xīng fú sì
兴福寺 🔈
为厌市喧杂,携诗来此吟。
鸟声山路静,花影寺门深。
楼阁庄严界,池塘清浄心。
松风亦好事,送客出前林。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
爲厭市喧雜,携詩來此吟。
鳥聲山路靜,花影寺門深。
樓閣莊嚴界,池塘清浄心。
松風亦好事,送客出前林。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
真山民的诗:
相关诗词:
孟知府令嗣求法名兴福 (mèng zhī fǔ lìng sì qiú fǎ míng xīng fú)
兴福奇儿,福无边表。
一点灵台,青天月皎。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
游虞山兴福寺 (yóu yú shān xīng fú sì)
兴福相传古道场,杖藜乘兴访支郎。
案翻梵贝烟消篆,院寂棋声日转廊。
玉版参师多古意,石梅问讯几时香。
禅家识得诗风味,清供杯茶熟煮汤。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
成都人为新修福成寺谣(题拟) (chéng dōu rén wéi xīn xiū fú chéng sì yáo tí nǐ )
昔公去此,福成以毁。
今公重还,福成复完。
民安军治,亦如此寺。
(见《刘宾客文集》卷四《成都府新修福成寺记》)。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
广福寺 (guǎng fú sì)
老去丹心在,愁来酒兴浓。
江山遗古意,云水淡秋容。
落日孤村笛,微风远寺钟。
平生善知识,却忆妙高峰。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
早过兴福寺 (zǎo guò xīng fú sì)
谒客因过寺,无车且借馿。
晴岚四填拥,我意一凋疎。
僧劝茱萸饮,身能瘴疠祛。
宁堪久居此,曷日遂归与。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
嘉禾百咏 泗洲庵 (jiā hé bǎi yǒng sì zhōu ān)
旧寺丘墟後,重兴岁月赊。
莫将闲祸福,容易托僧伽。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
登唐兴寺上方 (dēng táng xīng sì shàng fāng)
三入唐兴寺里宿,闭门风雨云垂屋。
今朝披雾立山椒,始识唐兴真面目。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。