xú rú tíng
徐孺亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 苏辙 (sū zhé)

徐君鬰鬰涧底松,陈君落落堂上栋。
涧深松茂不遭伐,堂毁栋折伤其躬。
二人出处势不合,譬如日月行西东。
胡为宾主两相好,一榻挂壁吹清风。
人生遇合何必同,一朝利尽更相攻。
先号後笑不须怪,外物未可疑心胸。
比干谏死微子去,自古不辨污与隆。
我来故国空叹息,城东旧宅生茅蓬。
平湖十顷照清庙,独画徐子遗陈公。
二人皆合配社稷,胡不相对祠堂中。

平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄○仄仄○平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄○○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○仄平。
仄平仄仄○○仄,平平仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄○仄平平○。

xú jūn yù yù jiàn dǐ sōng , chén jūn luò luò táng shàng dòng 。
jiàn shēn sōng mào bù zāo fá , táng huǐ dòng zhé shāng qí gōng 。
èr rén chū chù shì bù hé , pì rú rì yuè xíng xī dōng 。
hú wèi bīn zhǔ liǎng xiāng hǎo , yī tà guà bì chuī qīng fēng 。
rén shēng yù hé hé bì tóng , yī cháo lì jìn gèng xiāng gōng 。
xiān hào hòu xiào bù xū guài , wài wù wèi kě yí xīn xiōng 。
bǐ gān jiàn sǐ wēi zǐ qù , zì gǔ bù biàn wū yǔ lóng 。
wǒ lái gù guó kōng tàn xī , chéng dōng jiù zhái shēng máo péng 。
píng hú shí qǐng zhào qīng miào , dú huà xú zǐ yí chén gōng 。
èr rén jiē hé pèi shè jì , hú bù xiāng duì cí táng zhōng 。

徐孺亭

—— 蘇轍

徐君鬰鬰澗底松,陳君落落堂上棟。
澗深松茂不遭伐,堂毀棟折傷其躬。
二人出處勢不合,譬如日月行西東。
胡爲賓主兩相好,一榻挂壁吹清風。
人生遇合何必同,一朝利盡更相攻。
先號後笑不須怪,外物未可疑心胸。
比干諫死微子去,自古不辨汙與隆。
我來故國空嘆息,城東舊宅生茅蓬。
平湖十頃照清廟,獨畫徐子遺陳公。
二人皆合配社稷,胡不相對祠堂中。

平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄○仄仄○平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄○○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○仄平。
仄平仄仄○○仄,平平仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄○仄平平○。

xú jūn yù yù jiàn dǐ sōng , chén jūn luò luò táng shàng dòng 。
jiàn shēn sōng mào bù zāo fá , táng huǐ dòng zhé shāng qí gōng 。
èr rén chū chù shì bù hé , pì rú rì yuè xíng xī dōng 。
hú wèi bīn zhǔ liǎng xiāng hǎo , yī tà guà bì chuī qīng fēng 。
rén shēng yù hé hé bì tóng , yī cháo lì jìn gèng xiāng gōng 。
xiān hào hòu xiào bù xū guài , wài wù wèi kě yí xīn xiōng 。
bǐ gān jiàn sǐ wēi zǐ qù , zì gǔ bù biàn wū yǔ lóng 。
wǒ lái gù guó kōng tàn xī , chéng dōng jiù zhái shēng máo péng 。
píng hú shí qǐng zhào qīng miào , dú huà xú zǐ yí chén gōng 。
èr rén jiē hé pèi shè jì , hú bù xiāng duì cí táng zhōng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
徐君在涧底站着,气质高远如松树,陈君在堂上行走,态度端庄优雅如堂屋栋梁。涧中松树深深,茂盛而不被砍伐;堂宇却毁损了,栋梁折断伤了自己。这两位人物因为立场不一致,好像太阳和月亮东西奔跑一样。他们原本是宾主相待,为什么要在同一张床上挂起帷幔,一起吹清风呢?人生遇到合适的伴侣未必非要相似,一旦利益耗尽,又会互相攻击。先哭后笑不必奇怪,外在的东西还不能怀疑内心胸怀。比干因谏言而死,微子则离去,自古以来不能辨别污名与荣耀。我回到故国,空慨叹不已,东边的旧宅上长满了茅草。平湖的十顷地照耀着清净的庙宇,我独自画下徐子留给陈公的遗像。这两位人物都对国家社稷有所贡献,为何不在祠堂中面对面地安放?

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者苏辙介绍:🔈

苏辙(一○三九~一一一二),字子由,一字同叔,晚号颍滨遗老,眉州眉山(今属四川)人。与父洵、兄轼同以文学知名。仁宗嘉佑二年(一○五七)进士。六年,又举才识兼茂明於体用科,因乞侍父未仕。英宗治平二年(一○六五),爲大名府留守推官。神宗熙宁二年(一○六九),召爲制置三司条例司检详文字,议事每与王安石不合,出爲河南推官,历陈州教授、齐州掌书记、签书应天府判官。元丰二年(一○七九),兄轼被罪,辙亦坐贬监筠州盐酒税。哲宗元佑元年(一○八六),入爲右司谏,寻迁起居郎、中书舍人,累迁尚书右丞。七年,擢大中大夫守门下侍郎。八年,哲宗亲政,起用新党。绍圣元年(一○九四),以元佑党人落职,出知汝州、袁州,又降授朝... 查看更多>>

苏辙的诗:

苏辙的词:

相关诗词:

徐孺亭马上口号 (xú rú tíng mǎ shàng kǒu hào)

朝代:唐    作者: 权德舆

湖上荒亭临水开,龟文篆字积莓苔。
曲江北海今何处,尽逐东流去不回。

平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄○仄仄○平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄○○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○仄平。
仄平仄仄○○仄,平平仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄○仄平平○。

写景 哲理

登徐孺子亭 (dēng xú rú zǐ tíng)

朝代:宋    作者: 李吕

昔贤久矣埋黄土,独有清风翳环堵。
曾将一束奠生刍,今与游人閙歌舞。

平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄○仄仄○平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄○○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○仄平。
仄平仄仄○○仄,平平仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄○仄平平○。

陪陈帅登孺子亭一首 (péi chén shuài dēng rú zǐ tíng yī shǒu)

朝代:宋    作者: 王阮

未上滕王阁,先登孺子亭。
朝廷党锢传,湖海少微星。
独善非忘世,高风自有灵。
东湖山上色,长为此人青。

平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄○仄仄○平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄○○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○仄平。
仄平仄仄○○仄,平平仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄○仄平平○。

和安中咏陈仲举徐孺子二首 其一 (hé ān zhōng yǒng chén zhòng jǔ xú rú zǐ èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 刘弇

当年礼意号难通,南国才倾孺子风。
户外尔来多客屦,谁堪一榻与要终。

平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄○仄仄○平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄○○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○仄平。
仄平仄仄○○仄,平平仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄○仄平平○。

和子仲都官徐孺亭 (hé zǐ zhòng dōu guān xú rú tíng)

朝代:宋    作者: 彭汝砺

已矣斯人不可从,风流今见一亭中。
云藏洲渚秋长碧,日在波澜晚更红。
旱岁会为岩际雨,贪夫亦畏海濒风。
于今未见如公比,叹息陈蕃榻亦空。

平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄○仄仄○平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄○○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○仄平。
仄平仄仄○○仄,平平仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄○仄平平○。

次韵和孔周翰侍郎洪州绝句十首 其一○ (cì yùn hé kǒng zhōu hàn shì láng hóng zhōu jué jù shí shǒu qí yī ○)

朝代:宋    作者: 郭祥正

东湖入望晚波平,蒲叶圆荷各自青。
不用更寻徐孺宅,编茅搘竹一碑亭。

平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄○仄仄○平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄○○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○仄平。
仄平仄仄○○仄,平平仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄○仄平平○。

句 其三 (jù qí sān)

朝代:宋    作者: 陶弼

剑待张华时已晚,榻延徐孺礼应疏。

平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄○仄仄○平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄○○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○仄平。
仄平仄仄○○仄,平平仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄○仄平平○。

华亭百咏 濯缨亭 (huá tíng bǎi yǒng zhuó yīng tíng)

朝代:宋    作者: 许尚

舆梁斜倚处,檐影坠清流。
往往抽簪者,常为孺子羞。

平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄○仄仄○平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄○○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○仄平。
仄平仄仄○○仄,平平仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄○仄平平○。

句 其二 (jù qí èr)

朝代:宋    作者: 胡致隆

细雨滕王阁,春风孺子亭。

平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄○仄仄○平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄○○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○仄平。
仄平仄仄○○仄,平平仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄○仄平平○。

浴日亭 (yù rì tíng)

朝代:宋    作者: 方信孺

亭倚蓬莱几许高,下临无地有惊涛。
坡仙想得江山助,八语端为天下豪。

平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄○平仄仄平仄,平仄仄○平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄○仄仄○平平。
平平平仄仄○仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄平,仄平仄仄○○平。
平○仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○仄平。
仄平仄仄○○仄,平平仄仄平平平。
平平仄○仄平仄,仄仄平仄○平平。
仄平平仄仄仄仄,平仄○仄平平○。