yòng xuě shī yùn xiè sān wài dì jiàn hé
用雪诗韵谢三外弟见和 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 洪适 (hóng shì)

我昔檇李寓,君方锡山潜。
欲驰咫尺书,駃足无飞廉。
相望参与商,引首徒遐瞻。
朅来萍梗踪,远野得茅檐。
获与谭垒接,何询龟筮占。
青山整烟鬟,澄波开监奁。
乔松与怪柏,如虬老龙髯。
悠然一望间,野色皆可觇。
范甑飞埃尘,墨突寒不黔。
好友岂厌频,鸡黍供炊爓。
外家三遗珠,颖脱皆囊尖。
交情谢流俗,不问凉及炎。
着鞭挹清风,从者屡我淹。
高论极根源,师友识所渐。
大略搉治忽,细谈析毫纤。
皮里有阳秋,褒贬追齐歼。
古称学如殖,秋成观执镰。
吾匪董夫子,家居下帷幨。
言经虽败绩,宁防整冠嫌。
抽轧强成章,句鄙不任拈。
骩骳且艰涩,疵瑕费鍼砭。
君诗粲珠琲,光焰古人兼。
讵覆伧父酒,不道胡儿盐。
陈檄愈头疾,杜词逐寒痁。
轻缣边幅富,健笔锋鋩銛。
语句既遒丽,格律何森严。
我穷思已竭,君方涌泉添。
三峡争倒流,未肯波澜恬。
短才愧非正,尚期膏馥沾。
吟罢觉夜永,明窗耿孤蟾。

仄仄?仄仄,平平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
○仄○仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,○平仄平平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄○。
平○仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,仄平仄○平。
平仄仄平平,平仄平平平。
仄○仄○仄,平平○仄平。
平仄仄平仄,平平仄平○。
平平平仄仄,平○仄○平。
平仄平平平,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄平○。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平仄,仄平仄平○。
○平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平○仄仄,平平仄平平。
○仄平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平○,仄○○仄○。
○仄仄仄仄,平平仄平平。

wǒ xī zuì lǐ yù , jūn fāng xī shān qián 。
yù chí zhǐ chǐ shū , kuài zú wú fēi lián 。
xiāng wàng cān yù shāng , yǐn shǒu tú xiá zhān 。
qiè lái píng gěng zōng , yuǎn yě dé máo yán 。
huò yǔ tán lěi jiē , hé xún guī shì zhàn 。
qīng shān zhěng yān huán , chéng bō kāi jiān lián 。
qiáo sōng yǔ guài bǎi , rú qiú lǎo lóng rán 。
yōu rán yī wàng jiān , yě sè jiē kě chān 。
fàn zèng fēi āi chén , mò tū hán bù qián 。
hǎo yǒu qǐ yàn pín , jī shǔ gòng chuī yàn 。
wài jiā sān yí zhū , yǐng tuō jiē náng jiān 。
jiāo qíng xiè liú sú , bù wèn liáng jí yán 。
zhe biān yì qīng fēng , cóng zhě lǚ wǒ yān 。
gāo lùn jí gēn yuán , shī yǒu shí suǒ jiàn 。
dà lüè què zhì hū , xì tán xī háo xiān 。
pí lǐ yǒu yáng qiū , bāo biǎn zhuī qí jiān 。
gǔ chēng xué rú zhí , qiū chéng guān zhí lián 。
wú fěi dǒng fū zǐ , jiā jū xià wéi chān 。
yán jīng suī bài jì , níng fáng zhěng guān xián 。
chōu yà qiáng chéng zhāng , jù bǐ bù rèn niān 。
wěi bèi qiě jiān sè , cī xiá fèi zhēn biān 。
jūn shī càn zhū bèi , guāng yàn gǔ rén jiān 。
jù fù chen fù jiǔ , bù dào hú ér yán 。
chén xí yù tóu jí , dù cí zhú hán shān 。
qīng jiān biān fú fù , jiàn bǐ fēng máng xiān 。
yǔ jù jì qiú lì , gé lǜ hé sēn yán 。
wǒ qióng sī yǐ jié , jūn fāng yǒng quán tiān 。
sān xiá zhēng dǎo liú , wèi kěn bō lán tián 。
duǎn cái kuì fēi zhèng , shàng qī gāo fù zhān 。
yín bà jué yè yǒng , míng chuāng gěng gū chán 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

我曾经居住在李寓,君方拜谒山中隐士。
心怀迫切之情,欲驰书信,但骏马却无从飞翔。
相望相思,彼此交流,引领着徒步漫长的旅程。
曾行经萍水梗,远野寻得茅草搭建房檐。
与谭垒相遇结交,却不知向何处求卜问卦。
青山美丽如云发,清澈的波浪敞开宝箱。
高耸的松树与奇特的柏树,宛如长须的老龙。
悠然间眺望,四野美景尽收眼底。
范甑飞起灰尘,墨汁渗透寒境不染黑。
与好友相处不厌其烦,用鸡黍为食烹煮。
外家之人珍宝传遗,颖脱都是极尖锐的东西。
交情深厚,不问天凉地热。
手持鞭子,吹拂清风,从者屡次遭我淹没。
高谈阔论谈及根本之源,师友相识互有所得。
探讨治国之大略,也细谈剖析最微小的细节。
内心有夏天的炎热,冰凉的秋风让人凝神。
古代说学如同种植,秋天成熟收割看得见。
我并非著名的董仲舒,只是家居下帷帐。
言论虽然败于一时,但仍要整理头发,不让帽子显得松散。
文章难免有些生硬,有时句子粗糙难以挑选。
褒贬修辞有些费力,疵瑕需要细心针砭。
君所作的诗词闪耀如宝珠琳琅,光芒照耀着古人的伟绩。
又岂能否定史书上的故事,不可忽略胡人制盐的功劳。
陈檄愈发头痛,杜词紧随寒病。
轻巧的丝绢边缘富丽堂皇,健硬的笔锋锋利如削。
语句既优美,格律却十分严谨。
我思考已尽,君却不断涌出新的灵感。
形容三峡争流,江水不肯安宁平静。
我愧于才能不够出色,仍然期待膏腴美酒的沾染。
吟咏终了,觉得夜色漫长,明亮的窗户里只有孤寂的月亮。


总结:

此诗叙述了诗人昔日游历山野之地,拜访隐士李寓,欲传书密信但未得驰逐的苦闷。与知己交流心情,一同游览美景。在山野中,结交朋友,探讨学问。描绘了自然景观的壮美和野趣,反映了交游的真挚友情。诗中自叹才识浅薄,但仍渴望得到精深学问的熏陶。表现了诗人对学问的渴求和对友谊的珍视,展现了豁达豪放、自由奔放的个性。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者洪适介绍:🔈

洪适(一一一七~一一八四),字景伯,号盘洲。初名造,字温伯,一字景温,鄱阳(今江西波阳)人。皓子,与弟遵、迈皆知名於时。初以皓出使恩,补修职郎,调严州录事参军。高宗绍兴十二年(一一四二),中博学宏词科,爲敕令所删定官,改秘书正字。明年,因皓忤秦桧出爲饶州通判,适亦出爲台州通判。後皓谪英州,适亦免官,往来於英奉父。二十七年,知荆门军,历知徽州,提举江东路常平茶盐,总领淮东军马钱粮。孝宗隆兴二年(一一六四),召爲太常少卿兼权直学士院,寻除中书舍人,爲贺生辰使使金。乾道元年(一一六五),迁翰林学士,累迁尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使。二年,提举太平兴国宫,寻起知绍兴府,未几再奉祠。淳熙十一年卒... 查看更多>>

洪适的诗:

洪适的词:

相关诗词:

李提刑李参政再和招鹤诗再用韵以谢 其四 (lǐ tí xíng lǐ cān zhèng zài hé zhāo hè shī zài yòng yùn yǐ xiè qí sì)

朝代:宋    作者: 魏了翁

弟兄孙子总英明,玉雪成围眩昼晴。
寄语茅山何道士,不须苦共鹤寻盟。

仄仄?仄仄,平平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
○仄○仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,○平仄平平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄○。
平○仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,仄平仄○平。
平仄仄平平,平仄平平平。
仄○仄○仄,平平○仄平。
平仄仄平仄,平平仄平○。
平平平仄仄,平○仄○平。
平仄平平平,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄平○。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平仄,仄平仄平○。
○平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平○仄仄,平平仄平平。
○仄平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平○,仄○○仄○。
○仄仄仄仄,平平仄平平。

蜀士甘彦和寓张魏公门馆用予见张钦夫诗韵作二诗见赠和以谢之 其二 (shǔ shì gān yàn hé yù zhāng wèi gōng mén guǎn yòng yǔ jiàn zhāng qīn fū shī yùn zuò èr shī jiàn zèng hé yǐ xiè zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 杨万里

夜把新诗读,灯前阖且开。
一行私独喜,两脚不虚来。
天似嫌梅晚,冬初遣雪催。
与君问花信,能绕百千回。

仄仄?仄仄,平平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
○仄○仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,○平仄平平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄○。
平○仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,仄平仄○平。
平仄仄平平,平仄平平平。
仄○仄○仄,平平○仄平。
平仄仄平仄,平平仄平○。
平平平仄仄,平○仄○平。
平仄平平平,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄平○。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平仄,仄平仄平○。
○平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平○仄仄,平平仄平平。
○仄平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平○,仄○○仄○。
○仄仄仄仄,平平仄平平。

次韵郎中弟见寄 其三 (cì yùn láng zhōng dì jiàn jì qí sān)

朝代:宋    作者: 李弥逊

凝云飞雪暗乡城,摇想鴒原老弟兄。
解道因风吹柳絮,诗成吟咏许谁听。

仄仄?仄仄,平平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
○仄○仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,○平仄平平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄○。
平○仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,仄平仄○平。
平仄仄平平,平仄平平平。
仄○仄○仄,平平○仄平。
平仄仄平仄,平平仄平○。
平平平仄仄,平○仄○平。
平仄平平平,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄平○。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平仄,仄平仄平○。
○平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平○仄仄,平平仄平平。
○仄平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平○,仄○○仄○。
○仄仄仄仄,平平仄平平。

季共见和前诗次韵为谢 其三 (jì gòng jiàn hé qián shī cì yùn wèi xiè qí sān)

朝代:宋    作者: 周紫芝

人把江瑶比荔枝,枇杷楟奈更何疑。
桄榔叶外和烟树,想得青红半熟时。

仄仄?仄仄,平平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
○仄○仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,○平仄平平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄○。
平○仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,仄平仄○平。
平仄仄平平,平仄平平平。
仄○仄○仄,平平○仄平。
平仄仄平仄,平平仄平○。
平平平仄仄,平○仄○平。
平仄平平平,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄平○。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平仄,仄平仄平○。
○平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平○仄仄,平平仄平平。
○仄平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平○,仄○○仄○。
○仄仄仄仄,平平仄平平。

小园梅未尽放叔用府教以诗索和勉用韵以谢 (xiǎo yuán méi wèi jìn fàng shū yòng fǔ jiào yǐ shī suǒ hé miǎn yòng yùn yǐ xiè)

朝代:宋    作者: 魏近思

造化机缄莫恨迟,须知开谢各因时。
物华未分随春意,梅蘂先饶露玉肌。
雪里精神千万态,水边潇洒两三枝。
何当携酒浇花去,且遣诗筒为报知。

仄仄?仄仄,平平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
○仄○仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,○平仄平平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄○。
平○仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,仄平仄○平。
平仄仄平平,平仄平平平。
仄○仄○仄,平平○仄平。
平仄仄平仄,平平仄平○。
平平平仄仄,平○仄○平。
平仄平平平,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄平○。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平仄,仄平仄平○。
○平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平○仄仄,平平仄平平。
○仄平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平○,仄○○仄○。
○仄仄仄仄,平平仄平平。

周尹潜雪中过门不我顾遂登西楼作诗见寄次韵谢之三首 其一 (zhōu yǐn qián xuě zhōng guò mén bù wǒ gù suì dēng xī lóu zuò shī jiàn jì cì yùn xiè zhī sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 陈与义

晓窗飞雪惬幽听,起觅新诗自启扃。
不觉高轩墙外过,贪看万鹤舞中庭。

仄仄?仄仄,平平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
○仄○仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,○平仄平平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄○。
平○仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,仄平仄○平。
平仄仄平平,平仄平平平。
仄○仄○仄,平平○仄平。
平仄仄平仄,平平仄平○。
平平平仄仄,平○仄○平。
平仄平平平,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄平○。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平仄,仄平仄平○。
○平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平○仄仄,平平仄平平。
○仄平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平○,仄○○仄○。
○仄仄仄仄,平平仄平平。

写景 抒情

段县尉以兄约斋二诗求和因次韵 (duàn xiàn wèi yǐ xiōng yuē zhāi èr shī qiú hé yīn cì yùn)

朝代:宋    作者: 陈着

兄弟谁无仕宦情,约斋好处最分明。
自缘友□勤相逊,可是诗怀要独清。
道义终身为日用,功名外物等云轻。
闭门见说都无事,教子诗书是治生。

仄仄?仄仄,平平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
○仄○仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,○平仄平平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄○。
平○仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,仄平仄○平。
平仄仄平平,平仄平平平。
仄○仄○仄,平平○仄平。
平仄仄平仄,平平仄平○。
平平平仄仄,平○仄○平。
平仄平平平,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄平○。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平仄,仄平仄平○。
○平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平○仄仄,平平仄平平。
○仄平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平○,仄○○仄○。
○仄仄仄仄,平平仄平平。

何彦清梅诗二绝用韵颇严诸公相率同和 其二 (hé yàn qīng méi shī èr jué yòng yùn pō yán zhū gōng xiāng shuài tóng hé qí èr)

朝代:宋    作者: 吴芾

只把南枝作雪看,一般风韵照人寒。
当年儿女还知此,定借君来答谢安。

仄仄?仄仄,平平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
○仄○仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,○平仄平平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄○。
平○仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,仄平仄○平。
平仄仄平平,平仄平平平。
仄○仄○仄,平平○仄平。
平仄仄平仄,平平仄平○。
平平平仄仄,平○仄○平。
平仄平平平,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄平○。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平仄,仄平仄平○。
○平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平○仄仄,平平仄平平。
○仄平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平○,仄○○仄○。
○仄仄仄仄,平平仄平平。

李提刑李参政再和招鹤诗再用韵以谢 其二 (lǐ tí xíng lǐ cān zhèng zài hé zhāo hè shī zài yòng yùn yǐ xiè qí èr)

朝代:宋    作者: 魏了翁

锦江相去几何哉,未见窗前落雪皑。
声气同时无间断,有时夜半掠江来。

仄仄?仄仄,平平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
○仄○仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,○平仄平平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄○。
平○仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,仄平仄○平。
平仄仄平平,平仄平平平。
仄○仄○仄,平平○仄平。
平仄仄平仄,平平仄平○。
平平平仄仄,平○仄○平。
平仄平平平,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄平○。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平仄,仄平仄平○。
○平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平○仄仄,平平仄平平。
○仄平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平○,仄○○仄○。
○仄仄仄仄,平平仄平平。

谢景思提举见过用药寮韵赋三诗寄谢 其二 (xiè jǐng sī tí jǔ jiàn guò yòng yào liáo yùn fù sān shī jì xiè qí èr)

朝代:宋    作者: 孙觌

屋头遥见丈人乌,门外欣逢载酒车。
拄杖穿林花自落,携壶席地草休鉏。
褰帷共看高轩过,列戟行归大府居。
掣电一欢宁复有,空传胜事满村墟。

仄仄?仄仄,平平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
○仄○仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄仄平平。
仄仄平仄仄,平平平仄○。
平平仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,○平仄平平。
平平仄仄○,仄仄平仄平。
仄仄平平平,仄仄平仄平。
仄仄仄仄平,平仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄○。
平○仄平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄仄,仄平仄○平。
平仄仄平平,平仄平平平。
仄○仄○仄,平平○仄平。
平仄仄平仄,平平仄平○。
平平平仄仄,平○仄○平。
平仄平平平,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄平○。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄仄平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平仄,仄平仄平○。
○平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄平平平。
仄平○仄仄,平平仄平平。
○仄平仄平,仄仄平○平。
仄平仄平○,仄○○仄○。
○仄仄仄仄,平平仄平平。