yǒng zhuó yīng tíng
咏濯缨亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 程珦 (chéng xiàng)

西园胜迹名天下,唐相经营用意工。
岛屿回环压湖面,楼台重复倚云空。
濯缨泉洁存遗迹,促轸亭空想旧风。
公暇未应无客会,春游更喜与民同。

平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

xī yuán shèng jì míng tiān xià , táng xiāng jīng yíng yòng yì gōng 。
dǎo yǔ huí huán yā hú miàn , lóu tái chóng fù yǐ yún kōng 。
zhuó yīng quán jié cún yí jì , cù zhěn tíng kōng xiǎng jiù fēng 。
gōng xiá wèi yìng wú kè huì , chūn yóu gèng xǐ yǔ mín tóng 。

詠濯纓亭

—— 程珦

西園勝跡名天下,唐相經營用意工。
島嶼回環壓湖面,樓臺重複倚雲空。
濯纓泉潔存遺跡,促軫亭空想舊風。
公暇未應無客會,春遊更喜與民同。

平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

xī yuán shèng jì míng tiān xià , táng xiāng jīng yíng yòng yì gōng 。
dǎo yǔ huí huán yā hú miàn , lóu tái chóng fù yǐ yún kōng 。
zhuó yīng quán jié cún yí jì , cù zhěn tíng kōng xiǎng jiù fēng 。
gōng xiá wèi yìng wú kè huì , chūn yóu gèng xǐ yǔ mín tóng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
西园的美景在天下都有名,唐相(指唐代宰相)经营养护着这里,用心良苦。
岛屿环绕,压在湖面上,楼台重复,依靠在空中的云彩上。
濯缨泉水清澈,保存着过去的痕迹,促轸亭空,怀念着旧日的风采。
公暇时未有应邀的客人会面,春游时更喜欢与百姓们一同游玩。

全诗描绘了一个美丽的园林景观——西园。这个园林被誉为天下的胜迹,得到了唐代宰相的精心经营和维护。园内有岛屿环绕,湖水环抱,楼台云霄,景色如诗如画。泉水澄清,留存着历史的遗迹,古亭空寂,回忆着昔日的风光。在公闲之余,虽然没有邀请宾客会面,但春天游园时却更愿意与百姓们一同欢乐。整个诗篇表现出了园林的美景和历史意蕴,以及作者与民众共享美好时光的心情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者程珦介绍:🔈

程珦(一○○六~一○九○),字伯温,河南(今河南洛阳)人。颢父。仁宗天圣中历黄陂、庐陵二县尉,润州观察支使。历知龚、凤、磁、汉诸州。神宗熙宁中管勾西京嵩山崇福宫,致仕。哲宗元佑五年卒,年八十五。事见《宋史》卷四二七《程颢传》、《新安文献志》卷六二。今录诗二首。 查看更多>>

程珦的诗:

相关诗词:

梁谿八咏 濯缨亭 (liáng xī bā yǒng zhuó yīng tíng)

朝代:宋    作者: 李纲

画栋飞檐俯碧流,何时归去舣扁舟。
不须更把尘缨濯,直取冠裳裂即休。

平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

退居十咏 濯缨亭 (tuì jū shí yǒng zhuó yīng tíng)

朝代:宋    作者: 赵拚

亭上秋登远目明,灈缨诚不是虚名。
晴波一片如铺练,浮石江心彻底清。

平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

濯缨亭 (zhuó yīng tíng)

朝代:宋    作者: 陈庚生

谁引沧洲客,行歌到此亭。
萦回一水碧,巉绝两峰青。
小雨吹行舰,疏梅度远汀。
我无缨可濯,华髪任星星。

平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

濯缨亭在吴兴南门外 (zhuó yīng tíng zài wú xīng nán mén wài)

朝代:宋    作者: 范成大

凄风急雨脱然晴,当道横山似见迎。
野水茫茫何用许,烂供游子濯尘缨。

平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

华亭百咏 濯缨亭 (huá tíng bǎi yǒng zhuó yīng tíng)

朝代:宋    作者: 许尚

舆梁斜倚处,檐影坠清流。
往往抽簪者,常为孺子羞。

平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

和何逢原南山八咏 濯缨亭 (hé hé féng yuán nán shān bā yǒng zhuó yīng tíng)

朝代:宋    作者: 何梦桂

清泉白石此丘隅,谁解尘缨漱玉壶。
歌罢沧浪千古意,只今曾见似人无。

平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

题濯缨亭 (tí zhuó yīng tíng)

朝代:宋    作者: 赵拚

静处高斋昼杜门,溪亭来往间开樽。
钓台逸老心非傲,浮石仙人迹尚存。
对岸烟林双佛寺,隔滩风笛一渔村。
濯缨岂独酬吾志,清有沧浪示子孙。

平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

濯泉亭 (zhuó quán tíng)

朝代:宋    作者: 朱蒙正

风浪江头正激湍,小亭溪上水平宽。
濯缨不做弹冠想,一曲沧浪钓雪寒。

平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

贻溪怀古十篇 濯缨亭 (yí xī huái gǔ shí piān zhuó yīng tíng)

朝代:宋    作者: 俞充

皎皎居士缨,岂有尘可濯。
爱兹沧浪清,偶以斯名记。
转谷群鸽归,衢岸游鱼跃。
檐头碧梧枝,秋来垂影薄。

平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

濯缨潭 (zhuó yīng tán)

朝代:宋    作者: 陈岩

山深地僻人稀到,安得沧浪孺子歌。
缨上本无尘可濯,莫将止水强扬波。

平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。