tí bì lán tíng
题碧澜亭 🔈
一色挼蓝染碧流,翬飞恰对白苹洲。
风清六月非朱夏,气爽三时似素秋。
自笑品题无翰墨,也知领略欠觥筹。
鳬鸥定怪霜髯叟,难洗胸中万古愁。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
一色的碧水织成蓝色,浪涛飞扬似乎要直冲白苹洲。
清风拂面,六月并非酷热的朱夏,天气爽朗如素秋时。
自嘲自笑,虽然我不通文墨,但也明白领略之处不足。
凝视湖中,鸬鸟和海鸥对这白苹洲上的苍苍老人怀有异样之情,难以洗去胸中积累的万古愁怀。
全诗描绘了湖水之美,清风爽朗的夏季气候,以及诗人自省之情。湖水蓝色如染,飞波如翬飞翔,湖边苍苍老人仿佛有着千古忧愁。诗人以深沉的笔墨将景色和内心感受相结合,既赞美自然之美,又映照出内心的自省。
王炎的诗:
相关诗词:
寄题观澜亭二首 其二 (jì tí guān lán tíng èr shǒu qí èr)
未合沧溟势不休,喷云啮石几经秋。
雄心戏欲相吞吐,一纵词澜笔下流。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
寄题石埭权县乐尉碧澜亭 (jì tí shí dài quán xiàn lè wèi bì lán tíng)
遥知溪上亭,秋水瀁泠泠。
云影无时翠,岚光到底清。
危楼喧晚鼓,惊鹭起寒汀。
聊作渊明饮,临流酒易醒。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
泊舟碧澜堂即白苹洲也 (bó zhōu bì lán táng jí bái píng zhōu yě)
碧澜堂下白苹洲,鸟影翩翩鱼阵游。
想见太湖湖更好,西风吹浪一天秋。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
碧澜堂 (bì lán táng)
照影澜飞碧,临深雨过凉。
夜横千櫂月,冷浸一溪堂。
鱼跃翻寒藻,鸥闲戏夕阳。
百年数行客,几度落危樯。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
题涵碧亭 (tí hán bì tíng)
几年涵碧亭,吾亦屡来往。
当暑既难逃,斯亭尤可赏。
清照心胆寒,凉侵毛骨爽。
我方困长涂,且此休尘鞅。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
题超化寺壁 (tí chāo huà sì bì)
曲池风定碧澜平,小白鱼如镜里行。
水竹再来应试我,壁间不用更题名。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
题陈叔茂二亭 观澜 (tí chén shū mào èr tíng guān lán)
喷腾浙江潮,奔放吕梁水。
人情骇奇观,所见涛浪耳。
见浪不见澜,滔滔者皆是。
天晴风日佳,试叩二三子。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
竹闲亭 观澜亭 (zhú xián tíng guān lán tíng)
万古渊源会,凭栏誙一观。
云涛谁可际,勺水自为难。
日月闲中永,乾坤物外宽。
幽人休怅望,平地亦波澜。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
眉州燕游杂咏十首 碧澜堂 (méi zhōu yàn yóu zá yǒng shí shǒu bì lán táng)
清澜深几许,夏潦冬即空。
定非蛟龙宅,徒为螺蚌宫。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
题临水茅亭 (tí lín shuǐ máo tíng)
竹里茅檐竹外溪,青琅玕映碧玻瓈。
吟从亭午到薄暮,诗就不知安所题。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。