xǔ dào níng sōng
许道宁松 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王安中 (wáng ān zhōng)

玉骨漓岏雪作顶,清溪下舞蛟龙影。
忽惊发地扶屋极,谁向天公乞刀尺。
道人逸气天云高,韦偃毕宏皆坐超。
奔崕断壑皆睥睨,悲风激激星劳劳。
胡为乎挂卿高堂之素壁,许侯笔兴万牛敌。
坐来一气回霜秋,四顾满堂皆古色。
老夫卜筑寄云松,屡揖伯鸾携敬通。
忽见婆娑眼中物,使我嚼句生天风。
千章奇材卧涧底,公独区区悦其僞。
我知金石贯冰霜,便与髯卿同一味。
君不见丹霞大士烧木佛,此老胸中果何物。

仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
平?仄仄平仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄平平平平仄仄,仄平仄○仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。

yù gǔ lí wán xuě zuò dǐng , qīng xī xià wǔ jiāo lóng yǐng 。
hū jīng fā dì fú wū jí , shuí xiàng tiān gōng qǐ dāo chǐ 。
dào rén yì qì tiān yún gāo , wéi yǎn bì hóng jiē zuò chāo 。
bēn yá duàn hè jiē pì nì , bēi fēng jī jī xīng láo láo 。
hú wèi hū guà qīng gāo táng zhī sù bì , xǔ hóu bǐ xīng wàn niú dí 。
zuò lái yī qì huí shuāng qiū , sì gù mǎn táng jiē gǔ sè 。
lǎo fū bǔ zhù jì yún sōng , lǚ yī bǎi luán xié jìng tōng 。
hū jiàn pó suō yǎn zhōng wù , shǐ wǒ jiáo jù shēng tiān fēng 。
qiān zhāng qí cái wò jiàn dǐ , gōng dú qū qū yuè qí wěi 。
wǒ zhī jīn shí guàn bīng shuāng , biàn yǔ rán qīng tóng yī wèi 。
jūn bù jiàn dān xiá dà shì shāo mù fó , cǐ lǎo xiōng zhōng guǒ hé wù 。

动物

許道寧松

—— 王安中

玉骨巑岏雪作頂,清溪下舞蛟龍影。
忽驚發地扶屋極,誰向天公乞刀尺。
道人逸氣天雲高,韋偃畢宏皆坐超。
奔崕斷壑皆睥睨,悲風激激星勞勞。
胡爲乎挂卿高堂之素壁,許侯筆興萬牛敵。
坐來一氣回霜秋,四顧滿堂皆古色。
老夫卜築寄雲松,屢揖伯鸞攜敬通。
忽見婆娑眼中物,使我嚼句生天風。
千章奇材卧澗底,公獨區區悦其僞。
我知金石貫冰霜,便與髯卿同一味。
君不見丹霞大士燒木佛,此老胸中果何物。

仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
平?仄仄平仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄平平平平仄仄,仄平仄○仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。

yù gǔ lí wán xuě zuò dǐng , qīng xī xià wǔ jiāo lóng yǐng 。
hū jīng fā dì fú wū jí , shuí xiàng tiān gōng qǐ dāo chǐ 。
dào rén yì qì tiān yún gāo , wéi yǎn bì hóng jiē zuò chāo 。
bēn yá duàn hè jiē pì nì , bēi fēng jī jī xīng láo láo 。
hú wèi hū guà qīng gāo táng zhī sù bì , xǔ hóu bǐ xīng wàn niú dí 。
zuò lái yī qì huí shuāng qiū , sì gù mǎn táng jiē gǔ sè 。
lǎo fū bǔ zhù jì yún sōng , lǚ yī bǎi luán xié jìng tōng 。
hū jiàn pó suō yǎn zhōng wù , shǐ wǒ jiáo jù shēng tiān fēng 。
qiān zhāng qí cái wò jiàn dǐ , gōng dú qū qū yuè qí wěi 。
wǒ zhī jīn shí guàn bīng shuāng , biàn yǔ rán qīng tóng yī wèi 。
jūn bù jiàn dān xiá dà shì shāo mù fó , cǐ lǎo xiōng zhōng guǒ hé wù 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
玉骨漓岏雪堆在山巅,清溪中舞动着蛟龙的倒影。
突然惊醒,发现自己置身在极远之地,不知是向上苍之神请求了什么法器。
那位道人逸气横溢,仿佛腾云驾雾,韦偃、毕宏等人都敬畏地坐在一旁。
群峭山崖和断壑都在俯视,悲凉的风吹得星星闪烁。
为何在高贵的堂室上挂着卿卿高品的素壁,许侯的笔墨气势堪比万牛。
坐着却感受到深秋的寒霜,四周满堂的景象都散发着古老的气息。
我这老夫卜筑住在山间靠云松作伴,屡次招呼伯鸾,彼此以礼相待。
忽然看到了眼中的婆娑之物,使我构思出生生不息的天风之句。
千卷奇书躺在山涧底,公卿之中只有我领略到其中虚实。
我知道金石可以贯穿冰霜,与髯卿一样有着同样的兴趣。
难道你没有见过丹霞大士烧毁木制佛像吗?老者的内心究竟隐藏着怎样的奥秘?

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王安中介绍:🔈

王安中(一○七六~一一三四,此据《建炎以来系年要录》及《宋史》本传推算,如按《文忠集》卷一五《跋初寮王左丞赠曾祖诗及竹林泉赋》所记推算,生年提前一年),字履道,号初寮,中山阳曲(今山西太原)人。哲宗元符三年(一一○○)进士。调瀛州司理参军、大名县主簿,历秘书省着作郎。徽宗政和间,除中书舍人,擢御史中丞。疏蔡京罪,爲翰林学士,迁承旨。宣和元年(一一一九),拜尚书右丞,三年,爲左丞。五年,主联金攻辽,授庆远军节度使、河北河东燕山府路宣抚使、知燕山府(《宋会要辑稿》职官四一之二○)。七年,宋金启衅,以上清宝籙宫使兼侍读召还(同上书职官五四之一一)。除建雄军节度使、大名府尹兼北京留守司。钦宗靖康初,连... 查看更多>>

王安中的诗:

王安中的词:

相关诗词:

许道宁寒林 (xǔ dào níng hán lín)

朝代:宋    作者: 文同

许生虽学李营丘,墨路纵横多自出。
交柯挥霍裴旻剑,乱蔓淋漓张晓笔。

仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
平?仄仄平仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄平平平平仄仄,仄平仄○仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。

题君山爱松轩 (tí jūn shān ài sōng xuān)

朝代:宋    作者: 李吕

尝爱山间老乔松,栖烟宿雨盘虬龙。
道人所爱偶相似,许我来此听松风。

仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
平?仄仄平仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄平平平平仄仄,仄平仄○仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。

动物

句 其二 (jù qí èr)

朝代:宋    作者: 张士逊

李成谢世范宽死,唯有长安许道宁。

仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
平?仄仄平仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄平平平平仄仄,仄平仄○仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。

常宁县访许介之途中即景 (cháng níng xiàn fǎng xǔ jiè zhī tú zhōng jí jǐng)

朝代:宋    作者: 戴复古

竹径入茅屋,松坡连菜畦。
深潴沤麻水,斜竖采桑梯。
区别隣家鸭,群分各线鷄。
行人来少憇,假道过东溪。

仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
平?仄仄平仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄平平平平仄仄,仄平仄○仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。

凉榭许道宁画山 (liáng xiè xǔ dào níng huà shān)

朝代:宋    作者: 刘敞

许生擅丘壑,融结随毫端。
醉埽堂上壁,参差皆可观。
飞雪暗连峰,对之中夏寒。
吾能捐万事,于此聊盘桓。

仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
平?仄仄平仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄平平平平仄仄,仄平仄○仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。

奉同原甫度支厅壁许道宁画松 (fèng tóng yuán fǔ dù zhī tīng bì xǔ dào níng huà sōng)

朝代:宋    作者: 韩维

长松盘青冥,鬰与窗户对。
许翁写生意,独得毫墨外。
年侵日昏剥,拂拭自君辈。
得非神物守,以待真赏会。
翛然簿书暇,恍若岩壑内。
举手扪紫烟,侧耳听清籁。
苍林与老石,野性旧所爱。
一从官都邑,兹游颇乖背。
慰此寤寐怀,典刑亦足頼。
幸当扫尘壁,促驾我其迈。

仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
平?仄仄平仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄平平平平仄仄,仄平仄○仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。

赠卜道人二首 其二 (zèng bǔ dào rén èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 袁燮

道人怪我年如许,宿债胡为未尽偿。
宁识吾心烈於火,得归林下便清凉。

仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
平?仄仄平仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄平平平平仄仄,仄平仄○仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。

酬道芬寄昼松 (chóu dào fēn jì zhòu sōng)

朝代:唐    作者: 刘商

闻道铅华学沈宁,寒枝淅沥叶青青。
一株将比囊中树,若个年多有茯苓。

仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
平?仄仄平仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄平平平平仄仄,仄平仄○仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。

赠赞宁大师 (zèng zàn níng dà shī)

朝代:宋    作者: 王之道

诏修僧史浙江滨,万卷书中老一身。
赴阙尚留支遁马,援毫应待仲尼麟。
溟蒙雪影松窗晓,狼籍苔花竹院春。
还许幽斋暂相访,却慙陶令满衣尘。

仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
平?仄仄平仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄平平平平仄仄,仄平仄○仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。

张敏叔守梓州 (zhāng mǐn shū shǒu zǐ zhōu)

朝代:宋    作者: 许景衡

风月关心自不闲,诗家本领更多般。
千篇要继杜陵後,万里宁辞蜀道难。
今日赤帷新刺史,几年锦帐旧郎官。
莫嫌白首功名晚,松柏从来耐岁寒。

仄仄平平仄仄仄,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平平,平仄仄平平仄平。
平?仄仄平仄仄,平平仄仄平○○。
平平平仄平平平平仄仄,仄平仄○仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄平。
仄仄平○仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄仄○仄仄,仄仄平○仄平仄。