hé lǐ bù sū shàng shū zhì guā
和礼部苏尚书穉栝 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 韦骧 (wéi xiāng)

渊明植五柳,万古清风传。
子猷种修竹,幽况亦飘然。
峥嵘韩退之,甘受庭楸牵。
由来高爽姿,气欲凌云烟。
嗜好脱凡近,孰能窥後先。
岳岳尚书公,声华天下贤。
仪曹经昼闲,春日方暄妍。
不思葩蘤妖,惟喜操节坚。
呼工斩恶木,买松种堂前。
培溉劳朝夕,霜雪期千年。
北垣有余地,虚锸徒自怜。
名卿送珍材,类至诚所缘。
穉栝仅踰尺,标致怀参天。
拱把念所养,扶持必周旋。
孤根旧土随,不使知其迁。
逡巡十旬浃,生意何鲜鲜。
栋梁他日功,顾遇此辰偏。
清诗为题品,光芒耀星躔。
栝荣诗不朽,流芳共绵延。
後来戒翦伐,当继甘棠篇。

平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
?平平仄平,平仄○平○。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平平仄○,平仄平平平。
仄○平仄平,平仄○仄平。
平平仄仄仄,仄平仄平平。
○仄○平仄,平仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄平仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄平○○。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平平○仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。

yuān míng zhí wǔ liǔ , wàn gǔ qīng fēng chuán 。
zǐ yóu zhǒng xiū zhú , yōu kuàng yì piāo rán 。
zhēng róng hán tuì zhī , gān shòu tíng qiū qiān 。
yóu lái gāo shuǎng zī , qì yù líng yún yān 。
shì hào tuō fán jìn , shú néng kuī hòu xiān 。
yuè yuè shàng shū gōng , shēng huá tiān xià xián 。
yí cáo jīng zhòu xián , chūn rì fāng xuān yán 。
bù sī pā huā yāo , wéi xǐ cāo jié jiān 。
hū gōng zhǎn è mù , mǎi sōng zhǒng táng qián 。
péi gài láo cháo xī , shuāng xuě qī qiān nián 。
běi yuán yǒu yú dì , xū chā tú zì lián 。
míng qīng sòng zhēn cái , lèi zhì chéng suǒ yuán 。
zhì guā jǐn yú chǐ , biāo zhì huái cān tiān 。
gǒng bǎ niàn suǒ yǎng , fú chí bì zhōu xuán 。
gū gēn jiù tǔ suí , bù shǐ zhī qí qiān 。
qūn xún shí xún jiā , shēng yì hé xiān xiān 。
dòng liáng tā rì gōng , gù yù cǐ chén piān 。
qīng shī wèi tí pǐn , guāng máng yào xīng chán 。
guā róng shī bù xiǔ , liú fāng gòng mián yán 。
hòu lái jiè jiǎn fá , dāng jì gān táng piān 。

和禮部蘇尚書穉栝

—— 韋驤

淵明植五柳,萬古清風傳。
子猷種修竹,幽况亦飄然。
峥嶸韓退之,甘受庭楸牽。
由來高爽姿,氣欲凌雲烟。
嗜好脱凡近,孰能窺後先。
嶽嶽尚書公,聲華天下賢。
儀曹經晝閒,春日方暄妍。
不思葩蘤妖,惟喜操節堅。
呼工斬惡木,買松種堂前。
培溉勞朝夕,霜雪期千年。
北垣有餘地,虚鍤徒自憐。
名卿送珍材,類至誠所緣。
穉栝僅踰尺,標致懷參天。
拱把念所養,扶持必周旋。
孤根舊土随,不使知其遷。
逡巡十旬浹,生意何鮮鮮。
棟梁他日功,顧遇此辰偏。
清詩爲題品,光芒耀星躔。
栝榮詩不朽,流芳共綿延。
後來戒翦伐,當繼甘棠篇。

平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
?平平仄平,平仄○平○。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平平仄○,平仄平平平。
仄○平仄平,平仄○仄平。
平平仄仄仄,仄平仄平平。
○仄○平仄,平仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄平仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄平○○。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平平○仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。

yuān míng zhí wǔ liǔ , wàn gǔ qīng fēng chuán 。
zǐ yóu zhǒng xiū zhú , yōu kuàng yì piāo rán 。
zhēng róng hán tuì zhī , gān shòu tíng qiū qiān 。
yóu lái gāo shuǎng zī , qì yù líng yún yān 。
shì hào tuō fán jìn , shú néng kuī hòu xiān 。
yuè yuè shàng shū gōng , shēng huá tiān xià xián 。
yí cáo jīng zhòu xián , chūn rì fāng xuān yán 。
bù sī pā huā yāo , wéi xǐ cāo jié jiān 。
hū gōng zhǎn è mù , mǎi sōng zhǒng táng qián 。
péi gài láo cháo xī , shuāng xuě qī qiān nián 。
běi yuán yǒu yú dì , xū chā tú zì lián 。
míng qīng sòng zhēn cái , lèi zhì chéng suǒ yuán 。
zhì guā jǐn yú chǐ , biāo zhì huái cān tiān 。
gǒng bǎ niàn suǒ yǎng , fú chí bì zhōu xuán 。
gū gēn jiù tǔ suí , bù shǐ zhī qí qiān 。
qūn xún shí xún jiā , shēng yì hé xiān xiān 。
dòng liáng tā rì gōng , gù yù cǐ chén piān 。
qīng shī wèi tí pǐn , guāng máng yào xīng chán 。
guā róng shī bù xiǔ , liú fāng gòng mián yán 。
hòu lái jiè jiǎn fá , dāng jì gān táng piān 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
渊明在庭院里种下五株柳树,这清风万古传颂。子猷则栽种修竹,幽雅的氛围也飘然而至。峥嵘的韩退之,乐意接受庭院的楸树之牵连。他们的高尚姿态,气势欲凌云烟。嗜好超越凡俗,孰能预见未来?岳岳尚书公,声名在天下广受赞誉。仪曹经常在春日的温暖阳光下自在闲暇。他们不想着去采摘花卉之类的妖艳事物,而是喜欢专心培养自身的品德。

呼工斩除邪恶的木头,买了松树种在庭前。辛勤耕耘,早晚不辍,期望像霜雪一样,历经千年也能长久。北边的园墙还有空地,虚空的锸子只自怜。名卿送来珍贵的材料,类似至诚与缘分相遇。穉栝只有一点点超过尺寸,却标致得像天柱一般高耸。庭院中怀着念念不忘的所养之物,扶持它必然要绕行。孤独的根深埋旧土,不让它知晓搬迁的事情。

逡巡了十天,这种生动意象有多么鲜活啊!栋梁的大事要在未来完成,而此刻也特别值得珍视。清新的诗作是文思的最佳品味,它的光辉照耀星辰的轨迹。栝荣的诗篇将永垂不朽,流传的芳香将不断传承。未来的后人要戒除砍伐之举,继续写下美好如甘棠的篇章。



总结:

这首诗以五柳、修竹等植物为象征,赞美了渊明、子猷等人高尚的品德和诗文才华。诗人呼吁后人不破坏自然,继续传承美好的文学传统。

赏析:
韦骧的《和礼部苏尚书穉栝》是一首赞美栝树和诗人心灵境界的古诗。全诗以写景赞美栝树为主线,同时交融了诗人自己的感慨和情感。
首节描写了古代名人渊明种植的五柳,以及苏轼所栽培的竹子,这些植物代代相传,清风长留。这里标签为"咏物"。
接下来,诗人提到了韩退,以及他种植的庭楸。庭楸高大挺拔,气势峥嵘,令人叹为观止。标签为"咏物"和"抒情"。
第三节提到了尚书公,春日里的宴会,以及他对修竹的喜好。这里标签为"抒情"和"咏物"。
诗的中段,诗人开始反思自己的志向和追求,表达了对高远境界的向往,标签为"抒情"和"哲理"。
后半部分描述了诗人努力培育栝树的过程,表现了诗人对栝树的深情厚意。标签为"咏物"和"抒情"。
最后两节提到了栝树的成长和未来前途,以及对清诗的赞誉。这里标签为"抒情"和"赞美"。
整首诗通过对栝树的描写,抒发了诗人对高远志向和清诗的热爱之情,同时也展示了古代文人的风采和情感。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者韦骧介绍:🔈

韦骧(一○三三~一一○五),原名让,字子骏,世居衢州,父徙钱塘(今浙江杭州)。仁宗皇佑五年(一○五三)进士,调睦州寿县尉,以母丧不赴。服阕後官兴国军司理参军,历知婺州武义县、袁州萍乡县、通州海门县,通判滁州、楚州。入爲少府监主簿。哲宗元佑元年(一○八六),擢利州路转运判官,移福建路。元佑七年,召爲主客郎中(《续资治通监长编》卷四七七)。久之,出爲夔州路提点刑狱,知明州。晚年提举杭州洞霄宫。徽宗崇宁四年卒,年七十三。有文集二十卷,赋二十卷,今存《钱塘集》有缺佚。《咸淳临安志》卷六六有传。 韦骧诗,以清丁丙嘉惠堂刊瓶花斋吴氏影写宋乾道本《钱塘韦先生文集》爲底本,校以影印文渊阁《四库全书》本(简称四... 查看更多>>

韦骧的诗:

韦骧的词:

相关诗词:

咏礼部尚书厅後鹊 (yǒng lǐ bù shàng shū tīng hòu què)

朝代:唐    作者: 苏頲

怀印喜将归,窥巢恋且依。
自知栖不定,还欲向南飞。

平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
?平平仄平,平仄○平○。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平平仄○,平仄平平平。
仄○平仄平,平仄○仄平。
平平仄仄仄,仄平仄平平。
○仄○平仄,平仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄平仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄平○○。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平平○仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。

奉和圣制幸礼部尚书窦希玠宅应制 (fèng hé shèng zhì xìng lǐ bù shàng shū dòu xī jiè zhái yìng zhì)

朝代:唐    作者: 苏頲

尚书列侯第,外戚近臣家。
飞栋临青绮,回舆转翠华。
日交当户树,泉漾满池花。
圆顶图嵩石,方流拥魏沙。
豫游今听履,侍从昔鸣笳。
自有天文降,无劳访海槎。

平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
?平平仄平,平仄○平○。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平平仄○,平仄平平平。
仄○平仄平,平仄○仄平。
平平仄仄仄,仄平仄平平。
○仄○平仄,平仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄平仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄平○○。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平平○仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。

走笔次韵刍父喜雨三首 其三 (zǒu bǐ cì yùn chú fù xǐ yǔ sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 苏泂

方池荫垂柳,想见苏公堤。
一雨水入床,蛙部连东西。
先生不能寐,书卷夜自迷。
穉子黎明来,官路深尺泥。

平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
?平平仄平,平仄○平○。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平平仄○,平仄平平平。
仄○平仄平,平仄○仄平。
平平仄仄仄,仄平仄平平。
○仄○平仄,平仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄平仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄平○○。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平平○仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。

和余处恭尚书清凉寺劝农 (hé yú chù gōng shàng shū qīng liáng sì quàn nóng)

朝代:宋    作者: 杨万里

石城诸峰入天半,曾随骑吹经行遍。
梅花换岁初不惊,惊报行春再出城。
官甑晨炊云子玉,兵厨夜压秦淮绿。
尚书亲饷老农夫,塞道夫须兼独速。
劝农文字不怪奇,知道尚书愁我饥。
有如山农出南溪,老穉随观韩退之。
叟携羣穉穉扶叟,一生祗识茅柴酒。
尚书赐酒谁得尝,瓦盆满引无升斗。
今年好风来自东,五风十雨尧日同。
尚书归去作相公,当寄丰年书一封。

平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
?平平仄平,平仄○平○。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平平仄○,平仄平平平。
仄○平仄平,平仄○仄平。
平平仄仄仄,仄平仄平平。
○仄○平仄,平仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄平仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄平○○。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平平○仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。

吏部苏尚书右选胡侍郎皆和鄙句次韵道谢 (lì bù sū shàng shū yòu xuǎn hú shì láng jiē hé bǐ jù cì yùn dào xiè)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

不待烹茶唤睡回,天官两宰和诗来。
清如接笕通春溜,快似挥刀斫怒雷。

平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
?平平仄平,平仄○平○。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平平仄○,平仄平平平。
仄○平仄平,平仄○仄平。
平平仄仄仄,仄平仄平平。
○仄○平仄,平仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄平仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄平○○。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平平○仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。

礼牧护和尚定身塔 (lǐ mù hù hé shàng dìng shēn tǎ)

朝代:宋    作者: 释智愚

牧牧纯来岁月多,至今殻漏未消磨。
莫嫌截断苏溪水,尚有禅岩挂绿萝。

平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
?平平仄平,平仄○平○。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平平仄○,平仄平平平。
仄○平仄平,平仄○仄平。
平平仄仄仄,仄平仄平平。
○仄○平仄,平仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄平仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄平○○。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平平○仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。

故太常卿赠礼部尚书李公及夫人挽歌二首 一 (gù tài cháng qīng zèng lǐ bù shàng shū lǐ gōng jí fū rén wǎn gē èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 蒋涣

白简尝持宪,黄图复尹京。
能标百郡则,威肃一朝清。
典秩崇三礼,临戍振五兵。
更闻传世业,才子有高名。

平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
?平平仄平,平仄○平○。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平平仄○,平仄平平平。
仄○平仄平,平仄○仄平。
平平仄仄仄,仄平仄平平。
○仄○平仄,平仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄平仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄平○○。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平平○仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。

赠吏部尚书建安郡正肃吴公挽辞三首 其三 (zèng lì bù shàng shū jiàn ān jùn zhèng sù wú gōng wǎn cí sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 苏颂

他日容台议,功书预讨论。
襚章三品贵,诔策二名尊。
遗直将谁继,清风想尚存。
戢棺何所恨,牖下史鱼言。

平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
?平平仄平,平仄○平○。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平平仄○,平仄平平平。
仄○平仄平,平仄○仄平。
平平仄仄仄,仄平仄平平。
○仄○平仄,平仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄平仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄平○○。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平平○仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。

奉和圣制幸礼部尚书窦希玠宅 (fèng hé shèng zhì xìng lǐ bù shàng shū dòu xī jiè zhái)

朝代:唐    作者: 沈佺期

北阙垂旒暇,南宫听履廻。
天临翔凤转,恩向跃龙开。
兰气薰仙帐,榴花引御杯。
水从金穴吐,云是玉衣来。
池影摇歌席,林香散舞台。
不知行漏晚,清跸尚裴徊。

平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
?平平仄平,平仄○平○。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平平仄○,平仄平平平。
仄○平仄平,平仄○仄平。
平平仄仄仄,仄平仄平平。
○仄○平仄,平仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄平仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄平○○。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平平○仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。

动物

奉和幸礼部尚书窦希玠宅应制 (fèng hé xìng lǐ bù shàng shū dòu xī jiè zhái yìng zhì)

朝代:唐    作者: 刘宪

北斗枢机任,西京肺腑亲。
畴昔王门下,今兹御幸辰。
恩光山水被,圣作管弦新。
遶坐熏红药,当轩暗绿筠。
摘荷才早夏,听鸟尚余春。
行漏今徒晚,风烟起观津。

平平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平仄平仄,平仄仄平平。
?平平仄平,平仄○平○。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平平仄○,平仄平平平。
仄○平仄平,平仄○仄平。
平平仄仄仄,仄平仄平平。
○仄○平仄,平仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄平仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄仄平,仄仄平○平。
平平仄平仄,平仄平○○。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
平平平○仄,平平仄平平。
仄平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,○仄平平平。