zhì zhà bái wǎn zé bù rù táng cūn
至霅白莞泽步入唐村 🔈
舍舟而从陆,逦迤步漓岏。
绿畦平野宽,青嶂四面还。
春容千万状,平挹跬步间。
行行二十里,窈窕入我山。
故山迎故人,禽鸟俱懽顔。
清泉响琚佩,列峰拥髻鬟。
回视尘嚣廛,相去隔几关。
幽谷多白云,可与相对闲。
不妨自吟哦,但恐好句悭。
更须穷胜事,尚喜两脚顽。
皇皇欲何之,并游当忘还。
仄平平○仄,仄平仄平平。
仄平平仄平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄仄○。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
○仄平平平,○仄仄仄平。
平仄平仄平,仄仄○仄○。
仄○仄○平,仄仄仄仄平。
○平平○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,○平○仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
舍弃船只,踏上陆地,迤逦行走在漓岏之间。绿色畦野广阔,青嶂环绕四周。春天千姿百态,步行间恍如观赏画中景色。行走二十里,隐约进入山中。故山欢迎故人,鸟鸣声和人的笑容一起洋溢。清泉声似响动琚佩,群峰拥着髻鬟。回首望着尘世的喧嚣市廛,与相隔几重山关。幽谷中白云缭绕,可与人相对闲适。不妨自己吟咏歌颂,只怕珍贵的句子少了。更要体会胜利的喜悦,依然乐于徒步几百里。心中充满疑惑,应该去哪里,便随心所欲去游玩,把回家的路忘却。
总结:
诗人舍弃船只,步行穿越美丽的自然景观,赞美故山的美丽和与朋友的相聚,表达对自由自在生活的向往。
卫宗武的诗:
卫宗武的词:
相关诗词:
咏苕霅 (yǒng tiáo zhà)
苕霅水烟乡,溪风六月凉。
家家有船步,日日听鱼桹。
柳树垂阴密,苹花入梦香。
山入心亦爱,时到咏沧浪。
仄平平○仄,仄平仄平平。
仄平平仄平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄仄○。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
○仄平平平,○仄仄仄平。
平仄平仄平,仄仄○仄○。
仄○仄○平,仄仄仄仄平。
○平平○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,○平○仄平。
之霅 (zhī zhà)
小艇经从处,村村尽掩扉。
山川今似旧,城郭是耶非。
泽竭鱼龙困,林空鸟雀稀。
天寒岁年晚,蚤计盍知归。
仄平平○仄,仄平仄平平。
仄平平仄平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄仄○。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
○仄平平平,○仄仄仄平。
平仄平仄平,仄仄○仄○。
仄○仄○平,仄仄仄仄平。
○平平○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,○平○仄平。
霅川次韵鹤田 (zhà chuān cì yùn hè tián)
苕霅双流合,帆樯万里通。
连山黄独雪,一鴈白苹风。
酒户春醅浅,鱼村晚市同。
旧游蕉鹿外,未老已成翁。
仄平平○仄,仄平仄平平。
仄平平仄平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄仄○。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
○仄平平平,○仄仄仄平。
平仄平仄平,仄仄○仄○。
仄○仄○平,仄仄仄仄平。
○平平○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,○平○仄平。
村女 (cūn nǚ)
白襦女儿系青裙,东家西家世通婚。
采桑饷饭无百步,至老何曾识别村。
仄平平○仄,仄平仄平平。
仄平平仄平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄仄○。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
○仄平平平,○仄仄仄平。
平仄平仄平,仄仄○仄○。
仄○仄○平,仄仄仄仄平。
○平平○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,○平○仄平。
句 其二 (jù qí èr)
四水交流霅霅声。
仄平平○仄,仄平仄平平。
仄平平仄平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄仄○。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
○仄平平平,○仄仄仄平。
平仄平仄平,仄仄○仄○。
仄○仄○平,仄仄仄仄平。
○平平○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,○平○仄平。
霅溪道至四安镇 (zhà xī dào zhì sì ān zhèn)
苕霅清秋水底天,夜帆灯火客高眠。
江东可但鲈鱼美,一看溪山直万钱。
仄平平○仄,仄平仄平平。
仄平平仄平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄仄○。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
○仄平平平,○仄仄仄平。
平仄平仄平,仄仄○仄○。
仄○仄○平,仄仄仄仄平。
○平平○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,○平○仄平。
过商山 (guò shāng shān)
一宿白云根,时经采麝村。
数峰虽似蜀,当昼不闻猨。
马立溪沙浅,人争阁道喧。
明朝弃襦罢,步步入金门。
仄平平○仄,仄平仄平平。
仄平平仄平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄仄○。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
○仄平平平,○仄仄仄平。
平仄平仄平,仄仄○仄○。
仄○仄○平,仄仄仄仄平。
○平平○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,○平○仄平。
即事呈斯远三首 其一 (jí shì chéng sī yuǎn sān shǒu qí yī)
并湖微径曲通村,步步看梅遂款门。
犬似不能知客意,苦相唐突吠篱根。
仄平平○仄,仄平仄平平。
仄平平仄平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄仄○。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
○仄平平平,○仄仄仄平。
平仄平仄平,仄仄○仄○。
仄○仄○平,仄仄仄仄平。
○平平○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,○平○仄平。
村妇谣 (cūn fù yáo)
村妇相将入城去,呵之不止问其故。
我闻官中新粜米,比似民间较钱数。
常平常平法甚良,先帝惠泽隆陶唐。
愿尔官吏且勤守,无使斯民流异方。
仄平平○仄,仄平仄平平。
仄平平仄平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄仄○。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
○仄平平平,○仄仄仄平。
平仄平仄平,仄仄○仄○。
仄○仄○平,仄仄仄仄平。
○平平○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,○平○仄平。
闲步 (xián bù)
村迳桑麻合,扶筇信所之。
绿阴晴冉冉,白日步迟迟。
野茧粘高树,山雌入破篱。
岂无款段马,常是小儿骑。
仄平平○仄,仄平仄平平。
仄平平仄平,平仄仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄仄○。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平○仄平,平仄平平平。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
○仄平平平,○仄仄仄平。
平仄平仄平,仄仄○仄○。
仄○仄○平,仄仄仄仄平。
○平平○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,○平○仄平。