wǔ āi shī chǔ sān lǘ dài fū qū yuán
五哀诗 楚三闾大夫屈原 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 李纲 (lǐ gāng)

楚怀听秦诳,身作咸阳鬼。
当时屈原争,坐困椒兰毁。
襄王复不悟,远作江南徙。
行吟沅湘间,形槁顔色悴。
着书称离骚,风雅齐厥理。
鸱鴞况小人,鸾凤喻君子。
眷眷不忘君,一篇三致意。
纫兰采杜若,冠佩空自伟。
举世混浊中,谁与同乐此。
忠臣会遇难,千古共一轨。
人情疏骾亮,物能使软美。
存亡反覆间,悔及良晚矣。
嗟嗟屈子心,芳洁畴与比。
日月可争光,尘垢安能滓。
聊从太史卜,肯逐渔父醉。
甘葬鱼腹中,怀沙汨罗水。
千秋身後名,芬馥同茝芷。
夫岂椒兰徒,据势长不死。

仄平○平仄,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
○○平平○,平仄平仄仄。
仄平○○平,平仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平○仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
仄仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄仄○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄○,平平仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。

chǔ huái tīng qín kuáng , shēn zuò xián yáng guǐ 。
dāng shí qū yuán zhēng , zuò kùn jiāo lán huǐ 。
xiāng wáng fù bù wù , yuǎn zuò jiāng nán xǐ 。
xíng yín yuán xiāng jiān , xíng gǎo yán sè cuì 。
zhe shū chēng lí sāo , fēng yǎ qí jué lǐ 。
chī xiāo kuàng xiǎo rén , luán fèng yù jūn zǐ 。
juàn juàn bù wàng jūn , yī piān sān zhì yì 。
rèn lán cǎi dù ruò , guān pèi kōng zì wěi 。
jǔ shì hún zhuó zhōng , shuí yǔ tóng lè cǐ 。
zhōng chén huì yù nán , qiān gǔ gòng yī guǐ 。
rén qíng shū gěng liàng , wù néng shǐ ruǎn měi 。
cún wáng fǎn fù jiān , huǐ jí liáng wǎn yǐ 。
jiē jiē qū zǐ xīn , fāng jié chóu yǔ bǐ 。
rì yuè kě zhēng guāng , chén gòu ān néng zǐ 。
liáo cóng tài shǐ bǔ , kěn zhú yú fù zuì 。
gān zàng yú fù zhōng , huái shā mì luó shuǐ 。
qiān qiū shēn hòu míng , fēn fù tóng chǎi zhǐ 。
fū qǐ jiāo lán tú , jù shì cháng bù sǐ 。

抒情 史诗

五哀詩 楚三閭大夫屈原

—— 李綱

楚懷聽秦誑,身作咸陽鬼。
當時屈原争,坐困椒蘭毁。
襄王復不悟,遠作江南徙。
行吟沅湘間,形槁顔色悴。
著書稱離騷,風雅齊厥理。
鴟鴞况小人,鸞鳳喻君子。
眷眷不忘君,一篇三致意。
紉蘭採杜若,冠佩空自偉。
舉世混濁中,誰與同樂此。
忠臣會遇難,千古共一軌。
人情疏骾亮,物能使軟美。
存亡反覆間,悔及良晚矣。
嗟嗟屈子心,芳潔疇與比。
日月可争光,塵垢安能滓。
聊從太史卜,肯逐漁父醉。
甘葬魚腹中,懷沙汨羅水。
千秋身後名,芬馥同茝芷。
夫豈椒蘭徒,據勢長不死。

仄平○平仄,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
○○平平○,平仄平仄仄。
仄平○○平,平仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平○仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
仄仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄仄○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄○,平平仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。

chǔ huái tīng qín kuáng , shēn zuò xián yáng guǐ 。
dāng shí qū yuán zhēng , zuò kùn jiāo lán huǐ 。
xiāng wáng fù bù wù , yuǎn zuò jiāng nán xǐ 。
xíng yín yuán xiāng jiān , xíng gǎo yán sè cuì 。
zhe shū chēng lí sāo , fēng yǎ qí jué lǐ 。
chī xiāo kuàng xiǎo rén , luán fèng yù jūn zǐ 。
juàn juàn bù wàng jūn , yī piān sān zhì yì 。
rèn lán cǎi dù ruò , guān pèi kōng zì wěi 。
jǔ shì hún zhuó zhōng , shuí yǔ tóng lè cǐ 。
zhōng chén huì yù nán , qiān gǔ gòng yī guǐ 。
rén qíng shū gěng liàng , wù néng shǐ ruǎn měi 。
cún wáng fǎn fù jiān , huǐ jí liáng wǎn yǐ 。
jiē jiē qū zǐ xīn , fāng jié chóu yǔ bǐ 。
rì yuè kě zhēng guāng , chén gòu ān néng zǐ 。
liáo cóng tài shǐ bǔ , kěn zhú yú fù zuì 。
gān zàng yú fù zhōng , huái shā mì luó shuǐ 。
qiān qiū shēn hòu míng , fēn fù tóng chǎi zhǐ 。
fū qǐ jiāo lán tú , jù shì cháng bù sǐ 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
楚怀听信秦的谎言,结果身陷咸阳,形同鬼魂。
当时屈原劝谏襄王,但却坐困在椒兰的毁谤中。
襄王复不醒悟,远走江南避祸。
屈原行走在沅湘之间,形容憔悴。
他写下《离骚》这篇诗文,文风高雅,言辞优美。
诗中鸱鴞象征小人,鸾凤比喻君子。
屈原深深地思念着君王,一篇诗中三次表达自己的愿望。
他像纫兰采杜若一样,戴着冠冕,却空有一身伟丽。
在这世间纷杂复杂的环境中,谁能和他一起享受这份乐趣呢?
忠臣在会遇到艰难困苦的时刻,千古流传下一种信仰。
人情疏漠而权谋明亮,物质的诱惑能使人变得软弱和堕落。
在生死存亡之间,后悔已经晚了。
嗟哉,屈子的心灵是如此纯洁美好,犹如芳香的花草相比。
日月的光辉都可以争夺,尘垢又何能沾染?
屈原宁愿听从太史的卜筮,也不肯随意追随渔父的醉意。
他宁愿在鱼腹中甘心葬身,怀念故乡的沙汨罗水。
千秋后,他的名字依然芳香,如同茝兰和芷草一般。
屈原岂止是椒兰那样轻易凋零,他凭借信仰坚持不懈,长存不朽。

总结:全文:本文通过描述楚国大臣屈原被诬陷的遭遇,以及他对襄王的劝谏和忠诚,表现了屈原高尚的品德和坚定的信仰。诗人屈原借用鸱鴞和鸾凤的象征,表达了小人和君子之间的对比。屈原不忘君王,为国家忠诚,但却被权谋所困,最终宁愿牺牲生命也不愿屈从于世俗的诱惑。他的忠诚和信仰使他的名字千秋流传,永世不朽。整篇文章充满了对忠诚、信仰和高尚品德的赞美。

赏析:此诗以楚怀忆秦时屈原的遭遇为题材,以豪放悲愤之情,表现了屈原忠贞不屈、宁死不屈的气节和壮烈。诗人李纲以雄浑激越的语言,描绘了屈原因直言谏逐的遭遇,展现了他在困境中坚韧不拔的品格。全诗意境深远,言辞激昂,表达了对屈原的景仰之情,也抒发了对时局的愤懑之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李纲介绍:🔈

李纲(一○八三~一一四○),字伯纪,号梁谿居士,邵武(今属福建)人,自其祖始居无锡(今属江苏)。徽宗政和二年(一一一二)进士。积官至监察御史兼权殿中侍御史,因忤权贵,改比部员外郎,迁起居郎。宣和元年(一一一九),因言事谪监南剑州沙县税务。七年,爲太常少卿。钦宗即位,除兵部侍郎,爲行营参谋官,力主抗金,以姚平仲兵败罢。寻复尚书右丞,充京城四壁守御使,除知枢密院事。後因反对和议,落职提举亳州明道宫,建昌军安置,再谪宁江。金兵再至,除资政殿大学士,领开封府事。纲行次长沙受命,率湖南勤王师入援,未而而开封已陷。高宗即位,拜尚书右仆射兼中书侍郎。因反对避地东南,落职居鄂州。绍兴二年(一一三二),除观文殿... 查看更多>>

李纲的诗:

李纲的词:

相关诗词:

夔路十贤 屈大夫 (kuí lù shí xián qū dài fū)

朝代:宋    作者: 王十朋

大夫楚忠臣,哀哉以谗逐。
遗庙大江濆,醒清今古独。

仄平○平仄,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
○○平平○,平仄平仄仄。
仄平○○平,平仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平○仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
仄仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄仄○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄○,平平仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。

屈原塔 (qū yuán tǎ)

朝代:宋    作者: 苏轼

楚人悲屈原,千载意未歇。
精魂飘何处,父老空哽咽。
至今沧江上,投饭救饥渴。
遗风成竞渡,哀叫楚山裂。
屈原古壮士,就死意甚烈。
世俗安得知,眷眷不忍决。
南宾旧属楚,山上有遗塔。
应是奉佛人,恐子就沦灭。
此事虽无凭,此意固已切。
古人谁不死,何必较考折。
名声实无穷,富贵亦暂热。
大夫知此理,所以持死节。

仄平○平仄,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
○○平平○,平仄平仄仄。
仄平○○平,平仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平○仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
仄仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄仄○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄○,平平仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。

端午节 风俗 怀古

楚风四首 其一 (chǔ fēng sì shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 刘敞

三楚多秀士,从古谓之然。
接舆既髠首,三闾复沈渊。
大屈备时玩,白珩为世传。
粃糠凤鸟歌,瓦砾离骚篇。
已矣德既隐,孔车为回旋。

仄平○平仄,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
○○平平○,平仄平仄仄。
仄平○○平,平仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平○仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
仄仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄仄○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄○,平平仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。

端午帖子 皇帝阁 其五 (duān wǔ tiě zi huáng dì gé qí wǔ)

朝代:宋    作者: 周必大

东城谩祀汉苍梧,南楚空怜屈大夫。
何似贤才徧中外,自然朝野足欢娱。

仄平○平仄,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
○○平平○,平仄平仄仄。
仄平○○平,平仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平○仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
仄仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄仄○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄○,平平仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。

三闾大夫 (sān lǘ dài fū)

朝代:唐    作者: 刘威

三闾一去湘山老,烟水悠悠痛古今。
青史已书殷鉴在,词人劳咏楚江深。
竹移低影潜贞节,月入中流洗恨心。
再引离骚见微旨,肯敎渔父会昇沈。

仄平○平仄,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
○○平平○,平仄平仄仄。
仄平○○平,平仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平○仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
仄仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄仄○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄○,平平仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。

古渔父词十二首 其七 (gǔ yú fù cí shí èr shǒu qí qī)

朝代:宋    作者: 王銍

曾见三闾屈大夫,强将清浊较贤愚。
如今更觉前言拙,醒醉由来本不殊。

仄平○平仄,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
○○平平○,平仄平仄仄。
仄平○○平,平仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平○仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
仄仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄仄○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄○,平平仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。

端午绝句二首 其二 (duān wǔ jué jù èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 谢逸

病臂懒缠长命缕,破衣羞带赤灵符。
樽中有酒不得醉,忆着三闾屈大夫。

仄平○平仄,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
○○平平○,平仄平仄仄。
仄平○○平,平仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平○仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
仄仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄仄○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄○,平平仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。

三闾大夫赞 (sān lǘ dài fū zàn)

朝代:宋    作者: 王柏

爱国忧民感慨深,沅湘浩浩魄沈沈。
怀沙哀郢成何事,日月争光只此心。

仄平○平仄,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
○○平平○,平仄平仄仄。
仄平○○平,平仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平○仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
仄仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄仄○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄○,平平仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。

题屈原祠 (tí qū yuán cí)

朝代:唐    作者: 洪州将军

苍藤古木几经春,旧祀祠堂小水滨。
行客谩陈三酎酒,大夫元是独醒人。

仄平○平仄,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
○○平平○,平仄平仄仄。
仄平○○平,平仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平○仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
仄仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄仄○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄○,平平仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。

偈颂五首 其三 (jì sòng wǔ shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 释了悟

一即三,三即一,碧眼胡僧数不出。
少林面壁九年,大似抱赃叫屈。
屈屈,黄檗树头,讨甚木蜜。

仄平○平仄,平仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平平仄。
○○平平○,平仄平仄仄。
仄平○○平,平仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
仄仄仄仄平,仄平○仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
仄仄仄仄○,平仄平仄仄。
平平仄仄○,平仄仄仄仄。
平平○仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄仄○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平平仄。
平○仄仄仄,仄仄平仄仄。
平仄平仄○,平平仄平仄。
平平平仄平,平仄平仄仄。
平仄平平平,仄仄○仄仄。