sòng zhǔ zhàng huán sēng
送拄杖还僧 🔈
头白高僧行脚嬾,一枝筇竹久生苔。
不逢太乙然藜照,时借山翁荷蓧廻。
夜挂多寻萧寺壁,晓拈恐化葛陂雷。
还师此物禅须进,曾入诗人手内来。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
头发已经变白,身材高瘦,行走间显得有些疲惫;一根竹筇长时间生满了苔藓。
未曾遇到太乙仙人那明亮的藜杖照耀,偶尔向山中的老翁借了一把荷蓧。
夜晚悬挂在萧寺壁上多次寻找,清晨握起却生怕会化作葛陂的雷声。
归还师傅这件物品,修行必须更进一步,曾经进入过诗人的手中。
整首诗描写了一位行脚僧人的生活和修行经历,表达了时光的变迁以及人生的起伏。
刘克庄的诗:
刘克庄的词:
相关诗词:
偈颂七十六首 其六五 (jì sòng qī shí liù shǒu qí liù wǔ)
有拄杖与拄杖,击木无声。
无拄杖夺拄杖,敲空作响。
还见芭蕉和尚麽,莫妄想。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
答僧拄杖 (dá sēng zhǔ zhàng)
灵藤为拄杖,白净色如银。
得自高僧手,将扶病客身。
春游不骑马,夜会亦呈人。
持此归山去,深宜戴角巾。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
偈颂七十一首 其四二 (jì sòng qī shí yī shǒu qí sì èr)
拄杖自拄杖,山僧自山僧。
庭空积深雪,池冷起冰棱。
楼上未吹新岁角,窗前且点旧年灯。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
偈颂六十七首 其五六 (jì sòng liù shí qī shǒu qí wǔ liù)
识得拄杖子,被拄杖子缚。
不识拄杖子,亦被拄杖子缚。
不是弄潮人,徒劳遭点额。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
颂古五十七首 其四三 (sòng gǔ wǔ shí qī shǒu qí sì sān)
趁水泛船,随泥作佛。
船行佛成,水泥不物。
有拄杖兮与拄杖,船中轻荡桨。
无拄杖兮夺拄杖,佛面巧出相。
好手芭蕉眼不开,塞壑填沟何处来。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
寄拄杖上王使君 (jì zhǔ zhàng shàng wáng shǐ jūn)
拄杖邻僧与,殊常不可名。
一条黳玉重,百两紫金轻。
有乳盘春力,无心合道情。
惟宜高处着,将寄谢宣城。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
拄杖 (zhǔ zhàng)
吾尝评拄杖,妙处在轻坚。
何日提携汝,同登入峡船。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
谢顔庵主拄杖 (xiè yán ān zhǔ zhǔ zhàng)
拄杖一枝,苍龙出水。
大流激湍,衆峰齐峙。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
伯洪以铁拄杖见寄二绝谢之 其一 (bǎi hóng yǐ tiě zhǔ zhàng jiàn jì èr jué xiè zhī qí yī)
应念衰翁老且疲,年来跬步要扶持。
铁为拄杖劳相寄,全胜花前只杖藜。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
拄杖 (zhǔ zhàng)
放翁拄杖具神通,蜀栈吴山兴未穷。
昨夜梦中行万里,莲华峰上听松风。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。