fǔ jiào hé zhāng xiá zhì zài yòng yùn wèi xiè
府教和章狎至再用韵为谢 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 萧立之 (xiāo lì zhī)

平生故人谁绨袍,元龙湖海风裁高。
吟诗仓卒供十手,清水新淬龙文刀。
壮如沙场驰百马,奇如甘蝇飞如射。
寒笺字字明华星,掩耳不及春霆惊。
一天风月四方钱,冷淡未必输华鲜。
人生端有不朽事,虚名岂足惊乌鸢。
小年担书走京国,腕中一笔万斛力。
近来言语不惊人,出户谁复思安仁。
何当解鞯饲我馿,娇儿喜归争挽须。
来时雪花大如席,缫车卷玉鸣桑枯。
一年春风又如客,山中无人吟不得。
烦君远致北海秋,雁鹜行中洗朱墨。

平平仄平平平平,平平平仄平○平。
○平平仄仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平平仄仄,平○平平平○仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄仄○平○。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○平仄平仄,仄○仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平仄○平平。
平○仄平仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄平仄○仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄○仄,平○平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○○仄平仄。

píng shēng gù rén shuí tí páo , yuán lóng hú hǎi fēng cái gāo 。
yín shī cāng cù gòng shí shǒu , qīng shuǐ xīn cuì lóng wén dāo 。
zhuàng rú shā chǎng chí bǎi mǎ , qí rú gān yíng fēi rú shè 。
hán jiān zì zì míng huá xīng , yǎn ěr bù jí chūn tíng jīng 。
yī tiān fēng yuè sì fāng qián , lěng dàn wèi bì shū huá xiān 。
rén shēng duān yǒu bù xiǔ shì , xū míng qǐ zú jīng wū yuān 。
xiǎo nián dān shū zǒu jīng guó , wàn zhōng yī bǐ wàn hú lì 。
jìn lái yán yǔ bù jīng rèn , chū hù shuí fù sī ān rén 。
hé dāng jiě jiān sì wǒ lú , jiāo ér xǐ guī zhēng wǎn xū 。
lái shí xuě huā dà rú xí , sāo chē juàn yù míng sāng kū 。
yī nián chūn fēng yòu rú kè , shān zhōng wú rén yín bù dé 。
fán jūn yuǎn zhì běi hǎi qiū , yàn wù xíng zhōng xǐ zhū mò 。

动物

府教和章狎至再用韻爲謝

—— 蕭立之

平生故人誰綈袍,元龍湖海風裁高。
吟詩倉卒供十手,清水新淬龍文刀。
壯如沙場馳百馬,奇如甘蠅飛如射。
寒箋字字明華星,掩耳不及春霆驚。
一天風月四方錢,冷淡未必輸華鮮。
人生端有不朽事,虛名豈足驚烏鳶。
小年擔書走京國,腕中一筆萬斛力。
近來言語不驚人,出戶誰復思安仁。
何當解韉飼我馿,嬌兒喜歸爭挽鬚。
來時雪花大如席,繅車卷玉鳴桑枯。
一年春風又如客,山中無人吟不得。
煩君遠致北海秋,雁鶩行中洗朱墨。

平平仄平平平平,平平平仄平○平。
○平平仄仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平平仄仄,平○平平平○仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄仄○平○。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○平仄平仄,仄○仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平仄○平平。
平○仄平仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄平仄○仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄○仄,平○平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○○仄平仄。

píng shēng gù rén shuí tí páo , yuán lóng hú hǎi fēng cái gāo 。
yín shī cāng cù gòng shí shǒu , qīng shuǐ xīn cuì lóng wén dāo 。
zhuàng rú shā chǎng chí bǎi mǎ , qí rú gān yíng fēi rú shè 。
hán jiān zì zì míng huá xīng , yǎn ěr bù jí chūn tíng jīng 。
yī tiān fēng yuè sì fāng qián , lěng dàn wèi bì shū huá xiān 。
rén shēng duān yǒu bù xiǔ shì , xū míng qǐ zú jīng wū yuān 。
xiǎo nián dān shū zǒu jīng guó , wàn zhōng yī bǐ wàn hú lì 。
jìn lái yán yǔ bù jīng rèn , chū hù shuí fù sī ān rén 。
hé dāng jiě jiān sì wǒ lú , jiāo ér xǐ guī zhēng wǎn xū 。
lái shí xuě huā dà rú xí , sāo chē juàn yù míng sāng kū 。
yī nián chūn fēng yòu rú kè , shān zhōng wú rén yín bù dé 。
fán jūn yuǎn zhì běi hǎi qiū , yàn wù xíng zhōng xǐ zhū mò 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

平生的故人何人穿着丝织袍,元龙湖海之风裁剪得高峻。
吟咏诗篇时匆匆赋诗以供十只手,清水中新淬炼的龙纹刀。
英勇如战场上奔驰的百匹马,异彩如善于飞翔的甘蝇之射。
寒冷的纸笺上每一个字都明亮如华星,闭耳难以抵挡春天的雷霆惊醒。
一生中的风光景象和四方的财富,冷静淡定未必输给华丽繁华。
人生的事业中必然有些不朽之事,虚假的名声又怎能惊动乌鸢之类。
少年时代扛着书卷奔向京国,手中一笔拥有万斛的力量。
近来言谈已不再惊人,外出的人又有谁关心仁义。
何时能解下鞯带来饲养我的骏马,娇儿欢喜归来争相拉着缰绳。
来时雪花大如蒲席,织布机上卷动的是玉纱,清脆的声音如桑叶枯萎。
一年四季春风又如客人般短暂,山中无人能吟咏出长歌。
恳求您,愿尊贵的您远赴北海感受秋天,雁鹜飞行间洗涤朱砂墨迹。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者萧立之介绍:🔈

萧立之(一二○三~?)(生年据本集卷下《壬午元日试笔……》“年似渭滨人样子”、“记前壬午甫能冠”推定),原名立等,字斯立,号冰崖,宁都(今属江西)人。理宗淳佑十年(一二五○)进士。历知南城县,南昌推官,通判辰州。宋亡归隠。有《冰崖诗集》二十六卷,已佚。明弘治十八年九世孙敏辑刊《冰崖公诗拾遗》三卷。事见本集末附萧敏《识後》,明嘉靖《赣州府志》卷九有传。 萧立之诗,以《四部丛刊》影印明弘治十八年刻本爲底本。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

萧立之的诗:

相关诗词:

汲再和史君前诗末章闻已再乞宫祠汲居在远郊不获同州人致挽留之词复用前韵 (jí zài hé shǐ jūn qián shī mò zhāng wén yǐ zài qǐ gōng cí jí jū zài yuǎn jiāo bù huò tóng zhōu rén zhì wǎn liú zhī cí fù yòng qián yùn)

朝代:宋    作者: 谢汲

追锋未下玺书催,鼎味调和欠尔梅。
太守印章常懒佩,神仙官府要同陪。
赤城霞起楼居见,紫逻云深吏引来。
岂羡蓬莱新日月,莫教寓士奉离杯。

平平仄平平平平,平平平仄平○平。
○平平仄仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平平仄仄,平○平平平○仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄仄○平○。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○平仄平仄,仄○仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平仄○平平。
平○仄平仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄平仄○仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄○仄,平○平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○○仄平仄。

小园梅未尽放叔用府教以诗索和勉用韵以谢 (xiǎo yuán méi wèi jìn fàng shū yòng fǔ jiào yǐ shī suǒ hé miǎn yòng yùn yǐ xiè)

朝代:宋    作者: 魏近思

造化机缄莫恨迟,须知开谢各因时。
物华未分随春意,梅蘂先饶露玉肌。
雪里精神千万态,水边潇洒两三枝。
何当携酒浇花去,且遣诗筒为报知。

平平仄平平平平,平平平仄平○平。
○平平仄仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平平仄仄,平○平平平○仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄仄○平○。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○平仄平仄,仄○仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平仄○平平。
平○仄平仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄平仄○仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄○仄,平○平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○○仄平仄。

李提刑李参政再和招鹤诗再用韵以谢 其一 (lǐ tí xíng lǐ cān zhèng zài hé zhāo hè shī zài yòng yùn yǐ xiè qí yī)

朝代:宋    作者: 魏了翁

静看瀺灂几游鳞,争似玄裳缟袂生。
几度有书招不至,应慙侧翅傍他人。

平平仄平平平平,平平平仄平○平。
○平平仄仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平平仄仄,平○平平平○仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄仄○平○。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○平仄平仄,仄○仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平仄○平平。
平○仄平仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄平仄○仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄○仄,平○平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○○仄平仄。

用韵烦蒋延陵寄前诗至章泉 (yòng yùn fán jiǎng yán líng jì qián shī zhì zhāng quán)

朝代:宋    作者: 刘宰

之子交游柳与刘,朅来声闻水东流。
悬知此去居三馆,可但当年记九丘。
沧海狎鸥犹好在,红尘没马肯回不。
短篇为寄章泉老,莫听浮沉付石头。

平平仄平平平平,平平平仄平○平。
○平平仄仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平平仄仄,平○平平平○仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄仄○平○。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○平仄平仄,仄○仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平仄○平平。
平○仄平仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄平仄○仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄○仄,平○平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○○仄平仄。

季允用韵各赋两章予亦再赋四首 其四 (jì yǔn yòng yùn gè fù liǎng zhāng yǔ yì zài fù sì shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 李壁

春至题诗满竹间,晚风窗影漾潺潺。
水花未放红千叶,岸柳先教绿四环。
陶令当年惟北牖,谢公早日便东山。
古来豪杰非无意,尽把功名付等闲。

平平仄平平平平,平平平仄平○平。
○平平仄仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平平仄仄,平○平平平○仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄仄○平○。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○平仄平仄,仄○仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平仄○平平。
平○仄平仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄平仄○仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄○仄,平○平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○○仄平仄。

後村再和堂字二首且云欲谢遣孤月一意祈天用韵为谢 其一 (hòu cūn zài hé táng zì èr shǒu qiě yún yù xiè qiǎn gū yuè yī yì qí tiān yòng yùn wèi xiè qí yī)

朝代:宋    作者: 林希逸

问药虽忙吟更忙,新诗必富似龟堂。
未能载雪寻安道,恨不乘风学老商。
伊昔虱心看愈大,因何牛背射无光。
疑公只欠长明颂,不用云璈共绿章。

平平仄平平平平,平平平仄平○平。
○平平仄仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平平仄仄,平○平平平○仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄仄○平○。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○平仄平仄,仄○仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平仄○平平。
平○仄平仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄平仄○仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄○仄,平○平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○○仄平仄。

陈同年再次韵为谢而王才叔判院和篇继至复用韵并谢 (chén tóng nián zài cì yùn wèi xiè ér wáng cái shū pàn yuàn hé piān jì zhì fù yòng yùn bìng xiè)

朝代:宋    作者: 许及之

铛坐斋宫喜敬陪,高轩二妙屹崔嵬。
旧诗古庙香炉去,新句风樯阵马来。
但有黄花堪落帽,不应白发怕登台。
留连月色须明发,未受秋更密点催。

平平仄平平平平,平平平仄平○平。
○平平仄仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平平仄仄,平○平平平○仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄仄○平○。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○平仄平仄,仄○仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平仄○平平。
平○仄平仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄平仄○仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄○仄,平○平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○○仄平仄。

李提刑李参政再和招鹤诗再用韵以谢 其三 (lǐ tí xíng lǐ cān zhèng zài hé zhāo hè shī zài yòng yùn yǐ xiè qí sān)

朝代:宋    作者: 魏了翁

须眉皓白何为者,未出山时举世忙。
若使当时容易致,等闲鶖鹤混鱼梁。

平平仄平平平平,平平平仄平○平。
○平平仄仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平平仄仄,平○平平平○仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄仄○平○。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○平仄平仄,仄○仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平仄○平平。
平○仄平仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄平仄○仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄○仄,平○平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○○仄平仄。

内机知府郎官再和示教清拔遒美手不能置用韵以答嘉贶愧不足以当琼瑶之报也 其五 (nèi jī zhī fǔ láng guān zài hé shì jiào qīng bá qiú měi shǒu bù néng zhì yòng yùn yǐ dá jiā kuàng kuì bù zú yǐ dāng qióng yáo zhī bào yě qí wǔ)

朝代:宋    作者: 程公许

世味轻於玉斗撞,向来骄气为君降。
蹔离约会春风早,催逐飞帆下楚江。

平平仄平平平平,平平平仄平○平。
○平平仄仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平平仄仄,平○平平平○仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄仄○平○。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○平仄平仄,仄○仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平仄○平平。
平○仄平仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄平仄○仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄○仄,平○平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○○仄平仄。

子益教授再用韵赋弈有审机从谏之诲某复和呈 其二 (zǐ yì jiào shòu zài yòng yùn fù yì yǒu shěn jī cóng jiàn zhī huì mǒu fù hé chéng qí èr)

朝代:宋    作者: 魏了翁

古人用衆水如持,不为常安不虑危。
违谏伏波终自困,扞羌充国本无奇。

平平仄平平平平,平平平仄平○平。
○平平仄仄仄仄,平仄平仄平平平。
仄○平平平仄仄,平○平平平○仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄仄仄仄○平○。
平平平仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
仄平○平仄平仄,仄○仄仄仄仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平仄○平平。
平○仄平仄仄平,○平仄平平仄平。
平平仄平仄○仄,○平仄仄平平平。
仄平平平仄○仄,平○平平○仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○○仄平仄。