chūn rì cháng
春日长 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 萧立之 (xiāo lì zhī)

春日长,长安贵游踏春阳。
游龙八尺黄金装,狎客沈宋交金张。
真珠结屋贝作堂,锦裀七十二鸳鸯。
吴姬赵女罗丝篁,熊蟠豹胎桂为浆。
主客一饮累百觞,帏风幕日绮绣香。
白昼铜盘飞蜡光,行乐未足光阴忙。
恨无长绳系扶桑,何曾得知春日长。
山中腐儒鬓欲霜,蜗牛庐中狮子床。
二十七种饭瘦郎,过午一枕无何乡。
起来煎茶竹风凉,半丝不挂万虑忘。
从渠门外尘如马,落絮游丝相枕藉。
斜阳窗户一编书,日长只在茅檐下。

平仄○,○平仄平仄平平。
平平仄仄平平平,仄仄○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,平平仄平仄平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
仄平○平仄平平,平平仄平平仄○。
平○仄平仄仄平,平平平○平仄平。
仄仄仄仄仄仄平,○仄仄仄平平平。
仄平○○仄平平,仄平仄仄仄○仄。
○平平仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平平仄仄平平,仄○仄仄平平仄。

chūn rì cháng , cháng ān guì yóu tà chūn yáng 。
yóu lóng bā chǐ huáng jīn zhuāng , xiá kè shěn sòng jiāo jīn zhāng 。
zhēn zhū jié wū bèi zuò táng , jǐn yīn qī shí èr yuān yāng 。
wú jī zhào nǚ luó sī huáng , xióng pán bào tāi guì wèi jiāng 。
zhǔ kè yī yǐn lèi bǎi shāng , wéi fēng mù rì qǐ xiù xiāng 。
bái zhòu tóng pán fēi là guāng , xíng lè wèi zú guāng yīn máng 。
hèn wú cháng shéng xì fú sāng , hé zēng dé zhī chūn rì cháng 。
shān zhōng fǔ rú bìn yù shuāng , wō niú lú zhōng shī zǐ chuáng 。
èr shí qī zhǒng fàn shòu láng , guò wǔ yī zhěn wú hé xiāng 。
qǐ lái jiān chá zhú fēng liáng , bàn sī bù guà wàn lǜ wàng 。
cóng qú mén wài chén rú mǎ , luò xù yóu sī xiāng zhěn jiè 。
xié yáng chuāng hù yī biān shū , rì cháng zhī zài máo yán xià 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

春日良辰,长安城中贵族纷纷踏着春光游玩。
游龙披金甲八尺长,狎客沈宋相交欢,举杯金张辉煌场。
真珠嵌于屋中墙,贝壳构建华堂宏,锦裳美妇七十二,鸳鸯成对织锦妆。
吴姬、赵女罗罗扬,纤纤素手织罗裳,熊蟠豹胎芳桂香,煮成美酒浓如浆。
主客齐饮百杯尝,帏幕飘飘彩绣香。
白昼铜盘蜡烛光,欢乐无限光阴忙。
悔恨无法系扶桑,何曾得知春光长。
山中腐儒鬓欲霜,蜗牛庐中狮子床。
二十七种饭瘦如郎,过午饱食无何乡。
起来煎茶凉风爽,万念消散不再忙。
从渠门外尘如马,落絮游丝相偎倚。
斜阳映照窗前书,日影茅檐下渐长。

全诗主要描绘了长安城春日的繁华景象和贵族们的奢华生活,以及作者对光阴流逝的感叹和悔恨之情。古典气息浓郁,用字典雅,展现了古人对春光的热切期盼和对时光流逝的悲怀之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者萧立之介绍:🔈

萧立之(一二○三~?)(生年据本集卷下《壬午元日试笔……》“年似渭滨人样子”、“记前壬午甫能冠”推定),原名立等,字斯立,号冰崖,宁都(今属江西)人。理宗淳佑十年(一二五○)进士。历知南城县,南昌推官,通判辰州。宋亡归隠。有《冰崖诗集》二十六卷,已佚。明弘治十八年九世孙敏辑刊《冰崖公诗拾遗》三卷。事见本集末附萧敏《识後》,明嘉靖《赣州府志》卷九有传。 萧立之诗,以《四部丛刊》影印明弘治十八年刻本爲底本。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

萧立之的诗:

相关诗词:

长门怨 (zhǎng mén yuàn)

朝代:唐    作者: 皎然

春风日日闭长门,摇荡春心似梦魂。
谁遣花开只笑妾,不如桃李正无言。

平仄○,○平仄平仄平平。
平平仄仄平平平,仄仄○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,平平仄平仄平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
仄平○平仄平平,平平仄平平仄○。
平○仄平仄仄平,平平平○平仄平。
仄仄仄仄仄仄平,○仄仄仄平平平。
仄平○○仄平平,仄平仄仄仄○仄。
○平平仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平平仄仄平平,仄○仄仄平平仄。

相和歌辞 长门怨 (xiāng hé gē cí zhǎng mén yuàn)

朝代:唐    作者: 僧皎然

春风日日闭长门,摇荡春心自梦魂。
若遣花开只笑妾,不如桃李正无言。

平仄○,○平仄平仄平平。
平平仄仄平平平,仄仄○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,平平仄平仄平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
仄平○平仄平平,平平仄平平仄○。
平○仄平仄仄平,平平平○平仄平。
仄仄仄仄仄仄平,○仄仄仄平平平。
仄平○○仄平平,仄平仄仄仄○仄。
○平平仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平平仄仄平平,仄○仄仄平平仄。

王母祝语 长春花诗 (wáng mǔ zhù yǔ cháng chūn huā shī)

朝代:宋    作者: 王义山

东风不与世情同,多付春光向此中。
叶里尽藏云外绿,枝头賸带日边红。
百花能占春多少,何似春顔长自好。
清和时候卷红绡,端的长春春不老。

平仄○,○平仄平仄平平。
平平仄仄平平平,仄仄○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,平平仄平仄平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
仄平○平仄平平,平平仄平平仄○。
平○仄平仄仄平,平平平○平仄平。
仄仄仄仄仄仄平,○仄仄仄平平平。
仄平○○仄平平,仄平仄仄仄○仄。
○平平仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平平仄仄平平,仄○仄仄平平仄。

春帖子词 皇帝阁十二首 其七 (chūn tiě zi cí huáng dì gé shí èr shǒu qí qī)

朝代:宋    作者: 宋祁

春风长乐地,春仗大明天。
春酒皆千日,春枝即万年。

平仄○,○平仄平仄平平。
平平仄仄平平平,仄仄○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,平平仄平仄平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
仄平○平仄平平,平平仄平平仄○。
平○仄平仄仄平,平平平○平仄平。
仄仄仄仄仄仄平,○仄仄仄平平平。
仄平○○仄平平,仄平仄仄仄○仄。
○平平仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平平仄仄平平,仄○仄仄平平仄。

立夏前五日出郊送春 (lì xià qián wǔ rì chū jiāo sòng chūn)

朝代:宋    作者: 王迈

前回马首络青春,春我相逢皆故人。
今朝出门忽失笑,春如五日之京兆。
鶑痴蝶騃不知愁,惟有杜鹃啼到晓。
春到园林邮传哉,藤阴次第庇莓苔。
愿春长在人长健,何惜与春归去来。

平仄○,○平仄平仄平平。
平平仄仄平平平,仄仄○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,平平仄平仄平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
仄平○平仄平平,平平仄平平仄○。
平○仄平仄仄平,平平平○平仄平。
仄仄仄仄仄仄平,○仄仄仄平平平。
仄平○○仄平平,仄平仄仄仄○仄。
○平平仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平平仄仄平平,仄○仄仄平平仄。

人日代客子是日立春 (rén rì dài kè zǐ shì rì lì chūn)

朝代:唐    作者: 张继

人日兼春日,长怀复短怀。
遥知双彩胜,并在一金钗。

平仄○,○平仄平仄平平。
平平仄仄平平平,仄仄○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,平平仄平仄平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
仄平○平仄平平,平平仄平平仄○。
平○仄平仄仄平,平平平○平仄平。
仄仄仄仄仄仄平,○仄仄仄平平平。
仄平○○仄平平,仄平仄仄仄○仄。
○平平仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平平仄仄平平,仄○仄仄平平仄。

第三岁日咏春风凭杨员外寄长安柳 (dì sān suì rì yǒng chūn fēng píng yáng yuán wài jì cháng ān liǔ)

朝代:唐    作者: 元稹

三日春风已有情,拂人头面稍怜轻。
殷勤为报长安柳,莫惜枝条动软声。

平仄○,○平仄平仄平平。
平平仄仄平平平,仄仄○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,平平仄平仄平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
仄平○平仄平平,平平仄平平仄○。
平○仄平仄仄平,平平平○平仄平。
仄仄仄仄仄仄平,○仄仄仄平平平。
仄平○○仄平平,仄平仄仄仄○仄。
○平平仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平平仄仄平平,仄○仄仄平平仄。

抒情 咏物

和人春暮 其一 (hé rén chūn mù qí yī)

朝代:宋    作者: 寇准

流年赋分长多感,尽日长思立短亭。
犹谢海棠花始发,似留春色向凋零。

平仄○,○平仄平仄平平。
平平仄仄平平平,仄仄○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,平平仄平仄平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
仄平○平仄平平,平平仄平平仄○。
平○仄平仄仄平,平平平○平仄平。
仄仄仄仄仄仄平,○仄仄仄平平平。
仄平○○仄平平,仄平仄仄仄○仄。
○平平仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平平仄仄平平,仄○仄仄平平仄。

长安早春 (cháng ān zǎo chūn)

朝代:唐    作者: 孟郊

旭日朱楼光,东风不惊尘。
公子醉未起,美人争探春。
探春不为桑,探春不为麦。
日日出西园,秖望花柳色。
乃知田家春,不入五侯宅。

平仄○,○平仄平仄平平。
平平仄仄平平平,仄仄○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,平平仄平仄平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
仄平○平仄平平,平平仄平平仄○。
平○仄平仄仄平,平平平○平仄平。
仄仄仄仄仄仄平,○仄仄仄平平平。
仄平○○仄平平,仄平仄仄仄○仄。
○平平仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平平仄仄平平,仄○仄仄平平仄。

陈次全长春轩 (chén cì quán cháng chūn xuān)

朝代:宋    作者: 韦骧

闻道新轩外,长春日日花。
幽人自薖轴,佳卉对葩华。
波浪千重险,烟云一望赊。
徒思故园旧,短句寄君家。

平仄○,○平仄平仄平平。
平平仄仄平平平,仄仄○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平平,平平仄平仄平平。
仄仄仄仄仄仄平,平平仄仄仄仄平。
仄仄平平平仄平,○仄仄仄平平平。
仄平○平仄平平,平平仄平平仄○。
平○仄平仄仄平,平平平○平仄平。
仄仄仄仄仄仄平,○仄仄仄平平平。
仄平○○仄平平,仄平仄仄仄○仄。
○平平仄平○仄,仄仄平平○仄仄。
平平平仄仄平平,仄○仄仄平平仄。