sòng shì gōng chāo huà
送奭公抄化 🔈
一锡出林去,风霜前路寒。
自言缘事了,方得此身安。
飘叶随禅步,饥禽傍野餐。
旧房惟有佛,开着任人看。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄平平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
一枚铜钵被拿出林间,离开了被风霜侵袭的寒冷道路。自言自语地说事情已经了结,方才使身心得到宁静。落叶随着行走的僧步飘荡,饥饿的鸟儿在旷野旁边觅食。旧房中唯有佛像,被敞开着供人观赏。
总结:
诗人带着一个铜钵离开了寒冷的道路,自我安慰地表示事情已经处理完毕,可以安心。他在行走间看到飘落的落叶,周围的鸟儿也在觅食。最后,他到了一间旧房,唯有佛像陪伴在那里,无拘无束地向人们展示。
翁卷的诗:
相关诗词:
送奭上人抄化 (sòng shì shàng rén chāo huà)
冒寒独向何方去,为建灵山阁未能。
诗卷带呈看疏客,药炉留借共房僧。
夕阳岸上行枯叶,瀑布岩前听拆冰。
事到有缘随处应,回来金碧入云层。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄平平平。
送奭上人化缘 (sòng shì shàng rén huà yuán)
专志事皆成,期师此一行。
阁盛灵佛像,碑载施人名。
江阔风催渡,村深雪废程。
暂劳曾共说,终可遂闲情。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄平平平。
追次仇仁近韵谩成三首 其三 (zhuī cì chóu rén jìn yùn màn chéng sān shǒu qí sān)
风云乘变化,微贱忽公孤。
内足穷过达,多求智返愚。
谈锋椎衍奭,笔阵扫孙吴。
时彦当如此,吾归钓雪鲈。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄平平平。
自船庄过化城留宿翌旦炷香宣石桥卯塔 (zì chuán zhuāng guò huà chéng liú sù yì dàn zhù xiāng xuān shí qiáo mǎo tǎ)
路欲转前岭,僧邀宿化城。
饭抄青{飠卂}软,茶瀹乳花轻。
岚雨侵衣润,松风入夜清。
瓣香宣老塔,坐待日华生。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄平平平。
送向综通判桂州 (sòng xiàng zōng tōng pàn guì zhōu)
百粤封疆桂岭崇,□□□□□□□。
十城县弩争趋府,五管侯圭尽偃风。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄平平平。
课吏抄书戏作 (kè lì chāo shū xì zuò)
雪花飞上白髭须,茧纸犹抄细字书。
莫笑老翁儿戏子,政缘长日要销除。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄平平平。
送茶头幷化士 其一一 (sòng chá tóu bìng huà shì qí yī yī)
尽大地是吾檀越,梅花杏花先後发。
绿杨阴下问长安,门门有路皆通达。
祖师禅,活鱍鱍,长秔米饭抄满鉢。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄平平平。
见匀亲抄书泣悼卷末 (jiàn yún qīn chāo shū qì dào juàn mò)
得汝抄书心自喜,古来清白绍家难。
谁知向老秋灯下,一见亲踪不忍看。
仄仄仄平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄平平平。