dà suí shān
大隋山 🔈
天彭对峙辟两门,群山左右争骏奔。
金城中间作几案,大隋踞坐何其尊。
境胜地灵谁敢宅,古佛来自东家村。
结茅三间初未暇,一庵聊寄枯木根。
缁徒骈拥助薪水,王侯渐次迂华轩。
翫月峰深崇栋宇,瀑布岩冷清心魂。
至今西南推望刹,十世说法云仍孙。
病夫垂老寡所嗜,独於要妙欲细论。
当时戏出随他语,坐断报化转乾坤。
迩来衲子多异解,白玉面上加瘢痕。
山蔬煮饼姑恣饱,云气漠漠连黄昏。
空堂附火耿不寐,听彻猿鸟迎朝暾。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平○○仄仄仄,仄○仄仄平○平。
仄○仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○○平仄仄,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄仄仄○。
○平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,○仄平仄○平平。
天彭對峙闢兩門,群山左右爭駿奔。
金城中間作几案,大隋踞坐何其尊。
境勝地靈誰敢宅,古佛來自東家村。
結茅三間初未暇,一庵聊寄枯木根。
緇徒駢擁助薪水,王侯漸次迂華軒。
翫月峰深崇棟宇,瀑布巖冷清心魂。
至今西南推望剎,十世說法雲仍孫。
病夫垂老寡所嗜,獨於要妙欲細論。
當時戲出隨他語,坐斷報化轉乾坤。
邇來衲子多異解,白玉面上加瘢痕。
山蔬煮餅姑恣飽,雲氣漠漠連黄昏。
空堂附火耿不寐,聽徹猿鳥迎朝暾。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平○○仄仄仄,仄○仄仄平○平。
仄○仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○○平仄仄,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄仄仄○。
○平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,○仄平仄○平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
天彭对峙,辟出两门,群山左右争相奔驰。
金城中间摆着几案,大隋帝王居高临坐,何其尊贵。
境地胜美,灵气高涵,谁敢在此宅居,古佛都是从东家村而来。
建了三间茅屋初时还未有闲暇,只能勉强栖身一庵,寄托在这枯木根上。
那些修道之士齐聚在这里,互相助势,靠着勉强的薪水为生,而王侯们却逐渐步入奢华的轩敞之地。
登高远望,山峰深处耸崇宏伟的栋梁之宇,瀑布从岩石上冷冷清清地流淌着,心灵得到洗涤。
至今西南地区传颂着古刹的佛法,十世纪念传承不衰,如今仍有弟子承袭着佛法,绵延不绝。
病弱的人垂老孤独,所依赖的唯有修行,欲详细论述其中的妙义。
当时诸多谈笑,随着他的言语而戏耍,可谓坐在一旁就能领悟到生死转变的道理。
近来有许多修行者对此有不同的解释,白玉的脸上也多了一些瘢痕。
山蔬煮饼供姑恣意享用,云气缭绕不散,一直延续至黄昏时分。
在空寂的大堂旁点着火,心神不宁地辗转不寐,倾听着远处猿猴和鸟鸣,迎接着朝阳初升。
总结:
诗中描绘了一处名为“天彭”的地方,群山环绕,景色秀美。金城之中,大隋皇帝坐镇,地灵人杰。有一位病弱寡老的人,住在三间茅屋里,虽然条件艰苦,但精心修行,得到诸多修行者的敬重。诗人以诗意描绘了此地的自然美景和修行者的生活情景,表达了对佛法传承的推崇和敬意。
王灼的诗:
王灼的词:
相关诗词:
隋堤布市 (suí dī bù shì)
隋皇宫阙已荒丘,剩水残山发旅愁。
丝竹管弦成往事,空余梭布市扬州。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平○○仄仄仄,仄○仄仄平○平。
仄○仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○○平仄仄,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄仄仄○。
○平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,○仄平仄○平平。
隋苑 (suí yuàn)
红霞一抹广陵春,定子当筵睡脸新。
却笑吃亏隋炀帝,破家亡国为谁人。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平○○仄仄仄,仄○仄仄平○平。
仄○仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○○平仄仄,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄仄仄○。
○平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,○仄平仄○平平。
隋堤草 (suí dī cǎo)
绵绵隋堤草,草色翠如茵。
梧桐间桃李,穠艳骄阳春。
杨柳垂金堤,拂舞无纤尘。
行人不敢折,守吏严呵嗔。
大业一崩陨,九庙犹荆榛。
隋堤草与木,采斫杂樵薪。
秋风号枯枝,野火烧陈根。
园林宫馆尚禾黍,草木於尔何足论。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平○○仄仄仄,仄○仄仄平○平。
仄○仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○○平仄仄,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄仄仄○。
○平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,○仄平仄○平平。
隋门 隋文帝 (suí mén suí wén dì)
孤儿寡妇忍同欺,辅政刚教篡夺为。
矫诏必能疎昉译,直臣诚合重颜仪。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平○○仄仄仄,仄○仄仄平○平。
仄○仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○○平仄仄,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄仄仄○。
○平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,○仄平仄○平平。
隋门 独孤后 (suí mén dú gū hòu)
腹生奚强有亲疎,怜者为贤弃者愚。
储贰不遭谗构死,隋亡宁便在江都。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平○○仄仄仄,仄○仄仄平○平。
仄○仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○○平仄仄,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄仄仄○。
○平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,○仄平仄○平平。
隋堤柳 (suí dī liǔ)
夹路依依千里遥,路人回首认隋朝。
春风未借宣华意,犹费工夫长绿条。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平○○仄仄仄,仄○仄仄平○平。
仄○仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○○平仄仄,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄仄仄○。
○平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,○仄平仄○平平。
句 其四一 (jù qí sì yī)
大裘依古制,玉辂自隋传。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平○○仄仄仄,仄○仄仄平○平。
仄○仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○○平仄仄,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄仄仄○。
○平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,○仄平仄○平平。
隋堤用罗昭谏韵 (suí dī yòng luó zhāo jiàn yùn)
万树青青入望遥,行人犹自说隋朝。
啼鶑不管繁华歇,还带春风上柳条。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平○○仄仄仄,仄○仄仄平○平。
仄○仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○○平仄仄,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄仄仄○。
○平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,○仄平仄○平平。
历代诗 隋 (lì dài shī suí)
杨坚隋高皇,炀帝遂淫荒。
恭帝不足道,四海正扰攘。
三主四十年,天下禅于唐。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平○○仄仄仄,仄○仄仄平○平。
仄○仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○○平仄仄,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄仄仄○。
○平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,○仄平仄○平平。
大隋盖龟 (dà suí gài guī)
千古清声老大随,机锋壁立杳难窥。
未能直下超凡圣,只道将鞋盖却龟。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄平。
平平○○仄仄仄,仄○仄仄平○平。
仄○仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○○平仄仄,仄平平仄平仄平。
平平平仄仄平仄,○平仄仄平平平。
仄仄平○平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄仄仄,仄平仄仄仄仄○。
○平仄仄平平仄,仄仄仄仄仄平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄仄仄平平平。
○平仄仄仄仄仄,○仄平仄○平平。