zài cì yùn bǎi tóng xuān
再次韵柏桐轩 🔈
修垣蔽轩楹,如观坐井天。
高人为披豁,物趣俱森然。
柏桐伍蒿莱,混迹几岁年。
俄惊俯丹楹,况得依臞仙。
佳名一品题,好语万口传。
高参溜雨句,美并朝阳篇。
抡才稽往牒,横陈榱栋边。
论功及乃祖,屡荐薰风弦。
谦居髯松下,优在良梓前。
荆徐入贡时,曾不数樟楩。
固殊上林木,虞衡日量诠。
且异温室树,衣冠时遶旋。
此方安静僻,所欲唯生全。
植物贵遂性,凭君较愚贤。
平平仄平平,○○仄仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
平○仄仄仄,仄○平平平。
平平平仄仄,○平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄平仄平仄,平平仄○平。
○仄平仄仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
修垣蔽軒楹,如觀坐井天。
高人爲披豁,物趣俱森然。
柏桐伍蒿萊,混迹幾歲年。
俄驚俯丹楹,况得依臞仙。
佳名一品題,好語萬口傳。
高參溜雨句,美並朝陽篇。
掄才稽往牒,橫陳榱棟邊。
論功及乃祖,屢薦薰風絃。
謙居髯松下,優在良梓前。
荆徐入貢時,曾不數樟楩。
固殊上林木,虞衡日量詮。
且異溫室樹,衣冠時遶旋。
此方安靜僻,所欲唯生全。
植物貴遂性,憑君較愚賢。
平平仄平平,○○仄仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
平○仄仄仄,仄○平平平。
平平平仄仄,○平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄平仄平仄,平平仄○平。
○仄平仄仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
修筑篱墙掩盖门廊,宛如坐在井口仰望苍天。
有高人豁然开朗,周围的景物都显得生机勃勃。
有柏树、梧桐、五柳和菖蒲,混杂生长了几十个春秋。
忽然惊讶俯视红墙,何况能依附于灵秀的仙境。
优美的名字被列为顶级佳作,美好的赞誉传遍万口。
高超的才思溜进诗句里,美妙如同朝阳的篇章。
整理才华,研究前人的文献,横陈在梁椽的旁边。
论功崇奖自祖辈,多次推荐如香风中的琴弦。
谦虚地居住在长满松树的山下,优越地位在良好的梓木之前。
当荆襄地方进贡时,从未计算过樟树的数量。
这些不同寻常的上林树木,经过虞衡的日夜推敲。
也不同于温室培育的树木,因衣冠束发而时而舒展。
这方寂静僻远之地,其所欲得只是生命的完整。
植物注重顺其自然的本性,因此请你比较一下愚者和贤者。
全诗通过描绘自然景物和修辞手法来赞美一位高超的文人。他不仅修养深厚,能在作品中表现自然之美,还在才华与学识上超群出众。全诗以景写人,通过写景描写高人的境界,展现他超脱尘世的境界和豁达心态。整首诗清新明丽,抒发了对高人的敬佩之情,并通过对自然的观察比喻,表达了对自然淳朴、自然本真之美的赞美。
陈棣的诗:
-
题范乌程松桂亭
谁云宰邑难,宰邑有真乐。但知弦歌趣,...
-
题竹友轩
长夏苦炎热,开轩除鬰蒸。檐前鸟雀喧,...
-
栖轩偶成呈同僚
我本山中人,勉强束冠带。欠伸辄有拘,...
-
次韵葛教授新辟柏桐轩
柏桐有正性,梁琴岂其天。丹雘自煇燿,...
-
再次韵柏桐轩
修垣蔽轩楹,如观坐井天。高人为披豁,...
-
次韵苏伯言题所居监止轩
小轩劣容膝,讵敢邀君诗。君诗亟借重,...
-
次韵郑舜举题簿厅交翠轩
人生一沤浮,何适非暂寄。会须脱尘劳,...
-
次韵陈季陵记梦
夜闲得安寝,方期万事休。那知清梦中,...
-
先春赋梅一首
与客到先春,衰思觉飞越。时当万卉凋,...
-
惜梅
朔雪没寒芜,严威等羣木。东君惜江梅,...
- 陈棣诗全集>>
相关诗词:
利州漕宇八景 柏轩 (lì zhōu cáo yǔ bā jǐng bǎi xuān)
昔时柏未栽,榜杏为轩名。
柏今已可爱,题柏轩始清。
贤者安厥居,中怀渺无营。
日来对柏坐,心适眼自明。
草经谢今说,寄意遗俗声。
落落守岁寒,常恐为柏轻。
平平仄平平,○○仄仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
平○仄仄仄,仄○平平平。
平平平仄仄,○平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄平仄平仄,平平仄○平。
○仄平仄仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
桐柏崇道观 (tóng bǎi chóng dào guàn)
桐柏观周匝,千峰累翠螺。
地高阴气少,天近日光多。
三井云雷起,一坛鸾鹤过。
谁言紫微後,无客继仙科。
平平仄平平,○○仄仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
平○仄仄仄,仄○平平平。
平平平仄仄,○平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄平仄平仄,平平仄○平。
○仄平仄仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
桐柏观 (tóng bǎi guān)
深山桐柏观,残雪路犹分。
数里踏红叶,全家穿但是云。
月寒岩障晓,风远蕙兰芬。
明日出云去,吹笙不可闻。
(《古今图书集成·山川典》一二六《桐柏山部》(见《嘉定赤城志》卷三十。
《天台前集》卷中题作《冬暮挈家宿桐拍观》。
)。
平平仄平平,○○仄仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
平○仄仄仄,仄○平平平。
平平平仄仄,○平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄平仄平仄,平平仄○平。
○仄平仄仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
送潘少白游桐柏宫 (sòng pān shǎo bái yóu tóng bǎi gōng)
桐柏旧题句,方瀛新记文。
因君重拂拭,为我致殷勤。
仙过峰停鹤,龙藏井閟云。
金丹如可链,此去访方闻。
平平仄平平,○○仄仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
平○仄仄仄,仄○平平平。
平平平仄仄,○平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄平仄平仄,平平仄○平。
○仄平仄仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
留题桐柏石道师妙声堂次曾史君韵 (liú tí tóng bǎi shí dào shī miào shēng táng cì céng shǐ jūn yùn)
一派奔湍响迅雷,喷云翻雪绕琼台。
应通天上银潢路,准拟乘槎八月来。
平平仄平平,○○仄仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
平○仄仄仄,仄○平平平。
平平平仄仄,○平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄平仄平仄,平平仄○平。
○仄平仄仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
子骏运使八咏堂 桐轩 (zǐ jùn yùn shǐ bā yǒng táng tóng xuān)
晴影满空壁,晨曦上清轩。
庭下双高桐,枝叶蔚以繁。
种者意自远,岂并群木论。
谓可絙朱丝,中有雅韵存。
成之在谁手,但为培霜根。
须知治世音,尽付於此孙。
平平仄平平,○○仄仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
平○仄仄仄,仄○平平平。
平平平仄仄,○平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄平仄平仄,平平仄○平。
○仄平仄仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
送道士归桐柏观 (sòng dào shì guī tóng bǎi guān)
年来游尽海边山,独爱青青桐柏坛。
光射斗牛腰下剑,气吞龙虎鼎中丹。
白云千叠赤城晓,黄鹤一声华顶寒。
玉简姓名仙约在,洞天莫放酒杯乾。
平平仄平平,○○仄仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
平○仄仄仄,仄○平平平。
平平平仄仄,○平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄平仄平仄,平平仄○平。
○仄平仄仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
桐柏观留别 (tóng bǎi guān liú bié)
身落天台古洞天,蒲团未暖又飘然。
如何庵不琼台地,想是吾非桐柏仙。
无复得餐三井水,未曾深结九峯缘。
杖头挑月下山去,空使寒猿啸晓烟。
平平仄平平,○○仄仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
平○仄仄仄,仄○平平平。
平平平仄仄,○平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄平仄平仄,平平仄○平。
○仄平仄仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
次韵葛教授新辟柏桐轩 (cì yùn gě jiào shòu xīn pì bǎi tóng xuān)
柏桐有正性,梁琴岂其天。
丹雘自煇燿,弦徽漫锵然。
深慙社旁栎,政尔终天年。
复愧南城槁,犹知过飞仙。
庙前今安在,爨下亦浪传。
何当生学宫,广文遗新篇。
色映醉吟杜,阴休眠昼边。
端如两高弟,俨立听诵弦。
又如双青衣,对舞风露前。
方依植坛杏,不羡干云楩。
日哦二木间,妙意遗言诠。
霜枝半摧剥,月影相回旋。
後雕岁寒见,始华春意全。
比德君无愧,五柳徒自贤。
平平仄平平,○○仄仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
平○仄仄仄,仄○平平平。
平平平仄仄,○平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄平仄平仄,平平仄○平。
○仄平仄仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
桐柏山书怀 (tóng bǎi shān shū huái)
桐柏山头避俗嚣,篇诗斗酒自逍遥。
九峰野草迷丹竈,三井飞泉喷石桥。
万顷白云蒸绿野,一声黄鹤唳青霄。
人言华顶高高处,东望蓬莱浸海潮。
平平仄平平,○○仄仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄仄○。
平○仄仄仄,仄○平平平。
平平平仄仄,○平平仄平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平平仄,平仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄平仄平仄,平平仄○平。
○仄平仄仄,○○平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。