yóu qīng lóng sì zèng cuī dà bǔ quē
游青龙寺赠崔大补阙 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 韩愈 (hán yù)

秋灰初吹季月管,日出卯南晖景短。
友生招我佛寺行,正值万株红叶满。
光华闪壁见神鬼,赫赫炎官张火伞。
然云烧树火实骈,金乌下啄赬虬卵。
魂翻眼倒忘处所,赤气冲融无间断。
有如流传上古时,九轮照烛乾坤旱。
二三道士席其间,灵液屡进玻黎盌。
忽惊颜色变韶稚,却信灵僊非怪诞。
桃源迷路竟茫茫,枣下悲歌徒纂纂。
前年岭隅乡思发,踯躅成山开不算。
去岁羇帆湘水明,霜枫千里随归伴。
猿呼鼯啸鹧鸪啼,恻耳酸肠难濯澣。
思君携手安能得,今者相从敢辞懒。
由来钝騃寡参寻,况是儒官饱闲散。
惟君与我同怀抱,锄去陵谷置平坦。
年少得途未要忙,时清谏疏尤宜罕。
何人有酒身无事,谁家多竹门可款。
须知节候即风寒,幸及亭午犹妍暖。
南山逼冬转清瘦,刻画圭角出崖窾。
当忧复被冰雪埋,汲汲来窥戒迟缓。

平平平○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄○,○仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平○仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○仄。
仄○平○仄仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄仄○○,平仄仄仄?平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,平平平仄平平仄。
平平平仄?平平,仄仄平平○仄仄。
○平平仄平平仄,平仄○○仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄平仄。
平仄仄平仄仄平,平平仄○平平仄。
平平仄仄平平仄,平平平仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄○平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平仄仄平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。

qiū huī chū chuī jì yuè guǎn , rì chū mǎo nán huī jǐng duǎn 。
yǒu shēng zhāo wǒ fó sì xíng , zhèng zhí wàn zhū hóng yè mǎn 。
guāng huá shǎn bì jiàn shén guǐ , hè hè yán guān zhāng huǒ sǎn 。
rán yún shāo shù huǒ shí pián , jīn wū xià zhuó chēng qiú luǎn 。
hún fān yǎn dǎo wàng chù suǒ , chì qì chōng róng wú jiàn duàn 。
yǒu rú liú chuán shàng gǔ shí , jiǔ lún zhào zhú qián kūn hàn 。
èr sān dào shì xí qí jiān , líng yè lǚ jìn bō lí wǎn 。
hū jīng yán sè biàn sháo zhì , què xìn líng xiān fēi guài dàn 。
táo yuán mí lù jìng máng máng , zǎo xià bēi gē tú zuǎn zuǎn 。
qián nián lǐng yú xiāng sī fā , zhí zhú chéng shān kāi bù suàn 。
qù suì jī fān xiāng shuǐ míng , shuāng fēng qiān lǐ suí guī bàn 。
yuán hū wú xiào zhè gū tí , cè ěr suān cháng nán zhuó huàn 。
sī jūn xié shǒu ān néng dé , jīn zhě xiāng cóng gǎn cí lǎn 。
yóu lái dùn sì guǎ cān xún , kuàng shì rú guān bǎo xián sǎn 。
wéi jūn yǔ wǒ tóng huái bào , chú qù líng gǔ zhì píng tǎn 。
nián shào dé tú wèi yào máng , shí qīng jiàn shū yóu yí hǎn 。
hé rén yǒu jiǔ shēn wú shì , shuí jiā duō zhú mén kě kuǎn 。
xū zhī jié hòu jí fēng hán , xìng jí tíng wǔ yóu yán nuǎn 。
nán shān bī dōng zhuǎn qīng shòu , kè huà guī jiǎo chū yá kuǎn 。
dāng yōu fù bèi bīng xuě mái , jí jí lái kuī jiè chí huǎn 。

动物

遊青龍寺贈崔大補闕

—— 韓愈

秋灰初吹季月管,日出卯南暉景短。
友生招我佛寺行,正值萬株紅葉滿。
光華閃壁見神鬼,赫赫炎官張火傘。
然雲燒樹火實駢,金烏下啄赬虬卵。
魂翻眼倒忘處所,赤氣沖融無間斷。
有如流傳上古時,九輪照燭乾坤旱。
二三道士席其間,靈液屢進玻黎盌。
忽驚顏色變韶稚,却信靈僊非怪誕。
桃源迷路竟茫茫,棗下悲歌徒纂纂。
前年嶺隅鄉思發,躑躅成山開不算。
去歲羇帆湘水明,霜楓千里隨歸伴。
猿呼鼯嘯鷓鴣啼,惻耳酸腸難濯澣。
思君攜手安能得,今者相從敢辭懶。
由來鈍騃寡參尋,況是儒官飽閑散。
惟君與我同懷抱,鋤去陵谷置平坦。
年少得途未要忙,時清諫疏尤宜罕。
何人有酒身無事,誰家多竹門可款。
須知節候即風寒,幸及亭午猶妍暖。
南山逼冬轉清瘦,刻畫圭角出崖窾。
當憂復被冰雪埋,汲汲來窺戒遲緩。

平平平○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄○,○仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平○仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○仄。
仄○平○仄仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄仄○○,平仄仄仄?平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,平平平仄平平仄。
平平平仄?平平,仄仄平平○仄仄。
○平平仄平平仄,平仄○○仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄平仄。
平仄仄平仄仄平,平平仄○平平仄。
平平仄仄平平仄,平平平仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄○平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平仄仄平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。

qiū huī chū chuī jì yuè guǎn , rì chū mǎo nán huī jǐng duǎn 。
yǒu shēng zhāo wǒ fó sì xíng , zhèng zhí wàn zhū hóng yè mǎn 。
guāng huá shǎn bì jiàn shén guǐ , hè hè yán guān zhāng huǒ sǎn 。
rán yún shāo shù huǒ shí pián , jīn wū xià zhuó chēng qiú luǎn 。
hún fān yǎn dǎo wàng chù suǒ , chì qì chōng róng wú jiàn duàn 。
yǒu rú liú chuán shàng gǔ shí , jiǔ lún zhào zhú qián kūn hàn 。
èr sān dào shì xí qí jiān , líng yè lǚ jìn bō lí wǎn 。
hū jīng yán sè biàn sháo zhì , què xìn líng xiān fēi guài dàn 。
táo yuán mí lù jìng máng máng , zǎo xià bēi gē tú zuǎn zuǎn 。
qián nián lǐng yú xiāng sī fā , zhí zhú chéng shān kāi bù suàn 。
qù suì jī fān xiāng shuǐ míng , shuāng fēng qiān lǐ suí guī bàn 。
yuán hū wú xiào zhè gū tí , cè ěr suān cháng nán zhuó huàn 。
sī jūn xié shǒu ān néng dé , jīn zhě xiāng cóng gǎn cí lǎn 。
yóu lái dùn sì guǎ cān xún , kuàng shì rú guān bǎo xián sǎn 。
wéi jūn yǔ wǒ tóng huái bào , chú qù líng gǔ zhì píng tǎn 。
nián shào dé tú wèi yào máng , shí qīng jiàn shū yóu yí hǎn 。
hé rén yǒu jiǔ shēn wú shì , shuí jiā duō zhú mén kě kuǎn 。
xū zhī jié hòu jí fēng hán , xìng jí tíng wǔ yóu yán nuǎn 。
nán shān bī dōng zhuǎn qīng shòu , kè huà guī jiǎo chū yá kuǎn 。
dāng yōu fù bèi bīng xuě mái , jí jí lái kuī jiè chí huǎn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
秋天灰暗的风吹起,季月的管子响起。太阳升起在东方,短暂的晨光照耀着南方的景色。友生邀请我去佛寺散步,正好是万株红叶满天的时候。光芒在壁上闪烁,显现出神鬼的形象,壮丽的炎官举着火伞。然而,那云烧的树木和火的实际并不一致,金乌下来啄食赤虬的卵。灵魂翻腾,眼睛翻倒了,忘记了所在之处,红色的气息冲融在一起,没有间断。这就像是流传自上古时代的故事,九轮照亮了干旱的世界。两三个道士坐在一起,灵液屡次倒入玻璃杯中。突然惊讶地发现颜色变得年轻稚嫩,却相信灵仙并非荒诞。桃源的路迷失在茫茫之中,枣树下悲歌唱不休。前年在山谷间思乡之情涌现,迟疑不前却也算开拓。去年困顿在湘水之滨,随着千里霜枫一同归来作伴。猿猴呼喊,鼯鼠啸叫,鹧鸪鸟啼,令人耳朵酸痛,肠子难以洗涤。想念着与君手牵手的时刻,如何能够得到?如今我们相互陪伴,不再推辞懒散。从古至今,迟钝而少参与寻找之人,更何况是一个满腹闲言散文的儒官。只有你与我同样怀抱理想,去除丘陵和山谷,铺平道路。年轻时没有要紧忙碌,时光清明时,谏疏尤为难得。有人有酒却没有事情做,有家却多了竹门可以款待。须知季节转变即意味着寒冷的到来,幸好到了中午还是温暖宜人。南山逼近冬季变得清瘦,岩石上刻画出凹凸不平的形状。当担忧再次被冰雪埋没,忙碌地观察守戒已经太晚了。

赏析:
这首诗是唐代文学家韩愈的《游青龙寺赠崔大补阙》。诗人游览青龙寺,赠送给友人崔大补阙,诗中写景、抒情、咏物、议论融为一体,展现出美丽的自然景色和诗人对友情和官场的思考。
首先,诗人以秋季景色为背景,描绘了秋天初至,季月升起,晨光洒在大地上的美景。这里以写景为主,表现出秋天的宁静和美丽。
接着,诗人叙述了友人邀请他一同游青龙寺的情景,寺院被红叶装点得如诗如画。这里的抒情情感渐显,表达了友情之深厚,寺院的美景也增添了诗人的情感。
然后,诗人用幻想的笔法,描绘了一幅神奇的画面。他看到光华闪闪的壁上出现神鬼和神秘的景象,以及太阳神兽火伞的形象。这一部分可以归为咏物,表现了诗人的幻想和创造力。
诗的后半部分,诗人写出了一系列的幻想和神秘的情节,包括金乌下啄赬虬卵、魂翻眼倒、九轮照烛乾坤等。这部分更多地是议论,表达了诗人对宇宙、人生和神秘力量的思考。
最后,诗人表达了对友情和远行的思念,希望友人能陪他一同修身养性,摆脱官场的纷扰,追求清静和诗意的生活。这里体现了诗人对友情和理想生活的向往,也是抒情的部分。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者韩愈介绍:🔈

韩愈,字退之,南阳人。少孤,刻苦爲学,尽通六经百家。贞元八年,擢进士第,才高,又好直言,累被黜贬。初爲监察御史,上疏极论时事,贬阳山令。元和中,再爲博士,改比部郎中、史馆修撰,转考功、知制诰,进中书舍人,又改庶子。裴度讨淮西,请爲行军司马,以功迁刑部侍郎。谏迎佛骨,谪刺史潮州,移袁州。穆宗即位,召拜国子祭酒、兵部侍郎。使王廷凑,归,转吏部。爲时宰所构,罢爲兵部侍郎,寻复吏部。卒,赠礼部尚书,諡曰文。愈自比孟轲,辟佛老异端,笃旧恤孤,好诱进後学,以之成名者甚衆。文自魏晋来,拘偶对,体日衰,至愈,一返之古。而爲诗豪放,不避麤险,格之变亦自愈始焉。集四十卷,内诗十卷,外集遗文十卷,内诗十八篇,今合编... 查看更多>>

韩愈的诗:

相关诗词:

山中喜崔补阙见寻 (shān zhōng xǐ cuī bǔ quē jiàn xún)

朝代:唐    作者: 刘言史

鹿袖青藜鼠耳巾,潜夫岂解拜朝臣。
白屋藜牀还共入,山妻老大不羞人。

平平平○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄○,○仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平○仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○仄。
仄○平○仄仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄仄○○,平仄仄仄?平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,平平平仄平平仄。
平平平仄?平平,仄仄平平○仄仄。
○平平仄平平仄,平仄○○仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄平仄。
平仄仄平仄仄平,平平仄○平平仄。
平平仄仄平平仄,平平平仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄○平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平仄仄平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。

陈景升顷遗余化度寺碑甚佳阙後三行归自龙溪始为余补足记以绝句 (chén jǐng shēng qǐng yí yú huà dù sì bēi shèn jiā quē hòu sān xíng guī zì lóng xī shǐ wèi yú bǔ zú jì yǐ jué jù)

朝代:宋    作者: 刘克庄

端平曾叹阙三行,淳佑重来为补亡。
收拾一碑劳十载,此生凡事不须忙。

平平平○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄○,○仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平○仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○仄。
仄○平○仄仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄仄○○,平仄仄仄?平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,平平平仄平平仄。
平平平仄?平平,仄仄平平○仄仄。
○平平仄平平仄,平仄○○仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄平仄。
平仄仄平仄仄平,平平仄○平平仄。
平平仄仄平平仄,平平平仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄○平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平仄仄平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。

动物

同崔峒补阙慈恩寺避暑 (tóng cuī dòng bǔ quē cí ēn sì bì shǔ)

朝代:唐    作者: 卢纶

寺凉高树合,卧石绿阴中。
伴鹤慙僊侣,依僧学老翁。
鱼沈荷叶露,鸟散竹林风。
始悟尘居者,应将火宅同。

平平平○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄○,○仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平○仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○仄。
仄○平○仄仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄仄○○,平仄仄仄?平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,平平平仄平平仄。
平平平仄?平平,仄仄平平○仄仄。
○平平仄平平仄,平仄○○仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄平仄。
平仄仄平仄仄平,平平仄○平平仄。
平平仄仄平平仄,平平平仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄○平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平仄仄平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。

题惠聚寺 (tí huì jù sì)

朝代:唐    作者: 崔融

人莫嫌山小,僧还爱寺灵。
殿高神气力,龙活客丹青。

平平平○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄○,○仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平○仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○仄。
仄○平○仄仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄仄○○,平仄仄仄?平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,平平平仄平平仄。
平平平仄?平平,仄仄平平○仄仄。
○平平仄平平仄,平仄○○仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄平仄。
平仄仄平仄仄平,平平仄○平平仄。
平平仄仄平平仄,平平平仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄○平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平仄仄平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。

动物

题惠严寺 (tí huì yán sì)

朝代:唐    作者: 崔庸

人莫嫌山小,僧还爱寺灵。
殿高神气力,龙活客丹青。

平平平○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄○,○仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平○仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○仄。
仄○平○仄仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄仄○○,平仄仄仄?平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,平平平仄平平仄。
平平平仄?平平,仄仄平平○仄仄。
○平平仄平平仄,平仄○○仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄平仄。
平仄仄平仄仄平,平平仄○平平仄。
平平仄仄平平仄,平平平仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄○平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平仄仄平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。

动物

题青龙寺 (tí qīng lóng sì)

朝代:唐    作者: 张祜

二十年沈沧海间,一游京国也应闲。
人人尽到求名处,独向青龙寺看山。

平平平○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄○,○仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平○仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○仄。
仄○平○仄仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄仄○○,平仄仄仄?平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,平平平仄平平仄。
平平平仄?平平,仄仄平平○仄仄。
○平平仄平平仄,平仄○○仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄平仄。
平仄仄平仄仄平,平平仄○平平仄。
平平仄仄平平仄,平平平仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄○平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平仄仄平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。

动物

酬姚补阙南仲云溪馆中戏题随书见寄 (chóu yáo bǔ quē nán zhòng yún xī guǎn zhōng xì tí suí shū jiàn jì)

朝代:唐    作者: 皎然

寺溪临使府,风景借仁祠。
补衮周官贵,能名汉主思。
卧云知独处,望月忆同时。
忽枉缄中赠,琼瑶满手持。

平平平○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄○,○仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平○仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○仄。
仄○平○仄仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄仄○○,平仄仄仄?平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,平平平仄平平仄。
平平平仄?平平,仄仄平平○仄仄。
○平平仄平平仄,平仄○○仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄平仄。
平仄仄平仄仄平,平平仄○平平仄。
平平仄仄平平仄,平平平仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄○平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平仄仄平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。

酬姚补阙南仲云溪馆中戏题随书见寄 (chóu yáo bǔ quē nán zhòng yún xī guǎn zhōng xì tí suí shū jiàn jì)

朝代:唐    作者: 清江

寺溪临使府,风景借仁祠。
补衮周官贵,能名汉主慈。
卧云知独处,望月忆同时。
忽枉缄中赠,琼瑶满手持。

平平平○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄○,○仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平○仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○仄。
仄○平○仄仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄仄○○,平仄仄仄?平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,平平平仄平平仄。
平平平仄?平平,仄仄平平○仄仄。
○平平仄平平仄,平仄○○仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄平仄。
平仄仄平仄仄平,平平仄○平平仄。
平平仄仄平平仄,平平平仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄○平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平仄仄平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。

青龙寺赠云颢法师 (qīng lóng sì zèng yún hào fǎ shī)

朝代:唐    作者: 曹松

紫檀衣且香,春殿日尤长。
此地开新讲,何山鏁旧房。
僧名喧北阙,师印续南方。
莫惜青莲喻,秦人听未忘。

平平平○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄○,○仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平○仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○仄。
仄○平○仄仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄仄○○,平仄仄仄?平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,平平平仄平平仄。
平平平仄?平平,仄仄平平○仄仄。
○平平仄平平仄,平仄○○仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄平仄。
平仄仄平仄仄平,平平仄○平平仄。
平平仄仄平平仄,平平平仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄○平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平仄仄平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。

动物

酬李补阙雨中寄赠 (chóu lǐ bǔ quē yǔ zhōng jì zèng)

朝代:唐    作者: 崔峒

十年随马宿,几度受人恩。
白发还乡井,微官有子孙。
竹窗寒雨滴,苦砌夜虫喧。
独媿东垣友,新诗慰旅魂。

平平平○仄仄仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平平仄仄仄○,○仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平○仄仄。
平平○仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平○仄。
仄○平○仄仄平,仄平仄仄平平仄。
仄○仄仄仄○○,平仄仄仄?平仄。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平平○仄,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,平平平仄平平仄。
平平平仄?平平,仄仄平平○仄仄。
○平平仄平平仄,平仄○○仄平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄平仄。
平仄仄平仄仄平,平平仄○平平仄。
平平仄仄平平仄,平平平仄平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平仄○平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄平仄仄平仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平平仄○仄。