sòng wú běn shī guī fàn yáng
送无本师归范阳 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 韩愈 (hán yù)

无本於为文,身大不及胆。
吾尝示之难,勇往无不敢。
蛟龙弄角牙,造次欲手揽。
衆鬼囚大幽,下覰袭玄窞。
天阳熙四海,注视首不颔。
鲸鹏相摩窣,两举快一噉。
夫岂能必然,固已谢黯黮。
狂词肆滂葩,低昂见舒惨。
奸穷怪变得,往往造平澹。
蠭蝉碎锦缬,绿池披菡萏。
芝英擢荒榛,孤翮起连菼。
家住幽都远,未识气先感。
来寻吾何能,无殊嗜昌歜。
始见洛阳春,桃枝缀红糁。
遂来长安里,时卦转习坎。
老嬾无鬬心,久不事铅椠。
欲以金帛酬,举室常顑颔。
念当委我去,雪霜刻以憯。
狞飙搅空衢,天地与顿撼。
勉率吐歌诗,慰女别後览。

平仄平平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,仄仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平?○。
仄○仄仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。

wú běn wū wèi wén , shēn dà bù jí dǎn 。
wú cháng shì zhī nán , yǒng wǎng wú bù gǎn 。
jiāo lóng nòng jiǎo yá , zào cì yù shǒu lǎn 。
zhòng guǐ qiú dà yōu , xià qù xí xuán dàn 。
tiān yáng xī sì hǎi , zhù shì shǒu bù hàn 。
jīng péng xiāng mó sū , liǎng jǔ kuài yī dàn 。
fū qǐ néng bì rán , gù yǐ xiè àn dàn 。
kuáng cí sì pāng pā , dī áng jiàn shū cǎn 。
jiān qióng guài biàn dé , wǎng wǎng zào píng dàn 。
fēng chán suì jǐn xié , lǜ chí pī hàn dàn 。
zhī yīng zhuó huāng zhēn , gū hé qǐ lián tǎn 。
jiā zhù yōu dōu yuǎn , wèi shí qì xiān gǎn 。
lái xún wú hé néng , wú shū shì chāng chù 。
shǐ jiàn luò yáng chūn , táo zhī zhuì hóng shēn 。
suì lái cháng ān lǐ , shí guà zhuǎn xí kǎn 。
lǎo lǎn wú dòu xīn , jiǔ bù shì qiān qiàn 。
yù yǐ jīn bó chóu , jǔ shì cháng kǎn hàn 。
niàn dāng wěi wǒ qù , xuě shuāng kè yǐ cǎn 。
níng biāo jiǎo kōng qú , tiān dì yǔ dùn hàn 。
miǎn lǜ tǔ gē shī , wèi nǚ bié hòu lǎn 。

动物

送無本師歸范陽

—— 韓愈

無本於爲文,身大不及膽。
吾嘗示之難,勇往無不敢。
蛟龍弄角牙,造次欲手攬。
衆鬼囚大幽,下覰襲玄窞。
天陽熙四海,注視首不頷。
鯨鵬相摩窣,兩舉快一噉。
夫豈能必然,固已謝黯黮。
狂詞肆滂葩,低昂見舒慘。
姦窮怪變得,往往造平澹。
蠭蟬碎錦纈,綠池披菡萏。
芝英擢荒榛,孤翮起連菼。
家住幽都遠,未識氣先感。
來尋吾何能,無殊嗜昌歜。
始見洛陽春,桃枝綴紅糝。
遂來長安里,時卦轉習坎。
老嬾無鬬心,久不事鉛槧。
欲以金帛酬,舉室常顑頷。
念當委我去,雪霜刻以憯。
獰飆攪空衢,天地與頓撼。
勉率吐歌詩,慰女別後覽。

平仄平平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,仄仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平?○。
仄○仄仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。

wú běn wū wèi wén , shēn dà bù jí dǎn 。
wú cháng shì zhī nán , yǒng wǎng wú bù gǎn 。
jiāo lóng nòng jiǎo yá , zào cì yù shǒu lǎn 。
zhòng guǐ qiú dà yōu , xià qù xí xuán dàn 。
tiān yáng xī sì hǎi , zhù shì shǒu bù hàn 。
jīng péng xiāng mó sū , liǎng jǔ kuài yī dàn 。
fū qǐ néng bì rán , gù yǐ xiè àn dàn 。
kuáng cí sì pāng pā , dī áng jiàn shū cǎn 。
jiān qióng guài biàn dé , wǎng wǎng zào píng dàn 。
fēng chán suì jǐn xié , lǜ chí pī hàn dàn 。
zhī yīng zhuó huāng zhēn , gū hé qǐ lián tǎn 。
jiā zhù yōu dōu yuǎn , wèi shí qì xiān gǎn 。
lái xún wú hé néng , wú shū shì chāng chù 。
shǐ jiàn luò yáng chūn , táo zhī zhuì hóng shēn 。
suì lái cháng ān lǐ , shí guà zhuǎn xí kǎn 。
lǎo lǎn wú dòu xīn , jiǔ bù shì qiān qiàn 。
yù yǐ jīn bó chóu , jǔ shì cháng kǎn hàn 。
niàn dāng wěi wǒ qù , xuě shuāng kè yǐ cǎn 。
níng biāo jiǎo kōng qú , tiān dì yǔ dùn hàn 。
miǎn lǜ tǔ gē shī , wèi nǚ bié hòu lǎn 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
无本于为文,身大不及胆。
我曾告诉他难处,勇往无所不能。
蛟龙在玩耍,摇动角牙,心情激动地想要一把抓住。
众鬼囚禁在深幽之地,下窥偷袭玄窖。
天阳熙熙地照耀四海,但视线不动摇。
鲸鱼和巨鹏相互碰撞,两者都快速地上升和下降。
夫怎能一定,我已经向黯黮道谢。
狂言词语纷飞,有低沉的,也有悲惨的。
奸诈的人在穷困时显得奇怪,平淡时又常常伪装得很平静。
蜂蝉在碎锦缬上飞舞,绿池里盛开菡萏花。
珍贵的草木在茂密的丛林中拔起,独立的羽翼展开像连菼般绵延。
我家住在遥远的幽都,还未领悟气的先感。
你来寻找我,我怎么能拒绝,无异于嗜好美酒。
初次见到洛阳的春光,桃花枝上点缀着红艳的花粉。
后来来到长安的街巷,时卦转至坎。
年老的妇人已没有争战之心,已久不从事铅椠的工作。
虽想以金银财宝报答,但举家常常颔首感慨。
想着要将我托付他人去,像雪霜那样刻骨铭心的悲伤。
凶猛的风暴在空街里肆虐,天地间震撼着一切。
我鼓励自己吟唱诗歌,慰藉离别的心情。

全诗描写了作者在一段人生旅途中的历险和心境变化。他表现出无畏的勇气,同时也体会到生命的无常和自身的渺小。在这种风风雨雨的生活中,他经历了许多曲折,心中不断感慨,面对狞风和激荡的现实,他仍然坚持吐露心声,借吟唱诗歌来慰藉自己和他人。

赏析:这首诗是韩愈的《送无本师归范阳》,通过深刻的抒发,表达了作者对朋友无本的赞美和送别之情。诗中运用了丰富的意象和修辞手法,展现了诗人豪放不羁、慷慨激昂的性格,以及对友情的珍视。
首先,诗人通过一连串的比喻和意象,生动地描绘了无本的勇猛和不拘一格的个性。他把无本比喻为蛟龙,形容其龙角如刃,雄壮威武,同时又表现出无本不惧困难,敢于勇往直前的特质。而将他与鲸鹏相摩,一举快一噉,更突显了无本的英勇和决断。这些比喻和意象增强了诗人对无本的赞美之情。
其次,诗中还揭示了诗人对时局的忧虑和对友情的思念。他提到了洛阳春的美景,桃枝缀红糁,以及长安里的时卦转习坎,这些都是在表达对友情和离别的感伤。诗人还表达了对无本的送别之情,愿意用金帛来报答他,但也感叹自己无法像无本那样英勇无畏。最后,诗人以豪放的情感,勉励无本继续前行,同时表达了自己的珍重之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者韩愈介绍:🔈

韩愈,字退之,南阳人。少孤,刻苦爲学,尽通六经百家。贞元八年,擢进士第,才高,又好直言,累被黜贬。初爲监察御史,上疏极论时事,贬阳山令。元和中,再爲博士,改比部郎中、史馆修撰,转考功、知制诰,进中书舍人,又改庶子。裴度讨淮西,请爲行军司马,以功迁刑部侍郎。谏迎佛骨,谪刺史潮州,移袁州。穆宗即位,召拜国子祭酒、兵部侍郎。使王廷凑,归,转吏部。爲时宰所构,罢爲兵部侍郎,寻复吏部。卒,赠礼部尚书,諡曰文。愈自比孟轲,辟佛老异端,笃旧恤孤,好诱进後学,以之成名者甚衆。文自魏晋来,拘偶对,体日衰,至愈,一返之古。而爲诗豪放,不避麤险,格之变亦自愈始焉。集四十卷,内诗十卷,外集遗文十卷,内诗十八篇,今合编... 查看更多>>

韩愈的诗:

相关诗词:

送正禅者归为本师起塔 (sòng zhèng chán zhě guī wèi běn shī qǐ tǎ)

朝代:宋    作者: 释怀深

先师骨冷已多时,千里迢迢特地归。
要会去来无间断,个中一步不曾移。

平仄平平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,仄仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平?○。
仄○仄仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。

送浙东德师侍御罢府西归 (sòng zhè dōng dé shī shì yù bà fǔ xī guī)

朝代:唐    作者: 张贲

孤云独鸟本无依,江海重逢故旧稀。
杨柳渐疏芦苇白,可怜斜日送君归。

平仄平平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,仄仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平?○。
仄○仄仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。

送僧归日本 (sòng sēng guī rì běn)

朝代:唐    作者: 齐己

日东来向日西游,一鉢闲寻徧九州。
却忆鸡林本师寺,欲归还待海风秋。

平仄平平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,仄仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平?○。
仄○仄仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。

送造微上人游五台及礼本师 (sòng zào wēi shàng rén yóu wǔ tái jí lǐ běn shī)

朝代:唐    作者: 栖白

寒空金锡响,欲过渭阳津。
极目多来鴈,孤城少故人。
与师虽别久,於法本相亲。
又对清凉月,中宵语宿因。

平仄平平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,仄仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平?○。
仄○仄仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。

送范师厚宣谕四川 (sòng fàn shī hòu xuān yù sì chuān)

朝代:宋    作者: 吕本中

老境侵寻久废诗,送君宁复似当时。
虺隤病马犹长路,偃蹇寒松只旧枝。
想得山川瞻使节,便令父老识家规。
圣朝本意惟寛大,网漏吞舟始合宜。

平仄平平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,仄仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平?○。
仄○仄仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。

送表侄达师归鄱阳 (sòng biǎo zhí dá shī guī pó yáng)

朝代:宋    作者: 徐铉

故乡禾黍世亲稀,中表相寻只有师。
惆怅离怀向何许,鄱阳湖上叶飞时。

平仄平平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,仄仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平?○。
仄○仄仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。

抒情 离愁

小师德輶请赞 (xiǎo shī dé yóu qǐng zàn)

朝代:宋    作者: 释师范

喜一上,怒一上,少机关,足伎俩。
硬把虚空量,刚道有一丈。
似这般会算底本师,如何唤作无准和尚。

平仄平平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,仄仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平?○。
仄○仄仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。

日本琳上人请赞 (rì běn lín shàng rén qǐng zàn)

朝代:宋    作者: 释师范

头拄天,脚踏地。
大宋国里鼻孔,日本国里出气。
觉琳持此归故乡,大似波斯入閙市。

平仄平平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,仄仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平?○。
仄○仄仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。

送澹公归嵩山龙潭寺葬本师 (sòng dàn gōng guī sōng shān lóng tán sì zàng běn shī)

朝代:唐    作者: 杨巨源

野烟秋水苍茫远,禅境真机去住闲。
双树为家思旧壑,千花成塔礼寒山。
洞宫曾向龙边宿,云径应从鸟外还。
莫恋本师金骨地,空门无处复无关。

平仄平平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,仄仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平?○。
仄○仄仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。

动物

偈颂一百四十一首 其四○ (jì sòng yī bǎi sì shí yī shǒu qí sì ○)

朝代:宋    作者: 释师范

夜暗昼明,天平地平。
三日一雨,五日一晴。
达磨大师不安本分,被人打落当门板齿,庐山归宗和尚无端拭坏一双眼睛。

平仄平平平,平仄仄仄仄。
平平仄平○,仄仄平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
平平平仄仄,仄仄仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,仄仄仄仄仄。
平平仄平平,平平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄平平仄仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,仄仄仄平仄。
平平平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平?○。
仄○仄仄仄,仄平仄仄仄。
平平仄○平,平仄仄仄仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。