yǔ zhōng mèng gù shān
雨中梦故山 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 葛起耕 (gě qǐ gēng)

冥冥细雨湿江城,掩映书窗翳复明。
倦客一杯愁顿减,故乡千里梦初成。
金华洞口羊惊起,石佛山头鹿伴行。
何日东归溪上路,一犁春渌带云耕。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

míng míng xì yǔ shī jiāng chéng , yǎn yìng shū chuāng yì fù míng 。
juàn kè yī bēi chóu dùn jiǎn , gù xiāng qiān lǐ mèng chū chéng 。
jīn huá dòng kǒu yáng jīng qǐ , shí fó shān tóu lù bàn xíng 。
hé rì dōng guī xī shàng lù , yī lí chūn lù dài yún gēng 。

雨中夢故山

—— 葛起耕

冥冥細雨濕江城,掩映書窗翳復明。
倦客一杯愁頓減,故鄉千里夢初成。
金華洞口羊驚起,石佛山頭鹿伴行。
何日東歸溪上路,一犁春淥带雲耕。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

míng míng xì yǔ shī jiāng chéng , yǎn yìng shū chuāng yì fù míng 。
juàn kè yī bēi chóu dùn jiǎn , gù xiāng qiān lǐ mèng chū chéng 。
jīn huá dòng kǒu yáng jīng qǐ , shí fó shān tóu lù bàn xíng 。
hé rì dōng guī xī shàng lù , yī lí chūn lù dài yún gēng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

江城上空细细的雨点落下,湿润了整个城市。雨幕中的书房窗户隐约可见,仿佛被遮掩的窗纸又重新显露出来。
一位疲惫的旅人端起一杯酒,忧虑似乎减轻了许多。他远离家乡千里之遥,而如今的梦想初步实现。
在金华洞口,一只羊受到惊吓跃起,石佛山顶上,一只鹿成为了旅人的伴侣,与他共同前行。
何时才能东归回溪上的家路呢?那时,正是春天,农田里的一犁犁田之景与浅浅的渌水相映,伴随着耕耘的农人,宛如云一般飘荡。

总结:

诗人以古风描绘了一个细雨湿润的江城,旅人倚窗而饮,怀忧顿减,千里迢迢离家,梦想初现。在旅途中,羊惊鹿起,情景生动。诗人思念家乡,盼望归程,展望春日农田景象,寓意美好。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者葛起耕介绍:🔈

葛起耕,字君顾,号桧庭,丹阳(今属江苏)人。与赵崇 查看更多>>

葛起耕的诗:

相关诗词:

姚江舟中梦故人劝归 (yáo jiāng zhōu zhōng mèng gù rén quàn guī)

朝代:宋    作者: 释文珦

一舸寒江上,萧萧两鬓华。
不唯伤道路,终恐委泥沙。
宿雨添山霭,秋风起浪花。
故人应念我,梦里劝还家。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

梦山中故人 (mèng shān zhōng gù rén)

朝代:宋    作者: 朱熹

风雨萧萧已送愁,不堪怀抱更离忧。
故人只在千岩里,桂树无端一夜秋。
把袖追欢劳梦寐,举杯相属暂绸缪。
觉来却是天涯客,檐响潺潺泻未休。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

简冲啬庵中故人 (jiǎn chōng sè ān zhōng gù rén)

朝代:宋    作者: 曹勋

寄迹临安久,思归夕梦频。
愁多难强醉,病苦故禁人。
夜短无清梦,年高叹幻身。
山中有道伴,云壑擅余春。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

别里中诸友 (bié lǐ zhōng zhū yǒu)

朝代:宋    作者: 文天祥

青山重回首,风雨暗啼猿。
杨柳溪头钓,梅花石上尊。
故人无复见,烈士尚谁言。
长有归来梦,衣冠满故园。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

惠山斋中听雨 (huì shān zhāi zhōng tīng yǔ)

朝代:宋    作者: 李详

云冷银蟾遯,香寒宝篆迟。
轻雷新破梦,好雨故知时。
池荇阴抽带,山茶暗展旗。
空阶闻夜响,楚客起题诗。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

次韵周提刑出邓鄙五首 过厉山驿 (cì yùn zhōu tí xíng chū dèng bǐ wǔ shǒu guò lì shān yì)

朝代:宋    作者: 饶节

古木参天枝欲倾,秋风时发半岩声。
厉山拟作故园梦,山雨萧萧梦不成。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

积雨蒸润体中不佳颇思故居之乐戏书呈子文 (jī yǔ zhēng rùn tǐ zhōng bù jiā pō sī gù jū zhī lè xì shū chéng zǐ wén)

朝代:宋    作者: 范成大

门外泥深蘸马鞍,墨云未放四维宽。
前山忽接後山暗,暑雨全如秋雨寒。
梦里江湖三叹息,醉中天地一凭阑。
斗升留滞休惆怅,枳棘从来着凤鸾。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

铅山道中怀故兴化令贾元放故鬰林教授贾季承 (yán shān dào zhōng huái gù xīng huà lìng jiǎ yuán fàng gù yù lín jiào shòu jiǎ jì chéng)

朝代:宋    作者: 赵蕃

驶雨更冷风,长松十里中。
欲吟吟不尽,将语语谁同。
赋鵩人安在,骖羸我欲穷。
枕流还泊泊,幽梦恐难通。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

梦中歌 五 (mèng zhōng gē wǔ)

朝代:唐    作者: 张生妻

萤火穿白杨,悲风入荒草。
疑是梦中游,愁迷故园道。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

雨宿祁门道中 (yǔ sù qí mén dào zhōng)

朝代:宋    作者: 吴龙翰

乘骖古渡头,景色十分幽。
山雨敲诗梦,溪流赴客愁。
寒禽知警夜,髙树故吟秋。
壮志难磨尽,终期汗漫游。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。

动物