xī lín sì kuò rán táng yǒu huái
西林寺廓然堂有怀 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 胡宏 (hú hóng)

超然峰头秋气清,廓然堂延秋月明。
我乘清秋弄秋月,中有所感思冥冥。
峰势凌苍穹,上有烟林封。
去天不盈尺,路断心忡忡。
堂空人何在,澹然思无穷。
寂寂本心流太空,虚名过耳如松风,惆怅祸乱波流洪。
目极征鸿淡淡天,万古消沉向此中。

平平平平平仄平,仄平平平平仄平。
仄○平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平仄平○平,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平○平平仄,仄平○平平。
仄仄仄平平仄○,平平○仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄○。

chāo rán fēng tóu qiū qì qīng , kuò rán táng yán qiū yuè míng 。
wǒ chéng qīng qiū nòng qiū yuè , zhōng yǒu suǒ gǎn sī míng míng 。
fēng shì líng cāng qióng , shàng yǒu yān lín fēng 。
qù tiān bù yíng chǐ , lù duàn xīn chōng chōng 。
táng kōng rén hé zài , dàn rán sī wú qióng 。
jì jì běn xīn liú tài kōng , xū míng guò ěr rú sōng fēng , chóu chàng huò luàn bō liú hóng 。
mù jí zhēng hóng dàn dàn tiān , wàn gǔ xiāo chén xiàng cǐ zhōng 。

西林寺廓然堂有懷

—— 胡宏

超然峰頭秋氣清,廓然堂延秋月明。
我乘清秋弄秋月,中有所感思冥冥。
峰勢凌蒼穹,上有烟林封。
去天不盈尺,路斷心忡忡。
堂空人何在,澹然思無窮。
寂寂本心流太空,虛名過耳如松風,惆悵禍亂波流洪。
目極征鴻淡淡天,萬古消沉向此中。

平平平平平仄平,仄平平平平仄平。
仄○平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平仄平○平,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平○平平仄,仄平○平平。
仄仄仄平平仄○,平平○仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄○。

chāo rán fēng tóu qiū qì qīng , kuò rán táng yán qiū yuè míng 。
wǒ chéng qīng qiū nòng qiū yuè , zhōng yǒu suǒ gǎn sī míng míng 。
fēng shì líng cāng qióng , shàng yǒu yān lín fēng 。
qù tiān bù yíng chǐ , lù duàn xīn chōng chōng 。
táng kōng rén hé zài , dàn rán sī wú qióng 。
jì jì běn xīn liú tài kōng , xū míng guò ěr rú sōng fēng , chóu chàng huò luàn bō liú hóng 。
mù jí zhēng hóng dàn dàn tiān , wàn gǔ xiāo chén xiàng cǐ zhōng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

超然峰头秋气清,宽敞的堂延伸着,明亮的秋月高悬。
我乘着清秋的风,玩赏着明亮的月光,内心中涌动着千思万绪。
峰势高耸入苍穹,上面是茫茫烟林所封。
通往天空的路不过一尺之遥,但却如断了心弦,让人感到彷徨忧伤。
堂上空空,人在何方?心中的思绪难以穷尽。
寂寥无声,原始心灵飘游在无边太空,虚名浮华犹如松风一般,苍凉悲切,祸乱纷扰如滔滔洪水。
目光极目远眺,寥寥淡淡的天空,承载着万古的沉浮和消散。
全诗表达了诗人登高望远的心境,感慨人生虚幻,虚名浮华,心中追求内心的清明与超脱。古人喜欢登高远望,以此来映射自己的心志,抒发对世事的思索与感慨。这首诗以清秋的自然景象为背景,借景抒发了诗人内心的情感与思考,展现出一种超然物外、澹然无为的境界。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者胡宏介绍:🔈

胡宏(一一○五~一一六一),字仁仲,学者称五峰先生,建宁崇安(今福建武夷山市)人,安国子。初入太学,师事杨时。父荫补右承务郎。以秦桧专权不出,居衡山之下二十余年。高宗绍兴二十五年(一一五五)桧死被召,以疾不赴。三十一年卒,年五十七。着作由其子大时辑爲《五峰集》五卷。《历代名儒传》卷五有传。 胡宏诗,以影印文渊阁四库全书本爲底本,校以清陆香圃三间草堂钞本(简称陆钞本,藏北京图书馆)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

胡宏的诗:

相关诗词:

心上座余故人慧廓然之嗣而规方外之犹子也过予於湘上夜语有怀廓然方外作两绝 其一 (xīn shàng zuò yú gù rén huì kuò rán zhī sì ér guī fāng wài zhī yóu zǐ yě guò yǔ wū xiāng shàng yè yǔ yǒu huái kuò rán fāng wài zuò liǎng jué qí yī)

朝代:宋    作者: 释德洪

风骨东瓯语带吴,见君满眼是西湖。
径山河上今佳否,想见年来鬓亦枯。

平平平平平仄平,仄平平平平仄平。
仄○平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平仄平○平,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平○平平仄,仄平○平平。
仄仄仄平平仄○,平平○仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄○。

次韵题西林廓然亭 (cì yùn tí xī lín kuò rán tíng)

朝代:宋    作者: 释德洪

堂堂叶脱露遥天,自炷临轩一穗烟。
贵客独游聊尔耳,道人相见亦欣然。
是身已悟浮沤久,万象中观宝镜圆。
寄语横机莫相试,刻舟甘作小乘禅。

平平平平平仄平,仄平平平平仄平。
仄○平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平仄平○平,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平○平平仄,仄平○平平。
仄仄仄平平仄○,平平○仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄○。

寄题行林寺照堂 (jì tí xíng lín sì zhào táng)

朝代:宋    作者: 释德洪

闻说行林寺,杳然丛秀间。
堂清开水镜,山好理烟鬟。
有雾窗呵暗,无尘扉自关。
人牛今不见,蓑苙两俱闲。

平平平平平仄平,仄平平平平仄平。
仄○平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平仄平○平,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平○平平仄,仄平○平平。
仄仄仄平平仄○,平平○仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄○。

南岳法轮寺与西林比居长老齐公筑堂於丈室之西名曰雪堂作此寄之 (nán yuè fǎ lún sì yǔ xī lín bǐ jū zhǎng lǎo qí gōng zhù táng wū zhàng shì zhī xī míng yuē xuě táng zuò cǐ jì zhī)

朝代:宋    作者: 释德洪

法道陵夷赖典刑,此堂真有救时心。
坐令衡岳为嵩岳,便觉西林近少林。
面壁高风知独振,薝花细雨为谁深。
故应弟子分皮髄,未愧驹儿善古今。

平平平平平仄平,仄平平平平仄平。
仄○平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平仄平○平,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平○平平仄,仄平○平平。
仄仄仄平平仄○,平平○仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄○。

心上座余故人慧廓然之嗣而规方外之犹子也过予於湘上夜语有怀廓然方外作两绝 其二 (xīn shàng zuò yú gù rén huì kuò rán zhī sì ér guī fāng wài zhī yóu zǐ yě guò yǔ wū xiāng shàng yè yǔ yǒu huái kuò rán fāng wài zuò liǎng jué qí èr)

朝代:宋    作者: 释德洪

十年不得吴中耗,凋尽耆年付等闲。
闻道瘦规顔愈少,独余此老殿湖山。

平平平平平仄平,仄平平平平仄平。
仄○平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平仄平○平,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平○平平仄,仄平○平平。
仄仄仄平平仄○,平平○仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄○。

寄题梵才大士台州安隠堂 (jì tí fàn cái dà shì tái zhōu ān yǐn táng)

朝代:宋    作者: 郑起

巢禽托静林,潜鱼恋深壑。
岂不能自安,翔泳得所乐。
达士远纷华,於兹守冲漠。
堂前鸣松风,堂後馥花药。
好鸟时一呼,澄明望寥廓。
诗兴犹不忘,禅心讵云着。
所以得自然,宁必万缘缚。
未能与之游,怀慕徒有作。

平平平平平仄平,仄平平平平仄平。
仄○平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平仄平○平,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平○平平仄,仄平○平平。
仄仄仄平平仄○,平平○仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄○。

题西林寺 (tí xī lín sì)

朝代:宋    作者: 程公许

觌面江干千尺像,一州胜处说西林。
雪涛欲验青衣涨,步转云堂向後寻。

平平平平平仄平,仄平平平平仄平。
仄○平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平仄平○平,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平○平平仄,仄平○平平。
仄仄仄平平仄○,平平○仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄○。

寄题梵才大士台州安隠堂 (jì tí fàn cái dà shì tái zhōu ān yǐn táng)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

巢禽托静林,潜鱼恋深壑。
岂不能自安,翔泳得所乐。
达士远纷华,於兹守冲漠。
堂前鸣松风,堂後馥花萼。
好鸟时一呼,澄明望寥廓。
诗兴犹不忘,禅心讵云着。
所以得自然,宁必万缘缚。
未能与之游,怀慕徒有作。

平平平平平仄平,仄平平平平仄平。
仄○平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平仄平○平,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平○平平仄,仄平○平平。
仄仄仄平平仄○,平平○仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄○。

偈颂十六首 其一三 (jì sòng shí liù shǒu qí yī sān)

朝代:宋    作者: 释如净

净妙妙时解活计,露堂堂处有家风。
须知脱体卓然道,廓落圆通是个宗。

平平平平平仄平,仄平平平平仄平。
仄○平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平仄平○平,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平○平平仄,仄平○平平。
仄仄仄平平仄○,平平○仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄○。

东西二林寺 其三 (dōng xī èr lín sì qí sān)

朝代:宋    作者: 沈与求

游人多入东林寺,将谓西林景不如。
我策短筇行半日,水声松韵更清虚。

平平平平平仄平,仄平平平平仄平。
仄○平平仄平仄,○仄仄仄○平平。
平仄平○平,仄仄平平○。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平○平平仄,仄平○平平。
仄仄仄平平仄○,平平○仄○平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄平,仄仄平平仄仄○。