tí zhú yǒu xuān
题竹友轩 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 陈棣 (chén dì)

长夏苦炎热,开轩除鬰蒸。
檐前鸟雀喧,朝旭上朱甍。
席间裁函丈,诗书浩纵横。
盘礴环堵间,幽独怀友生。
古人在黄卷,千载使我倾。
出门窥物变,草木各鲜荣。
青青墙东竹,见汝忽眼明。
爱玩不能忘,移根傍轩楹。
俯仰与竹俱,定交见深情。
不是无朋友,此君氷玉清。
风吹万籁响,寒梢韵竽笙。
我独哦其间,诗作秋虫鸣。
琅玕亦有实,期汝向秋成。
凤凰何时来,翽翽翔我庭。

○仄仄平仄,平平○仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄○。
平仄平仄○,平仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
平○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平○○,平仄平平平。
平平仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平仄○。

cháng xià kǔ yán rè , kāi xuān chú yù zhēng 。
yán qián niǎo què xuān , cháo xù shàng zhū méng 。
xí jiān cái hán zhàng , shī shū hào zòng héng 。
pán bó huán dǔ jiān , yōu dú huái yǒu shēng 。
gǔ rén zài huáng juàn , qiān zǎi shǐ wǒ qīng 。
chū mén kuī wù biàn , cǎo mù gè xiān róng 。
qīng qīng qiáng dōng zhú , jiàn rǔ hū yǎn míng 。
ài wán bù néng wàng , yí gēn bàng xuān yíng 。
fǔ yǎng yǔ zhú jù , dìng jiāo jiàn shēn qíng 。
bú shì wú péng yǒu , cǐ jūn bīng yù qīng 。
fēng chuī wàn lài xiǎng , hán shāo yùn yú shēng 。
wǒ dú ò qí jiān , shī zuò qiū chóng míng 。
láng gān yì yǒu shí , qī rǔ xiàng qiū chéng 。
fèng huáng hé shí lái , huì huì xiáng wǒ tíng 。

題竹友軒

—— 陳棣

長夏苦炎熱,開軒除鬰蒸。
簷前鳥雀喧,朝旭上朱甍。
席間裁函丈,詩書浩縱橫。
盤礴環堵間,幽獨懷友生。
古人在黄卷,千載使我傾。
出門窺物變,草木各鮮榮。
青青牆東竹,見汝忽眼明。
愛玩不能忘,移根傍軒楹。
俯仰與竹俱,定交見深情。
不是無朋友,此君氷玉清。
風吹萬籟響,寒梢韻竽笙。
我獨哦其間,詩作秋蟲鳴。
琅玕亦有實,期汝向秋成。
鳳凰何時來,翽翽翔我庭。

○仄仄平仄,平平○仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄○。
平仄平仄○,平仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
平○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平○○,平仄平平平。
平平仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平仄○。

cháng xià kǔ yán rè , kāi xuān chú yù zhēng 。
yán qián niǎo què xuān , cháo xù shàng zhū méng 。
xí jiān cái hán zhàng , shī shū hào zòng héng 。
pán bó huán dǔ jiān , yōu dú huái yǒu shēng 。
gǔ rén zài huáng juàn , qiān zǎi shǐ wǒ qīng 。
chū mén kuī wù biàn , cǎo mù gè xiān róng 。
qīng qīng qiáng dōng zhú , jiàn rǔ hū yǎn míng 。
ài wán bù néng wàng , yí gēn bàng xuān yíng 。
fǔ yǎng yǔ zhú jù , dìng jiāo jiàn shēn qíng 。
bú shì wú péng yǒu , cǐ jūn bīng yù qīng 。
fēng chuī wàn lài xiǎng , hán shāo yùn yú shēng 。
wǒ dú ò qí jiān , shī zuò qiū chóng míng 。
láng gān yì yǒu shí , qī rǔ xiàng qiū chéng 。
fèng huáng hé shí lái , huì huì xiáng wǒ tíng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

长夏酷热难耐,我敞开窗户驱散蒸腾之气。檐前的鸟雀喧闹,朝阳升起映红了琉璃瓦。在席间拿出书函丈量,诗书满桌横陈。园中群山环绕,幽静空旷之地,我怀念着友人的生辰。古人的黄卷文字,千年流传影响深远,使我心驰神往。
走出门外窥视万物变幻,草木各自繁盛荣美。青青墙东的竹子,竟然突然显得分外明亮。我喜爱玩弄它,而不忘将其根移植到窗旁的柱子侧。低头仰望与竹子同在,与它结下了深厚的友谊。虽然我不缺乏朋友,但这位朋友如同冰和玉般清澈无瑕。风吹拂万物,万籁齐鸣,寒气凛然,树梢上的竽笙声响彻天际。在这时刻,我独自感慨万千,用诗作为秋虫鸣唱。
琅玕之上也有真实的事物,期待着你在秋季成熟。凤凰何时能飞来,盘旋翱翔于我的庭院。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者陈棣介绍:🔈

陈棣(又作褅),字鄂父(《宋人集》丙编《蒙隠集》跋),青田(今属浙江)人,汝锡子。以父荫,爲广德军掾属(《蒙隠集》卷一《食枸杞菊》序),官终奉议郎、通判潭州(《攻媿集》卷九八《中书舍人陈公(希点、棣子)神道碑》),有《蒙隠集》,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲二卷。事见清光绪《青田县志》卷一○《陈汝锡传》。 陈棣诗,以影印文渊阁《四库全书·蒙隠集》爲底本,参校民国李之鼎辑《宋人集》丙编本(简称宋人集)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

陈棣的诗:

相关诗词:

存目 其五 (cún mù qí wǔ)

朝代:宋    作者: 葛闳

诗题:题范思轩二首首句:英衮多年去竹轩。

○仄仄平仄,平平○仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄○。
平仄平仄○,平仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
平○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平○○,平仄平平平。
平平仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平仄○。

名陈宪友清轩 (míng chén xiàn yǒu qīng xuān)

朝代:宋    作者: 陈淳

名轩何以清,惟有梅与竹。
梅清清且白,竹清清更绿。
雪蕊破清洒,霜操挺清肃。
至哉双友清,格韵真寒玉。
伊谁与之友,相对淡无欲。
清心仁智翁,妙趣於中足。

○仄仄平仄,平平○仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄○。
平仄平仄○,平仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
平○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平○○,平仄平平平。
平平仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平仄○。

题醒心轩 (tí xǐng xīn xuān)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

尽日竹风谈法要,无人竹影又斜阳。
他时若有相应者,莫负开轩人姓黄。

○仄仄平仄,平平○仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄○。
平仄平仄○,平仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
平○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平○○,平仄平平平。
平平仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平仄○。

题崇因院清轩 (tí chóng yīn yuàn qīng xuān)

朝代:宋    作者: 王之道

肥松瘦竹古招提,轩槛重游识旧题。
清意不曾吟得尽,夜来明月浸寒溪。

○仄仄平仄,平平○仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄○。
平仄平仄○,平仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
平○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平○○,平仄平平平。
平平仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平仄○。

秀轩 (xiù xuān)

朝代:宋    作者: 米友仁

山气与湖光,四时足殊秀。
我识轩中人,是为益三友。

○仄仄平仄,平平○仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄○。
平仄平仄○,平仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
平○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平○○,平仄平平平。
平平仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平仄○。

寄题洪州慈济师西轩 (jì tí hóng zhōu cí jì shī xī xuān)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

西轩无落晖,所頼西庭竹。
竹间有古叶,竹上有繁绿。
夜雨一洗梢,朝阳似曦沐。
焚香爱此心,自不同诸俗。

○仄仄平仄,平平○仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄○。
平仄平仄○,平仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
平○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平○○,平仄平平平。
平平仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平仄○。

寄题陈宪郎中竹轩 (jì tí chén xiàn láng zhōng zhú xuān)

朝代:宋    作者: 苏辙

家有修篁绿满轩,趋庭诗礼旧忘言。
凌霜自得良朋友,过雨时添好子孙。
试翦轻筠扶野步,旋收凉叶煮清樽。
风流共道胜桑梓,邻里何妨种百根。

○仄仄平仄,平平○仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄○。
平仄平仄○,平仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
平○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平○○,平仄平平平。
平平仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平仄○。

吴友翠玉轩 (wú yǒu cuì yù xuān)

朝代:宋    作者: 葛绍体

嚣市尘中无此清,竹风声应读书声。
一轩拥翠万玉瘦,正好着渠难弟兄。

○仄仄平仄,平平○仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄○。
平仄平仄○,平仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
平○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平○○,平仄平平平。
平平仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平仄○。

题竹轩 (tí zhú xuān)

朝代:宋    作者: 黄远

隐隐招提地,幽轩无点埃。
惟栽紫竹种,相伴白云堆。
疏影月移转,清声风送来。
居常稀俗客,贝叶此勤开。

○仄仄平仄,平平○仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄○。
平仄平仄○,平仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
平○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平○○,平仄平平平。
平平仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平仄○。

寄题友梅堂友梅乃竹洲先生孙也 (jì tí yǒu méi táng yǒu méi nǎi zhú zhōu xiān shēng sūn yě)

朝代:宋    作者: 吴龙翰

公昔洲多竹,而孙梅作堂。
月窗传瘦影,风壑度寒香。
友也真鱼水,兄兮可雁行。
相看动吟兴,时吐玉琳琅。

○仄仄平仄,平平○仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄○。
平仄平仄○,平仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平平平平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄平仄○平。
仄仄平平仄,仄平平仄平。
平○仄仄仄,平平仄平平。
仄仄平○○,平仄平平平。
平平仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄平仄○。

动物