shùn quán shī
舜泉诗 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 苏辙 (sū zhé)

历山岩岩,虞舜宅焉。
虞舜徂矣,其神在天。
其德在人,其物在泉。
神不可亲,德用不知。
有冽斯泉,下民是祗。
泉流无疆,有永我思。
源发于山,施于北河。
播于中逵,汇为澄波。
有鳖与鱼,有菱与荷。
藴毒是泄,污浊以流。

仄平平平,平仄仄平。
平仄平仄,○平仄平。
○仄仄平,○仄仄平。
平仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平平,仄平仄平。
平平平平,仄仄仄○。
平仄平平,仄平仄平。
仄平○平,仄平平平。
仄仄仄平,仄平仄○。
仄仄仄仄,仄仄仄平。
平仄平平,平仄仄○。
平仄平平,○仄仄平。
平平仄平,仄仄仄平。
平仄仄仄,平仄平平。
平平仄平,仄仄仄平。
平仄仄仄,仄仄仄平。
仄平仄平,平仄平平。
平仄仄平,平仄仄平。
仄平仄平,仄仄仄平。
仄○平平,平仄仄平。
仄平仄平,平仄○平。

lì shān yán yán , yú shùn zhái yān 。
yú shùn cú yǐ , qí shén zài tiān 。
qí dé zài rén , qí wù zài quán 。
shén bù kě qīn , dé yòng bù zhī 。
yǒu liè sī quán , xià mín shì zhī 。
quán liú wú jiāng , yǒu yǒng wǒ sī 。
yuán fā yú shān , shī yú běi hé 。
bō yú zhōng kuí , huì wèi chéng bō 。
yǒu biē yǔ yú , yǒu líng yǔ hé 。
yùn dú shì xiè , wū zhuó yǐ liú 。
āi

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
历山的岩石上,是虞舜的宅邸。虞舜已经去世,他的神灵在天上,他的德行在人间,他的贡献在泉水中。神灵是不可亲近的,虽然他的德行在人间却难以理解。有一泓清冽的泉水,供养着百姓。泉水流淌无尽,永远让我思念。这泉水源自于山间,汇聚于北方的河流,分布于中间的途径,最终形成澄清的水波。这里有鳖和鱼,有菱芡和荷花,但也有污浊和瘴毒,使得清泉变得浑浊。



总结:

诗人描绘了历山的一泓清泉,它源远流长,滋润着大地,供养着人民。虽然虞舜已经逝去,但他的贡献和精神永存人间。然而,清泉旁也有着瘴毒和污浊,使得原本清澈的泉水变得不完美。诗中既赞美了清泉的美好,也反映了世间善恶并存的现实。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者苏辙介绍:🔈

苏辙(一○三九~一一一二),字子由,一字同叔,晚号颍滨遗老,眉州眉山(今属四川)人。与父洵、兄轼同以文学知名。仁宗嘉佑二年(一○五七)进士。六年,又举才识兼茂明於体用科,因乞侍父未仕。英宗治平二年(一○六五),爲大名府留守推官。神宗熙宁二年(一○六九),召爲制置三司条例司检详文字,议事每与王安石不合,出爲河南推官,历陈州教授、齐州掌书记、签书应天府判官。元丰二年(一○七九),兄轼被罪,辙亦坐贬监筠州盐酒税。哲宗元佑元年(一○八六),入爲右司谏,寻迁起居郎、中书舍人,累迁尚书右丞。七年,擢大中大夫守门下侍郎。八年,哲宗亲政,起用新党。绍圣元年(一○九四),以元佑党人落职,出知汝州、袁州,又降授朝... 查看更多>>

苏辙的诗:

苏辙的词:

相关诗词:

醇道得蛤蜊复索舜泉舜泉已酌尽官醖不堪不敢送 (chún dào dé gé lí fù suǒ shùn quán shùn quán yǐ zhuó jìn guān yùn bù kān bù gǎn sòng)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

青州从事难再得,墙底数樽犹未眠。
商略督邮风味恶,不堪持到蛤蜊前。

仄平平平,平仄仄平。
平仄平仄,○平仄平。
○仄仄平,○仄仄平。
平仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平平,仄平仄平。
平平平平,仄仄仄○。
平仄平平,仄平仄平。
仄平○平,仄平平平。
仄仄仄平,仄平仄○。
仄仄仄仄,仄仄仄平。
平仄平平,平仄仄○。
平仄平平,○仄仄平。
平平仄平,仄仄仄平。
平仄仄仄,平仄平平。
平平仄平,仄仄仄平。
平仄仄仄,仄仄仄平。
仄平仄平,平仄平平。
平仄仄平,平仄仄平。
仄平仄平,仄仄仄平。
仄○平平,平仄仄平。
仄平仄平,平仄○平。

句 其九 (jù qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 张舜民

岭南为贪泉,饮者生贪黩。
岭北为愈泉,宿病皆祛逐。

仄平平平,平仄仄平。
平仄平仄,○平仄平。
○仄仄平,○仄仄平。
平仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平平,仄平仄平。
平平平平,仄仄仄○。
平仄平平,仄平仄平。
仄平○平,仄平平平。
仄仄仄平,仄平仄○。
仄仄仄仄,仄仄仄平。
平仄平平,平仄仄○。
平仄平平,○仄仄平。
平平仄平,仄仄仄平。
平仄仄仄,平仄平平。
平平仄平,仄仄仄平。
平仄仄仄,仄仄仄平。
仄平仄平,平仄平平。
平仄仄平,平仄仄平。
仄平仄平,仄仄仄平。
仄○平平,平仄仄平。
仄平仄平,平仄○平。

滑石泉 (huá shí quán)

朝代:宋    作者: 胡舜陟

奔走尘沙五十程,泉声今夜响泠泠。
明朝画鼓催征骑,不使行人仔细听。

仄平平平,平仄仄平。
平仄平仄,○平仄平。
○仄仄平,○仄仄平。
平仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平平,仄平仄平。
平平平平,仄仄仄○。
平仄平平,仄平仄平。
仄平○平,仄平平平。
仄仄仄平,仄平仄○。
仄仄仄仄,仄仄仄平。
平仄平平,平仄仄○。
平仄平平,○仄仄平。
平平仄平,仄仄仄平。
平仄仄仄,平仄平平。
平平仄平,仄仄仄平。
平仄仄仄,仄仄仄平。
仄平仄平,平仄平平。
平仄仄平,平仄仄平。
仄平仄平,仄仄仄平。
仄○平平,平仄仄平。
仄平仄平,平仄○平。

历山 (lì shān)

朝代:唐    作者: 魏炎

(齐州城东有孤石,平地耸出,俗谓之历山。
以北有泉,号舜井。
东隔小街,又有石井,汲之不绝,云是舜东家之井。
乾元中有魏炎者,於此题诗曰:)齐州城东舜子郡,邑人虽移井不改。
时闻汹汹动绿波,犹谓华井中在。

仄平平平,平仄仄平。
平仄平仄,○平仄平。
○仄仄平,○仄仄平。
平仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平平,仄平仄平。
平平平平,仄仄仄○。
平仄平平,仄平仄平。
仄平○平,仄平平平。
仄仄仄平,仄平仄○。
仄仄仄仄,仄仄仄平。
平仄平平,平仄仄○。
平仄平平,○仄仄平。
平平仄平,仄仄仄平。
平仄仄仄,平仄平平。
平平仄平,仄仄仄平。
平仄仄仄,仄仄仄平。
仄平仄平,平仄平平。
平仄仄平,平仄仄平。
仄平仄平,仄仄仄平。
仄○平平,平仄仄平。
仄平仄平,平仄○平。

句 其五一 (jù qí wǔ yī)

朝代:宋    作者: 张舜民

清泉滴沥细如簪,转尽山腰几百寻。

仄平平平,平仄仄平。
平仄平仄,○平仄平。
○仄仄平,○仄仄平。
平仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平平,仄平仄平。
平平平平,仄仄仄○。
平仄平平,仄平仄平。
仄平○平,仄平平平。
仄仄仄平,仄平仄○。
仄仄仄仄,仄仄仄平。
平仄平平,平仄仄○。
平仄平平,○仄仄平。
平平仄平,仄仄仄平。
平仄仄仄,平仄平平。
平平仄平,仄仄仄平。
平仄仄仄,仄仄仄平。
仄平仄平,平仄平平。
平仄仄平,平仄仄平。
仄平仄平,仄仄仄平。
仄○平平,平仄仄平。
仄平仄平,平仄○平。

和百塔寺四首 听泉近诏天下收古乐器 (hé bǎi tǎ sì sì shǒu tīng quán jìn zhào tiān xià shōu gǔ yuè qì)

朝代:宋    作者: 黄庶

五音入耳大声散,情性破碎不可完。
而今虞舜欲仪凤,愿献泉谱为韶源。

仄平平平,平仄仄平。
平仄平仄,○平仄平。
○仄仄平,○仄仄平。
平仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平平,仄平仄平。
平平平平,仄仄仄○。
平仄平平,仄平仄平。
仄平○平,仄平平平。
仄仄仄平,仄平仄○。
仄仄仄仄,仄仄仄平。
平仄平平,平仄仄○。
平仄平平,○仄仄平。
平平仄平,仄仄仄平。
平仄仄仄,平仄平平。
平平仄平,仄仄仄平。
平仄仄仄,仄仄仄平。
仄平仄平,平仄平平。
平仄仄平,平仄仄平。
仄平仄平,仄仄仄平。
仄○平平,平仄仄平。
仄平仄平,平仄○平。

题杨从行湘诗卷 其二 (tí yáng cóng xíng xiāng shī juàn qí èr)

朝代:宋    作者: 乐雷发

叫云吹玉舜祠边,醉嚼琼糜漱石泉。
旧读离骚今忘却,快披秋卷嗅兰荃。

仄平平平,平仄仄平。
平仄平仄,○平仄平。
○仄仄平,○仄仄平。
平仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平平,仄平仄平。
平平平平,仄仄仄○。
平仄平平,仄平仄平。
仄平○平,仄平平平。
仄仄仄平,仄平仄○。
仄仄仄仄,仄仄仄平。
平仄平平,平仄仄○。
平仄平平,○仄仄平。
平平仄平,仄仄仄平。
平仄仄仄,平仄平平。
平平仄平,仄仄仄平。
平仄仄仄,仄仄仄平。
仄平仄平,平仄平平。
平仄仄平,平仄仄平。
仄平仄平,仄仄仄平。
仄○平平,平仄仄平。
仄平仄平,平仄○平。

题黎泉山吟卷二首 其二 (tí lí quán shān yín juàn èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 萧立之

杜说在山泉水清,泉山诗好称诗名。
如今山外正多事,泉出山来应太平。

仄平平平,平仄仄平。
平仄平仄,○平仄平。
○仄仄平,○仄仄平。
平仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平平,仄平仄平。
平平平平,仄仄仄○。
平仄平平,仄平仄平。
仄平○平,仄平平平。
仄仄仄平,仄平仄○。
仄仄仄仄,仄仄仄平。
平仄平平,平仄仄○。
平仄平平,○仄仄平。
平平仄平,仄仄仄平。
平仄仄仄,平仄平平。
平平仄平,仄仄仄平。
平仄仄仄,仄仄仄平。
仄平仄平,平仄平平。
平仄仄平,平仄仄平。
仄平仄平,仄仄仄平。
仄○平平,平仄仄平。
仄平仄平,平仄○平。

题舜井断碑 (tí shùn jǐng duàn bēi)

朝代:宋    作者: 许彦先

一千二百余年外,万古销磨不可寻。
舜子井泉谁记古,随人闾巷只如今。
隶书字杂科虫体,氏爵名存乐石阴。
登览时来醒醉眼,也胜他物在园林。

仄平平平,平仄仄平。
平仄平仄,○平仄平。
○仄仄平,○仄仄平。
平仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平平,仄平仄平。
平平平平,仄仄仄○。
平仄平平,仄平仄平。
仄平○平,仄平平平。
仄仄仄平,仄平仄○。
仄仄仄仄,仄仄仄平。
平仄平平,平仄仄○。
平仄平平,○仄仄平。
平平仄平,仄仄仄平。
平仄仄仄,平仄平平。
平平仄平,仄仄仄平。
平仄仄仄,仄仄仄平。
仄平仄平,平仄平平。
平仄仄平,平仄仄平。
仄平仄平,仄仄仄平。
仄○平平,平仄仄平。
仄平仄平,平仄○平。

愈泉 (yù quán)

朝代:宋    作者: 张舜民

有泉出城闉,尾大如车辐。
饮之能愈疾,此语闻郴俗。
直疑白药根,浸渍幽巌腹。
灵迹浪遐方,神功施比屋。

仄平平平,平仄仄平。
平仄平仄,○平仄平。
○仄仄平,○仄仄平。
平仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平平,仄平仄平。
平平平平,仄仄仄○。
平仄平平,仄平仄平。
仄平○平,仄平平平。
仄仄仄平,仄平仄○。
仄仄仄仄,仄仄仄平。
平仄平平,平仄仄○。
平仄平平,○仄仄平。
平平仄平,仄仄仄平。
平仄仄仄,平仄平平。
平平仄平,仄仄仄平。
平仄仄仄,仄仄仄平。
仄平仄平,平仄平平。
平仄仄平,平仄仄平。
仄平仄平,仄仄仄平。
仄○平平,平仄仄平。
仄平仄平,平仄○平。