tí dān bǐng wén huà xiàng
题单丙文画像 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 徐照 (xú zhào)

几年无字学,宋代出王锺。
鈎锁全遗力,锥沙不露锋。
神明还旧观,时辈获稀逢。
点曳连烟雾,崩腾动凤龙。
势成期险峻,意造绝纤穠。
八法因知永,三分可问踪。
丰多寻圣病,求务废眠饔。
若匪蒙提耳,终难免击胸。
道玄令自悟,恩大报无从。
新砚传沅石,寒煤扫岳松。
缺碑年号在,古器土泥重。
注分元非浅,舒情似独隆。
租人脂晓辖,离馆听秋蛩。
贾岛铜为像,平原绣作容。
简编流越海,魂梦历蛮峰。
先喜趋朝日,应须领戟僮。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄平○。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○○。
仄○平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。

jǐ nián wú zì xué , sòng dài chū wáng zhōng 。
gōu suǒ quán yí lì , zhuī shā bù lù fēng 。
shén míng huán jiù guān , shí bèi huò xī féng 。
diǎn yè lián yān wù , bēng téng dòng fèng lóng 。
shì chéng qī xiǎn jùn , yì zào jué xiān nóng 。
bā fǎ yīn zhī yǒng , sān fēn kě wèn zōng 。
fēng duō xún shèng bìng , qiú wù fèi mián yōng 。
ruò fěi méng tí ěr , zhōng nán miǎn jī xiōng 。
dào xuán lìng zì wù , ēn dà bào wú cóng 。
xīn yàn chuán yuán shí , hán méi sǎo yuè sōng 。
quē bēi nián hào zài , gǔ qì tǔ ní chóng 。
zhù fēn yuán fēi qiǎn , shū qíng sì dú lóng 。
zū rén zhī xiǎo xiá , lí guǎn tīng qiū qióng 。
jiǎ dǎo tóng wèi xiàng , píng yuán xiù zuò róng 。
jiǎn biān liú yuè hǎi , hún mèng lì mán fēng 。
xiān xǐ qū cháo rì , yìng xū lǐng jǐ tóng 。

动物

題單丙文畫像

—— 徐照

幾年無字學,宋代出王鍾。
鈎鎖全遺力,錐沙不露鋒。
神明還舊觀,時輩獲稀逢。
點曳連煙霧,崩騰動鳳龍。
勢成期險峻,意造絕纖穠。
八法因知永,三分可問蹤。
豐多尋聖病,求務廢眠饔。
若匪蒙提耳,終難免擊胸。
道玄令自悟,恩大報無從。
新硯傳沅石,寒煤掃嶽松。
缺碑年號在,古器土泥重。
注分元非淺,舒情似獨隆。
租人脂曉轄,離館聽秋蛩。
賈島銅爲像,平原繡作容。
簡編流越海,魂夢歷蠻峰。
先喜趨朝日,應須領戟僮。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄平○。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○○。
仄○平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。

jǐ nián wú zì xué , sòng dài chū wáng zhōng 。
gōu suǒ quán yí lì , zhuī shā bù lù fēng 。
shén míng huán jiù guān , shí bèi huò xī féng 。
diǎn yè lián yān wù , bēng téng dòng fèng lóng 。
shì chéng qī xiǎn jùn , yì zào jué xiān nóng 。
bā fǎ yīn zhī yǒng , sān fēn kě wèn zōng 。
fēng duō xún shèng bìng , qiú wù fèi mián yōng 。
ruò fěi méng tí ěr , zhōng nán miǎn jī xiōng 。
dào xuán lìng zì wù , ēn dà bào wú cóng 。
xīn yàn chuán yuán shí , hán méi sǎo yuè sōng 。
quē bēi nián hào zài , gǔ qì tǔ ní chóng 。
zhù fēn yuán fēi qiǎn , shū qíng sì dú lóng 。
zū rén zhī xiǎo xiá , lí guǎn tīng qiū qióng 。
jiǎ dǎo tóng wèi xiàng , píng yuán xiù zuò róng 。
jiǎn biān liú yuè hǎi , hún mèng lì mán fēng 。
xiān xǐ qū cháo rì , yìng xū lǐng jǐ tóng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

几年不学文字,宋代出现王锺。他的才华如锁钩般全面,笔锋却如锥沙一般不露锋芒。神明回归旧观,年轻一辈难得一见。他的作品点缀着烟雾,在其中凤凰和龙崩腾而动。他的作品势成,意造却极其精妙。他的写作秉承八法,因此深刻了解永恒的道理,而其中三分仍然是谜一样的难以捉摸。
他丰富多样地探寻着圣人的病症,但也在此中奔波劳碌,以至于忽略了休息和进餐。如果不谦卑虚心,最终难免会感到心痛。他尝试悟道玄奥,但对于他所受的恩惠,却难以报答。
他将新砚传播,煤炭扫除岳松的尘埃。他解释了残缺的碑文,而古器却因泥土而沉重。他注解细致入微,表达情感犹如孤高。他租借了人脂的房子,听着秋蛩的鸣叫。他把贾岛铜像塑造得栩栩如生,平原绣像也是栩栩如生。
他以简单的篇章流传越过海洋,梦中魂魄历经蛮峰。他急切地迎接旭日东升,必须带领战士们手握战戟。
这首诗通过描述王锺的学术成就和创作风采,表达了古代文人的辛勤努力和对仕途的渴望,以及对学问和创作的热忱和坚持。同时,也暗示了文人在求学和创作过程中所面临的困难和挑战。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者徐照介绍:🔈

徐照(?~一二一一),字道晖,一字灵晖,自号山民,永嘉(今浙江温州)人。工诗,与同郡徐玑(灵渊)、翁卷(灵舒)、赵师秀(灵秀)并称“永嘉四灵”。生平未仕,以诗游士大夫间,行迹遍及今湖南、江西、江苏、四川等地。宁宗嘉定四年卒。有《山民集》(《瀛奎律髓》卷二○),已佚。有《四灵诗集·徐照集》、《芳兰轩集》传世。事见《水心文集》卷一七《徐道晖墓志铭》。 徐照诗,以一九二五年南陵徐乃昌据毛晋影抄残宋本刻《永嘉四灵诗·徐道晖集》三卷本爲底本。校以一九二八年永嘉黄群《敬乡楼丛书》本(简称黄本)、明潘是仁刻《宋元四十三家集·芳兰轩诗集》五卷本(简称明本)、清顾修读画斋刻《南宋群贤小集·芳兰轩集》一卷本(简称... 查看更多>>

徐照的诗:

徐照的词:

相关诗词:

题昭君画卷五绝 其二 (tí zhāo jūn huà juàn wǔ jué qí èr)

朝代:宋    作者: 陆文圭

妍丑何须问画工,美人终日侍宫中。
奉春初计真堪恨,欲望单于敬外翁。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄平○。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○○。
仄○平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。

题六代祖师画像 (tí liù dài zǔ shī huà xiàng)

朝代:宋    作者: 张元干

一苇浮江双履归,花开震旦共传衣。
本来心印无文字,画到卢能足是非。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄平○。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○○。
仄○平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。

写景 抒情

题刘讷画赵韩魏王文潞公司马温公欧阳文忠公王荆公苏文忠公黄太史像 (tí liú nè huà zhào hán wèi wáng wén lù gōng sī mǎ wēn gōng ōu yáng wén zhōng gōng wáng jīng gōng sū wén zhōng gōng huáng tài shǐ xiàng)

朝代:宋    作者: 周必大

勳业文章各致身,精神未易写丹青。
八朝三百年间事,付与承明著作廷。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄平○。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○○。
仄○平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。

题回山人画像 (tí huí shān rén huà xiàng)

朝代:宋    作者: 宇文孝叔

仙踪久矣闭禅关,忽遇高人唤得还。
创就琳宫依岌嶪,移来真像带斓斑。
路通远浦重重水,楼倚长松面面山。
酌我一杯如有意,坐令衰脸变朱顔。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄平○。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○○。
仄○平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。

题罗汉院画像 (tí luó hàn yuàn huà xiàng)

朝代:宋    作者: 李石

一任猜嫌极口憎,布衫裹铁面生棱。
何如乞与袈裟着,画作西山十七僧。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄平○。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○○。
仄○平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。

句 其五 (jù qí wǔ)

朝代:宋    作者: 郑文宝

越绝晓残蝴蝶梦,单于秋引画龙声。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄平○。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○○。
仄○平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。

动物

自题画像 (zì tí huà xiàng)

朝代:宋    作者: 何梦桂

七分形貌十分心,纵有丹青画不真。
萧散风神清瘦骨,分明小有洞天人。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄平○。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○○。
仄○平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。

题新画八贤阁像 (tí xīn huà bā xián gé xiàng)

朝代:宋    作者: 王安中

此地何从列姓名,半因新国用轻刑。
江湖万里知闻断,图画相看眼自青。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄平○。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○○。
仄○平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。

自题画像 (zì tí huà xiàng)

朝代:宋    作者: 蔡枢

平生陋质写难真,画史挥毫妙入神。
瘦似休文宁复健,寒如东野故应贫。
尘埃自笑双蓬鬓,泡影俄惊两幻身。
从此山林皆独往,定无勳业上麒麟。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄平○。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○○。
仄○平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。

跋蔡节斋为题张生所画文公像 (bá cài jié zhāi wèi tí zhāng shēng suǒ huà wén gōng xiàng)

朝代:宋    作者: 真德秀

张生父子称紫阳,於容人物非寻常。
能传遗像数百本,粹然千载存无忘。
言学工夫日星皎,无言气象真难晓。
後学深明未发时,始信张生功不少。

仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄○,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平仄仄仄,平仄仄平○。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄仄仄○○。
仄○平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,○平仄仄平。