cì yùn lǐ shì jǔ zhàng gǎn chūn
次韵李士举丈感春 🔈
四时平分春大好,春虽强半未甘老。
轻车矮马恣搜寻,始信天工为春巧。
中园层层乱风花,长路青青被烟草。
讵知阳熙变阴惨,顿令乐事成忧悄。
儿曹浪语甜如蜜,欲观俘囚数军实。
貔貅万屯移蜀塞,胡人喜跃秦人泣。
孤坐唯防酒盏空,余寒颇觉莺声涩。
贪嗜五斗不自谋,几时归作山林客。
仄平平○平仄仄,平平平仄仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平平仄。
○平平平仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平○仄平○仄,仄○平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
平仄仄○仄仄○,平平○仄平平仄。
平仄仄仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
四時平分春大好,春雖强半未甘老。
輕車矮馬恣搜尋,始信天工爲春巧。
中園層層亂風花,長路青青被煙草。
詎知陽熙變陰慘,頓令樂事成憂悄。
兒曹浪語甜如蜜,欲觀俘囚數軍實。
貔貅萬屯移蜀塞,胡人喜躍秦人泣。
孤坐唯防酒盞空,餘寒頗覺鶯聲澀。
貪嗜五斗不自謀,幾時歸作山林客。
仄平平○平仄仄,平平平仄仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平平仄。
○平平平仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平○仄平○仄,仄○平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
平仄仄○仄仄○,平平○仄平平仄。
平仄仄仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
- 收藏
- 做笔记
译文:
春天的四季分得十分均匀,虽然春季雄壮强劲,但只有一半还未满足老去的愿望。
豁达地驾着轻车,骑着矮马,尽情地寻觅春天的美好,始信天地间的造化神奇,为春季增添了巧妙的色彩。
中园中,层层风花乱舞,长路上青青翠绿被烟草所遮掩。岂料阳光明媚的春天会突然转变成阴沉的凄凉,让原本欢乐的气氛转为忧伤寂静。
少年们言谈浪漫,甜如蜜糖般动人,欲一睹俘虏战士的英勇事迹。
貔貅万屯涌向蜀塞,胡人欢呼跃跃欲试,而秦人却泣不成声。
孤独地坐着,只有酒盏空空地留在身旁,余寒渐渐觉得莺鸟的歌声也显得有些沙哑。
贪嗜的欲望使人变得无所自谋,不知何时能够回归山林,成为清心寡欲的隐居之士。
总结:
诗人描绘了春天四季平分,春季雄壮强劲,但只有一半未甘愿老去的美好景象。他欣赏春天的奇妙之处,但也感叹春光转瞬即逝,从欢乐转向忧伤。诗中写到青春少年言谈甜美,想一睹俘虏数军的实力。又描述了胡人和秦人在士兵涌向蜀塞时的不同情绪。最后,诗人反思人生贪嗜之心,期望能归隐山林,追求清心寡欲的生活。整首诗表达了对春天和人生变迁的感慨和思考。
王灼的诗:
王灼的词:
相关诗词:
次韵李士举丈除夕 其一 (cì yùn lǐ shì jǔ zhàng chú xī qí yī)
藜杖初防老,桃符又换新。
惊回潼水梦,喜见义城春。
浪走何为者,流光岂贷人。
翻思大傩氏,阔步过天津。
仄平平○平仄仄,平平平仄仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平平仄。
○平平平仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平○仄平○仄,仄○平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
平仄仄○仄仄○,平平○仄平平仄。
平仄仄仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
次韵李士举丈除夕 其二 (cì yùn lǐ shì jǔ zhàng chú xī qí èr)
儿孙思故国,诗酒送穷年。
禄近禾三百,人惭员半千。
壮心非曩昔,尊足幸轻便。
投晓椒觞尽,春风共醉颠。
仄平平○平仄仄,平平平仄仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平平仄。
○平平平仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平○仄平○仄,仄○平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
平仄仄○仄仄○,平平○仄平平仄。
平仄仄仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
次韵李士举丈除夕 其三 (cì yùn lǐ shì jǔ zhàng chú xī qí sān)
暗灯延鼠辈,残漏付鸡人。
柏酒浮三酌,蔬盘荐五辛。
冻吟多累句,孤坐绝来宾。
镜里丝丝发,平明六十春。
仄平平○平仄仄,平平平仄仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平平仄。
○平平平仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平○仄平○仄,仄○平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
平仄仄○仄仄○,平平○仄平平仄。
平仄仄仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
九日陪韩三十六丈大夫集李德充家再蒙赋诗相似谨次韵攀和 (jiǔ rì péi hán sān shí liù zhàng dài fū jí lǐ dé chōng jiā zài méng fù shī xiāng sì jǐn cì yùn pān hé)
丈人邂逅共悲凄,九日芳樽敢有期。
感慨既能追壮士,懽欣复自学羣儿。
菊憎紫蘂侵黄蘂,萸愤南枝胜北枝。
萧史高楼幸登眺,但惭清唱手空垂。
仄平平○平仄仄,平平平仄仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平平仄。
○平平平仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平○仄平○仄,仄○平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
平仄仄○仄仄○,平平○仄平平仄。
平仄仄仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
象之晚坐有感次韵 (xiàng zhī wǎn zuò yǒu gǎn cì yùn)
丈夫不作宋玉悲,珍重陶潜菊一枝。
寄傲北窗缘底事,只应真趣少人知。
仄平平○平仄仄,平平平仄仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平平仄。
○平平平仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平○仄平○仄,仄○平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
平仄仄○仄仄○,平平○仄平平仄。
平仄仄仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
熹去温陵二十七年而复来显庵益老见候七里亭又以佳句见招而休斋陈丈寺丞黄丈皆属和焉因次韵奉酬并呈二丈 (xī qù wēn líng èr shí qī nián ér fù lái xiǎn ān yì lǎo jiàn hòu qī lǐ tíng yòu yǐ jiā jù jiàn zhāo ér xiū zhāi chén zhàng sì chéng huáng zhàng jiē shǔ hé yān yīn cì yùn fèng chóu bìng chéng èr zhàng)
不因辞吏役,那得解天刑。
故国重来远,寒山依旧青。
兴怀感陈迹,举目怆新亭。
尚喜湾头老,禅房许扣扃。
仄平平○平仄仄,平平平仄仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平平仄。
○平平平仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平○仄平○仄,仄○平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
平仄仄○仄仄○,平平○仄平平仄。
平仄仄仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
次韵所东因有感答之 (cì yùn suǒ dōng yīn yǒu gǎn dá zhī)
筹边须善策,是古肯非今。
名士自江左,丈人谁汉阴。
敝庐清昼永,幽磴白云深。
可在唱酬句,岂多陶写心。
仄平平○平仄仄,平平平仄仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平平仄。
○平平平仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平○仄平○仄,仄○平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
平仄仄○仄仄○,平平○仄平平仄。
平仄仄仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
次韵仲退对月感怀四首 其四 (cì yùn zhòng tuì duì yuè gǎn huái sì shǒu qí sì)
日月两弹丸,万古春复秋。
迁次有始终,合符无迟留。
举酒邀明月,浮子白玉舟。
愿毋渝此盟,坐待天运周。
仄平平○平仄仄,平平平仄仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平平仄。
○平平平仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平○仄平○仄,仄○平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
平仄仄○仄仄○,平平○仄平平仄。
平仄仄仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
次韵文潜立春三绝 其三 (cì yùn wén qián lì chūn sān jué qí sān)
举酒徴贤且合姻,盘飱野菜鬬尝新。
阳春有脚今谁是,始觉前朝贵老身。
仄平平○平仄仄,平平平仄仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平平仄。
○平平平仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平○仄平○仄,仄○平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
平仄仄○仄仄○,平平○仄平平仄。
平仄仄仄仄仄平,仄平平仄平平仄。
清贞褚道士携罗丈唱和访余求诗予非能诗者辞不获力拙次韵能不以狂斐疵我否 (qīng zhēn chǔ dào shì xié luó zhàng chàng hè fǎng yú qiú shī yǔ fēi néng shī zhě cí bù huò lì zhuō cì yùn néng bù yǐ kuáng fěi cī wǒ fǒu)
冀北奇才万马空,惊人佳句墨深浓。
春风桃李人应识,要看寒溪涧底松。
仄平平○平仄仄,平平平仄仄平仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平平仄。
○平平平仄平平,○仄平平仄平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平○仄平○仄,仄○平平仄平仄。
平平仄平平仄仄,平平仄仄平平仄。
平仄仄○仄仄○,平平○仄平平仄。
平仄仄仄仄仄平,仄平平仄平平仄。