yòng yùn zài zuò
用韵再作 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 卫宗武 (wèi zōng wǔ)

一气运行於虚空,有形孰不归陶熔。
燠寒燥湿互为用,功被草木并昆虫。
胡然阳亢乃作沴,丰隆屏翳俱潜踪。
炎炎赫赫势太甚,烹煎万有何殊铜。
田畴龟坼河港断,水车不运骨挂龙。
俄惊片云变反掌,宇宙未剖犹鸿蒙。
初如綫溜气才应,继若瓴建声何洪。
岂徒神力能致此,意者高厚悲人穷。
丰凶由数亦匪数,厥有造化行其中。
年来五谷亦狼戾,曾孙之庾高於墉。
只今户户叹赤立,富者恨不为耕农。
要知千人万人心,心心默与天相通。
熙熙田畯争荐喜,烹葵剥枣追豳风。
更看十月场圃筑,黄鸡白酒村村同。
但祈田祖去螟螣,愿如荆叟歌元丰。

仄仄仄○平平○,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平平○仄仄仄,平平○仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平○仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平○仄仄仄平○,仄仄平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄平平,平平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,平平仄仄平平平。
○○仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄○平○平平平。

yī qì yùn xíng wū xū kōng , yǒu xíng shú bù guī táo róng 。
yù hán zào shī hù wèi yòng , gōng bèi cǎo mù bìng kūn chóng 。
hú rán yáng kàng nǎi zuò lì , fēng lóng píng yì jù qián zōng 。
yán yán hè hè shì tài shèn , pēng jiān wàn yǒu hé shū tóng 。
tián chóu guī chè hé gǎng duàn , shuǐ chē bù yùn gǔ guà lóng 。
é jīng piàn yún biàn fǎn zhǎng , yǔ zhòu wèi pōu yóu hóng méng 。
chū rú xiàn liū qì cái yìng , jì ruò líng jiàn shēng hé hóng 。
qǐ tú shén lì néng zhì cǐ , yì zhě gāo hòu bēi rén qióng 。
fēng xiōng yóu shù yì fěi shù , jué yǒu zào huà xíng qí zhōng 。
nián lái wǔ gǔ yì láng lì , zēng sūn zhī yǔ gāo wū yōng 。
zhī jīn hù hù tàn chì lì , fù zhě hèn bù wèi gēng nóng 。
yào zhī qiān rén wàn rén xīn , xīn xīn mò yǔ tiān xiāng tōng 。
xī xī tián jùn zhēng jiàn xǐ , pēng kuí bāo zǎo zhuī bīn fēng 。
gèng kàn shí yuè chǎng pǔ zhù , huáng jī bái jiǔ cūn cūn tóng 。
dàn qí tián zǔ qù míng téng , yuàn rú jīng sǒu gē yuán fēng 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

一气在虚空中流动,有形的东西都会回归于陶土的融化中。炎热、寒冷、干燥、湿润相互作用,功效被草木、昆虫一同发挥。突然间阳气过度升发,丰隆的云层和遮蔽的影子都隐藏着。强大的势力如此蓬勃,烹煎的铜器又有何不同?田地和土壤龟裂,河港中断,水车不再运转,龙骨悬挂。突然之间片云变化,像掌心反手一样,宇宙的奥秘仍未剖开,仍像鸿蒙一样深奥。初时气流如短线飞快,继而宛如注满容器,发出宏亮的声音。岂止是神力所能成就,智者高深却为人们的困苦而悲伤。丰收与饥荒并非单纯的数量,其中蕴含着造化的奥妙。多年来五谷也有过暴虐的时候,曾孙高超于墉垣。如今家家户户都怨恨不从事农耕,富者懊悔不亲身耕种。要了解千人万人的心思,每个心灵都默默与天相通。繁华的田畯争相呈献喜悦,烹煮蔬菜,剥取枣子,追随豳风的习俗。再看十月的场圃,建造起丰盛的土堆,黄鸡和白酒在每个村庄里共同存在。但愿祈求田祖能够消除螟虫和蝗虫,愿像荆叟一样歌颂元丰的丰收。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者卫宗武介绍:🔈

卫宗武(?~一二八九),字淇父,自号九山,华亭(今上海松江)人。出身世家,理宗淳佑间曾爲朝官,出知常州。未几,“自毘陵投绂归垂三十载”(本集卷五《刘药庄诗集序》)。卒於元世祖至元二十六年,年逾八十。有《秋声集》,都爲退居後所作,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲六卷,其中诗四卷。事见本集卷首元至元甲午重九日张之翰序。 卫宗武诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本,酌校残本《永乐大典》。馆臣漏辑诗三首,附於卷末。 查看更多>>

卫宗武的诗:

  • 理学

    寥寥二千载,道统几欲坠。濂洛暨关中,...

  • 君道

    勳华相授受,谟典所具述。其要在厥中,...

  • 伊周

    誓征黜夏命,武成有商邑。惟王弗率祖,...

  • 汉文帝

    恺悌而爱人,恭俭以持己。府库有余财,...

  • 隋炀帝

    方其为储贰,用智固已谲。及夫据大器,...

  • 留侯

    狙击岂良图,命几危博浪。既受黄石书,...

  • 二疏

    二君耸高致,今古知敬慕。勇退人所难,...

  • 孔明

    龙卧而长吟,胸次抱奇伟。立心不北向,...

  • 荀彧

    曹公初见奇,直以子房许。制胜算无遗,...

  • 韩延之

    刘公复晋祚,功成萌异志。网罗欲用才,...

  • 卫宗武诗全集>>

卫宗武的词:

相关诗词:

浩西堂见和因再用韵 其二 (hào xī táng jiàn hé yīn zài yòng yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 释绍嵩

老景人情一羽轻,绊身何用尚浮名。
备尝世事灰心久,更问侬当作麽生。

仄仄仄○平平○,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平平○仄仄仄,平平○仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平○仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平○仄仄仄平○,仄仄平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄平平,平平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,平平仄仄平平平。
○○仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄○平○平平平。

子温侄用再闻诵新作突过黄初诗作十诗见遗辄勉强次韵 其一 (zǐ wēn zhí yòng zài wén sòng xīn zuò tū guò huáng chū shī zuò shí shī jiàn yí zhé miǎn qiǎng cì yùn qí yī)

朝代:宋    作者: 张扩

小人无远谋,湮没如湛辈。
胸中气奄奄,垂尽鼓一再。
安知翰墨场,李杜凛然在。
文章作甘棠,百世负遗爱。

仄仄仄○平平○,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平平○仄仄仄,平平○仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平○仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平○仄仄仄平○,仄仄平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄平平,平平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,平平仄仄平平平。
○○仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄○平○平平平。

莘夫再用前韵作诗谢余过其居复用韵答之 其二 (shēn fū zài yòng qián yùn zuò shī xiè yú guò qí jū fù yòng yùn dá zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 赵蕃

盐车骥服驾罢牛,政使斯人此佐州。
大策本收经济用,三年何有课程留。
爱其义重云天薄,怜我诗穷肺腑搜。
子见悬知问何似,为言归决梦成游。

仄仄仄○平平○,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平平○仄仄仄,平平○仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平○仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平○仄仄仄平○,仄仄平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄平平,平平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,平平仄仄平平平。
○○仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄○平○平平平。

舟行再用前韵 其二 (zhōu xíng zài yòng qián yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 仲并

行藏那用卜,皱面不重红。
又作都城别,长怀国士风。
折巾从有道,斗酒对无功。
一梦何时续,南窗笑语中。

仄仄仄○平平○,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平平○仄仄仄,平平○仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平○仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平○仄仄仄平○,仄仄平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄平平,平平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,平平仄仄平平平。
○○仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄○平○平平平。

子温侄用再闻诵新作突过黄初诗作十诗见遗辄勉强次韵 其三 (zǐ wēn zhí yòng zài wén sòng xīn zuò tū guò huáng chū shī zuò shí shī jiàn yí zhé miǎn qiǎng cì yùn qí sān)

朝代:宋    作者: 张扩

十年功名心,客枕寄归梦。
衆中不卓立,老大复何用。
收身入禅寂,蔬茹饱僧供。
蛙鸣谁官私,聊欲当弦诵。

仄仄仄○平平○,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平平○仄仄仄,平平○仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平○仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平○仄仄仄平○,仄仄平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄平平,平平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,平平仄仄平平平。
○○仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄○平○平平平。

抒情 哲理

子温侄用再闻诵新作突过黄初诗作十诗见遗辄勉强次韵 其七 (zǐ wēn zhí yòng zài wén sòng xīn zuò tū guò huáng chū shī zuò shí shī jiàn yí zhé miǎn qiǎng cì yùn qí qī)

朝代:宋    作者: 张扩

赠篇最崛奇,披读辄三过。
巧如娲皇手,五色补天破。
珍宜宗庙享,净戒儿女涴。
谁能续离骚,且用追楚些。

仄仄仄○平平○,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平平○仄仄仄,平平○仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平○仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平○仄仄仄平○,仄仄平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄平平,平平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,平平仄仄平平平。
○○仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄○平○平平平。

喜鲁直还用前韵再作 其二 (xǐ lǔ zhí huán yòng qián yùn zài zuò qí èr)

朝代:宋    作者: 晁说之

鹧鸪不入馔,松柏有常心。
归来应未老,但道古犹今。

仄仄仄○平平○,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平平○仄仄仄,平平○仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平○仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平○仄仄仄平○,仄仄平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄平平,平平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,平平仄仄平平平。
○○仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄○平○平平平。

喜鲁直还用前韵再作 其一 (xǐ lǔ zhí huán yòng qián yùn zài zuò qí yī)

朝代:宋    作者: 晁说之

梵志问故邻,木兰坐旧床。
去恨已断绝,归意更凄凉。

仄仄仄○平平○,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平平○仄仄仄,平平○仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平○仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平○仄仄仄平○,仄仄平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄平平,平平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,平平仄仄平平平。
○○仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄○平○平平平。

再用前韵赠高缙之三首 其一 (zài yòng qián yùn zèng gāo jìn zhī sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 陈造

晴色与春违,香红不余漂。
出郭纵远目,草长麦齐腰。
诗来慰幽独,吮讽芬兰椒。
招月作三益,庶用娱中宵。

仄仄仄○平平○,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平平○仄仄仄,平平○仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平○仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平○仄仄仄平○,仄仄平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄平平,平平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,平平仄仄平平平。
○○仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄○平○平平平。

再用韵 其一 (zài yòng yùn qí yī)

朝代:宋    作者: 张孝祥

雪中纸衾有奇趣,煖香夜作椒兰熏。
毗耶丈室本无病,天女为散花纷纭。

仄仄仄○平平○,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄仄○平平。
平平平○仄仄仄,平平○仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平○仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
平○仄仄仄平○,仄仄平仄平平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄仄○○○。
平平仄仄仄平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄○仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平平仄平平,平平仄仄平○平。
平平平仄平仄仄,平平仄仄平平平。
○○仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
仄平平仄仄平○,仄○平○平平平。