shú lóu chūn jí cì rì hé ér bèi yùn
塾楼春集次日和儿辈韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 卫宗武 (wèi zōng wǔ)

伊耆嘘至和,薰播弥大地。
有声沸候禽,有色衒名卉。
丽景接川原,浩万历岁几。
于时不得乐,夫人自暴弃。
卑官徒劳人,忆昔续宾戏。
继忝隶部曹,厠迹於朝市。
未几乘汉鄣,归来从绮里。
誓当守衡茅,不复问行李。
方开陶径荒,遽惊周室毁。
时艰慨适逢,身存良自喜。
筑庐傍山栖,视家如客邸。
虽存蓬荜居,仅为燕雀芘。
兹辰薄游衍,携友忘汝尔。
书楼舒远眺,林芳犹蜕委。
麦陇连蔬畦,青黄错成绮。
野色入杯棬,山光浮屐底。
阳春艳欲流,霁景浩无际。
献酬乐佳宾,续广頼吾子。
朝来补吟事,粗不忝诗礼。
顾余八十叟,忘我忘忘世。
醺余扶杖归,笑语喧童稚。
斯游固已适,未足穷乐意。
九峰苇可杭,相望在尺咫。
忧先天下忧,乐岂果在是。
忧乐存诸心,尚堪追禊事。

平平○仄○,平仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平平仄仄仄。
平平平○平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄○仄平,平平○仄仄。
仄○仄平平,仄仄仄○仄。
平平平仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
平平平仄平,仄平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,平平○仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,○仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平平平,仄平平仄仄。

yī qí xū zhì hé , xūn bō mí dà dì 。
yǒu shēng fèi hòu qín , yǒu sè xuàn míng huì 。
lì jǐng jiē chuān yuán , hào wàn lì suì jǐ 。
yú shí bù dé lè , fū rén zì bào qì 。
bēi guān tú láo rén , yì xī xù bīn xì 。
jì tiǎn lì bù cáo , cè jì wū cháo shì 。
wèi jǐ chéng hàn zhāng , guī lái cóng qǐ lǐ 。
shì dāng shǒu héng máo , bù fù wèn xíng li 。
fāng kāi táo jìng huāng , jù jīng zhōu shì huǐ 。
shí jiān kǎi shì féng , shēn cún liáng zì xǐ 。
zhù lú bàng shān qī , shì jiā rú kè dǐ 。
suī cún péng bì jū , jǐn wèi yàn què pí 。
zī chén báo yóu yǎn , xié yǒu wàng rǔ ěr 。
shū lóu shū yuǎn tiào , lín fāng yóu tuì wěi 。
mài lǒng lián shū qí , qīng huáng cuò chéng qǐ 。
yě sè rù bēi quān , shān guāng fú jī dǐ 。
yáng chūn yàn yù liú , jì jǐng hào wú jì 。
xiàn chóu lè jiā bīn , xù guǎng lài wú zǐ 。
cháo lái bǔ yín shì , cū bù tiǎn shī lǐ 。
gù yú bā shí sǒu , wàng wǒ wàng wàng shì 。
xūn yú fú zhàng guī , xiào yǔ xuān tóng zhì 。
sī yóu gù yǐ shì , wèi zú qióng lè yì 。
jiǔ fēng wěi kě háng , xiāng wàng zài chǐ zhǐ 。
yōu xiān tiān xià yōu , lè qǐ guǒ zài shì 。
yōu lè cún zhū xīn , shàng kān zhuī xì shì 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

伊耆嘘来到和谐的境地,芬芳的气息弥漫大地。
鸣声唤醒了热烈的鸟鸣,色彩炫耀着名贵的花卉。
美景延绵接连着川原,浩瀚的岁月已经过去了多少。
在这样的时刻却不能尽情享受快乐,夫人自暴自弃。
卑微的官员白白浪费着人才,回忆起往日尽欢的宾客游戏。
接着便被降职到部曹,日子在朝市里度过。
没过多久,乘着汉鄣的车,回来投奔绮丽的家。
发誓要守着茅屋,再不问行李多少。
然而陶瓷小径却腾空而开,突然惊觉周室已经毁灭。
时局艰难,但适逢了慨然,自己得以幸存也自感欣喜。
在山间筑庐栖息,把家视如客人之邸。
虽然依然贫苦居住,却只当作燕雀之窝。
此时游玩纵情洒脱,携友们忘却了尔等琐事。
登上书楼远眺,林木芳香依然馥郁。
麦田与菜畦相连,青黄交织成美丽的画卷。
田野的景色融入酒杯之中,山光映照着履底。
阳春的艳丽欲流动,晴空无边无际。
献上酬谢欢宾,继续广泛交友。
每天早晨来补充吟咏的事情,尽管不算得上是诗礼,也不愧对得起自己。
回望我已经八十岁,忘我忘却了尘世的纷扰。
醉醺醺扶着拐杖回家,笑声与孩童的喧闹。
这样的游玩已经相当满足,但还不足以尽情满足乐意。
九峰的苇草可作为航向,相望只在尺寸之间。
忧虑先忧虑天下的忧虑,快乐岂能只在眼前。
忧愁和快乐都存在于内心,仍值得追求禊事(洗礼)的修行。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者卫宗武介绍:🔈

卫宗武(?~一二八九),字淇父,自号九山,华亭(今上海松江)人。出身世家,理宗淳佑间曾爲朝官,出知常州。未几,“自毘陵投绂归垂三十载”(本集卷五《刘药庄诗集序》)。卒於元世祖至元二十六年,年逾八十。有《秋声集》,都爲退居後所作,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲六卷,其中诗四卷。事见本集卷首元至元甲午重九日张之翰序。 卫宗武诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本,酌校残本《永乐大典》。馆臣漏辑诗三首,附於卷末。 查看更多>>

卫宗武的诗:

  • 理学

    寥寥二千载,道统几欲坠。濂洛暨关中,...

  • 君道

    勳华相授受,谟典所具述。其要在厥中,...

  • 伊周

    誓征黜夏命,武成有商邑。惟王弗率祖,...

  • 汉文帝

    恺悌而爱人,恭俭以持己。府库有余财,...

  • 隋炀帝

    方其为储贰,用智固已谲。及夫据大器,...

  • 留侯

    狙击岂良图,命几危博浪。既受黄石书,...

  • 二疏

    二君耸高致,今古知敬慕。勇退人所难,...

  • 孔明

    龙卧而长吟,胸次抱奇伟。立心不北向,...

  • 荀彧

    曹公初见奇,直以子房许。制胜算无遗,...

  • 韩延之

    刘公复晋祚,功成萌异志。网罗欲用才,...

  • 卫宗武诗全集>>

卫宗武的词:

相关诗词:

姚国秀十咏 东塾 (yáo guó xiù shí yǒng dōng shú)

朝代:宋    作者: 陈普

濂溪义安取,新郑与新丰。
所以东塾子,拳拳东塾翁。

平平○仄○,平仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平平仄仄仄。
平平平○平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄○仄平,平平○仄仄。
仄○仄平平,仄仄仄○仄。
平平平仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
平平平仄平,仄平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,平平○仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,○仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平平平,仄平平仄仄。

次韵赠刘正将 (cì yùn zèng liú zhèng jiāng)

朝代:宋    作者: 项安世

读子风林集,怀吾里塾时。
道途今老大,人事几推移。
宫省知名久,君王识面迟。
柳亭寒气入,谁赏玉台诗。

平平○仄○,平仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平平仄仄仄。
平平平○平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄○仄平,平平○仄仄。
仄○仄平平,仄仄仄○仄。
平平平仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
平平平仄平,仄平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,平平○仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,○仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平平平,仄平平仄仄。

禁烟前一日招幕属小集林提干有诗和韵 (jìn yān qián yī rì zhāo mù shǔ xiǎo jí lín tí gàn yǒu shī hé yùn)

朝代:宋    作者: 李曾伯

草草登楼适,英流迈昔贤。
诗篇长庆集,人物永和年。
访古宜联社,伤春又禁烟。
青帘家酒贱,賸饮莫论钱。

平平○仄○,平仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平平仄仄仄。
平平平○平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄○仄平,平平○仄仄。
仄○仄平平,仄仄仄○仄。
平平平仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
平平平仄平,仄平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,平平○仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,○仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平平平,仄平平仄仄。

次韵元礼春怀十首 其七 (cì yùn yuán lǐ chūn huái shí shǒu qí qī)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

穿花蹴踏千秋索,挑菜嬉游二月晴。
已被风光催我老,懒随儿辈遶春城。

平平○仄○,平仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平平仄仄仄。
平平平○平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄○仄平,平平○仄仄。
仄○仄平平,仄仄仄○仄。
平平平仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
平平平仄平,仄平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,平平○仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,○仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平平平,仄平平仄仄。

次韵陈成季郡会 (cì yùn chén chéng jì jùn huì)

朝代:宋    作者: 刘子翬

疾雨狂风恨若何,芳晨坐觉等闲过。
惜花意欲春长在,对酒年来饮不多。
雅会欣闻珠履集,新词好付雪儿歌。
风流阁老推前辈,喜客温顔似醉酡。

平平○仄○,平仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平平仄仄仄。
平平平○平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄○仄平,平平○仄仄。
仄○仄平平,仄仄仄○仄。
平平平仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
平平平仄平,仄平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,平平○仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,○仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平平平,仄平平仄仄。

次韵徐庭珍春日杂言十首 其一○ (cì yùn xú tíng zhēn chūn rì zá yán shí shǒu qí yī ○)

朝代:宋    作者: 陈棣

小儿造化本无心,孰为芳时作主人。
唯有丹青留得住,好令昌辈写花真。

平平○仄○,平仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平平仄仄仄。
平平平○平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄○仄平,平平○仄仄。
仄○仄平平,仄仄仄○仄。
平平平仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
平平平仄平,仄平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,平平○仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,○仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平平平,仄平平仄仄。

端友和临要阁诗再次韵五首 其三 (duān yǒu hé lín yào gé shī zài cì yùn wǔ shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 陈渊

午窗青梦接羲皇,茗盌无多置我傍。
此味若令儿辈觉,人间容有竹风凉。

平平○仄○,平仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平平仄仄仄。
平平平○平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄○仄平,平平○仄仄。
仄○仄平平,仄仄仄○仄。
平平平仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
平平平仄平,仄平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,平平○仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,○仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平平平,仄平平仄仄。

对老辈语儿时事 (duì lǎo bèi yǔ ér shí shì)

朝代:宋    作者: 钱时

回首春风逞少年,厌闻人说旧因缘。
而今恨不逢班辈,说着儿时在眼前。

平平○仄○,平仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平平仄仄仄。
平平平○平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄○仄平,平平○仄仄。
仄○仄平平,仄仄仄○仄。
平平平仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
平平平仄平,仄平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,平平○仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,○仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平平平,仄平平仄仄。

张千里惠诗次韵 其二 (zhāng qiān lǐ huì shī cì yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 葛立方

笔端玉筯更银鈎,胸次三坟复九丘。
儿辈政忧书种断,灵胶忽至凤麟洲。

平平○仄○,平仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平平仄仄仄。
平平平○平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄○仄平,平平○仄仄。
仄○仄平平,仄仄仄○仄。
平平平仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
平平平仄平,仄平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,平平○仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,○仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平平平,仄平平仄仄。

和寒泉春日儿童三咏 其二 (hé hán quán chūn rì ér tóng sān yǒng qí èr)

朝代:宋    作者: 释居简

纵轮不卷只嫌低,高处安知鷁退飞。
弱缕不禁儿辈掣,断鸢弗下断云归。

平平○仄○,平仄平仄仄。
仄平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,平平仄仄仄。
平平平○平,仄仄仄平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄○仄平,平平○仄仄。
仄○仄平平,仄仄仄○仄。
平平平仄平,仄平平仄仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平仄平平,仄平○仄仄。
平平平仄平,仄平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
平平平仄仄,平平○仄仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。
仄平仄仄○,仄仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄平仄仄平,○仄仄仄仄。
平平平仄平,仄仄仄仄仄。
平仄平平平,仄平平仄仄。