pǔ jǐng dà yín chéng bǎi shì
圃景大吟呈伯氏 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 胡宏 (hú hóng)

青鞋黄帽侵晨起,杖策徐行听流水。
云轻淡月欲明时,竹里清风开太始。
山钟间发催天曙,庙鼓连声动羣耳。
东山青树映霞明,西岭朱楼眇烟里。
樵夫荷斧晨出山,渔子携鱼午趋市。
静看岐路人营营,独坐小亭秋靡靡。
已知物理时常改,因见天工神不死。
胸中浩荡一乾坤,世上荣枯均泰否。
悠然种植得佳趣,春意生生自无已。

平平平仄平平仄,仄仄平○○平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄○平仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。

qīng xié huáng mào qīn chén qǐ , zhàng cè xú xíng tīng liú shuǐ 。
yún qīng dàn yuè yù míng shí , zhú lǐ qīng fēng kāi tài shǐ 。
shān zhōng jiān fā cuī tiān shǔ , miào gǔ lián shēng dòng qún ěr 。
dōng shān qīng shù yìng xiá míng , xī lǐng zhū lóu miǎo yān lǐ 。
qiáo fū hé fǔ chén chū shān , yú zǐ xié yú wǔ qū shì 。
jìng kàn qí lù rén yíng yíng , dú zuò xiǎo tíng qiū mí mí 。
yǐ zhī wù lǐ shí cháng gǎi , yīn jiàn tiān gōng shén bù sǐ 。
xiōng zhōng hào dàng yī qián kūn , shì shàng róng kū jūn tài fǒu 。
yōu rán zhǒng zhí dé jiā qù , chūn yì shēng shēng zì wú yǐ 。

圃景大吟呈伯氏

—— 胡宏

青鞋黄帽侵晨起,杖策徐行聽流水。
雲輕淡月欲明時,竹裏清風開太始。
山鐘間發催天曙,廟鼓連聲動羣耳。
東山青樹映霞明,西嶺朱樓眇烟裏。
樵夫荷斧晨出山,漁子携魚午趨市。
靜看岐路人營營,獨坐小亭秋靡靡。
已知物理時常改,因見天工神不死。
胸中浩蕩一乾坤,世上榮枯均泰否。
悠然種植得佳趣,春意生生自無已。

平平平仄平平仄,仄仄平○○平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄○平仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。

qīng xié huáng mào qīn chén qǐ , zhàng cè xú xíng tīng liú shuǐ 。
yún qīng dàn yuè yù míng shí , zhú lǐ qīng fēng kāi tài shǐ 。
shān zhōng jiān fā cuī tiān shǔ , miào gǔ lián shēng dòng qún ěr 。
dōng shān qīng shù yìng xiá míng , xī lǐng zhū lóu miǎo yān lǐ 。
qiáo fū hé fǔ chén chū shān , yú zǐ xié yú wǔ qū shì 。
jìng kàn qí lù rén yíng yíng , dú zuò xiǎo tíng qiū mí mí 。
yǐ zhī wù lǐ shí cháng gǎi , yīn jiàn tiān gōng shén bù sǐ 。
xiōng zhōng hào dàng yī qián kūn , shì shàng róng kū jūn tài fǒu 。
yōu rán zhǒng zhí dé jiā qù , chūn yì shēng shēng zì wú yǐ 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

青鞋黄帽,一大早起来,拄着拐杖,悠然漫步,倾听潺潺流水声。
云淡风轻,月色渐明,竹林里的清风吹拂,宛如太古时代的气息。
山间的钟声响起,催动着天色渐渐破晓,寺庙的鼓声连绵不断,回荡在众人的耳畔。
东山上青树映着朝霞明媚,西岭的红楼隐现在烟雾中。
樵夫背着斧头一大早出山,渔夫带着鱼儿趁着午时去市集。
静静地看着岐路上行人匆匆而过,独自坐在小亭中,秋意渐浓。
已经知道物理规律常常变幻莫测,因为见证着自然界的神奇不死。
心中蕴藏着浩荡的天地,世间荣辱兴衰,皆如泰然处之。
悠然自得地种植,感受着美好的趣味,春意永远生生不息,无尽的乐趣。
全诗写景描写细腻,展现了一幅宁静恬淡、自然美好的画面。诗人通过对自然的观察与感悟,表达了物理规律不断变化,但天工神迹永存的深刻领悟。同时,诗中蕴含着对生活态度的思考,倡导随遇而安,泰然处之的生活态度。最后,以种植春意为喻,表达了享受生活、感受生命美好的心境。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者胡宏介绍:🔈

胡宏(一一○五~一一六一),字仁仲,学者称五峰先生,建宁崇安(今福建武夷山市)人,安国子。初入太学,师事杨时。父荫补右承务郎。以秦桧专权不出,居衡山之下二十余年。高宗绍兴二十五年(一一五五)桧死被召,以疾不赴。三十一年卒,年五十七。着作由其子大时辑爲《五峰集》五卷。《历代名儒传》卷五有传。 胡宏诗,以影印文渊阁四库全书本爲底本,校以清陆香圃三间草堂钞本(简称陆钞本,藏北京图书馆)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

胡宏的诗:

相关诗词:

同世弼韵作寄伯氏在济南兼呈六舅祠部 (tóng shì bì yùn zuò jì bǎi shì zài jǐ nán jiān chéng liù jiù cí bù)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

山光扫黛水挼蓝,闻说樽前惬笑谈。
伯氏清修如舅氏,济南萧洒似江南。
屡陪风月乾吟笔,不解笙簧醉舞衫。
只恐使君乘传去,拾遗今日是前衔。

平平平仄平平仄,仄仄平○○平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄○平仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。

紫盖峯前作小圃日亲圃事情见乎辞呈伯氏兼简彦达先生 (zǐ gài fēng qián zuò xiǎo pǔ rì qīn pǔ shì qíng xiàn hū cí chéng bǎi shì jiān jiǎn yàn dá xiān shēng)

朝代:宋    作者: 胡宏

有志从来不浪忧,只忧心不似前修。
敷菑未竟已头白,待获忘情在晚秋。
自觉才疎胜北海,又无经学震西州。
甘为稼圃南山下,长谢周公愧孔丘。

平平平仄平平仄,仄仄平○○平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄○平仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。

伯氏 (bǎi shì)

朝代:宋    作者: 许景衡

伯氏古豪士,何曾与俗同。
酒狂天地外,诗句笑谈中。
池水添新绿,林花看旧红。
向来多乐事,天末任漂蓬。

平平平仄平平仄,仄仄平○○平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄○平仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。

哭德和伯氏六首 其五 (kū dé hé bǎi shì liù shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 林景熙

伯兮癯似松间鹤,季也孤於云水僧。
昨夜梦中闻笑语,觉来秋在影堂灯。

平平平仄平平仄,仄仄平○○平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄○平仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。

咏史五首 夏后氏 (yǒng shǐ wǔ shǒu xià hòu shì)

朝代:宋    作者: 范仲淹

景命还将伯益传,九川功大若为迁。
讴歌终在吾君子,岂是当时不让贤。

平平平仄平平仄,仄仄平○○平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄○平仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。

郭氏山林十六咏 药圃 (guō shì shān lín shí liù yǒng yào pǔ)

朝代:宋    作者: 陆游

采芝夏黄公,卖药韩伯休。
吾友子郭子,高趣可与侔。

平平平仄平平仄,仄仄平○○平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄○平仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。

居厚弟和七十四吟再赋 其一○ (jū hòu dì hé qī shí sì yín zài fù qí yī ○)

朝代:宋    作者: 刘克庄

得丧傍观有悴荣,此翁勘破一毫轻。
讌披香殿犹前日,出大槐宫已隔生。
未许季咸觇老态,旋呼伯雅解春酲。
不知触氏并蛮氏,胜负元因底事争。

平平平仄平平仄,仄仄平○○平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄○平仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。

题义门胡氏华林书院 (tí yì mén hú shì huá lín shū yuàn)

朝代:宋    作者: 冯起

华林仙野近南昌,闻说幽奇景异常。
竹翠松寒笼药圃,水清山秀绕书堂。
词登科第名尤振,恩表门闾道愈光。
我恨方为簪组累,莫同吟啸白云房。

平平平仄平平仄,仄仄平○○平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄○平仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。

招司马君实游夏圃 (zhāo sī mǎ jūn shí yóu xià pǔ)

朝代:宋    作者: 邵雍

雨霁景自好,秋深天未寒。
可能乘兴否,夏圃上盘桓。

平平平仄平平仄,仄仄平○○平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄○平仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。

种金沙花戏呈景卢 (zhòng jīn shā huā xì chéng jǐng lú)

朝代:宋    作者: 王十朋

春光骀荡楚天涯,李白桃红次第花。
未向名园看铁树,聊於郡圃种金沙。

平平平仄平平仄,仄仄平○○平仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平平○仄平仄平,平仄平平仄平仄。
仄○平仄平平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平平仄平仄。