sòng zōu dé jiǔ huán dà zhè jiù yǐn sān shí yùn
送邹德久还大柘旧隐三十韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 李纲 (lǐ gāng)

抱病卧云海,杜关谁与游。
邹子惠过我,命驾无停輈。
但思一会面,不愿万户侯。
故人相许心,拔俗今焉俦。
触热涉长道,始识瓯闽州。
叩门泉石边,僮仆惊髭虬。
怪我齿髪衰,志气非昔侔。
岂知数年来,患难如戈矛。
收悲且欢欣,身健余何求。
情话豁怀抱,髙辞绍轲丘。
远寻云间寺,屡泛江上舟。
同擘荔枝红,坐见菊花秋。
告我欲遄返,归袖风飕飕。
投老不禁别,聊兹小淹留。
置酒古道场,大白相献酬。
短日忽西匿,轻云霭而浮。
露下松桂枝,月转西南楼。
殷勤渭城唱,达旦增离愁。
念子韫器业,学慱仕未优。
至宝委路傍,谁能辨琳球。
世事方多难,英俊宜旁搜。
何人有髙识,荐此穷马周。
丈夫重气槩,出处非身谋。
岿然栋梁材,回首须万牛。
玄豹且深隐,騄骥将见收。
嗟我蒲柳姿,雅称山林幽。
平生七不堪,岂独三宜休。
国恩竟未报,负此终身羞。
行矣勉着鞭,俟时摅壮猷。
他年钟鼎勳,在子吾何忧。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平仄仄○仄,仄仄平平平。
仄○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平○仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○○○平平。
○平○平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄平平○仄,仄仄平仄平。
平仄仄平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄○○。
仄仄仄仄平,仄仄○○平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄平仄平。
平仄○○仄,仄仄○仄○。
平仄平仄平,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,仄平平仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。

bào bìng wò yún hǎi , dù guān shuí yǔ yóu 。
zōu zǐ huì guò wǒ , mìng jià wú tíng zhōu 。
dàn sī yī huì miàn , bù yuàn wàn hù hóu 。
gù rén xiāng xǔ xīn , bá sú jīn yān chóu 。
chù rè shè cháng dào , shǐ shí ōu mǐn zhōu 。
kòu mén quán shí biān , tóng pú jīng zī qiú 。
guài wǒ chǐ fà shuāi , zhì qì fēi xī móu 。
qǐ zhī shù nián lái , huàn nàn rú gē máo 。
shōu bēi qiě huān xīn , shēn jiàn yú hé qiú 。
qíng huà huō huái bào , gāo cí shào kē qiū 。
yuǎn xún yún jiān sì , lǚ fàn jiāng shàng zhōu 。
tóng bò lì zhī hóng , zuò jiàn jú huā qiū 。
gào wǒ yù chuán fǎn , guī xiù fēng sōu sōu 。
tóu lǎo bù jīn bié , liáo zī xiǎo yān liú 。
zhì jiǔ gǔ dào chǎng , dà bái xiāng xiàn chóu 。
duǎn rì hū xī nì , qīng yún ǎi ér fú 。
lù xià sōng guì zhī , yuè zhuǎn xī nán lóu 。
yīn qín wèi chéng chàng , dá dàn zēng lí chóu 。
niàn zǐ yùn qì yè , xué tuán shì wèi yōu 。
zhì bǎo wěi lù bàng , shuí néng biàn lín qiú 。
shì shì fāng duō nán , yīng jùn yí páng sōu 。
hé rén yǒu gāo shí , jiàn cǐ qióng mǎ zhōu 。
zhàng fū chóng qì gài , chū chù fēi shēn móu 。
kuī rán dòng liáng cái , huí shǒu xū wàn niú 。
xuán bào qiě shēn yǐn , lù jì jiāng jiàn shōu 。
jiē wǒ pú liǔ zī , yǎ chēng shān lín yōu 。
píng shēng qī bù kān , qǐ dú sān yí xiū 。
guó ēn jìng wèi bào , fù cǐ zhōng shēn xiū 。
xíng yǐ miǎn zhe biān , sì shí shū zhuàng yóu 。
tā nián zhōng dǐng xūn , zài zǐ wú hé yōu 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
抱着病痛躺在云海之中,渴望能和谁一起游玩杜关的美景。邹子惠来看望我,命令马车不停驶来。只是想念一次相见,不愿意成为万户侯那样富贵的人。故人相约相许,心意坚定,决不为世俗所动,此刻即使是今天,也难以寻得如此知己。
刚触摸到炙热的长途路程,才开始了解瓯和闽的州境。敲门时靠近泉水和石头,仆人因惊吓而蓄着胡须和髭虬。怪我齿髪已经衰老,但志气仍非当年可比。哪里知道几年过去,困难和艰辛如同戈矛一般袭来。
在悲伤与欢乐中平衡着,身体健康已是我所求之事。情意畅怀,故友们欢聚一堂。虽然触及炎热的境地和长途的道路,但我才开始认识到瓯和闽的州境。敲门时靠近泉水和石头,仆人因惊吓而蓄着胡须和髭虬。怪我齿髪已经衰老,但志气仍非当年可比。哪里知道几年过去,困难和艰辛如同戈矛一般袭来。
在悲伤与欢乐中平衡着,身体健康已是我所求之事。情意畅怀,故友们欢聚一堂。虽然触及炎热的境地和漫长的路途,但我才开始认识到瓯和闽的州境。敲门时靠近泉水和石头,仆人因惊吓而蓄着胡须和髭虬。怪我齿髪已经衰老,但志气仍非当年可比。哪里知道几年过去,困难和艰辛如同戈矛一般袭来。
在悲伤与欢乐中平衡着,身体健康已是我所求之事。情意畅怀,故友们欢聚一堂。虽然触及炎热的境地和漫长的路途,但我才开始认识到瓯和闽的州境。敲门时靠近泉水和石头,仆人因惊吓而蓄着胡须和髭虬。怪我齿髪已经衰老,但志气仍非当年可比。哪里知道几年过去,困难和艰辛如同戈矛一般袭来。
在悲伤与欢乐中平衡着,身体健康已是我所求之事。情意畅怀,故友们欢聚一堂。虽然触及炎热的境地和漫长的路途,但我才开始认识到瓯和闽的州境。敲门时靠近泉水和石头,仆人因惊吓而蓄着胡须和髭虬。怪我齿髪已经衰老,但志气仍非当年可比。哪里知道几年过去,困难和艰辛如同戈矛一般袭来。
在悲伤与欢乐中平衡着,身体健康已是我所求之事。情意畅怀,故友们欢聚一堂。虽然触及炎热的境地和漫长的路途,但我才开始认识到瓯和闽的州境。敲门时靠近泉水和石头,仆人因惊吓而蓄着胡须和髭虬。怪我齿髪已经衰老,但志气仍非当年可比。哪里知道几年过去,困难和艰辛如同戈矛一般袭来。
在悲伤与欢乐中平衡着,身体健康已是我所求之事。情意畅怀,故友们欢聚一堂。虽然触及炎热的境地和漫长的路途,但我才开始认识到瓯和闽的州境。敲门时靠近泉水和石头,仆人因惊吓而蓄着胡须和髭虬。怪我齿髪已经衰老,但志气仍非当年可比。哪里知道几年过去,困难和艰辛如同戈矛一般袭来。
在悲伤与欢乐中平衡着,身体健康已是我所求之事。情意畅怀,故友们欢聚一堂。虽然触及炎热的境地和漫长的路途,

这首诗《送邹德久还大柘旧隐三十韵》是李纲创作的,表达了对友人邹德久的送别之情以及对友情和人生的感慨。以下是赏析:
这首诗的主题围绕着送别,友情,以及人生的变迁。诗人通过描写邹德久的归乡之行,表达了对友情的深厚感情。邹德久身患重病,但依然要踏上归乡之路,这种坚韧的精神给诗中增添了一份坚定与感动。
诗中多次提及邹德久与诗人的相知相许,这种深厚的友情使他们能够共同面对人生的风雨。诗人在送别时表现出对友人的惋惜之情,同时也展现了自己对未来的期望。他希望邹德久能够走好自己的人生道路,取得更多的成就。
诗中运用了丰富的意象,如"触热涉长道,始识瓯闽州","告我欲遄返,归袖风飕飕"等,这些形象生动地描绘了邹德久的旅途和归来,同时也勾勒出江南的风景和季节变化。
最后,诗人表达了对邹德久的赞美之情,认为他是杰出的人才,值得被推荐和提拔。整首诗以送别为主线,交织了友情、人生和人才的主题,展现了诗人对友人的深情以及对未来的期许。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李纲介绍:🔈

李纲(一○八三~一一四○),字伯纪,号梁谿居士,邵武(今属福建)人,自其祖始居无锡(今属江苏)。徽宗政和二年(一一一二)进士。积官至监察御史兼权殿中侍御史,因忤权贵,改比部员外郎,迁起居郎。宣和元年(一一一九),因言事谪监南剑州沙县税务。七年,爲太常少卿。钦宗即位,除兵部侍郎,爲行营参谋官,力主抗金,以姚平仲兵败罢。寻复尚书右丞,充京城四壁守御使,除知枢密院事。後因反对和议,落职提举亳州明道宫,建昌军安置,再谪宁江。金兵再至,除资政殿大学士,领开封府事。纲行次长沙受命,率湖南勤王师入援,未而而开封已陷。高宗即位,拜尚书右仆射兼中书侍郎。因反对避地东南,落职居鄂州。绍兴二年(一一三二),除观文殿... 查看更多>>

李纲的诗:

李纲的词:

相关诗词:

题邹处士隐居 (tí zōu chǔ shì yǐn jū)

朝代:唐    作者: 许浑

桑柘满江村,西斋接海门。
浪冲高岸响,潮入小池浑。
岩树阴棊局,山花落酒樽。
相逢亦留宿,还似识王孙。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平仄仄○仄,仄仄平平平。
仄○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平○仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○○○平平。
○平○平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄平平○仄,仄仄平仄平。
平仄仄平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄○○。
仄仄仄仄平,仄仄○○平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄平仄平。
平仄○○仄,仄仄○仄○。
平仄平仄平,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,仄平平仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。

依韵和唐彦猷华亭十咏 柘湖 (yī yùn hé táng yàn yóu huá tíng shí yǒng zhè hú)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

柘土久陷没,千里嗟水滨。
不复吴盐邑,空有秦女神。
浩荡吞海日,旷阔迷天津。
扁舟谁能往,旦暮逢渔人。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平仄仄○仄,仄仄平平平。
仄○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平○仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○○○平平。
○平○平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄平平○仄,仄仄平仄平。
平仄仄平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄○○。
仄仄仄仄平,仄仄○○平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄平仄平。
平仄○○仄,仄仄○仄○。
平仄平仄平,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,仄平平仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。

次韵刘世德见赠 (cì yùn liú shì dé jiàn zèng)

朝代:宋    作者: 邹浩

诗书久与壮心期,邂逅尘埃满客衣。
不分寿陵终失步,更怜蘧瑗早知非。
龙蟠旧水风雷在,玉韫寒山草木辉。
大抵穷通有时节,莫将吾道羡雄飞。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平仄仄○仄,仄仄平平平。
仄○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平○仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○○○平平。
○平○平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄平平○仄,仄仄平仄平。
平仄仄平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄○○。
仄仄仄仄平,仄仄○○平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄平仄平。
平仄○○仄,仄仄○仄○。
平仄平仄平,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,仄平平仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。

动物

和彦猷在华亭赋十题依韵 柘湖 (hé yàn yóu zài huá tíng fù shí tí yī yùn zhè hú)

朝代:宋    作者: 韩维

柘湖沦此地,柘山岿其濒。
复惊秦时女,化作湖上神。
世事喜反覆,孰能识涯津。
物变虽万殊,不惑固有人。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平仄仄○仄,仄仄平平平。
仄○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平○仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○○○平平。
○平○平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄平平○仄,仄仄平仄平。
平仄仄平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄○○。
仄仄仄仄平,仄仄○○平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄平仄平。
平仄○○仄,仄仄○仄○。
平仄平仄平,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,仄平平仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。

送陈公晦 (sòng chén gōng huì)

朝代:宋    作者: 邹浩

寂不闻凤鸣,双耳聋已久。
聿来丹山子,一旦惊户牖。
旧听歘我还,喜气薄牛斗。
箫韶方九成,飞勿衆禽後。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平仄仄○仄,仄仄平平平。
仄○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平○仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○○○平平。
○平○平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄平平○仄,仄仄平仄平。
平仄仄平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄○○。
仄仄仄仄平,仄仄○○平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄平仄平。
平仄○○仄,仄仄○仄○。
平仄平仄平,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,仄平平仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。

柘枝舞(题拟) (zhè zhī wǔ tí nǐ )

朝代:唐    作者: 郑在德

三敲画鼓声催急,一朵红莲出水迟。
(见《韵语阳秋》卷十五。
)。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平仄仄○仄,仄仄平平平。
仄○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平○仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○○○平平。
○平○平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄平平○仄,仄仄平仄平。
平仄仄平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄○○。
仄仄仄仄平,仄仄○○平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄平仄平。
平仄○○仄,仄仄○仄○。
平仄平仄平,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,仄平平仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。

次韵仲弓寄德符大受 (cì yùn zhòng gōng jì dé fú dà shòu)

朝代:宋    作者: 邹浩

二子麻衣掩旧春,霏霏眦血洒惊尘。
白云不雨还遮岫,清颍无心解閲人。
祸福循环终有数,诗书饱腹未为贫。
何当跋马同君去,萝月松风慰秃巾。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平仄仄○仄,仄仄平平平。
仄○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平○仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○○○平平。
○平○平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄平平○仄,仄仄平仄平。
平仄仄平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄○○。
仄仄仄仄平,仄仄○○平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄平仄平。
平仄○○仄,仄仄○仄○。
平仄平仄平,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,仄平平仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。

次韵德符展江怀世美 (cì yùn dé fú zhǎn jiāng huái shì měi)

朝代:宋    作者: 邹浩

翩翩风御返瀛洲,清梦还应此地游。
凭仗云鸿寄消息,尔来何啻度三秋。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平仄仄○仄,仄仄平平平。
仄○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平○仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○○○平平。
○平○平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄平平○仄,仄仄平仄平。
平仄仄平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄○○。
仄仄仄仄平,仄仄○○平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄平仄平。
平仄○○仄,仄仄○仄○。
平仄平仄平,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,仄平平仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。

邹德久挽词二首 其二 (zōu dé jiǔ wǎn cí èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 张嵲

才具称要腹,奋然吞八荒。
相期终用世,谁料秪为郎。
地下修文久,人间逝水长。
平湖游览处,山色旧苍苍。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平仄仄○仄,仄仄平平平。
仄○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平○仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○○○平平。
○平○平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄平平○仄,仄仄平仄平。
平仄仄平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄○○。
仄仄仄仄平,仄仄○○平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄平仄平。
平仄○○仄,仄仄○仄○。
平仄平仄平,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,仄平平仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。

送梵才大师归天台 其二 (sòng fàn cái dà shī guī tiān tāi qí èr)

朝代:宋    作者: 张友道

久陪译馆清流集,吟苦霜添相颔髭。
厌驻王成思旧隐,年来却赴白云期。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平仄仄○仄,仄仄平平平。
仄○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平○仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平平平。
仄仄仄仄平,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○○○平平。
○平○平平,平仄平平平。
平仄仄平仄,平平仄○平。
仄平平○仄,仄仄平仄平。
平仄仄平平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平仄平平平。
平仄仄○仄,平平仄○○。
仄仄仄仄平,仄仄○○平。
仄仄仄平仄,○平仄平平。
仄仄平仄平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平○平。
仄仄仄仄仄,仄平仄仄平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平○仄仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄平仄平。
平仄○○仄,仄仄○仄○。
平仄平仄平,仄○平平平。
平平仄仄平,仄仄○平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
○仄仄仄平,仄平平仄平。
平平平仄平,仄仄平平平。