tí fàn wū chéng sōng guì tíng
题范乌程松桂亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 陈棣 (chén dì)

谁云宰邑难,宰邑有真乐。
但知弦歌趣,永谢尘劳缚。
琴堂吏惊散,昼日垂朱箔。
烧香对棐几,文史资优学。
一洗朱墨昏,至味非糟粕。
范公今循良,一同聊笑谑。
回视卓鲁辈,政可束高阁。
苕溪古侯邦,繁庶类京洛。
壮哉万户邑,何异逢盘错。
公来省其俗,治剧操至约。
政成日有余,空庭可罗雀。
西园久弃置,疏町走芒屩。
经营四顾间,得地平如削。
筑堂号松桂,轩槛敞寥廓。
虽无松桂阴,胸中自丘壑。
况逢贤使君,成有新诗落。
异时采歌谣,持用献木铎。

平平仄仄○,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄○仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,○○仄平仄。
平平仄仄仄,○○仄平仄。
平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平○平仄,平仄仄平仄。
平平平仄平,平○仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平仄○仄仄。

shuí yún zǎi yì nán , zǎi yì yǒu zhēn lè 。
dàn zhī xián gē qù , yǒng xiè chén láo fù 。
qín táng lì jīng sàn , zhòu rì chuí zhū bó 。
shāo xiāng duì fěi jǐ , wén shǐ zī yōu xué 。
yī xǐ zhū mò hūn , zhì wèi fēi zāo pò 。
fàn gōng jīn xún liáng , yī tóng liáo xiào xuè 。
huí shì zhuó lǔ bèi , zhèng kě shù gāo gé 。
tiáo xī gǔ hóu bāng , fán shù lèi jīng luò 。
zhuàng zāi wàn hù yì , hé yì féng pán cuò 。
gōng lái shěng qí sú , zhì jù cāo zhì yuē 。
zhèng chéng rì yǒu yú , kōng tíng kě luó què 。
xī yuán jiǔ qì zhì , shū tǐng zǒu máng juē 。
jīng yíng sì gù jiān , dé dì píng rú xiāo 。
zhù táng hào sōng guì , xuān kǎn chǎng liáo kuò 。
suī wú sōng guì yīn , xiōng zhōng zì qiū hè 。
kuàng féng xián shǐ jūn , chéng yǒu xīn shī luò 。
yì shí cǎi gē yáo , chí yòng xiàn mù duó 。

題范烏程松桂亭

—— 陳棣

誰云宰邑難,宰邑有真樂。
但知絃歌趣,永謝塵勞縛。
琴堂吏驚散,晝日垂朱箔。
燒香對棐几,文史資優學。
一洗朱墨昏,至味非糟粕。
范公今循良,一同聊笑謔。
回視卓魯輩,政可束高閣。
苕溪古侯邦,繁庶類京洛。
壯哉萬戶邑,何異逢盤錯。
公來省其俗,治劇操至約。
政成日有餘,空庭可羅雀。
西園久棄置,疏町走芒屩。
經營四顧間,得地平如削。
築堂號松桂,軒檻敞寥廓。
雖無松桂陰,胸中自丘壑。
况逢賢使君,成有新詩落。
異時採歌謠,持用獻木鐸。

平平仄仄○,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄○仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,○○仄平仄。
平平仄仄仄,○○仄平仄。
平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平○平仄,平仄仄平仄。
平平平仄平,平○仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平仄○仄仄。

shuí yún zǎi yì nán , zǎi yì yǒu zhēn lè 。
dàn zhī xián gē qù , yǒng xiè chén láo fù 。
qín táng lì jīng sàn , zhòu rì chuí zhū bó 。
shāo xiāng duì fěi jǐ , wén shǐ zī yōu xué 。
yī xǐ zhū mò hūn , zhì wèi fēi zāo pò 。
fàn gōng jīn xún liáng , yī tóng liáo xiào xuè 。
huí shì zhuó lǔ bèi , zhèng kě shù gāo gé 。
tiáo xī gǔ hóu bāng , fán shù lèi jīng luò 。
zhuàng zāi wàn hù yì , hé yì féng pán cuò 。
gōng lái shěng qí sú , zhì jù cāo zhì yuē 。
zhèng chéng rì yǒu yú , kōng tíng kě luó què 。
xī yuán jiǔ qì zhì , shū tǐng zǒu máng juē 。
jīng yíng sì gù jiān , dé dì píng rú xiāo 。
zhù táng hào sōng guì , xuān kǎn chǎng liáo kuò 。
suī wú sōng guì yīn , xiōng zhōng zì qiū hè 。
kuàng féng xián shǐ jūn , chéng yǒu xīn shī luò 。
yì shí cǎi gē yáo , chí yòng xiàn mù duó 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

谁说治理乡邑是困难的,治理乡邑中有真正的乐趣。
只要懂得弹奏音乐的趣味,就能永远摆脱尘劳的束缚。
琴堂的吏员惊讶地散开,正午的阳光洒在朱红色的箔帘上。
点燃香烛,对着案几,学习典籍和文史知识。
一洗掉尘埃和昏暗,才能品尝到非凡的乐趣。
范公如今正秉承善政,大家一起轻松谈笑开怀。
回头看看那些浮躁轻浮的人,治理国家可堪比登高阁。
苕溪的古侯邦,繁华热闹如同京城洛阳。
壮哉这万户之邑,怎么会像盘中错综复杂。
范公前来视察民俗,治理事务极其宽松自由。
政务处理得十分出色,空庭之中可连雀鸟都罗拢不满。
西园早已被抛弃,疏村里人穿着草履匆匆走过。
治理四方的事务之间,得到了地方的平静和整齐。
兴修府邸,称之为松桂堂,宽敞的轩廊让人感觉心旷神怡。
即便没有松桂树的阴凉,胸中却有自成一脉的高山流水。
何况遇到贤明的使君,还有崭新的诗篇降临。
在适当的时候,采集歌谣,持之以恭敬献上铜铎。
全诗写诗人对范公治理乡邑的赞叹和欣喜之情,范公以其善政和宽松治理赢得了人们的赞誉。乡邑中真有乐趣可寻,使诗人对治理事务充满信心,将国家治理比喻为登上高阁,轻松应对。范公的治理使得苕溪繁华似京洛,万户之邑有序井然。整齐的治理让空庭可罗雀,景象宁静和谐。西园虽被弃置,但治理四方却让地方平如削。筑堂名松桂,虽无松桂树,但心中自有高山流水。更有贤明的使君到来,带来了新的诗篇和乐趣。最后,诗人表达了向范公献上歌谣和铜铎的愿望。整首诗歌表达了对善政和治理的推崇和赞美之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者陈棣介绍:🔈

陈棣(又作褅),字鄂父(《宋人集》丙编《蒙隠集》跋),青田(今属浙江)人,汝锡子。以父荫,爲广德军掾属(《蒙隠集》卷一《食枸杞菊》序),官终奉议郎、通判潭州(《攻媿集》卷九八《中书舍人陈公(希点、棣子)神道碑》),有《蒙隠集》,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲二卷。事见清光绪《青田县志》卷一○《陈汝锡传》。 陈棣诗,以影印文渊阁《四库全书·蒙隠集》爲底本,参校民国李之鼎辑《宋人集》丙编本(简称宋人集)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

陈棣的诗:

相关诗词:

松桂亭 (sōng guì tíng)

朝代:宋    作者: 程九万

松桂移栽满,园亭改筑新。
诗书千古事,松桂四时心。
萧瑟风成韵,扶疎月满阴。
一琴聊自托,山水是知音。

平平仄仄○,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄○仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,○○仄平仄。
平平仄仄仄,○○仄平仄。
平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平○平仄,平仄仄平仄。
平平平仄平,平○仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平仄○仄仄。

游李少师园十题 松岛 (yóu lǐ shǎo shī yuán shí tí sōng dǎo)

朝代:宋    作者: 范祖禹

孤屿何亭亭,苍松郁相对。
池中蛟龙起,天际风雨会。

平平仄仄○,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄○仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,○○仄平仄。
平平仄仄仄,○○仄平仄。
平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平○平仄,平仄仄平仄。
平平平仄平,平○仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平仄○仄仄。

动物

题乌程簿厅浮玉亭七首 其七 (tí wū chéng bó tīng fú yù tíng qī shǒu qí qī)

朝代:宋    作者: 袁说友

误把新题涴彩梁,我书元不是中郎。
亭前若解真浮玉,成我蒹葭倚玉堂。

平平仄仄○,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄○仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,○○仄平仄。
平平仄仄仄,○○仄平仄。
平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平○平仄,平仄仄平仄。
平平平仄平,平○仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平仄○仄仄。

题双桂亭 (tí shuāng guì tíng)

朝代:宋    作者: 洪刍

燕贺翬飞称虎符,银鈎虿尾映金铺。
讼亭留得棠阴在,月窟遥怜桂影孤。
故郡每悬高士榻,新居兼爱丈人乌。
雕磨才思无佳语,可许江山借助无。

平平仄仄○,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄○仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,○○仄平仄。
平平仄仄仄,○○仄平仄。
平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平○平仄,平仄仄平仄。
平平平仄平,平○仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平仄○仄仄。

题乌程簿厅浮玉亭七首 其三 (tí wū chéng bó tīng fú yù tíng qī shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 袁说友

谁将绝景傍家边,举足溪山已满前。
莫恨微官清俸少,一亭风月不论钱。

平平仄仄○,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄○仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,○○仄平仄。
平平仄仄仄,○○仄平仄。
平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平○平仄,平仄仄平仄。
平平平仄平,平○仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平仄○仄仄。

题监簿石存中园亭壁 (tí jiān bó shí cún zhōng yuán tíng bì)

朝代:宋    作者: 范周

范周来谒石存中,未必存中似石崇。
可惜南山焦尾虎,低头拜狗作乌龙。

平平仄仄○,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄○仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,○○仄平仄。
平平仄仄仄,○○仄平仄。
平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平○平仄,平仄仄平仄。
平平平仄平,平○仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平仄○仄仄。

动物

寄题徐季叔桂香亭 (jì tí xú jì shū guì xiāng tíng)

朝代:宋    作者: 孔武仲

淮县筑居好,桂亭牵兴长。
偶分岩下影,别有月中香。
潇洒欺松竹,严凝耐雪霜。
従君酌樽酒,岁晚玩幽芳。

平平仄仄○,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄○仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,○○仄平仄。
平平仄仄仄,○○仄平仄。
平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平○平仄,平仄仄平仄。
平平平仄平,平○仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平仄○仄仄。

抒情 咏物

怀桂林所思亭 (huái guì lín suǒ sī tíng)

朝代:宋    作者: 范成大

篸山奇绝送归时,曾榜新亭号所思。
桂水祗今湘水外,他年空有四愁诗。

平平仄仄○,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄○仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,○○仄平仄。
平平仄仄仄,○○仄平仄。
平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平○平仄,平仄仄平仄。
平平平仄平,平○仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平仄○仄仄。

题乌程簿厅浮玉亭七首 其五 (tí wū chéng bó tīng fú yù tíng qī shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 袁说友

霅川今是辋川图,城郭中藏十顷湖。
空说侯门深似海,得如簿领一亭无。

平平仄仄○,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄○仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,○○仄平仄。
平平仄仄仄,○○仄平仄。
平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平○平仄,平仄仄平仄。
平平平仄平,平○仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平仄○仄仄。

续赋家园七咏 桂岩 (xù fù jiā yuán qī yǒng guì yán)

朝代:宋    作者: 刘子翬

山中多桂树,亭亭傍幽岩。
微风发秋香,十里穿松杉。
谁歌招隠词,吾生付长鑱。

平平仄仄○,仄仄仄平仄。
仄平平平仄,仄仄平○仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄仄仄,平仄平平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
仄平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄○仄,仄仄○仄仄。
仄平仄仄平,○○仄平仄。
平平仄仄仄,○○仄平仄。
平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平○平仄,平仄仄平仄。
平平平仄平,平○仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
仄平仄平平,平仄○仄仄。

写景 抒情