tí tán shì zhuó yīng tíng
题谈氏濯缨亭 🔈
茶陵水似沧浪清,我行征骖登小亭。
孔圣去矣不可见,野人有歌谁复听。
孟子能推孔圣心,寥寥斯意有谁寻。
中原可惜无人问,此日聊为梁父吟。
○平仄仄平○平,仄○平平平仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄平仄平平仄○。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄○。
茶陵水似滄浪清,我行征驂登小亭。
孔聖去矣不可見,野人有歌誰復聽。
孟子能推孔聖心,寥寥斯意有誰尋。
中原可惜無人問,此日聊爲梁父吟。
○平仄仄平○平,仄○平平平仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄平仄平平仄○。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄○。
- 收藏
- 做笔记
胡宏的诗:
相关诗词:
寄题强常州乌墩新作濯缨亭二首 其二 (jì tí qiáng cháng zhōu wū dūn xīn zuò zhuó yīng tíng èr shǒu qí èr)
濯缨须沧浪,弹冠必新沐。
昏昏不可受,皓皓亦易辱。
借令困一尘,未易涴冰玉。
勿从渔父谈,恐自成窘束。
○平仄仄平○平,仄○平平平仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄平仄平平仄○。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄○。
题濯缨亭 (tí zhuó yīng tíng)
静处高斋昼杜门,溪亭来往间开樽。
钓台逸老心非傲,浮石仙人迹尚存。
对岸烟林双佛寺,隔滩风笛一渔村。
濯缨岂独酬吾志,清有沧浪示子孙。
○平仄仄平○平,仄○平平平仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄平仄平平仄○。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄○。
梁谿八咏 濯缨亭 (liáng xī bā yǒng zhuó yīng tíng)
画栋飞檐俯碧流,何时归去舣扁舟。
不须更把尘缨濯,直取冠裳裂即休。
○平仄仄平○平,仄○平平平仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄平仄平平仄○。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄○。
濯缨亭 (zhuó yīng tíng)
谁引沧洲客,行歌到此亭。
萦回一水碧,巉绝两峰青。
小雨吹行舰,疏梅度远汀。
我无缨可濯,华髪任星星。
○平仄仄平○平,仄○平平平仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄平仄平平仄○。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄○。
濯缨亭在吴兴南门外 (zhuó yīng tíng zài wú xīng nán mén wài)
凄风急雨脱然晴,当道横山似见迎。
野水茫茫何用许,烂供游子濯尘缨。
○平仄仄平○平,仄○平平平仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄平仄平平仄○。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄○。
退居十咏 濯缨亭 (tuì jū shí yǒng zhuó yīng tíng)
亭上秋登远目明,灈缨诚不是虚名。
晴波一片如铺练,浮石江心彻底清。
○平仄仄平○平,仄○平平平仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄平仄平平仄○。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄○。
濯泉亭 (zhuó quán tíng)
风浪江头正激湍,小亭溪上水平宽。
濯缨不做弹冠想,一曲沧浪钓雪寒。
○平仄仄平○平,仄○平平平仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄平仄平平仄○。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄○。
咏濯缨亭 (yǒng zhuó yīng tíng)
西园胜迹名天下,唐相经营用意工。
岛屿回环压湖面,楼台重复倚云空。
濯缨泉洁存遗迹,促轸亭空想旧风。
公暇未应无客会,春游更喜与民同。
○平仄仄平○平,仄○平平平仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄平仄平平仄○。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄○。
贻溪怀古十篇 濯缨亭 (yí xī huái gǔ shí piān zhuó yīng tíng)
皎皎居士缨,岂有尘可濯。
爱兹沧浪清,偶以斯名记。
转谷群鸽归,衢岸游鱼跃。
檐头碧梧枝,秋来垂影薄。
○平仄仄平○平,仄○平平平仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄平仄平平仄○。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄○。
题秦惇秀才园亭 (tí qín dūn xiù cái yuán tíng)
秦郎重构水边亭,仿佛疏林过雨声。
更唤清泉入屏坐,少留他日濯吾缨。
○平仄仄平○平,仄○平平平仄平。
仄仄仄仄仄仄仄,仄平仄平平仄○。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
○平仄仄平平仄,仄仄平平平仄○。