宏介绍:🔈

胡宏(一一○五~一一六一),字仁仲,学者称五峰先生,建宁崇安(今福建武夷山市)人,安国子。初入太学,师事杨时。父荫补右承务郎。以秦桧专权不出,居衡山之下二十余年。高宗绍兴二十五年(一一五五)桧死被召,以疾不赴。三十一年卒,年五十七。着作由其子大时辑爲《五峰集》五卷。《历代名儒传》卷五有传。 胡宏诗,以影印文渊阁四库全书本爲底本,校以清陆香圃三间草堂钞本(简称陆钞本,藏北京图书馆)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

胡宏的诗:

相关诗词:

登祝融峰题上封寺二首 其一 (dēng zhù róng fēng tí shàng fēng sì èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 刘摰

磴险梯危路忽穷,胜游须到祝融峰。
九千丈外云间寺,一万年余石上松。
引手莫高疑触斗,临池毋久恐兴龙。
此山惜与中都远,未得君王检玉封。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
仄平平平仄仄平,平平仄○平平平。
平平仄仄○平平,平仄平仄平平○。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄仄仄,平平平仄平平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平平平平○平,仄○平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平○。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄○。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,平仄平○仄○平。

动物

赠上封诸老 (zèng shàng fēng zhū lǎo)

朝代:宋    作者: 朱熹

夜宿上封寺,翛然尘虑清。
月明残雪里,泉溜隔窗声。
楮衲今如许,绨袍那复情。
炉红虚室暖,聊得话平生。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
仄平平平仄仄平,平平仄○平平平。
平平仄仄○平平,平仄平仄平平○。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄仄仄,平平平仄平平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平平平平○平,仄○平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平○。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄○。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,平仄平○仄○平。

题华严寺 (tí huá yán sì)

朝代:宋    作者: 姚勉

萧寺恭拈一瓣香,汉宫遥上万年觞。
庚申再造皇基远,甲子新开御历长。
万物总归春宇宙,八荒都入寿封疆。
小臣政此朝天阙,葵藿倾心仰太阳。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
仄平平平仄仄平,平平仄○平平平。
平平仄仄○平平,平仄平仄平平○。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄仄仄,平平平仄平平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平平平平○平,仄○平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平○。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄○。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,平仄平○仄○平。

奉同曾郎中题石瓮寺得嵌韵 (fèng tóng céng láng zhōng tí shí wèng sì dé qiàn yùn)

朝代:唐    作者: 王建

寺门连内遶丹岩,下界云开数过帆。
遥指上皇翻曲处,百官题字满西嵌。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
仄平平平仄仄平,平平仄○平平平。
平平仄仄○平平,平仄平仄平平○。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄仄仄,平平平仄平平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平平平平○平,仄○平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平○。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄○。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,平仄平○仄○平。

题净明寺 (tí jìng míng sì)

朝代:宋    作者: 周日明

幽幽古寺中,石径受苔封。
白日无一事,青山只四峰。
野蔬为佛供,涧水替人舂。
僧因煎新茗,林间拾坠松。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
仄平平平仄仄平,平平仄○平平平。
平平仄仄○平平,平仄平仄平平○。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄仄仄,平平平仄平平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平平平平○平,仄○平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平○。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄○。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,平仄平○仄○平。

题西隐寺 (tí xī yǐn sì)

朝代:唐    作者: 封敖

三年未到九华山,终日披图一室间。
秋寺喜因晴後赏,灵峰看待足时还。
猨从有性留僧坐,云霭无心伴客闲。
胜事倘能销岁月,已

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
仄平平平仄仄平,平平仄○平平平。
平平仄仄○平平,平仄平仄平平○。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄仄仄,平平平仄平平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平平平平○平,仄○平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平○。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄○。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,平仄平○仄○平。

临封杂咏 其四 (lín fēng zá yǒng qí sì)

朝代:宋    作者: 田开

我爱临封好,宾朋日往还。
年来甘白酒,老去益朱顔。
引鹤游西寺,携琴上北山。
君恩虽未报,公外且偷闲。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
仄平平平仄仄平,平平仄○平平平。
平平仄仄○平平,平仄平仄平平○。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄仄仄,平平平仄平平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平平平平○平,仄○平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平○。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄○。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,平仄平○仄○平。

胜业寺 (shèng yè sì)

朝代:宋    作者: 刘克庄

寺创於何代,问僧皆不知。
槎牙夏后柏,残缺柳侯碑。
雪过禅堂冷,冰余岳路危。
上封犹未到,太息负心期。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
仄平平平仄仄平,平平仄○平平平。
平平仄仄○平平,平仄平仄平平○。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄仄仄,平平平仄平平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平平平平○平,仄○平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平○。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄○。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,平仄平○仄○平。

题衢州石壁寺 (tí qú zhōu shí bì sì)

朝代:宋    作者: 徐照

岸上横生脉,平林一里溪。
衆船寒渡集,高寺远山齐。
残磬吹风断,眠禽压竹低。
自嫌昏黑至,难认壁间题。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
仄平平平仄仄平,平平仄○平平平。
平平仄仄○平平,平仄平仄平平○。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄仄仄,平平平仄平平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平平平平○平,仄○平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平○。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄○。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,平仄平○仄○平。

题唐洲东寺访友人不值诗 其一 (tí táng zhōu dōng sì fǎng yǒu rén bù zhí shī qí yī)

朝代:宋    作者: 李廌

三年漂泊老荆州,重过淮安旧驿楼。
地上谪仙天上去,故来萧寺想风流。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄○。
仄平平平仄仄平,平平仄○平平平。
平平仄仄○平平,平仄平仄平平○。
○平仄平仄仄仄,仄平仄仄○平平。
平平平仄仄仄仄,平平平仄平平○。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平平平平○平,仄○平仄○平平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平○。
平平仄仄仄平平,平平仄平平仄○。
仄平平仄仄平○,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,平仄平○仄○平。