dǎn fù jì shì yǔ qiáo chōng yuán chàng hè yào míng shī yīn zuò yī piān fèng jì
亶父寄示与谯冲元唱和药名诗因作一篇奉寄 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 孔平仲 (kǒng píng zhòng)

天南星斗垂晶荧,麻姑山色排空青。
人中白眉谁第一,周郎独以文章名。
少年折桂心已壮,大学弱冠衆所惊。
严徐长卿词格老,合上芸台预雠讨。
赤车素者已为淹,复令倅郡淮南道。
蕲春何幸人熙熙,有贤使君子副之。
铃阁深沉香一炷,彩牋舒卷百篇诗。
藏鳞伏翼聊展转,有才无患子不显。
楚泽兰芳莫谩悲,秦乌头白终当返。
我栖江上松萝深,自甘草莽长陆沉。
忽忽光景又半夏,书房风月澄人心。
昏黄禽噪悄不乐,架木通渠清河濯。
雨余凉风袭衣襟,半天河汉垂檐角。
惟恨与子未从容,紫芝眉宇何时逢。
频以青琅玕寄我,不须怊怅白头翁。

平平平仄平平平,平平平仄平○平。
平○仄平平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄仄仄○仄仄平。
平平○平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄平仄平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,仄平平○仄仄仄。
仄仄平平仄仄平,平平平仄平○仄。
仄平平仄平平○,仄平仄仄○仄平。
仄仄平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平平仄○平,仄平平仄平平仄。
平仄仄仄仄○平,仄平平仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

tiān nán xīng dòu chuí jīng yíng , má gū shān sè pái kōng qīng 。
rén zhōng bái méi shuí dì yī , zhōu láng dú yǐ wén zhāng míng 。
shào nián zhé guì xīn yǐ zhuàng , dà xué ruò guàn zhòng suǒ jīng 。
yán xú cháng qīng cí gé lǎo , hé shàng yún tái yù chóu tǎo 。
chì chē sù zhě yǐ wèi yān , fù lìng cuì jùn huái nán dào 。
qí chūn hé xìng rén xī xī , yǒu xián shǐ jūn zǐ fù zhī 。
líng gé shēn chén xiāng yī zhù , cǎi jiān shū juàn bǎi piān shī 。
cáng lín fú yì liáo zhǎn zhuǎn , yǒu cái wú huàn zǐ bù xiǎn 。
chǔ zé lán fāng mò màn bēi , qín wū tóu bái zhōng dāng fǎn 。
wǒ qī jiāng shàng sōng luó shēn , zì gān cǎo mǎng cháng lù chén 。
hū hū guāng jǐng yòu bàn xià , shū fáng fēng yuè chéng rén xīn 。
hūn huáng qín zào qiāo bù lè , jià mù tōng qú qīng hé zhuó 。
yǔ yú liáng fēng xí yī jīn , bàn tiān hé hàn chuí yán jiǎo 。
wéi hèn yǔ zǐ wèi cóng róng , zǐ zhī méi yǔ hé shí féng 。
pín yǐ qīng láng gān jì wǒ , bù xū chāo chàng bái tóu wēng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
天南星斗璀璨闪耀,麻姑山色排列青空。
人中白眉谁第一,周郎独以文章名。
少年折桂心已坚毅,大学时弱冠引众人惊叹。
严徐长卿词风格古稀,整理芸台预定争辩。
赤车素衣已沉淀,再派到淮南道。
蕲春何幸人熙熙,有贤能使君子辅佐。
铃阁深处散发香气,彩笺展开百篇诗作。
鱼鳞伏羽勉励展翅,有才无忧子必显赫。
楚泽兰芳莫要悲伤,秦乌头白终将归来。
我住江边松萝深处,甘心草莽长江沉。
忽然光景又半夏,书房风月净化人心。
昏黄禽鸟安静不乐,架木通渠清河沐浴。
雨后凉风袭衣襟,半天河汉垂檐角。
只可惜与子未谋面,紫芝眉宇何时相逢。
频频将青琅玕寄予,不必忧愁白头翁。



总结:

这首古诗通过描绘自然景色和赞颂周郎的才学,表达了诗人对自己早年壮志未酬的遗憾,以及对未来重逢佳人的期盼。诗人在书房内感受着清风明月,心境渐宁,念及旧日挚友与佳人,深感岁月匆匆,时光易逝,心怀感慨。

这首诗《亶父寄示与谯冲元唱和药名诗因作一篇奉寄》是孔平仲所作,充满了文学的情感和哲思。这首诗可以分成以下几个方面进行赏析:
1. 内容概述:
诗人以星斗、麻姑山等自然景物为背景,表达了对文学才子周郎的赞美,以及自己与友人的文学交流。诗中提到了自己的成就和友人的才华,以及对时光流转的感慨。
2. 赞美与自嘲:
诗中以“人中白眉谁第一”来赞美周郎,表达他在文学上的杰出地位。然而,在后面的部分中,诗人提到自己的成就,如“大学弱冠衆所惊”和“有才无患子不显”,似乎在自夸。这种赞美与自嘲的对比增加了诗的情感深度。
3. 时光流转:
诗人通过描述自然景物和时间的流逝,反映了人生短暂、光阴荏苒的主题。他提到了自己的年岁和白发,以及未能与友人相聚的遗憾。
4. 友情和文学交流:
诗中反映了诗人与友人之间的深厚友情和文学交流。友人的百篇诗、青琅玕的寄托,都表现了他们之间的情感纽带。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者孔平仲介绍:🔈

孔平仲,字义甫,一作毅父,临江新喻(今江西新余)人。英宗治平二年(一○六五)进士。神宗熙宁中爲密州教授(本集《常山四诗》序)。元丰二年(一○七九)爲都水监勾当公事(《续资治通监长编》卷二九八)。哲宗元佑元年(一○八六)召试学士院。二年擢秘书丞、集贤校理。三年爲江南东路转运判官。後迁提点江浙铸钱、京西南路刑狱(同上书卷三八○、四○七、四○九、四八三)。绍圣中坐元佑时附会当路,削校理,知衡州。又以不推行常平法,失陷官米钱,责惠州别驾,英州安置。徽宗立,复朝散大夫,召爲户部、金部郎中,出提举永兴路刑狱。崇宁元年(一一○二),以元佑党籍落职,管勾兖州景灵宫(《宋会要辑稿》职官六七之四○作太极观),卒。... 查看更多>>

孔平仲的诗:

孔平仲的词:

相关诗词:

发句米奉议见示与诸公唱和北山壮观佳篇因索鄙制老病久弃笔砚勉强口占小子次韵奉酬 和壮观亭 (fā jù mǐ fèng yì jiàn shì yǔ zhū gōng chàng hè běi shān zhuàng guān jiā piān yīn suǒ bǐ zhì lǎo bìng jiǔ qì bǐ yàn miǎn qiǎng kǒu zhàn xiǎo zǐ cì yùn fèng chóu hé zhuàng guān tíng)

朝代:宋    作者: 苏颂

欲状江山秀,无如格律诗。
形容天际美,假借笔端奇。
注目临沧近,沿流北固卑。
不因篇咏见,绝景有谁知。

平平平仄平平平,平平平仄平○平。
平○仄平平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄仄仄○仄仄平。
平平○平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄平仄平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,仄平平○仄仄仄。
仄仄平平仄仄平,平平平仄平○仄。
仄平平仄平平○,仄平仄仄○仄平。
仄仄平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平平仄○平,仄平平仄平平仄。
平仄仄仄仄○平,仄平平仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

宣上人见示与诸公唱和 (xuān shàng rén jiàn shì yǔ zhū gōng chàng hè)

朝代:唐    作者: 薛涛

许厕高斋唱,涓泉定不如。
可怜谯记室,流水满禅居。

平平平仄平平平,平平平仄平○平。
平○仄平平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄仄仄○仄仄平。
平平○平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄平仄平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,仄平平○仄仄仄。
仄仄平平仄仄平,平平平仄平○仄。
仄平平仄平平○,仄平仄仄○仄平。
仄仄平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平平仄○平,仄平平仄平平仄。
平仄仄仄仄○平,仄平平仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

抒情 咏物

发句米奉议见示与诸公唱和北山壮观佳篇因索鄙制老病久弃笔砚勉强口占小子次韵奉酬 和王崇禧寄扬州尚书 (fā jù mǐ fèng yì jiàn shì yǔ zhū gōng chàng hè běi shān zhuàng guān jiā piān yīn suǒ bǐ zhì lǎo bìng jiǔ qì bǐ yàn miǎn qiǎng kǒu zhàn xiǎo zǐ cì yùn fèng chóu hé wáng chóng xǐ jì yáng zhōu shàng shū)

朝代:宋    作者: 苏颂

省座来分圣主忧,仙翁常作北郊游。
瓜田接畛寻期会,菊蕊浮杯阻献酬。
壮观风骚归作者,平山欢宴集清流。
从兹淮海登临趣,乐事良辰属二州。

平平平仄平平平,平平平仄平○平。
平○仄平平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄仄仄○仄仄平。
平平○平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄平仄平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,仄平平○仄仄仄。
仄仄平平仄仄平,平平平仄平○仄。
仄平平仄平平○,仄平仄仄○仄平。
仄仄平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平平仄○平,仄平平仄平平仄。
平仄仄仄仄○平,仄平平仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

方公说通直见示与小子京和答棋诗四篇因次本韵继蒙宠惠前後凡十五篇牵强奉答 其二 (fāng gōng shuō tōng zhí jiàn shì yǔ xiǎo zǐ jīng hé dá qí shī sì piān yīn cì běn yùn jì méng chǒng huì qián hòu fán shí wǔ piān qiān qiǎng fèng dá qí èr)

朝代:宋    作者: 苏颂

衰病常求饮上池,药投坚痞苦难知。
闲挥绿绮歌三乐,静玩韦编诵九师。
纵有文章忧瓿醤,剧无机智懒行棋。
爱君高唱多才思,撩摘羁怀入小诗。

平平平仄平平平,平平平仄平○平。
平○仄平平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄仄仄○仄仄平。
平平○平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄平仄平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,仄平平○仄仄仄。
仄仄平平仄仄平,平平平仄平○仄。
仄平平仄平平○,仄平仄仄○仄平。
仄仄平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平平仄○平,仄平平仄平平仄。
平仄仄仄仄○平,仄平平仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

吴仲庶殿院寄示与吕冲之马仲涂唱和诗六篇邀予次韵焉 依韵游陈留禅寺後池 (wú zhòng shù diàn yuàn jì shì yǔ lǚ chōng zhī mǎ zhòng tú chàng hè shī liù piān yāo yǔ cì yùn yān yī yùn yóu chén liú chán sì hòu chí)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

共逢香刹住,万景笔头堆。
池水蛟龙尽,汀洲鴈鹄来。
远游情莫落,去国意徘徊。
舟子休

平平平仄平平平,平平平仄平○平。
平○仄平平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄仄仄○仄仄平。
平平○平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄平仄平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,仄平平○仄仄仄。
仄仄平平仄仄平,平平平仄平○仄。
仄平平仄平平○,仄平仄仄○仄平。
仄仄平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平平仄○平,仄平平仄平平仄。
平仄仄仄仄○平,仄平平仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

动物

吴仲庶殿院寄示与吕冲之马仲涂唱和诗六篇邀予次韵焉 次韵晚泊睢阳 (wú zhòng shù diàn yuàn jì shì yǔ lǚ chōng zhī mǎ zhòng tú chàng hè shī liù piān yāo yǔ cì yùn yān cì yùn wǎn bó suī yáng)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

日下绣衣客,江南燕尾艎。
迹虽同鷁退,心不假犀凉。
旧国旌旄去,包原苑囿荒。
临堤一怀古,柳上见微阳。

平平平仄平平平,平平平仄平○平。
平○仄平平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄仄仄○仄仄平。
平平○平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄平仄平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,仄平平○仄仄仄。
仄仄平平仄仄平,平平平仄平○仄。
仄平平仄平平○,仄平仄仄○仄平。
仄仄平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平平仄○平,仄平平仄平平仄。
平仄仄仄仄○平,仄平平仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

吴元中书言近不作诗以所着豳七月诗义见示因成三篇赠之 其二 (wú yuán zhōng shū yán jìn bù zuò shī yǐ suǒ zhe bīn qī yuè shī yì jiàn shì yīn chéng sān piān zèng zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 李纲

底事年来不作诗,应缘思苦少人知。
凌云健笔含毫日,照眼花枝得句时。
陶冶性情端赖此,咏嘲风月漫多为。
驿筒若许陪酬唱,朱字青牋复寄谁。

平平平仄平平平,平平平仄平○平。
平○仄平平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄仄仄○仄仄平。
平平○平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄平仄平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,仄平平○仄仄仄。
仄仄平平仄仄平,平平平仄平○仄。
仄平平仄平平○,仄平仄仄○仄平。
仄仄平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平平仄○平,仄平平仄平平仄。
平仄仄仄仄○平,仄平平仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

次韵和丹阳裴如晦学士寄示与蔡子直陈述古唱酬五篇 其一 (cì yùn hé dān yáng péi rú huì xué shì jì shì yǔ cài zǐ zhí chén shù gǔ chàng chóu wǔ piān qí yī)

朝代:宋    作者: 苏颂

登瀛忝继唐词客,补郡仍陪汉望郎。
政事将何攀邵杜,声名空贵蹑王杨。

平平平仄平平平,平平平仄平○平。
平○仄平平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄仄仄○仄仄平。
平平○平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄平仄平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,仄平平○仄仄仄。
仄仄平平仄仄平,平平平仄平○仄。
仄平平仄平平○,仄平仄仄○仄平。
仄仄平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平平仄○平,仄平平仄平平仄。
平仄仄仄仄○平,仄平平仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

器远寄近诗季章兄弟唱和蟆颐江梅术皆其所也因题二绝寄答盖曹李同榜 其二 (qì yuǎn jì jìn shī jì zhāng xiōng dì chàng hè ma yí jiāng méi shù jiē qí suǒ yě yīn tí èr jué jì dá gài cáo lǐ tóng bǎng qí èr)

朝代:宋    作者: 韩淲

三人唱第记曾看,往事流云话亦难。
蜀道有诗犹寄我,才情何不溺儒冠。

平平平仄平平平,平平平仄平○平。
平○仄平平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄仄仄○仄仄平。
平平○平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄平仄平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,仄平平○仄仄仄。
仄仄平平仄仄平,平平平仄平○仄。
仄平平仄平平○,仄平仄仄○仄平。
仄仄平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平平仄○平,仄平平仄平平仄。
平仄仄仄仄○平,仄平平仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

吴仲庶殿院寄示与吕冲之马仲涂唱和诗六篇邀予次韵焉 次韵临淮感事 (wú zhòng shù diàn yuàn jì shì yǔ lǚ chōng zhī mǎ zhòng tú chàng hè shī liù piān yāo yǔ cì yùn yān cì yùn lín huái gǎn shì)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

楚舸高帆未可开,满帆风暴作阴雷。
圣文亹亹伤漂溺,世路纷纷自往来。
浮磬犹闻传激越,沉妖不见锁渊回。
连陂蛙黾鸣无数,安得周官为洒灰。

平平平仄平平平,平平平仄平○平。
平○仄平平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,仄仄仄○仄仄平。
平平○平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄仄平○,仄仄仄仄平平仄。
平平平仄平平平,仄平仄平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄平平仄仄平平。
○平仄仄平仄仄,仄平平○仄仄仄。
仄仄平平仄仄平,平平平仄平○仄。
仄平平仄平平○,仄平仄仄○仄平。
仄仄平仄仄仄仄,平平平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平平仄。
仄平平平仄○平,仄平平仄平平仄。
平仄仄仄仄○平,仄平平仄平平平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。