zǒu bǐ cì yùn hú zhōng fāng shǎng dān guì zhī shén
走笔次韵胡中方赏丹桂之什 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 史浩 (shǐ hào)

粟蕊抟金叶凝碧,独在秋林逞顔色。
岂知东溟史氏居,别有奇标人不识。
嫦娥侍女盈万千,一一姿貌皆无前。
为厌此花忒淡薄,渥丹乞与春争妍。
媒滋燕脂霜染蒨,殖根只向广寒殿。
几尘俗韵不可干,清凉唯许金风扇。
何年移到蓬莱乡,钜万索直谁敢偿。
盘纡栏槛久不曜,一日名飞羣国香。
豪贵争看期缩地,载酒迟来烦鼓吹。
园丁闻之竞采撷,夜深不使花神睡。
接枝换骨离四明,飘飘爽气排妖氛。
遂令禁篽成真赏,余馨賸馥常氤氲。
芙蓉寒菊不足数,包羞正似无盐女。
从渠摇落动秋声,独步唯兹徧寰宇。
我尝对此倾葵金,却思四海状元心。
殷勤劝花宜且住,寒士人人折得去。

仄仄平平仄○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平○仄仄平,仄仄平○平仄仄。
?平仄仄平仄平,仄仄平仄平平平。
平仄仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平○平平仄仄,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄平平○。
平平平仄平平平,仄仄仄仄平仄○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄平○○仄仄,仄仄○平平仄○。
平平○平仄仄仄,仄○仄仄平平仄。
仄平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
仄仄○?平平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平平○仄平仄仄。
○平平仄仄平平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄○仄仄仄平平。
○平仄平平○仄,平仄平平○仄仄。

sù ruǐ tuán jīn yè níng bì , dú zài qiū lín chěng yán sè 。
qǐ zhī dōng míng shǐ shì jū , bié yǒu qí biāo rén bù shí 。
cháng é shì nǚ yíng wàn qiān , yī yī zī mào jiē wú qián 。
wèi yàn cǐ huā tè dàn báo , wò dān qǐ yǔ chūn zhēng yán 。
méi zī yàn zhī shuāng rǎn qiàn , zhí gēn zhī xiàng guǎng hán diàn 。
jǐ chén sú yùn bù kě gān , qīng liáng wéi xǔ jīn fēng shàn 。
hé nián yí dào péng lái xiāng , jù wàn suǒ zhí shuí gǎn cháng 。
pán yū lán kǎn jiǔ bù yào , yī rì míng fēi qún guó xiāng 。
háo guì zhēng kàn qī suō dì , zǎi jiǔ chí lái fán gǔ chuī 。
yuán dīng wén zhī jìng cǎi xié , yè shēn bù shǐ huā shén shuì 。
jiē zhī huàn gǔ lí sì míng , piāo piāo shuǎng qì pái yāo fēn 。
suì lìng jìn yù chéng zhēn shǎng , yú xīn shèng fù cháng yīn yūn 。
fú róng hán jú bù zú shù , bāo xiū zhèng sì wú yán nǚ 。
cóng qú yáo luò dòng qiū shēng , dú bù wéi zī biàn huán yǔ 。
wǒ cháng duì cǐ qīng kuí jīn , què sī sì hǎi zhuàng yuán xīn 。
yīn qín quàn huā yí qiě zhù , hán shì rén rén zhé dé qù 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

粟粒般的花蕊捧着金黄的叶子,凝结着翠绿的色彩,在秋林中独自炫耀着自己的美丽。怎知道东海之中有位史氏居住,他标榜异样的美景,普通人却不知晓。
嫦娥身边的侍女多得数以万计,每一个姿貌都无与伦比。这些美丽的女子个个都前所未有。但我却厌倦了这些花朵的淡薄,希望能够有如春天一样娇艳的鲜花。我乞求这些花朵给我赋予鲜艳的颜色,与春天争妍。
那些做媒婆的用燕脂和霜染上唇,只为了在广寒宫的栏槛上栽培花木。可是这些花木中,有几朵能够逃脱尘世俗韵味的束缚,只有清凉的金风扇扇动起来。
不知道何时才能移居到蓬莱乡,去索要那巨大的钜万财富,有谁敢直接还还给我呢?
如今园中的红树栏槛久已不再夺人眼目,直到有一天,我的名字飘香于群国之间。
有人争相期盼着缩地成真,豪贵的人们纷纷前来,载酒迟来,烦扰着鼓吹的乐声。
园丁们一听闻此事,竞相采摘这些花朵,深夜里不让花神入眠。
花木接过他们的枝条,离开了原本的四明园,飘飘然带着爽气驱逐着邪气。
于是禁篽的景致成为了真正的赏心乐事,花香氤氲弥漫不散。
芙蓉和寒菊的美丽难以尽数,而包羞的花朵则像无盐的女子一样,端庄害羞。从渠边一阵风吹落花瓣,发出了动人的秋声,独步而行,遍游天地间。
我曾经对这些花儿倾泻过黄金,但思绪却飘向了四海的状元心。殷勤地劝慰着这些花朵,让它们适可而止,但却没有一个寒士能够折得走。
这首诗通过描写花卉的美丽,抒发了作者对现实中功利、虚荣的反感,并表达了对高风亮节、高尚品质的向往。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者史浩介绍:🔈

史浩(一一○六~一一九四),字直翁,自号真隠居士,鄞县(今浙江宁波)人。高宗绍兴十五年(一一四五)进士,爲余姚尉。历温州教授,召爲太学正,迁国子博士。三十年,权建王府教授。建王爲太子,兼太子右庶子。孝宗即位,爲中书舍人,迁翰林学士、知制诰,寻除参知政事。隆兴元年(一一六三),拜尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使。乾道四年(一一六八),知绍兴府。八年,判福州。淳熙四年(一一七七),召爲侍读学士。五年,拜右丞相。十年,致仕。封魏国公。光宗绍熙五年卒,年八十九,封会稽郡王,谥文惠。有《鄮峰真隠漫录》五十卷。《宝庆四明志》卷九、《宋史》卷三九六有传。 史浩诗,以影印文渊阁《四库全书·鄮峰真隠漫录》爲... 查看更多>>

史浩的诗:

史浩的词:

相关诗词:

次韵李同年诚之见贻之什 其二 (cì yùn lǐ tóng nián chéng zhī jiàn yí zhī shén qí èr)

朝代:宋    作者: 喻良能

笔端洒落谪仙人,况复曾同桂苑春。
一笑相逢端莫逆,门前洲渚正横陈。

仄仄平平仄○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平○仄仄平,仄仄平○平仄仄。
?平仄仄平仄平,仄仄平仄平平平。
平仄仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平○平平仄仄,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄平平○。
平平平仄平平平,仄仄仄仄平仄○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄平○○仄仄,仄仄○平平仄○。
平平○平仄仄仄,仄○仄仄平平仄。
仄平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
仄仄○?平平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平平○仄平仄仄。
○平平仄仄平平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄○仄仄仄平平。
○平仄平平○仄,平仄平平○仄仄。

次韵致政吴丈和林县丞丹桂非时之什 (cì yùn zhì zhèng wú zhàng hé lín xiàn chéng dān guì fēi shí zhī shén)

朝代:宋    作者: 林亦之

青山湖上宅,丹桂月边枝。
菊蕊元同日,桐花却并时。
笼鹅翁不俗,蜡凤子多奇。
须信三秋好,先从数月期。
蓝田一厅壁,黄卷五男兕。
问礼当年事,芹宫未颂僖。

仄仄平平仄○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平○仄仄平,仄仄平○平仄仄。
?平仄仄平仄平,仄仄平仄平平平。
平仄仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平○平平仄仄,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄平平○。
平平平仄平平平,仄仄仄仄平仄○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄平○○仄仄,仄仄○平平仄○。
平平○平仄仄仄,仄○仄仄平平仄。
仄平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
仄仄○?平平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平平○仄平仄仄。
○平平仄仄平平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄○仄仄仄平平。
○平仄平平○仄,平仄平平○仄仄。

八月十八日与客小集赏岩桂而红梅海棠金林檎盛开明日江西美赋四绝句走笔次首篇韵 (bā yuè shí bā rì yǔ kè xiǎo jí shǎng yán guì ér hóng méi hǎi táng jīn lín qín shèng kāi míng rì jiāng xī měi fù sì jué jù zǒu bǐ cì shǒu piān yùn)

朝代:宋    作者: 周必大

壮观江潮拍岸时,肯来小圃访樊迟。
天怜无以娱嘉客,并发春花伴桂枝。

仄仄平平仄○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平○仄仄平,仄仄平○平仄仄。
?平仄仄平仄平,仄仄平仄平平平。
平仄仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平○平平仄仄,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄平平○。
平平平仄平平平,仄仄仄仄平仄○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄平○○仄仄,仄仄○平平仄○。
平平○平仄仄仄,仄○仄仄平平仄。
仄平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
仄仄○?平平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平平○仄平仄仄。
○平平仄仄平平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄○仄仄仄平平。
○平仄平平○仄,平仄平平○仄仄。

南坡丹桂六株一时放花真佳兆也中秋节当率诸生同赏 (nán pō dān guì liù zhū yī shí fàng huā zhēn jiā zhào yě zhōng qiū jié dāng lǜ zhū shēng tóng shǎng)

朝代:宋    作者: 虞俦

六株丹桂一时华,此去蟾宫路不赊。
莫惜中秋同一赏,明年好事总吾家。

仄仄平平仄○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平○仄仄平,仄仄平○平仄仄。
?平仄仄平仄平,仄仄平仄平平平。
平仄仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平○平平仄仄,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄平平○。
平平平仄平平平,仄仄仄仄平仄○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄平○○仄仄,仄仄○平平仄○。
平平○平仄仄仄,仄○仄仄平平仄。
仄平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
仄仄○?平平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平平○仄平仄仄。
○平平仄仄平平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄○仄仄仄平平。
○平仄平平○仄,平仄平平○仄仄。

次韵陈勉仲见留之什 (cì yùn chén miǎn zhòng jiàn liú zhī shén)

朝代:宋    作者: 王之望

新诗俊逸走风雷,愧我驰驱欲强陪。
花外疏篁青掩映,门前流水绿萦回。
高情好客长留客,胜赏传杯莫放杯。
老懒畏寒朝睡美,报章淹缓莫相催。

仄仄平平仄○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平○仄仄平,仄仄平○平仄仄。
?平仄仄平仄平,仄仄平仄平平平。
平仄仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平○平平仄仄,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄平平○。
平平平仄平平平,仄仄仄仄平仄○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄平○○仄仄,仄仄○平平仄○。
平平○平仄仄仄,仄○仄仄平平仄。
仄平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
仄仄○?平平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平平○仄平仄仄。
○平平仄仄平平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄○仄仄仄平平。
○平仄平平○仄,平仄平平○仄仄。

丹桂尽开因思去岁从驾宴赏之盛 (dān guì jìn kāi yīn sī qù suì cóng jià yàn shǎng zhī shèng)

朝代:宋    作者: 李洪

清跸当年从紫皇,绦霄丹桂进霞觞。
梦回犹记钧天奏,一族红云绕赭黄。

仄仄平平仄○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平○仄仄平,仄仄平○平仄仄。
?平仄仄平仄平,仄仄平仄平平平。
平仄仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平○平平仄仄,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄平平○。
平平平仄平平平,仄仄仄仄平仄○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄平○○仄仄,仄仄○平平仄○。
平平○平仄仄仄,仄○仄仄平平仄。
仄平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
仄仄○?平平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平平○仄平仄仄。
○平平仄仄平平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄○仄仄仄平平。
○平仄平平○仄,平仄平平○仄仄。

再次韵胡中方赏丹桂之什 (zài cì yùn hú zhōng fāng shǎng dān guì zhī shén)

朝代:宋    作者: 史浩

鄮峰老子双瞳碧,已悟人间空是色。
群花四季作芳菲,一笑观之如不识。
有时斗酒沽十千,狂歌烂醉群花前。
红红白白自妖艳,谁曾着口论媸妍。
惟闻丹桂藏青蒨,清芬正满姮娥殿。
却思一见无由缘,但写奇标在团扇。
忽闻移本下吾乡,此愿端知合得偿。
园工玉斧与换骨,坐使凡种皆天香。
先皇得之植禁地,饫赏钧天动仙吹。
高烧凤蜡类星繁,正恐夜深花欲睡。
於今哀戚徧幽明,鼎湖仙驾超尘氛。
遗髯注想文王囿,玉阑佳气徒氤氲。
胡君真材一二数,他日补天慕娲女。
正欲攀枝效郗诜,会看声名飞海宇。
雄篇拂地如锵金,俊逸清新洗我心。
怪底斯人掉头不肯住,明年射策君门去。

仄仄平平仄○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平○仄仄平,仄仄平○平仄仄。
?平仄仄平仄平,仄仄平仄平平平。
平仄仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平○平平仄仄,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄平平○。
平平平仄平平平,仄仄仄仄平仄○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄平○○仄仄,仄仄○平平仄○。
平平○平仄仄仄,仄○仄仄平平仄。
仄平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
仄仄○?平平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平平○仄平仄仄。
○平平仄仄平平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄○仄仄仄平平。
○平仄平平○仄,平仄平平○仄仄。

盘洲杂韵上 丹桂 (pán zhōu zá yùn shàng dān guì)

朝代:宋    作者: 洪适

无癖不誉儿,有诗非责子。
丹桂几枝芳,对之空颡泚。

仄仄平平仄○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平○仄仄平,仄仄平○平仄仄。
?平仄仄平仄平,仄仄平仄平平平。
平仄仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平○平平仄仄,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄平平○。
平平平仄平平平,仄仄仄仄平仄○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄平○○仄仄,仄仄○平平仄○。
平平○平仄仄仄,仄○仄仄平平仄。
仄平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
仄仄○?平平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平平○仄平仄仄。
○平平仄仄平平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄○仄仄仄平平。
○平仄平平○仄,平仄平平○仄仄。

二使者游东山酒後寄诗走笔次韵 其二 (èr shǐ zhě yóu dōng shān jiǔ hòu jì shī zǒu bǐ cì yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 张栻

綉衣双节从天下,文字皆称一世豪。
桂山发地凛千尺,新诗与之相并高。

仄仄平平仄○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平○仄仄平,仄仄平○平仄仄。
?平仄仄平仄平,仄仄平仄平平平。
平仄仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平○平平仄仄,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄平平○。
平平平仄平平平,仄仄仄仄平仄○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄平○○仄仄,仄仄○平平仄○。
平平○平仄仄仄,仄○仄仄平平仄。
仄平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
仄仄○?平平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平平○仄平仄仄。
○平平仄仄平平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄○仄仄仄平平。
○平仄平平○仄,平仄平平○仄仄。

和林子长分赠丹桂韵 (hé lín zǐ cháng fēn zèng dān guì yùn)

朝代:宋    作者: 虞俦

月桂天应惜,溪堂人与清。
五枝蒙折赠,双目喜增明。
红药羞丹禁,彤霞避赤城。
賸闻烧烛赏,有底置公荣。

仄仄平平仄○仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平○仄仄平,仄仄平○平仄仄。
?平仄仄平仄平,仄仄平仄平平平。
平仄仄平仄仄仄,仄平仄仄平平平。
平平○平平仄仄,仄平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄平平○。
平平平仄平平平,仄仄仄仄平仄○。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄平○○仄仄,仄仄○平平仄○。
平平○平仄仄仄,仄○仄仄平平仄。
仄平仄仄○仄平,平平仄仄平平平。
仄仄○?平平仄,平平仄仄平平平。
平平平仄仄仄仄,平平○仄平仄仄。
○平平仄仄平平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平平平,仄○仄仄仄平平。
○平仄平平○仄,平仄平平○仄仄。