yǒng huái jì zhī jǐ
咏怀寄知己 🔈
已得浮生到老闲,且将新句拟玄关。
自知清兴来无尽,谁道淳风去不还。
三百正声传世後,五千真理在人间。
此心终待相逢说,时复登楼看暮山。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
已得浮生到老閑,且將新句擬玄關。
自知清興來無盡,誰道淳風去不還。
三百正聲傳世後,五千真理在人間。
此心終待相逢說,時復登樓看暮山。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
已经感觉到了生活的乏味,一直以来都过得无所事事,不妨试着写下一些玄妙的句子来抒发心情。
我自己明白,清新的快乐难以永恒,可是有谁知道朴实的风气会永不回归。
经过三百年的正统传承,五千个真理在人间广泛流传。
这颗心最终等待着与你相逢时的对话,时常也会登上楼顶,眺望夕阳下的群山。
总结:
这首诗以对人生的感慨为主题,描绘了作者对生活的厌倦和对人情世故的反思。他感叹时间的流逝,对于清新和朴实的美好时光的追忆,但同时也意识到这些美好是短暂的,不可永恒。诗中还表达了对于传统文化的珍视,强调了真理在人间传承的重要性。最后,诗人希望能与他人相逢,交流心灵的感悟,并在登高望远中感受自然的壮美景色。整首诗以朴实的语言表达了人生的哲理和情感体验。
齐己的诗:
相关诗词:
荆门寄怀章供奉兼呈幕中知己 (jīng mén jì huái zhāng gòng fèng jiān chéng mù zhōng zhī jǐ)
紫衣居贵上,青衲老关中。
事佛门相似,朝天路不同。
神凝无恶梦,诗澹老真风。
闻道知音在,官高信莫通。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
寄怀锺陵旧游因寄知己 (jì huái zhōng líng jiù yóu yīn jì zhī jǐ)
洗井僧来说旧游,西江东岸是城楼。
昔年淹迹因王化,长日凭栏看水流。
真观上人栖树石,陈陶处士在林丘。
终拖老病重寻去,得到匡庐死便休。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
中春怆怀寄二三知己 (zhōng chūn chuàng huái jì èr sān zhī jǐ)
眼暗心还白,逢春强凭栏。
因闻积雨夜,却忆旧山寒。
竹撼烟丛滑,花烧露朵乾。
故人相会处,应话此衰残。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
荅知己自阙下寄书 (dá zhī jǐ zì quē xià jì shū)
故人劳札翰,千里寄荆台。
知恋文明在,来寻江汉来。
羣机喧白昼,陆海涨黄埃。
得路应相笑,无成守死灰。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
酬章水知己 (chóu zhāng shuǐ zhī jǐ)
新吟忽有寄,千里到荆门。
落日云初碧,残年眼正昏。
已为难敌手,谁更入深论。
後信多相寄,吾生重此言。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
偶作寄王秘书 (ǒu zuò jì wáng mì shū)
七丝湘水秋深夜,五字河桥日暮时。
借问秘书郎此意,静弹高咏有谁知。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
寄怀江西僧达禅翁 (jì huái jiāng xī sēng dá chán wēng)
长忆旧山日,与君同聚沙。
未能精贝叶,便学咏杨花。
苦甚伤心骨,清还切齿牙。
何妨继余习,前世是诗家。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
重过东园兴怀知己二首 其一 (chóng guò dōng yuán xīng huái zhī jǐ èr shǒu qí yī)
东园桃李记春时,杖屦相从日日嬉。
乌帽插花筹艳酒,碧莲探韵赋新诗。
广陵散绝清弹苦,岘首碑空雨泪垂。
物色已非知己尽,一回临眺一怀悲。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
鶑鸣十章寄戚伯瑞 其一○ (yīng míng shí zhāng jì qī bǎi ruì qí yī ○)
莫克匪己,莫玩匪理。
有怀于是,不知子之所止。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
长安书怀呈知己 (cháng ān shū huái chéng zhī jǐ)
江湖归不易,京邑计长贫。
独夜有知己,论心无故人。
一灯愁里梦,九陌病中春。
为问清平日,无门致出身。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。